Đái Trứ Không Gian Thượng Đại Học

Chương 11: Chương 11: Tình trạng đặc biệt của Thước Nhạc




Hai ngày tiếp theo, công việc của Thước Nhạc lu bù lên, vốn đang nghĩ kế hoạch đi thị trường nông nghiệp mua gà vịt cũng chậm lại, có thể bởi vào ngày báo danh ấn tượng của giáo sư trong khoa đối với Thước Nhạc khá tốt, ngày hôm sau tìm đến cậu hỗ trợ việc báo danh của khoa, công việc của cậu cũng rất đơn giản, trợ giúp phát chìa khóa phòng ngủ cho sinh viên đến báo danh.

“Uhm, lâm sàng lớp hai, khu C lầu sáu phòng 502, đây là chìa khóa của ngươi, đến phòng bên cạnh lấy đệm chăn.” Lấy chìa khóa đưa cho một nữ sinh.

“Mình là Khương Phong, lâm sàng lớp một.” Thước Nhạc đang đăng ký thì nghe thấy thanh âm từ phía trên.

Uhm khá đẹp trai, thuộc lớp một, lấy chìa khóa đưa cho cậu ta, bạn cùng phòng cuối cùng thuộc “Khu C lầu bốn phòng 313” rốt cục tới.

Khương Phong thấy sinh viên trước mặt không thèm nhìn mà lấy chìa khóa đưa cậu, “Không cần xem một chút sao?”

Thước Nhạc cười, “Yên tâm sẽ không sai đâu, qua lớp bên nhận chăn đệm. Buổi tối bảy giờ mở họp ở khu A lầu năm phòng 101, đừng muộn.”

Nghi vấn của Khương Phong rốt cục tìm được đáp án ở họp lớp.

Giảng viên chủ nhiệm của lớp họ là một nam nhân hơn bốn mươi tuổi, một người rất ôn hòa, trong lớp có mười bảy sinh viên, mười hai nam sinh năm nữ sinh, lớp một khoa lâm sàng là hệ tuyển tám năm nhận rất ít sinh viên, điểm cũng cao nhất, nếu không có gì xảy ra, mười bảy người bọn họ sẽ cùng học một chỗ tám năm.

Sau khi khai giảng là học quân sự, học quân sự tiến hành ở quân khu, vì yêu cầu của công việc bác sĩ, rèn luyện thân thể với bọn họ rất quan trọng, cho nên việc huấn luyện quân sự vô cùng nghiêm khắc, cả lớp chỉ có mười hai nam sinh, vì thế rất dễ quản lý, nhìn sơ cả lớp Thước Nhạc tạo cảm giác có vẻ hơi yếu, nhưng bước vào thời điểm huấn luyện quân sự đều làm cho mọi người lấy làm kinh hãi, sau thời gian đó chỉ có cậu là không nằm bò ra. Thân thể của Thước Nhạc được cải tạo lại tốt lắm, tuy không có năng lực đặc biệt nhưng độ mềm dẻo, sức chịu đựng của thân thể cậu tăng lên rất lớn, thêm vào đó cậu thường xuyên vào không gian làm việc, thân thể tiêu chuẩn lắm.

Huấn luyện quân sự ở đại học y bọn họ sợ rằng chỉ nhẹ hơn so với trường quân đội hoặc cảnh sát, sau hai mươi ngày mỗi người đều giống như rớt một tầng da, điều này làm một Thước Nhạc không có chút biến hóa nào nổi bật ra. Thước Nhạc đương nhiên cũng có chút bất đắc dĩ với chuyện này, mặt trời tháng chín là lúc nóng nhất, dù ai phơi nắng một tuần đều đen, song Thước Nhạc lại phát hiện mình giống như pin mặt trời mà hấp thu năng lượng mặt trời, nếu không phải thời gian quân sự đứng ngoài nắng chỉ e cậu cũng không phát hiện được, cậu đứng ở dưới ánh mặt trời tuyệt không cảm thấy nóng, ngược lại thực thoải mái. Giống như tác dụng quang hợp của thực vật, buổi tối lúc tắm rửa lén đem thực vật trên người hiện ra, Thước Nhạc phát hiện nó lại lớn lên, tuy rằng phiến lá nhỏ hơn rất nhiều, quan trọng là trên vai lại có một nụ hoa lặng lẽ mọc ra. Từ sau khi cậu bị thực vật này ký sinh thì nó không có thay đổi, không ngờ liên tục phơi nắng vài ngày, lại mọc ra một đóa hoa, cũng không biết sau khi đóa hoa nở bên trong có không gian hay không, Thước Nhạc vô cùng mong chờ.

