Đại Thúc Có Yêu Khí

Chương 186: Chương 186: Chấp nhất cùng tham niệm




“Không có. Những điều đó ta sao có thể quên. Ta chỉ không muốn ca ca cứ ở tại đây. Ta chỉ muốn cùng ca ca ở chung một chỗ mà thôi. Ca ca, chúng ta dừng lại nha, để bọn họ đi, không cần phải lại tra tấn.....”

A Nô lập tức nhíu mày giận tím mặt.

“Ngươi nói cái gì, dừng lại?!”

Phảng phất như nghe được tiếng cười to, A Nô tức giận ngược lại cười.

“A Lý, ngươi không nhớ rõ lúc ấy bọn họ vô tình đẩy chúng ta đi làm tế phẩm thiên thần sao. Một khắc kia tâm ta đã chết. Nếu không phải lúc ấy có ta cứu ngươi, sao có ngươi hôm nay. Huynh đệ chúng đã thành cô hồn dã quỷ rồi, sao còn có thể nói chuyện như hôm nay. Bọn họ có thể đối với chúng ta vô tình, ta làm sao không thể đối với bọn họ tàn nhẫn. A Lý, lòng của ngươi quá mềm yếu, ở cùng bọn họ dần dần cũng biến thành xấu, A Lý......”

Thật lâu, thật lâu trước kia khi A Nô cùng A Lý vẫn còn nhỏ, họ sống vô cùng vui vẻ.

Bọn họ sống trong một căn nhà nhỏ ở dưới chân núi. Đệ đệ A Lý từ nhỏ liền thích ca ca A Nô. Mà A Nô thì vô cùng yêu thương đệ đệ, hết thảy vì đệ đệ, đệ đệ là trung tâm.

Phụ mẫu của bọn họ là tu chân giả, khi phong ấn một ma vật hung hãn đã hy sinh. Họ gửi gắm con cho một số người chính đạo có quyền thế. Nhưng bọn người này không nhớ ơn trợ giúp, mà ngược lại đã gây tai hoạ ngập đầu.

Ma vật kia mặc dù may mắn thắng lợi, nhưng thân thể bị phá hủy chỉ còn hồn phách. Nhưng ma vật có một pháp khí lợi hại, có thể để cho hồn phách trú ẩn bên trong. Ma vật tự thân còn có thuật tạo ảo giác bá đạo, cực kỳ mị hoặc nhân tâm.<HunhHn786>

Có một bộ phận người chính đạo tâm địa không kiên định dễ dàng bị đầu độc bởi thuật này.

Đó là thuật trường sinh.

Cái gọi là đắc đạo thành tiên, cái gọi là vĩnh sinh bất tử đều dễ dàng dụ dỗ những tu chân giả có tâm ma.

Tâm ma trỗi dậy.

Có thể nói trường sinh được rất nhiều tu chân giả tha thiết ước mơ truy cầu cùng hướng tới. Người theo con đường chính thức sẽ rất lâu, lại cực kỳ gian khổ. Có con đường tắt tất nhiên người ta sẽ lựa nó.

Ma vật không có thể bảo vệ hồn phách lâu dài, hắn cần một thân thể Thuần Dương để hồn phách nhập vào. Thân thể Thuần Dương phải là nam đồng, Tinh Nguyên ổn định, không có tồn tại khí không sạch sẽ. Mà thân thể Thuần Dương phải có đủ thể lực để sau này tu luyện, một thân thể phế vật lấy cũng vô dụng.

Ma vật muốn phải là thiếu niên còn trẻ lại phi phàm. Có người như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác có những lý do không thích hợp. Chỉ còn hai huynh đệ mồ cô, căn cơ, khí lực đều là thượng đẳng. Chuyện này làm đám tu chân giả vui mừng khôn xiết.

Bọn họ cũng không dám trắng trợn làm ra việc trái ngược lẽ thường. Vì thế có người đã nghĩ ra một kế, cái gì mà tế phẩm cung phụng thiên thần. Như vậy sẽ không làm người khác dám nói cái gì, ngược lại được cực kỳ tán thành.

Tên gọi tế phẩm thiên thần.

Là danh xưng chính nghĩa lại là hành vi ti tiện. Một cái tháp lớn làm tế đàn để thiên thần có chỗ hưởng dụng tế phẩm.

Tế phẩm là A Nô cùng A Lý, bị đưa đến Tháp tế đàn. Bọn họ muốn ma vật cao hứng, có thể có nhiều lựa chọn. Mà một người được lựa chọn, người khác sẽ bị xử tử. Bởi vì hai huynh đệ đã biết bí mật thì không thể sống lâu.

Được chọn là đệ đệ.

Đệ đệ tư duy đơn thuần, hơn nữa còn nhỏ dễ khống chế, trên mình không có bất kỳ lệ khí nào, chỉ duy nhất một chấp niệm. Đây là chọn lựa đầu tiên của ma vật.

