[Đam Tứ Tuyệt] Bộ 1 Dã Thú

Chương 48: Chương 48




Thời điểm khi Gia Trình đưa vũ khí to lớn chậm rãi tiến vào, Hứa Tinh tuy không có cảm giác đến nỗi cơ thể bị xé rách như trước đây hắn từng hành y, nhưng thật sự cũng rất đau, thiếu niên phải cắn chặt môi dưới mà không để phát ra tiếng khóc, tiểu huyệt bị dương vật thô to kéo căng đến cùng cực, nội vách tường bị ma sát nóng bỏng, vừa đau đớn vừa nóng rát, không khỏi khiến cho trán y toát ra mồ hôi lạnh, bàn tay hạ từ vai Gia Trình xuống ra giường nắm chặt.

- Tiểu Tinh... đau không? - Gia Trình cảm giác được Hứa Tinh bên dưới hẳn rất đau đớn, liền một bên dịu dàng khẽ hỏi, một bên ở trên cơ thể nhỏ gầy của y mà cúi xuống không ngừng hôn y.

- Dạ... không... Tiểu Tinh không sao.. - Thiếu niên gượng cười đối Gia Trình mà nói dối.

- Em có biết là em nói dối không giỏi không? Nếu như đau, anh sẽ dừng lại. - Gia Trình thừa biết thiếu niên kia chỉ luôn việc nói dối mà tự chịu đau một mình, hắn không muốn điều đó xảy ra, bởi lẽ trong quá khứ hắn đã làm tổn thương y quá nhiều, hắn không thể tiếp tục để y nhẫn nại như thế này được nữa, đành chậm rãi rời khỏi thân thể y.

- Anh... anh Trình... - Thiếu niên ngỡ rằng hắn có phải hay không rất chán ghét mình đi, ngay cả việc làm tình cùng hắn cũng không xong, để hắn phải mất hứng thế này.

Nhìn thấy Gia Trình đứng dậy thay quần áo, Hứa Tinh vô cùng sợ hãi, liền tiến đến nắm lấy cánh tay hắn mà nức nở.

- Tiểu Tinh xin lỗi... Tiểu Tinh vô dụng... van cầu anh... đừng chán ghét Tiểu Tinh.... Tiểu Tinh... Tiểu Tinh sẽ không nói dối nữa ...

Bộ dạng thống khổ kia của thiếu niên không khỏi khiến cho Gia Trình vừa kinh ngạc vừa đau lòng, hắn quỳ xuống ôm chặt lấy y, đưa tay xoa đầu y nói.

- Tiểu Tinh không sai, tiểu Tinh cũng không vô dụng, anh chỉ lo lắng cho em, anh không muốn khiến em phải đau đớn như trước đây nữa, nhìn em nhẫn nại vì anh như vậy... anh rất đau lòng. Tiểu Tinh, anh thực sự rất yêu em, anh sẽ không chán ghét em...

- Nhưng.... Tiểu Tinh không sao... Tiểu Tinh muốn anh... - Nghe được những lời nói thật lòng từ hắn, thiếu niên cảm thấy vô cùng cảm động, hạnh phúc đi. Chính là hắn chỉ là lo lắng cho y, sợ y đau, bất quá y dù đau cũng không sao, chỉ cần là hắn, là người y yêu, y nguyện cả đời mà nhẫn nại vì hắn.

- Hứa với anh, sẽ không sao? - Gia Trình buông Hứa Tinh, nghiêm nghị hỏi.

Hứa Tinh kịch liệt gật đầu, rồi ghé đầu hôn lên má Gia Trình. Hắn cười nhẹ rồi đưa tay vuốt ve gương mặt y, sau đó đè y ngã xuống giường, điên cuồng hôn môi y.

Thiếu niên lần này chủ động mà vòng hai tay qua cổ hắn ôm chặt, thuận theo mà cùng hắn hung hăng dây dưa đầu lưỡi.

Gia Trình cứ một lát là ngẩng đầu nhìn Hứa Tinh, sau đó lại cúi xuống hôn môi y. Hai người hôn nhau đến đầu óc mê loạn không biết trời đất, tạo ra những âm thanh nhóp nhép vô cùng dâm mỹ.

Thời gian hôn nhau quá lâu đến nỗi hạ khố căng trướng đến phát đau, không thể kiên nhẫn hơn, Gia Trình rốt cuộc cũng rời khỏi khoang miệng Hứa Tinh, từ từ đưa dã vật tiến sâu vào nội bích mềm yếu.

