Đại Thần, Vợ Anh Đến Rồi

Chương 1: Chương 1




CHƯƠNG 1               

          “Aha… anh… sờ vào chỗ này của em… Ô ô… Thật thoải mái…”

          “A… Phía trước… Phía trước thật là khó chịu… làm sao đây …”

          “Tự sờ đi.” Nam nhân đột nhiên xấu xa cười đáp.

          “Nhưng mà…em không thể…” Bị kích thích đến khóc lên, giọng nói của thiếu niên mang theo ủy khuất lẫn lo lắng.

          “Ngay cả tự an ủi cũng không thể sao?”

          “Tự làm…không được… càng lúc càng cương… muốn anh…”

          ” Sáp phía sau của em nhé? Làm em đến bắn ra nha… Tiên Nhi…” Thanh âm trầm thấp của nam nhân vang lên, phía sau mãnh liệt luật động, tiếng thở dốc *** mỹ của cả hai người vang lên, trong nháy mắt chìm sâu vào bể tình.

          ※

          A! Bắn rồi! Buổi sáng thức dậy Đoàn Nghị Quân nhìn thấy tấm nệm của mình bị dơ, còn có những dấu vết khả nghi. Phía trước của cậu đã sớm mềm xuống nhưng lỗ nhỏ phía sau tựa như vẫn còn đang ở trong giấc mộng tối hôm qua, chảy ra không ít nước, đã vậy lại còn ngữa. Cậu không dám dùng tay cắm vào, suy nghĩ một chút đành vội vàng vọt vào phòng tắm.

          Không biết đã mơ giấc mơ như vậy đến lần thứ mấy rồi! Đúng là quá xấu hổ…Đoàn Nghị Quân vừa ngâm mình trong bồn tắm vừa đỏ mặt nghĩ, quan trọng nhất là cách xưng hô “anh” của mình ở trong mộng… tuy không thấy rõ mặt của người đàn ông đó nhưng cách xưng hô đó cậu nhớ rất rõ. Cậu nức nở khóc gọi “anh” cùng với anh ta thì thầm “Tiên Nhi” ở bên tai mình! Ngay lập tức Đoàn Nghị Quân lại muốn cứng lên! Không được, còn tiếp tục như thế thì phải làm sao đây? Cậu làm sao mới có thể nhìn mặt người kia được!!

          Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Đoàn Nghị Quân vẫn nhanh chóng tắm gội rồi đi ra mở máy tính. Hôm nay là cuối tuần, không biết anh ấy có ở nhà không… Không biết hôm nay có bề bộn nhiều việc không…

          Vừa mới online thì liền thấy có rất nhiều người đang chơi game. Đoàn Nghị Quân kiểm tra một chút, quả nhiên có cả anh ấy, trong lòng nhất thời kích động, nhất là người ta chưa gì đã mật cho cậu. 

          ( Ma Dực ): Sao vậy? Em khó chịu à?

          ( Ma Dực ): Em có ở đó không? Đâu rồi?

          Đoàn Nghị Quân nhất thời cảm thấy ngọt ngào! Đồng thời lại có hơi ngượng ngùng, ảnh quan tâm đến mình như vậy… thật vui, nhưng cậu phải nói gì với anh ấy đây…Bởi vì lần trước đọc được tác phẩm của một tên tác giả vô lương, kết quả thực sự chạy đi mua thứ gì đó, tối hôm qua dùng xong thì hoa cúc ngứa muốn chết… sau đó vất vả lắm bò lên giường nằm bị giằng co cả đêm, còn nằm mơ loại giấc mơ đó…lý do này làm sao mà nói!

          ( Thiên Hạ Tầm Tiên ): Em nè, không có gì đâu anh (>﹏

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.