- Nghỉ ngơi.
Tần Phàm vẫn hướng về phía người thủ mộ kia cúi chào, sau đó mới tiếp tục đi đến bên trong.
Diện tích nội mộ cũng không lớn, nhưng mà lộ ra có chút trống trải, ngoại trừ người thủ mộ ra thì không có vật gì khác nữa.
- Quan tài của Đao Vương kia đâu?
Tần Phàm có chút ngoài ý muốn, kỳ thật chủ yếu là hắn không có trông thấy
viên ma chủng thứ ba, hắn vốn cho là viên ma chủng thứ ba kia sẽ là vật
bồi táng cùng Đao Vương.
- Cảm giác rõ ràng ở chỗ này, vì cái gì lại nhìn không thấy?
Tần Phàm cảm thấy mê man, cố gắng tìm kiếm bốn phía.
- Tiểu tử, xem ra lần này ngươi thật sự là đi không một chuyến rồi.
Lúc này Cổ Mặc cũng nói.
- Không có khả năng!
Tần Phàm không tin, mà đúng lúc này hắn đột nhiên nhớ tới tình cảnh ban đầu ở Chân Vũ Thánh điện gặp mặt Thánh chủ, khi đó hắn đi vào trong phòng
kia, cũng là vật gì đều nhìn không thấy, nhưng lại có thể cảm giác
được.
Lúc này, hắn chính là loại cảm giác kỳ quái này.
Sau một khắc, Tần Phàm chậm rãi nhắm mắt lại, hắn bây giờ là dùng một
phương pháp xử lý khác, thử đem khí kình bản thân tràn ra, nếu như ở đâu nhận lấy ngăn cản, như vậy chỗ đó có vật.
- Ồ? Tiểu tử, thật sự thành công! Ngay cả bản Võ Thánh cũng không nghĩ tới là những vật này bị che dấu.
Rất nhanh bên tai truyền đến thanh âm kinh ngạc của Cổ Mặc.
Tần Phàm chậm rãi mở mắt, lúc này hắn rốt cục thấy được trong này bày đặt
một bộ quan tài bạch ngọc cực lớn, thượng diện lưu chuyển quang hoa, lộ
ra thập phần thần bí.
Mà ở bên cạnh bạch quan tài ngọc này, lại
đứng thẳng mười binh tượng do lưu kim chế tạo, thủ vệ ở bốn phía thạch
quan, đều là người mặc khôi giáp, trong tay cầm trường đao dài gần hai
thước, lộ ra uy phong lẫm lẫm, tuy Tần Phàm biết những cái này đều là
vật chết, nhưng vẫn không khỏi bị khí thế của nó áp bức, thậm chí sinh
ra một cảm giác muốn lui về phía sau.
Vừa rồi bởi vì ở phía trên
trông thấy tình cảnh những tượng đồng kia đột nhiên phục sinh, hôm nay
Tần Phàm hắn trông thấy thập tôn kim tượng này, lại không dám hành động
thiếu suy nghĩ, từ chút ít kim tượng nơi này truyền đến khí thế, cảm
giác so với tượng đồng phía trên còn mạnh hơn.
- Chẳng lẽ ma chủng kia là ở bên trong quan tài này?
Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, hắn đứng tại nguyên chỗ hồi lâu, nhưng vẫn
không phát hiện những kim tượng kia có dị động gì, do dự một chút, hắn
cuối cùng nhất vẫn là quyết định đi về quan tài kia.
Hắn đi vào
trong Đao Vương mộ này, vốn chính là vì viên ma chủng thứ ba này, cho dù những kim tượng kia càng lợi hại, hắn cũng quyết không thể buông tha.
Quả nhiên, thời điểm Tần Phàm cách quan tài còn khoảng 10m, một hồi thanh âm "Ken két" "'Rầm Ào Ào'" vang lên.
Giống như là đột nhiên bị bừng tỉnh, thập tôn Kim tượng kia bắt đầu động!
Trong nội tâm Tần Phàm lập tức nổi lên một tia cảnh giác, toàn thân kéo căng, đạt đến trạng thái đỉnh phong nhất, hắn có dự cảm, những kim tượng
này sẽ thập phần khó đối phó.
Hô! Hô!
Nhưng vào lúc này, một Kim tượng trong đó vung trường đao trong tay, mang theo một hồi tiếng xé gió, dẫn đầu vọt tới.
- Tốc độ nhanh như vậy!
Tần Phàm không khỏi cả kinh, vội vàng né tránh, mà những binh tượng khác
cũng đều nhất nhất "sống" dậy, tất cả đều xông về phía hắn, hơn nữa
những kim tượng này vậy mà không có lộ ra một tia ngốc trệ, tốc độ
không biết so với đồng tượng phía trên kia nhanh hơn mấy lần!