- A...a....

Hứa Tinh khóc nức lên một tiếng đau đớn, yếu ớt lắc đầu nhìn Gia Trình, thanh âm run rẩy nói.

- Anh.... anh Trình.... sâu... quá... Tiểu Tinh.... đau...

Gia Trình cúi đầu liếm những giọt lệ trên gương mặt Hứa Tinh, rồi ghé qua hôn môi y trấn an.

- Tiểu Tinh... anh sẽ nhẹ nhàng, không sao.

Thiếu niên rơm rớm nước mắt nhìn hắn, tin tưởng mà chậm rãi gật đầu. Gia Trình chậm rãi đưa tay vuốt ve gương mặt y, sau đó hạ xuống hai bàn tay nhỏ gầy của y nắm chặt, rồi nhẹ nhàng di chuyển hông của mình.

- A....

Dương vật của Gia Trình vốn dĩ chưa vào trọn vẹn bên trong tiểu huyệt, mà Hứa Tinh đã đau đến trán ướt đẫm mồ hôi lạnh, chiếc miệng nhỏ nhắn khẽ yếu ớt hô hấp. Bất quá so với tình trạng hiện tại của Gia Trình cũng không tốt hơn bao nhiêu, chỉ vì muốn đảm bảo cho thiếu niên bên dưới không phải đau đớn, mà hắn phải cắn chặt răng mà chịu đựng cơn đau từ côn thịt to lớn của mình, động tác chậm chạp chưa bao giờ có mà từ từ từ từ di chuyển ra vào phía trong hậu huyệt ấm áp.

Vốn dĩ từ trước đến nay trong tình dục Gia Trình hắn chưa bao giờ ôn nhu và dịu dàng đến thế, trước khi gặp Hứa Tinh, hắn đã quan hệ với bao nhiêu người phụ nữ, có thể đếm trên mười đầu ngón tay đi, mà lần nào cũng như lần đó, hắn như một dã thú điên dại mà không ngừng tra tấn những ả đàn bà kia. Tuy nhiên đối với y thì lại khác hoàn toàn, bởi lẽ đây là lần đầu tiên hắn yêu một người, hắn bất chấp mọi đau đớn, hắn có thể chịu đựng vì y, làm mọi thứ vì y, ngay cả làm sủng vật cho y cũng được, miễn là thiếu niên kia cảm thấy hài lòng, hắn cũng vui vẻ theo.

Bất quá Hứa Tinh y không phải như bao người khác, y rất yếu đuối và tự ti, y luôn nghĩ cho hắn, cũng vì hắn mà nhẫn nhịn trong lòng, điều đó chỉ càng khiến hắn yêu y nhiều hơn thôi. Hắn muốn dành cả đời được bên cạnh y, bảo vệ y.

- Anh.. Trình... Tiểu Tinh sẽ không sao... không sao thật mà... - Nhìn thấy vầng trán Gia Trình ướt đẫm mồ hôi, miệng nặng nề không ngừng thở dốc, Hứa Tinh đau lòng mà đưa tay nhẹ nhàng lau cho hắn, nức nở nói.

Gia Trình nhếch miệng cười, rồi đưa ngón tay chặn lấy môi Hứa Tinh, hạ đầu hôn lên trán y, mũi y, rồi hai bên má của y. Sau đó cẩn thận và rút ra cắm vào bên trong nơi ẩn kín nóng rát.

Hứa Tinh thật không tài nào để mặc Gia Trình vì mình mà động tác vừa dịu dàng vừa cẩn thận như vậy, không nhịn được liền ngẩng người dậy ôm lấy hắn, nghẹn ngào nói.

- Không muốn nữa.... Tiểu Tinh không muốn anh Trình phải như vậy... Tiểu Tinh thực sự ổn... sẽ không sao...

- Tiểu Tinh...

Buông Gia Trình ra, Hứa Tinh ngẩng cao đầu hôn môi hắn, động tác mãnh mãnh liệt liệt đưa đầu lưỡi tự giác mở khoang miệng hắn ra, rồi thành thạo mút lấy lưỡi hắn.

Gia Trình vô cùng cảm động trước hành động của Hứa Tinh, đành thở dài trong lòng, bất đắc dĩ đáp ứng lời van cầu của y.

Nâng thiếu niên ngồi dậy, Gia

Trình liền dùng lực tăng tốc độ nhanh hơn, quy đầu mượt mà co dãn điên cuồng nhắm thẳng điểm kia mà va chạm.

- A.... oa....