Chính sự biến hóa của thân thể làm Thước Nhạc phi thường thích phơi nắng. Cho dù là lúc nghỉ ngơi cũng muốn đứng ở trên sân thể dục. Bởi vậy, Thước Nhạc thăng chức thành yêu quái của lớp một khoa lâm sàng.

Mặc kệ mọi người có thích hay không, hai mươi ngày huấn luyện quân sự kết thúc. Trường học cũng bắt đầu nghỉ bảy ngày. Thước Nhạc sớm để Khúc Phàm mua vé cho, ai nói mới rời nhà một tháng nhưng là Thước Nhạc vẫn rất nhớ cha mẹ, hơn nữa cũng muốn nói tình hình bên này với cha mẹ. Có một số chuyện nói trên điện thoại cũng không rõ ràng.

Về đến nhà, cha mẹ quả thực rất vui mừng, Thước Nhạc đem chuyện ở Bắc Kinh nói một lần, nói muốn ở lại Bắc Kinh cha mẹ cũng không nói gì.

Ở nhà năm ngày, cha mẹ vì công việc cũng không có thể ở cùng cậu, nghĩ đến phòng ở Bắc Kinh đã trang trí tốt, Thước Nhạc liền về trước hai ngày, lúc ở nhà Thước Nhạc thừa dịp cha mẹ không ở nhà về nông thôn một chuyến, mua hai mươi con gà cùng hai mươi con vịt, còn mua bốn đôi thỏ, bảy con ngan, đều bỏ vào không gian. Mấy ngày ở nhà Thước Nhạc làm đầu bếp cho cha mẹ, có thể là tác dụng của thực vật trong không gian, thân thể cha mẹ Thước Nhạc đều thực khỏe mạnh, trước khi đi Thước Nhạc đem gạo mới để lại bốn trăm cân, nấm khô trong không gian, tỏi, cải trắng khô, đậu khô, còn có quả hạch đào, hoa quả khô những thứ có thể để lâu đều để lại trong nhà. Làm kho trong nhà đều chứa không nổi. Trước đó Thước Nhạc lại có một hiểu biết mới về không gian, thứ gì trong không gian giống như đều được xử lý theo ý của cậu, tựa như đồ ăn cậu hái xuống, sau khi hái sẽ không hư, cá kiếng trong nước từ khi cậu không muốn nó tăng nhiều thì trừ việc lớn lên cũng không có sinh sôi nẩy nở, sở dĩ cậu chú ý đến, là bởi trước đó những cây nấm cậu hái đều không có nghĩ tới phơi khô, chúng liền giống như mới hái tới vậy, nhưng là mấy ngày nay nghĩ đưa cho cha mẹ lưu trữ nấm, nghĩ nếu có thể phơi khô thì tốt, kết quả sáng hôm sau cậu xem, những cây nấm này đã hoàn toàn khô. Sau đó Thước Nhạc liền làm thử nghiệm, quả thực cải trắng, đậu rất nhanh liền khô, lúc này cậu mới nhớ đến, bình thường dưa chuột hái xuống vẫn rất tươi, giống như là thời gian đình chỉ trên người nó, mà khi cậu làm dưa chua, dưa chuột lại lên men, vốn cậu tưởng rằng đó là bình thường, giờ ngẫm lại đây đúng là theo ý cậu. Đương nhiên từ sau khi biết năng lực này Thước Nhạc quả thực là quá kinh hỉ, đây đúng là như ý không gian, rất thần kỳ rất tiện lợi.

Cha mẹ Thước Nhạc mặc dù có hơi nghi ngờ con mình làm sao luôn có thể mua thứ tốt như thế, nhưng là hai người đều không hỏi gì, thần bí cũng là con mình.

Thước Nhạc vẫn ở ba giờ chiều hôm sau đến Bắc Kinh, không có làm cho ai đón, một mình trở lại tứ hợp viện, từ bốn ngày trước cũng không liên lạc được Khúc Phàm, có lẽ là có nhiệm vụ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.