Đan Vũ Càn Khôn

Chương 390: Chương 390: Bạo Huyết Kỳ Lân. (1)




Tựa hồ có tồn tại huyền diệu nào đó đang không ngừng hấp thu huyết dịch toàn thân của hắn, mà cánh tay phải của hắn vào lúc này vậy mà vẻn vẹn phồng lớn lên một vòng!

Lộ ra thập phần quỷ dị!

- Tiểu tử, hiện tại ngươi biết cái gì gọi là thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa lại vào đi à nha.

Tần Húc trông thấy Tần Phàm lần nữa rơi xuống trên mặt đất, trong miệng có chút nghiền ngẫm nói. Hôm nay bản thân Tần Phàm đã bị trọng thương, tuy hắn cũng có chút ngoài ý muốn vì sinh mệnh lực ương ngạnh của Tần Phàm này, nhưng rơi xuống trên mặt đất, hắn tự tin vô luận Tần Phàm làm như thế nào, cũng không trốn khỏi lòng bàn tay của hắn.

- Con rùa già, đây là ngươi giở trò quỷ?

Lúc này hai mắt của Tần Phàm nộ trừng muốn nứt, trên mặt cùng trên thân thể đều nổi gân xanh, hình dạng cực kỳ khủng bố, hắn thống khổ ôm lấy cánh tay phải của mình, hướng về Tần Húc giận dữ hét.

Lúc này Tần Phàm cảm giác được thân thể truyền đến thống khổ, cái trình độ kia thậm chí so với thời điểm hắn luyện hóa Ma chủng còn mạnh hơn rất nhiều!

Phòng ngự tâm bình tĩnh của hắn cũng cơ hồ hoàn toàn bị đánh tan rã, để cho toàn thân của hắn không khỏi lạnh run. Trong lòng của hắn vô cùng phẫn nộ, không thể tưởng được Tần Húc này thật không ngờ ngoan độc, còn muốn dùng dạng này tra tấn mình chí tử!

Thời gian dần qua, Tần Phàm cảm giác mình có chút bắt đầu điên cuồng! Tựa hồ muốn mất đi chính mình !

- Tiểu tử, tuy không biết ngươi cố làm ra cái mê hoặc gì, bất quá thoạt nhìn bộ dạng ngươi còn rất thống khổ, đã như vầy, không bằng bản Tôn giả liền làm người tốt một lần, hiện tại giúp ngươi chấm dứt loại thống khổ này a.

Lúc này Tần Húc lại nói ra, hắn cũng cảm thấy loại tình huống hiện tại này của Tần Phàm có chút không hiểu thấu.

Bất quá vô luận xảy ra chuyện gì, cũng không có ngăn cản được hắn giết chết Tần Phàm, mặc kệ Tần Phàm thật sự rất thống khổ hay là giả vờ, cái này đều cùng hắn không quan hệ.

- Cái sự tình này không liên quan đến con rùa già kia?

Tần Phàm nghe thấy Tần Húc không thừa nhận, trong lòng cũng cảm thấy sự tình có kỳ quặc, liền nhịn xuống thống khổ gian nan không thuộc về mình kia, tâm thần chìm vào trong cơ thể đi điều tra tình huống của mình. Lúc này, hắn ngay cả lực lượng triệu hồi ra Tạo Hóa Kim Liên cũng không có!

- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Tâm thần của Tần Phàm vừa tiến vào trong cơ thể, liền phát giác huyết dịch toàn thân của hắn đều hướng về cánh tay phải, càng là không ngừng dũng mãnh lao tới, để cho thân thể của hắn có nhiều chỗ giống như trở nên khô héo vậy, nhưng vào lúc này cánh tay Kỳ Lân lại đang không ngừng trướng lớn! Giống như tùy thời sẽ bạo tạc nổ tung !

Nhưng cũng vào lúc này!

Tần Phàm đột nhiên cảm giác được Kỳ Lân Ma chủng kia tựa hồ phát ra một tiếng gào thét khuất nhục, để cho cả đầu cánh tay phải của hắn cũng bắt đầu chấn động lên, tựa hồ như có Vạn Thú lao nhanh, cũng như biển cả đang quay cuồng!

Một cổ lực lượng ở chỗ sâu trong cơ thể, giống như Phiêu Miểu đột nhiên tăng vọt!

Máu tươi toàn thân của hắn cũng ở vào thời điểm này, lần nữa như sóng to gió lớn, vô cùng mãnh liệt mà quay cuồng, càng là có một cổ lực lượng cường hoành muốn từ cánh tay phải của hắn lao ra!

- Rống…

Tần Phàm rốt cục cũng nhịn không được nữa, phát ra một tiếng kêu đau đớn, nhưng từ trong cổ họng phát ra, lại biến thành tiếng gầm rú như là yêu thú kêu! Sau đó cánh tay Kỳ Lân của Tần Phàm vào lúc này tựa hồ không bị khống chế mà đánh về phía trước một quyền!