Hứa Tinh không ngờ Gia Trình bắt đầu di chuyển mà không nói tiếng nào, toàn thân kịch liệt run rẩy không nhịn được liền rên đau một tiếng.

- Tiểu Tinh.... Tiểu Tinh....

Hai tay Gia Trình đặt ở hai bên cánh mông của Hứa Tinh, không ngừng xoa nắn, sau đó tách rộng ra nhằm dễ dàng cho dương vật dễ dàng tiến vào tiểu huyệt kia. Hắn mơ hồ phả ra hơi thở nóng như lửa đốt, mồ hôi tích tụ từng giọt trên trán.

- Aa... ân....

Hứa Tinh đắn đo không biết nên làm gì để có thể tránh bớt cơn đau đớn từ phía sau, chỉ có thể cúi thấp đầu mà nức nở. Một lát, Gia Trình vòng hai tay y ra phía sau cổ hắn, đè đầu y ngã xuống bả vai săn chắc của mình, thanh âm thều thào nói.

- Tiểu Tinh... cắn vào vai anh... mau lên!

Hứa Tinh yếu ớt lắc đầu, tuyệt không chịu nghe lời Gia Trình. Hết cách, hắn đành điên cuồng tăng nhanh tốc độ, dương vật cứ thế không ngừng mạnh mẽ va chạm với hậu huyệt, dữ dội mà di chuyển thật nhanh thật mạnh.

Hứa Tinh nhịn không được liền há miệng cắn vào vai Gia Trình, nước mắt đã sớm ướt đầy mặt. Đắc ý trong lòng, hắn liền đưa tay tách rộng cánh mông của y hơn, thẳng đến chỗ sâu nhất mà điên điên cuồng cuồng đâm vào.

Thiếu niên càng mạnh mẽ mà cắn nát vai của hắn, hai tay bấu chặt vào lưng hắn chịu đựng.

Đem Hứa Tinh đặt lên giường, Gia Trình bắt lấy hai chân thon gầy của Hứa Tinh đẩy về phía trước, đem toàn bộ chiếc mông dựng đứng thẳng lên, rồi đến nơi sâu kín nhất mà tiến thẳng vào điên cuồng di chuyển.

- A.... Anh Trình.... anh Trình..... - Hứa Tinh run lẩy bẩy mà thở dốc vừa kêu tên Gia Trình, hai chân tự giác vòng qua thắt lưng hắn ôm chặt.

- Tiểu Tinh...

- Anh Trình.... đau.... đau....

Nghe thấy tiếng kêu đau của thiếu niên, Gia Trình liền kinh hãi mà vội vã dừng lại, đưa tay ôn nhu lau những giọt nước mắt cho y, rồi mở miệng xin lỗi thiếu niên.

- Anh xin lỗi... anh hơi quá tay....

- Không... không phải.... chỗ đó... đau.. đau quá.... - Hứa Tinh yếu ớt lắc đầu phủ nhận, nước mắt đầm đìa nói.

Gia Trình không hiểu ý, liền cau mày mà ngẩng đầu xuống phía dưới, trợn lớn mắt mà kinh ngạc nhìn Hứa Tinh.

- Tiểu Tinh.. phía dưới của em... cương lên rồi.

- A? - Hứa Tinh mơ hồ nhìn hắn, hắn nói vậy là sao chứ, liền cúi đầu nhìn xuống dưới hạ khố của mình đã cương cứng từ khi nào không hay.

Gia Trình hạnh phúc không nói lên lời, điên cuồng mà hôn lên môi thiếu niên, rồi cúi xuống cẩn thận đưa tay nắm lấy phân thân non nớt của y.

- Tiểu Tinh... như vậy... sẽ không sao chứ? - Thiếu niên cảm thấy cái của mình cương cứng giống như Gia Trình nhưng trướng đến phát đau, sợ rằng bản thân có phải hay không bị bệnh gì chăng.

- Không, đương nhiên không. - Gia Trình bật cười xoa đầu Hứa Tinh, có lẽ ban nãy dương vật của hắn đỉnh đến trọng tâm bên trong thiếu niên, nơi đó dường như vô cùng nhạy cảm đi, ngay lập tức liền khiến cho y mang đến khoái cảm mà phân nân non nớt liền dựng thẳng trông thật đáng yêu.

- Nhưng mà... kia... hảo đau.. - Thiếu niên sụt sùi nhìn hắn.

