Đại Thúc Thượng Ngộ Lang Phần 2

Chương 3: Chương 3




CHƯƠNG 136

Edit : Đa Mộng

Beta :Trangki

Sữa theo khóe miệng chảy ra, Lâm Việt hôn một đường theo vệt sữa kia. Thẳng đến khi Lâm Việt dùng miệng từng ngụm từng ngụm bón nam nhân uống sữa xong, hắn mới buông nam nhân ra, để cho y nằm xuống ngủ.

Hắn cứ như vậy im lặng ôm nam nhân, trong phòng không bật đèn. Lâm Việt ngủ không được, hắn ôm nam nhân, thuận thế tiến sát thân thể nam nhân, ở bên tai y nói: “Tuần sau anh phải ra nước ngoài tham dự liên hoan phim rồi, vậy là hai tuần này em không được thấy anh .” giọng hắn rất nhẹ, lại rất bất đắc dĩ.

“ Vậy thì thế nào?” Nam nhân mơ mơ màng màng hỏi hắn, giọng nói nồng đậm, cũng sắp đi vào giấc ngủ .

“Lần này em không thể cùng anh đi, bên này em còn có chuyện chưa làm thỏa đáng.”

“ Uh……” giọng nam nhân đã muốn mơ hồ.

“Còn có……” Tối đó, Lâm Việt ôm nam nhân nói rất nhiều, nhưng nam nhân lâm vào buồn ngủ mơ hồ không có cẩn thận nghe. Y chỉ biết là Lâm Việt ở bên cạnh y không ngừng nói, y chỉ nghe thấy mấy từ “Thật xin lỗi”.

Sau đêm đó, thái độ nam nhân đối với Lâm Việt có t chuyển biến tốtmột chú, ít nhất không khiến cho Lâm Việt có cảm giác nam nhân hoàn toàn hờ hững đối với hắn. Một tuần trước khi liên hoan phim khai mạc, trong nước có một bữa liên hoan lớn, là một ngôi sao nổi tiếng, Lâm Mộ Thiên đương nhiên cũng được mời tham dự.

Ngoài hội trường dừng rất nhiều xe hơi nhãn hiệu nổi tiếng, quanh thảm đỏ chen chúc đầy fan, phóng viên đài truyền hình cũng vui vẻ tham dự, toàn trường ánh đèn lấp lánh, khí phái mười phần.

Nam nhân nhận được tiếng thét chói tai từ fan cùng giới truyền thông nhiệt tình chụp ảnh. Gần đây sự nghiệp của y như mặt trời ban trưa, cả quá trình đi trên thảm đỏ, nam nhân đều duy trì nụ cười. Bạn gái tham dự cùng y là nữ nhân vật chính An Lâm, hai người vừa xuất hiện liền khiến cho giới truyền thông mãnh liệt chú ý.

Hôm nay nam nhân ăn mặc kiểu lịch lãm còn An Lâm mặc váy nửa lộ vai, hơi hở bộ ngực sữa. Cô như chú chim nhỏ nép vào nam nhân, vòng lấy cánh tay nam nhân. Khi một đôi bích nhân tiến vào hội trường, đã thu hút ánh nhìn của đoàn khách quý, nhóm truyền thông lập tức bao quanh họ chụp ảnh liên tục. An Lâm thủy chung đều cùng nam nhân duy trì hình ảnh thân mật, phụ nữ nổi tiếng ở những thời điểm này cần phải biết biểu hiện. Nhưng nam nhân là người luôn khiêm tốn, lại không thể không vì tuyên truyền của bộ phim mà không phối hợp với An Lâm.

“Cười đi!” An Lâm niết cổ tay nam nhân, nhắc nhở nam nhân duy trì nụ cười.

Nhìn ở trong mắt mọi người, loại biểu hiện này là một loại ăn ý lại yêu thương, nam nhân lại cảm thấy không có xúc động. Chỉ là tuyên truyền đơn giản mà thôi, nam nhân không thích nhận sự chú ý của những ánh đèn flash. Y đơn giản nhận phỏng vấn của các phóng viên sau đó hai người liền tách ra, không hề nói chuyện với nhau.

Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến một trận xôn xao, các phóng viên chen chúc tới, nhóm khách quý cũng đều quay đầu lại nhìn.

Thư Diệu một thân nhẹ nhàng khoan khoái xuất hiện ở hiện trường, rất xa, hắn liền thấy nam nhân Lâm Mộ Thiên vẻ mặt nhàm chán này đang đứng ở trong hội trường. Hắn không coi ai ra gì đi tới nam nhân đang hơi trố mắt. Này một đường có thể nói là tinh quang lấp lánh, mấy khách quý cũng là những nhân vật nổi tiếng cũng đều bắt đầu nghị luận về Thư Diệu. Vị này mới hơn 20 tuổi đã tiếp quản sản nghiệp khổng lồ của Thư gia, ai cũng đều muốn kết giao cùng với hắn, lúc này mọi người đều rất hâm mộ Lâm Mộ Thiên.