Thân thể đệ đệ sẽ bị một ma vật tà ác đã sát hại phụ mẫu chiếm lấy. A Nô chứng kiến một màn như vậy con mắt đỏ lên. Thời điểm hồn phách ma vật chui ra khỏi pháp khí bắt đầu trình tự chuyển sinh, ca ca đẩy đệ đệ, hồn phách ma vật liền cướp lấy thân thể của hắn

Mà đệ đệ có thể nói là đã vô dụng, bị những tu chân giả tàn nhẫn sát hại.

Những tu chân giả rốt cục cũng được như nguyện. Bọn họ xác thực có thể trường sinh, hơn nữa là vĩnh sinh, vĩnh viễn cũng sẽ không chết đi. Nhưng không phải do ma vật làm nên.

Tâm ma vật rất nặng, chỉ vì ích lợi bản thân, sao còn có thể nghĩ tới những tu chân giả này, không có hút Tinh Nguyên cùng hồn phách của bọn họ đã xem như là ban ân.

Ai cũng không ngờ chuyện xảy ra.

Ma vật muốn nuốt hồn phách A Nô, nhưng ma vật đã lầm rồi. So về tâm trí kiên định, ca ca so với đệ đệ còn mạnh hơn rất nhiều. Ma vật nhìn sai rồi.

Biết được đệ đệ A Lý bị những tu chân giả dối trá tàn nhẫn sát hại. A Nô không thể bình tĩnh. Trong thời khắc tử vong, hắn vững vàng tự bảo vệ khỏi tâm ma. Hồn phách ma vật bị A Nô ngăn chặn, hơn nữa còn lấy được trí nhớ của ma vật. Rất nhanh A Nô đã tìm được biện pháp có thể cứu vãn đệ đệ.

Đệ đệ đã mất. Mà ngay cả hồn phách cũng không có.

A Nô nghĩ ra rất nhiều biện pháp xử lý. Chỉ duy nhất một cách dùng được là một pháp thuật quỷ dị.

Vì để cứu đệ đệ, vì có thể làm cho đệ đệ lần nữa sống trở về, A Nô không chút do dự lựa chọn pháp thuật quỷ dị kia. A Nô cưỡng chế cắn nuốt sạch tất cả hồn phách cùng trí nhớ của ma vật.

Ma vật cũng thật không ngờ, hắn lại bị một phàm nhân đánh bại. Tuy nhiên bị cắn nuốt hồn phách, nhưng một phần chấp niệm hận ý oán độc vẫn giữ lại. Phần chấp niệm này không yếu hơn chấp niệm của A Nô muốn cứu đệ đệ.

A Nô rốt cục học xong pháp thuật kia.

Thân thể A Lý cùng hồn phách đều không còn, A Nô phải chế tạo một thân thể mới. Hắn lấy ra xương sườn cùng một phần máu thịt của mình tạo thân thể mới. Phóng thích những hồn phách đã bị cắn nuốt ra.

A Lý lần nữa sống lại. Vì muốn đệ đệ sống sót lâu dài, A Nô vận dụng pháp thuật cấm.

Là nghịch thiên thì sao? Bị trời phạt là như thế nào? Hắn chỉ muốn cứu đệ đệ của hắn.

A Lý sống, lần nữa trở lại bên cạnh hắn, gọi hắn là ca ca.

Đồng thời, những tu chân giả đã từng muốn kéo dài sinh mạng, rốt cục cũng có thể trường sinh. Bọn họ vĩnh viễn sẽ không chết, nhưng hồn phách của bọn họ bị kéo ra khỏi thân thể, hồn phách của bọn họ thành những yêu ma trong Tháp Ngàn Yêu. Mà thân thể của bọn họ vẫn như cũ bảo lưu một phận trí nhớ, ở lại nhân gian, kéo dài tánh mạng.

Đưa lên càng nhiều tế phẩm.

A Nô cần nhiều hồn phách cùng tinh khí A Lý mới có thể sống sót lâu dài. A Nô mới có thể cùng chấp niệm của ma vật cân đối trong cuộc chiến tranh đoạt chủ quyền thân thể.

A Nô không thể giữ A Lý không rời đi, chỉ có khi cần mới có thể lên núi. Đồng thời A Nô cũng đã không thể bước ra khỏi Tháp Ngàn Yêu nửa bước. Thân thể cùng hồn phách của hắn đã bị khóa vào tháp này, những yêu ma cũng bị nhốt như thế.

Những bộ xương dưới núi thành con đường trường sinh của bọn họ.

Hồn phách cùng trí nhớ của ma vật bị A Nô ăn sạch không còn một mảnh. Mà sau khi có càng nhiều trí nhớ của ma vật, hắn hoảng hốt phát hiện có đôi khi hắn đã phân không rõ mình rốt cuộc là A Nô hay ma vật kia.

Hắn phải nghĩ biện pháp tranh đoạt chủ quyền thân thể này. Lúc này A Nô mới biết được chấp niệm của ma vật đã cùng ý niệm của hắn hòa hợp thành một thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.