Không nhịn được sự khả ái của y, Gia Trình liền hung hăng mút lấy môi của y không ngừng tham lam ăn trọn, rồi di chuyển từ từ xuống phía hạ khố của y, điên cuồng ngậm lấy phân thân non nớt kia mà mút mút.

- A... anh... Trình... đừng mà... đau quá... ân...

Đột nhiên bên dưới bị hắn đưa lưỡi liếm láp, lại còn mút vào mút ra, khiến cho y vừa đau đớn vừa cảm thấy có chút thoải mái.

- Thích không? - Hắn cười tà hỏi.

- Kia... hảo đau... nhưng mà... kì lạ quá... rất... rất thoải mái... - Hứa Tinh không hiểu sao lại thích nó như vậy, phải chăng bản thân y đang dần chìm đắm trong dục vọng rồi chăng, không thể nào.. nếu như mọi người biết được y sẽ chết mất.

Gia Trình nhếch môi cười khoái chí, bởi vì phân thân kia so với bàn tay hắn là vô cùng nhỏ bé, nên động tác của hắn cũng rất cẩn thận, đồng thời theo trình độ chuyên nghiệp của mình mà không đừng đem lại cho thiếu niên cảm giác thích thú.

Chơi đùa với hạ vật non nớt của Hứa Tinh xong, Gia Trình tiếp tục bên trong tiểu huyệt của y mà thao động trừu sáp.

- Ân.... Anh Trình...

- Tiểu Tinh... tiểu Tinh....

Thanh âm kêu gọi của thiếu niên chỉ càng mang đến dục vọng mãnh liệt cho hắn, cứ thế mà điên cuồng ra ra vào vào hậu huyệt của y.

Hậu huyệt ấm áp bắt đầu ẩm ướt, người dưới thân lại không ngừng khóc rên làm Gia Trình rất nhanh bị kích thích, động tác bắt đầu di chuyển nhanh hơn mà tiến nhập vào sâu trong nội bích.

- Anh Trình... làm ơn dừng... Tiểu Tinh... Tiểu Tinh buồn... Tiểu Tinh muốn đi... - Hứa Tinh cảm giác phía hạ thân đang muốn chảy ra nước, ngỡ rằng mình như thế nào lại muốn tiểu ngay lúc này chứ, thật mất mặt đi.

Gia Trình thừa biết thiếu niên kia là nơi đó sắp bắn đến nơi, không nhịn được sự ngây thơ của y mà cười tà một cái, dương vật cứ thế không ngừng ma sát va chạm.

- Anh Trình... đừng mà... van cầu anh... Tiểu Tinh muốn đi .... - Hứa Tinh không nhịn được khóc lớn một tiếng, ánh mắt van cầu mà nhìn Gia Trình.

- Tiểu Tinh... Tiểu Tinh... anh yêu em... anh yêu em....

Thiếu niên thật không hiểu nổi vào ngay lúc này hắn có thể nói những lời đó, chẳng nhẽ hắn là muốn y đi ngay tại đây sao, hảo mất mặt đi a.

- Anh Trình... van cầu anh....

- Tiểu Tinh...

- A....

Gia Trình gầm mạnh lên một tiếng, thẳng đến chỗ sâu nhất mà bắn toàn bộ tinh dịch vào trong. Hứa Tinh cũng không thể kiên trì hơn được nữa, đau đớn mà khóc nức lên, từng giọt chất lỏng trong vắt nhảy tung tóe, bắn lên gương mặt Gia Trình. Vì là lần đầu tiên trong đời thiếu niên kia được xuất tinh, liền kiệt sức mà hôn mê bất tỉnh.

Gia Trình đưa tay khoét từng mẩu tinh dịch mà thiếu niên kia vừa mới bắn ra, đem toàn bộ vào trong miệng nuốt chửng, lại còn cố tình liếm mép thưởng thức tư vị của y.

- Tiểu Tinh...

Hắn cúi đầu hôn lên môi thiếu niên, rồi nằm xuống bên cạnh ôm chặt y vào lòng, say mê mà chăm chú ngắm nhìn gương mặt y.

- Ngô... - Sau một hồi bất tỉnh, thiếu niên chợt mở mi mắt mà tỉnh lại.

- Tỉnh?

Thanh âm trầm thấp vang lên bên tai, Hứa Tinh giật mình ngẩng đầu, chỉ thấy gương mặt anh tuấn của Gia Trình ngay cận kề, liền hốt hoảng mà cúi đầu, nhắm nghiền hai mắt thẹn thùng.

Hắn bất giác cong khóe miệng, đưa tay nâng cằm y lên đối diện với hắn, rồi kề sát môi lên trán y hôn một cái.

