[Đam mỹ] Thư Ảnh

Chương 1: Chương 1




CHƯƠNG 1

Quán bar Nhã Thủy nổi tiếng nhất thành phố A – một trong những thành phố trung tâm công nghiệp phát triển nhất thế giới, nơi tập trung những ông trùm triệu đô. Cái tên Nhã Thủy gợi vẻ thanh cao nho nhã nhưng thực chất đây lại là nơi xa hoa xa đọa bậc nhất. Những người bước vào đây đều là những tên vô sỉ học đòi thanh cao. Dưới ánh sáng ban ngày, khoác trên mình bộ comple, họ là những con người đĩnh đạc, đường hoàng, là tinh anh xã hội, là những kẻ “dưới một người trên vạn người”. Khi thành phố lên đèn, vứt vỏ vẻ ngoài cao quý, những kẻ đó không khác gì cặn bã xã hội, tìm kiếm niềm vui trong những trò chơi đồi trụy. Chỉ cần bước qua cánh cổng, lia con mắt nhìn quanh sẽ thấy rất nhiều cảnh tượng làm con người hãi hùng. Đa số những kẻ tới đây là người có tiền, có địa vị xã hội, bước vào đây để giải trí, hưởng lạc. Nhưng cũng không ít người vào đây do hoàn cảnh ép buộc, mang tâm trạng lo sợ, bất an. Cũng có những người không hề mảy may một tia cảm xúc khi bước vào trong đây.

Dưới ánh đèn disco nhấp nháy làm con ngươi nhức mắt, làn khói trắng dần lan tỏa trên sân khấu. Chính giữa nơi ấy liền xuất hiện một thân ảnh như mờ như ảo. Cùng lúc đó, một loạt tiếng vỗ tay cùng tiếng huýt sáo như muốn nổ tung màng nhĩ đồng loạt vang lên. Hàng trăm con mắt đều hướng về một phía. Nghe nói hồng bài của quán đêm nay sẽ trình diễn màn biểu diễn vô cùng đặc sắc. Thân ảnh trên sân khấu dần trở nên rõ nét. Một thiếu niên da trắng, môi hồng với bộ tóc giả dài tới thắt lưng đang uốn éo xung quanh cây cột. Trên người thiếu niên chỉ có duy nhất một chiếc quần chip nho nhỏ cùng đôi giày đen dưới chân, khuyên tai 7 chiếc được đeo khắp vành tai, khuyên rốn được gắn 2 sợi dây nối với hai khỏa cầu trước ngực. Thiếu niên như cố gắng phơi bày hết vẻ đẹp mà tạo hóa ban cho mình, lúc thì trườn bò trên mặt đất, lúc thì như bay lên không trung, biến hóa khôn lường. Mỗi một động tác di chuyển đều làm cho hai khỏa cầu phát ra âm thanh “leng keng”. Âm thanh ấy như đánh động vào tâm can mỗi người. Không một con mắt nào có thể thoát khỏi vẻ đẹp ấy. Khuôn mặt mọi người dần hiện lên vẻ dâm dục khó có thể che lấp. Đoán chắc trong số tất cả mọi 99,99% đều muốn đem thân hình mềm mại không xương ấy đặt xuống dưới thân mà chà đạp.

0,01% còn lại chính là con người đang ngồi ở trong góc khuất mà ánh đèn không thể chiếu tới, đôi mắt khép hờ mặc kệ thế sự trông có vẻ nhàn nhã nhưng đầy rẫy nguy hiểm. Trên tay hắn lúc này là một ly rượu GIN nguyên chất. Có thể nói, số người uống được loại rượu nguyên chất này chỉ đếm được trên đầu ngón tay. GIN được chế tạo giống như bao loại rượu khác, nhưng điều làm nên sự đặc biệt của nó là sự kết hợp tinh tế của các kì trân dị thảo. Tất cả những tinh chất đó đã tạo nên sự choáng ngợp đặc trưng của hương vị trong GIN. Vì thế rất ít ai có thể uống được GIN nguyên chất. Những người có thể uống được loại rượu này có thể tóm gọn trong ba từ: Mạnh mẽ, lan tỏa và chớp nhoáng.

Kết thúc buổi biểu diễn gần 15p, Thư Ảnh bước xuống sân khấu. Đây là lần đầu tiên y biểu diễn múa cột. Tuy nói là lần đầu tiên nhưng tất cả mọi thứ đều rất suôn sẻ. Đó chính là do tố chất thân thể đặc thù của y, hay nói khác hơn chính là do hoàn cảnh khốn nạn đã tôi luyện y thành ra thế này.

Ngồi trước gương trong phòng hóa trang, gỡ bỏ mái tóc giả chết tiệt ra, bôi một tầng phấn trên mặt xuống, tự bản thân đánh giá chính mình một chút : khuôn mặt trắng bệch như xác chết, ánh mắt xuất hiện quần thâm mờ mờ, gò má cao tới mức trơ cả xương, phía bên má trái xuất hiện một cục mụn nho nhỏ. Thở dài một hồi, xem ra y phải chỉnh đốn lại bản thân mới được.