Cả đầu cánh tay của hắn cũng bắt đầu bạo liệt mở ra, máu tươi bão táp bốn phía!

Lập tức, một cổ khí thế cuồng bạo chưa từng có qua từ trong cơ thể Tần Phàm đột nhiên bộc phát, tiếp theo trong nháy mắt, một đầu hư ảnh huyết sắc Kỳ Lân cực lớn ở chỗ quả đấm của hắn gào thét mà ra!

Từ khi Tần Phàm có được cánh tay Kỳ Lân đến nay, cánh tay phải của hắn chưa từng có chịu qua tổn thương nặng như hôm nay! Cả đầu cánh tay đều trở nên máu tươi đầm đìa, cũng là bởi vì huyết khí này dẫn động, Thủy Kỳ Lân Ma chủng đã xảy ra dị biến!

Biến thành Huyết Kỳ Lân Ma chủng!

Huyết Kỳ Lân này là một loại trạng thái đặc thù của Thủy Kỳ Lân, là trạng thái chỉ ở thời điểm Thủy Kỳ Lân nổi giận hoặc là cơ duyên đặc biệt mới có thể tiến vào, ở dưới loại trạng thái này, Thủy Kỳ Lân sẽ trở nên càng thêm thô bạo cùng hung tàn, đồng thời lực lượng cũng sẽ bạo tăng!

Nghe nói lúc trước thời điểm Thủy Kỳ Lân Ma Tôn cùng Huyền Vũ Ma Tôn đại chiến tranh đoạt khống chế Thủy nguyên, là dùng loại trạng thái này đuổi Huyền Vũ Ma Tôn lên trên bờ.

Về phần Thủy Kỳ Lân Ma chủng này cũng có thể biến hóa thành Huyết Kỳ Lân Ma chủng, đây cũng là ngay cả Tần Phàm cùng Cổ Mặc cũng không ngờ qua.

Vừa rồi Thủy Kỳ Lân Ma chủng này biến thành cánh tay Kỳ Lân, nhận lấy tổn thương cường độ cao, máu tươi đầm đìa, lại không cẩn thận kích phát huyết mạch Huyết Kỳ Lân ẩn núp này, tiến tới để cho cánh tay Kỳ Lân này tiến hóa thành cánh tay Huyết Kỳ Lân, bộc phát ra uy lực cường đại vượt quá tưởng tượng.

Mà Tần Phàm lúc này, hai mắt nộ trừng, tựa hồ muốn từ trong hốc mắt xông ra ngoài, khuôn mặt lộ ra thập phần dữ tợn khủng bố, khí tức thô bạo trên người kia như là một con yêu thú, cả người cũng đã lâm vào bên trong trạng thái điên cuồng, ở phía dưới đau đớn giống như tra tấn kia, tâm bình tĩnh một mực bảo vệ chặt lấy cũng đã đánh mất.

Nếu như bây giờ Cổ Mặc đang ở này, nhất định có thể nhìn ra Tần Phàm là bị lệ khí ẩn núp trong Ma chủng ảnh hưởng tới.

Tuy ở thời điểm luyện hóa Ma chủng, Tần Phàm đã luyện hóa toàn bộ lệ khí trong Ma chủng, nhưng dù sao Ma chủng cũng là đại hung chi vật, lệ khí của nó cho dù chỉ còn thừa lại một tia, nhưng mà tùy thời đều bị dẫn động lần nữa, như núi lửa đồng dạng bạo phát đi ra lần nữa.

Tựa hồ là Kỳ Lân Ma chủng kia vào lúc này bị kích phát ra bản năng nguyên thủy nhất, huyết hồn Kỳ Lân bị vây ở chỗ sâu trong Ma chủng kia bị kích phát! Vào lúc này trên người Tần Phàm xuất hiện khí tức cường đại của Viễn Cổ Thủy Kỳ Lân Ma Tôn, hơn nữa là Huyết Kỳ Lân Ma Tôn ở trạng thái nhất thô bạo!

Cổ khí tức cường đại này vừa tràn ra, lại để cho Tần Húc ở đối diện vào lúc này cũng không khỏi âm thầm động dung, vào lúc này tuy hắn cũng không biết trên người Tần Phàm đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng lại cảm giác được một đầu hư ảnh Kỳ Lân huyết sắc hướng về chính mình gào thét mà đến kia, toàn thân từ một cổ kình khí vô cùng hung hãn cường hoành tạo thành, tựa hồ tùy thời đều có thể thôn phệ hắn!

Một cổ khí thế cường đại này, cho dù Tần Húc thân là Cường giả Võ Tôn, vào lúc này cũng không dám có một chút coi thường, thậm chí trên mặt của hắn xuất hiện vẻ kiêng kị mà không biết bao lâu không có xuất hiện qua!

Vậy mà để cho một Cường giả Võ Tôn kiêng kị!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.