- Anh Trình? - Hứa Tinh rụt rè mở miệng.

- Sao vậy? - Hắn vòng tay ôm chặt lấy y, tựa hồ không muốn rời xa.

- Chị Lam Dĩ... nếu chị ấy biết được chúng ta.. chị ấy sẽ ra sao? Tiểu Tinh... sợ... chị ấy sẽ rất buồn... - Thiếu niên ủ rũ mà hỏi hắn.

- Đừng suy nghĩ nhiều, cô ta không để ý đâu. - Nghe Hứa Tinh hỏi về Lam Dĩ, Gia Trình không khỏi tức giận ả, liền xoa đầu y trả lời.

- Nhưng mà.... Tiểu Tinh thấy, chị ấy có vẻ rất yêu anh Trình.. - Y cúi thấp đầu, nhỏ giọng nói.

- Đừng hỏi về cô ta nữa. - Gia Trình hừ lạnh.

- Nhưng ... kia...

- Anh bảo đừng hỏi nữa!!

Bị Gia Trình quát lớn, thiếu niên giật mình sợ hãi nhìn hắn, rồi tự ti mà cúi thấp đầu, thanh âm run rẩy nói.

- Vâng... thực xin lỗi...

Gia Trình sực tỉnh lại, hắn đang làm gì vậy, như thế nào lại khiến y phải hoảng sợ nữa rồi.

- Tiểu Tinh.. anh xin lỗi... anh không cố ý. - Hắn đau lòng mà ôm chặt lấy y, nghiến răng nghiến lợi mà xin lỗi y.

Hứa Tinh biết Gia Trình hẳn rất tức giận khi mình nhắc đến người khác, đặc biệt là Lam Dĩ, nên chuyện hắn nổi giận mà quát lớn cũng lẽ đương nhiên. Bất quá hắn đã xin lỗi như vậy rồi, y cũng cảm động mà đưa tay ôm lấy hắn.

- Ngày mai anh sẽ nói với Lam Dĩ, người anh yêu là em, không phải cô ta. - Gia Trình vuốt ve mái tóc Hứa Tinh an ủi, nghiêm túc nói.

Thiếu niên kinh ngạc mà ngẩng đầu nhìn Gia Trình, chỉ thấy ánh mắt hắn ôn nhu mà nghiêm túc nhìn y, hai tay không ngừng xoa nhẹ gương mặt y, rồi di chuyển đến vết sẹo gần đó.

- Anh xin lỗi trước đây đã không tin tưởng em, tổn thương em, hành hạ em đến mức này.. Anh là thằng khốn phải không? - Gia Trình đau lòng nói.

Hứa Tinh lắc đầu, rồi ngẩng người hôn lên môi hắn, gượng cười yếu ớt.

- Không... Anh Trình sẽ không.. anh Trình đối xử rất tốt với Tiểu Tinh.

- Tiểu Tinh, em đừng có thiện lương như vậy chứ? Anh đau lắm, thời gian qua anh thấy rất có lỗi với em, anh không xứng đáng, anh... anh.... - Gia Trình lúng túng không biết nói như thế nào, chốc lát thiếu niên kia liền đưa tay ôm lấy thắt lưng hắn, rồi vùi đầu vào ngực hắn cọ xát.

- Tiểu Tinh chỉ cần anh Trình đối tốt Tiểu Tinh... vậy là đủ rồi.

Gia Trình thở dài, ôm chặt thiếu niên kia hơn, động tác vuốt ve tấm lưng trần của y nói.

- Lúc em ngã ra khỏi thuyền... anh rất lo lắng, anh sợ.. em sẽ không tỉnh lại nữa.

Hứa Tinh nghe đến đây thì ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Gia Trình, vậy là lúc đó hắn biết y ngã xuống biển sao, chẳng nhẽ người cứu y lên... chính là hắn.

- Anh Trình...

- Lần sau phải cẩn thận, cũng may là giáo viên không có ở đó. - Gia Trình hạ xuống trán Hứa Tinh một nụ hôn, rồi ghé sát tai y thều thào.

- Tiểu Tinh.. anh yêu em...

- Tiểu Tinh cũng yêu anh Trình.

Gia Trình tuyệt không thể cưỡng lại câu trả lời vô cùng đáng yêu của thiếu niên kia, liền điên cuồng hôn môi y, hung hăng mà xen đầu lưỡi càn quấy bên khoang miệng của y.

HẾT CHƯƠNG 48

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.