“Sao cậu lại tới đây?” Nam nhân có chút kinh ngạc. Hắn biết Thư Diệu lâu rồi không tham gia loại hoạt động thương mại này, hơn nữa thân phận hiện tại của hắn cũng không thích hợp tham dự.

Tuy rằng loại yến tiệc này không có quan trọng, nhưng xuất phát từ tâm tình muốn gặp nam nhân nên Thư Diệu vẫn tới đây.

CHƯƠNG 137

Edit : Đa Mộng

Beta : Trangki

“Nhà tổ chức là bạn của tôi, họ muốn tôi đến cắt băng.” Thư Diệu cười thật ôn nhu, hắn không ngại ngùng ôm chầm thắt lưng nam nhân, hướng tới rất nhiều phóng viên mỉm cười, “Chụp cho chúng tôi một tấm, phải chụp đẹp chút.”

Đây chính là thời cơ của các phóng viên, đêm nay tâm tình Thư Diệu rất tốt nên đã thỏa mãn các loại yêu cầu của phóng viên. Nam nhân lúc nào cũng đều bị vây dưới sự “bảo hộ” của hắn, hai người tựa như bạn tốt lâu ngày gặp mặt vậy, tán gẫu rất vui vẻ. Nam nhân rất vui với việc nhận sự ôn nhu của Thư Diệu, cũng rất cao hứng vì ở trong những trường hợp nhàm chán này gặp được người quen.

Ánh sáng nhiều màu, âm nhạc du dương, ánh đèn xung quanh dần dần mờ đi. Cùng với vũ khúc tao nhã, trên sân nhảy có người bắt đầu dập dìu theo những vũ điệu. Nam nhân đoan trang đứng ở một bên, lẳng lặng thưởng thức đám người đang nhảy trên sân nhảy còn Thư Diệu vẫn đang bồi ở bên cạnh y. Tuy rằng đôi lúc có vài vị nữ sĩ tới mời bọn họ khiêu vũ nhưng đều bị họ lễ phép từ chối.

“ Anh không khiêu vũ sao?” Thư Diệu nhấm nháp champagne, hỏi nam nhân.

Nam nhân chậm rãi lắc đầu, mặt lộ vẻ khó xử: “Kỳ thật tôi không biết nhảy, trước kia lúc ba tôi còn sống, ông rất phản đối việc nam nhân khiêu vũ.”

“ Vậy sao?” ánh mắt nhu hòa của Thư Diệu dừng ở trên mặt nam nhân, hắn có chút kinh ngạc. Nam nhân chưa bao giờ ở trước mặt hắn nhắc tới chuyện của cha y, “Cha anh gia giáo thật đúng là đặc biệt.”

Nam nhân cúi đầu trầm mặc trong chốc lát rồi mới nói tiếp: “Mẹ tôi chết sớm, ba tôi sau lại lấy vợ nhỏ. Ông và mẹ kế quen nhau ở vũ hội nhưng sau đó mẹ kế phản bội ba tôi……”

Thư Diệu biết mẹ kế trong miệng nam nhân chính là mẹ Lâm Việt, đây cũng là lần đầu tiên hắn nghe nam nhân nói về chuyện trong nhà với hắn, điều này làm cho hắn rất cao hứng.

“ Anh có muốn nhảy không? Tôi có thể dạy anh.” Thư Diệu buông chén rượu, mời nam nhân khiêu vũ.

Nam nhân cảm thấy hai người đàn ông cùng nhau khiêu vũ rất kỳ quái: “Hay là thôi đi……” Hơn nữa hiện trường rất nhiều truyền thông đều đang làm việc, nếu thành tiêu đề trên báo mỗi ngày, vậy sẽ rất kỳ quái. Đến lúc đó bị đưa ra làm câu chuyện đầu đề của người ta thì lại càng không tốt lắm.

Lúc này, An Lâm vốn đang cùng giám đốc điều hành của công ty giải trí khu S nói chuyện đã lắc lư tiến đến bên cạnh hai người. Người phụ nữ này ăn mặc rất sang trọng, đương nhiên cũng có thể nói là rất gợi cảm, khuôn mặt trang điểm tinh xảo, tóc dài gợn sóng vừa mềm mại vừa yêu kiều, nhìn qua phi thường xinh đẹp.

Nam nhân nhìn thấy váy dài của cô lê lết đi tới, đáy lòng có chút không vui khi nhìn thấy cô, vì người này luôn cố ý tìm y gây phiền toái. Vô luận là ở trường quay hay là tham dự những buổi tuyên truyền điện ảnh, thái độ nữ nhân này đối với y cũng không tốt.

“Ha ha, Thư thiếu gia, thì ra anh ở trong này à, vừa rồi vẫn không có cơ hội cùng anh chào hỏi, hy vọng anh không cần để ý!” An Lâm nhìn thấy Thư Diệu thì cười đến vẻ mặt sáng bừng, ánh mắt long lanh, quyến rũ lại động lòng người. (tiện nhân >””””

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.