-Xem nào! Hồng bài xuất chiêu bản lĩnh thực làm người khác lóa mắt. Cảm giác như thế nào nhỉ? Ngay cả tôi nhìn cũng muốn “lên” à nha! Không tồi a. Chắc tôi không theo kịp mất. – Người mới tới lên tiếng, dùng đôi mắt phong tình vạn chủng nhìn Thư Ảnh

Thư Ảnh đưa mắt nhìn vào gương. Đây chẳng phải là người mới tới – Thủy Tiếu Quân sao. Hắn có thể xem như là tân sủng của ông chủ, bước vào thế giới này cũng được một tháng rồi. Chỉ cần Thư Ảnh bị đá ra khỏi quán, hắn sẽ là người thay thế vị trí hồng bài của y. Khác với Thư Ảnh – nét đẹp bất nam bất nữ. Thủy Tiếu Quân chính là nét đẹp nam tính 100%. Tuy vậy nhưng ngoại hình hắn không thô kệch, phản cảm, mà ngược lại đường nét lại rất tinh tế, có sự mạnh mẽ của nam cũng có sự nhu hòa của nữ. Thử nghĩ xem, chinh phục được người đàn ông dưới thân mình oai phong tới cỡ nào a, giả vờ chống cự rồi khuất phục một chút không biết sẽ làm bao tên đàn ông cảm thấy thỏa mãn. Không như y, tuy cũng là đẹp nhưng chỉ giống như gà công nghiệp, chắc chỉ hơn nữ nhân ở khung xương người thôi. Lại thở dài một hơi, ông chủ quán này rất biết đặt tên cho người khác a! Thủy Tiếu Quân- nghe cái tên hài hòa biết bao, phong tình vạn chủng, âm dương kết hợp. Nhìn lại mình một chút, Thư Ảnh, cái tên như muốn bán đứng giới tính của y vậy, thật quá bất công mà!

Thủy Tiếu Quân, tên này đang châm chọc vào nỗi đau của y. Không sai, y sắp bị bán ra khỏi quán. Cái thân tàn này chả biết rồi sẽ trôi dạt về đâu nữa. Bước vào quán từ khi mới 15 tuổi, có thể nói y thuộc loại “lão làng” ở đây rồi. Tuy nơi này có chút hỗn độn, nhưng ít ra cũng không nguy hiểm bằng ở ngoài. Từ 15 tuổi ngây thơ mang nét đẹp cấm dục, Thư Ảnh chỉ mỗi nhiệm vụ đánh đàn mua vui với châm trà cho khách. Mỗi lần như vậy giá cũng lên tới hàng trăm đô. Chia 70% cho ông chủ ở đây, y cũng không cần lo cái ăn cái mặc. Nhưng hiện tại đã 22 tuổi, qua 7 năm trời, khách càng ngày càng ít, ông chủ thấy không ổn liền tung chiêu mới, vì thế mới dẫn đến buổi biểu diễn ngày hôm nay. Tất cả MB trong quán này đều được chia làm ba loại: loại thứ nhất xuất hiện với tư cách chính là “nhân viên phục vụ quán” – MB, chuyên phục vụ những yêu cầu của khách hàng bất kể là yêu cầu gì. Loại thứ hai chính là những tên “nhân viên” hết thời, đây là những tên có số phận khốn khổ nhất -bị bán cho những kẻ có tiền. Bằng kinh nghiệm lâu năm lăn lộn trong cái thế giới dơ bẩn này, Thư Ảnh tin chắc 100% những tên đó chẳng có kết cục tốt đẹp gì. Loại thứ ba là những tên được bao dưỡng – đây là loại may mắn nhất, được những kẻ có tiền coi trọng rồi chuộc hắn ra ngoài, được sống trong biệt thự xa hoa nhưng cũng không thoát khỏi số phận bị rẻ rúng, khinh thường, đặc biệt phải chịu sự đánh ghen đe dọa từ vợ chính. Nói chung thì chẳng cái nào tốt đẹp. Thư Ảnh không biết cái chiêu múa cột mua vui này có thể xài được bao lâu nhưng y hi vọng có thể trụ tới già càng tốt. Ít nhất bây giờ y chưa chuẩn bị tâm lý bị đem đi bán cho người khác. Y lo sợ cái bí mật mình che dấu 22 năm trời sẽ bị phát hiện, cái sinh mệnh này của y không chừng sẽ biến mất khỏi thế gian mất. Thư Ảnh không khỏi bi ai nghĩ “ Thủy Tiếu Quân a Thủy Tiếu Quân, ngươi thì khác gì ta, cái nhan sắc của ngươi có thể trường tồn mãi sao? Không phải thêm mấy năm nữa cũng rơi vào hoàn cảnh như ta sao, cần gì phải châm chọc lẫn nhau tới như vậy”

Thấy Thư Ảnh không phản ứng với lời châm chọc của mình, Thủy Tiếu Quân cảm thấy mất hứng, bỏ lại bốn chữ” giả bộ thanh cao” rồi quay đầu bỏ đi. Đêm nay y phải tiếp rất nhiều khách a

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.