Mỗi một kim tượng công kích so với thân thể cồng kềnh của bọn hắn mà nói,
đều lộ ra vô cùng nhanh chóng, từ tiếng xé gió kia nghe ra, Tần Phàm
không chút nghi ngờ, nếu như bị trường đao chém trúng, coi như là khí
lực hắn cường đại như thế, cũng sẽ thụ tổn thương không nhẹ.
Cương liệt mà uy mãnh, khí phách vô song.
Đao pháp những kim tượng này, dù cho chỉ còn lại có ý chí giết chóc, nhưng vẫn là vô cùng cường hoành.
- Lực công kích này có thể so với Linh Vũ sư đi à nha!
Trong lòng Tần Phàm nghiêm nghị, Hỏa Vân đao trong tay cùng trường đao của
kim tượng đầu tiên đụng nhau, chỉ cảm thấy thượng diện truyền đến một cổ đại lực cường hoành, để cho hắn không khỏi chập choạng, rút lui vài chục bước.
- Lão đầu, còn không giúp đỡ!
Nhìn những kim
tượng khác cũng muốn tới gần, Tần Phàm vội vàng xin Cổ Mặc giúp đỡ,
những kim tượng này rõ ràng không phải một mình hắn có thể đối phó được.
Vào lúc này, cánh tay, cổ, lưng của hắn, có ba trường đao lao tới, kém
không quá nửa xích! Hơn nữa khoảng cách vẫn còn đang biến ngắn! Trong
nháy mắt nữa sẽ chém lên người hắn rồi!
Những kim tượng này di động cùng tốc độ công kích đều quá nhanh!
- Hắc.
Tiếng cười của Cổ Mặc truyền đến, sau đó liền thấy một đoàn hắc hỏa cực kỳ
nhanh bắn về phía ba tôn kim tượng kia, nhưng cũng chỉ là cản trở một
lát, cũng không có như trong tưởng tượng của hắn, thiêu hủy tất cả.
- Thật sự là khó đối phó.
Không cách nào khác, Cổ Mặc chỉ phải hiện thân ra, đánh ra một chiêu Tam
trọng Man Ngưu xông, có ba hư ảnh trâu điên thiêu đốt lên Hắc Viêm hừng
hực, phân biệt vọt tới ba tôn kim tượng, đánh bay ba kim tượng này lên
mặt tường, rất nhanh liền không nhúc nhích được nữa.
- Lão già chết tiệt, quả nhiên là có chút môn đạo.
Tần Phàm trông thấy Tam trọng Man Ngưu xông của Cổ Mặc tạo thành thanh thế lớn như vậy, không khỏi thở dài.
Nhưng dưới chân không ngừng, lui ra phía sau hai bước, trường đao trong tay mạnh mẽ giơ lên.
- Bá Vương đao!
Một tiếng quát khẽ, Tần Phàm chém về phía trước một đao, đao thế chưa từng
có từ trước đến nay, trực tiếp đánh lui hai kim tượng xông lại kia, mặc
dù không có trực tiếp đánh nát như Cổ Mặc, nhưng cũng không xê xích gì
nhiều.
- Thối tiểu tử, một chiêu này quả nhiên cũng không kém ah.
Cổ Mặc cũng đùa giỡn nói, bất quá hắn cũng có chút xuất phát từ chân tâm
thán phục, những kim tượng này cho dù là thay đổi Linh Vũ sư đối phó
cũng chưa chắc nhẹ nhõm, nhưng Tần Phàm dùng Tiên thiên chi cảnh liền có thể có thực lực như vậy, đã thập phần nghịch thiên.
Ở dưới hai người hợp tác, rất nhanh thập tôn kim tượng này đều bị đánh ngã.
- Lần này chắc có lẽ không sai rồi.
Đã không có ngăn cản, Tần Phàm lần nữa cẩn thận chậm rãi đi đến quan tài,
cảm giác ma chủng kia cùng cánh tay Kỳ Lân ở giữa hô ứng, trong lòng có
chút khẩn trương cùng chờ mong.
- Mau lui lại!
Nhưng vào lúc này, Cổ Mặc lại đột nhiên quát.
Sau đó Tần Phàm liền cảm giác được linh khí bốn phía đột nhiên một hồi thay đổi, hắn liền trông thấy ở phía trên quan tài bạch ngọc cực lớn kia,
một quái vật khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện.
- Cái này... Viên ma chủng thứ ba vậy mà ở trong cơ thể của nó!
Tần Phàm tập trung nhìn vào, quái vật này có thân hình khổng lồ, giáp lưng
hình tròn, lại có bộ dáng như là Hắc Quy, nhưng trên người lại có một
cái đầu như Ma Xà, lộ ra có chút quỷ dị.
Tướng mạo con Hắc Quy
này có chút hung ác, một đôi mắt to như đèn lồng, miệng lớn như chậu
máu, hàm răng sắc bén còn phun đầy nước bọt, mà hai mắt của nó lại lộ ra thập phần âm độc.