Đan Vũ Càn Khôn

Chương 384: Chương 384: Thủ đoạn. (2)




Nếu như bỏ qua cơ hội này, có lẽ cả đời bọn hắn cũng không thể đạt được hai chủng đan dược nghịch thiên Cửu Chuyển Chân Vũ đan cùng Tam Nguyên Chân Vũ đan này! Cho nên hắn tin tưởng đại bộ phận những người này sẽ không cự tuyệt dụ hoặc này!

Vào lúc này, tên Linh Vũ sư sở trường cung thuật một mực trốn ở trong rừng cây kia lại ở bên trong đi ra, người này một đầu tóc dài màu đen, sắc mặt lộ ra thập phần tái nhợt, trên lưng vác lấy một cây Trường Cung màu xanh sẫm, đi đi lại lại khí thế rất ổn.

Mà làm Tần Phàm có chút ngoài ý muốn chính là, gã Linh Vũ sư này chỉ khoảng hai mươi tuổi, có thể còn trẻ như vậy đột phá đến cảnh giới này, có thể nhìn ra được thiên phú của người này hết sức kinh người!

Nam tử trẻ tuổi kia chậm rãi đi đến trước mặt Tần Phàm, sắc mặt anh tuấn đạm mạc lộ ra thập phần bình tĩnh, giương mắt nhìn nhìn Tần Phàm, sau đó liền trầm giọng nói:

- Ta nguyện ý đáp ứng điều kiện của ngươi.

- Tên của ngươi là gì?

Tần Phàm thản nhiên nói, lúc này hắn từ trong con ngươi đen nhánh của nam tử trẻ tuổi này thấy được thù hận che dấu, tuy không phải nhằm vào hắn, nhưng hắn biết rõ nam tử này hẳn là có mang huyết hải thâm cừu.

- Giang Phong.

Nam tử trẻ tuổi kia đáp.

- Nhưng ta cần không phải hai chủng đan dược này.

- Đan dược gì?

Tần Phàm tiếp tục thản nhiên nói.

- Là đan dược có thể để cho người nhất định đột phá đến Võ Tôn chi cảnh.

Nam tử trẻ tuổi kia lần nữa giương mắt nhìn về phía Tần Phàm, miệng gằn từng chữ nói.

- Mười năm.

Tần Phàm cũng nhìn hắn, hời hợt nói.

- Tốt.

Giang Phong kia không có nửa phần do dự, gọn gàng mà linh hoạt đáp ứng, thực lực của hắn bây giờ là Tam cấp Linh Vũ sư, mười năm thời gian này cũng vừa đủ có thể cho hắn đạt tới Linh Vũ sư đỉnh phong, nhưng mà một bước kia, cũng không phải mỗi người đều có thể vượt qua!

Cho dù hắn biết rõ thiên phú của mình không tệ, nhưng đối với cái này lại không có lòng tin tuyệt đối, hơn nữa tự mình thật có thể đột phá, có lẽ cũng phải tốn hao không ít thời gian.

- Đây là một khỏa Linh Vũ đan cao cấp, có thể cho ngươi đề thăng một cấp rưỡi cảnh giới, ngươi nuốt nó vào.

Tần Phàm đem một khỏa Linh Vũ đan đưa cho Giang Phong, sau đó tiếp tục nhàn nhạt nói ra:

- Có độc, chỉ có ta có thể giải, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi giải dược.

Giang Phong này tiếp nhận đan dược, không một chút do dự, trực tiếp nuốt Linh Vũ đan kia vào, sau đó bắt đầu ở trên mặt đất luyện hóa dược lực, cái này lại để cho trong lòng Tần Phàm âm thầm gật đầu, đối với hắn thập phần thưởng thức, tính cách quyết đoán như vậy đích thật là một nhân tài.

- Các ngươi thì sao?

Lúc này Tần Phàm ở giữa sân thản nhiên nhìn qua, cuối cùng rơi vào trên người lão giả áo xám cùng tên mập lùn kia, hiện tại ở giữa sân chỉ có hai người bọn họ là Linh Vũ sư, quyết định của bọn hắn có thể ảnh hưởng rất lớn.

Lúc này lão giả áo xám kia cùng lão giả mập lùn đều là hai mắt ngưng tụ, vừa rồi bọn hắn nhìn xem một khỏa Linh Vũ đan kia, mắt đã lộ ra lửa nóng cuồng nhiệt, đây chính là linh đan hàng thật giá thật!

Bọn hắn thậm chí cho tới bây giờ không có cơ hội bái kiến linh đan! Thiếu niên trước mắt này dĩ nhiên nhẹ nhàng lấy ra như vậy!

Bất quá thời điểm nghe được bên trong có độc dược, đã có chút âm thầm sợ hãi, cái kia chính là tương đương đem tánh mạng giao trên tay người khác, cho nên tuy bọn hắn hận không thể lập tức đáp ứng, nhưng vẫn còn có chút do dự.

- Có phải chúng ta cũng có thể đạt được đan dược đột phá đến Võ Tôn chi cảnh không?

Một lát sau, lão giả áo xám kia cắn răng một cái hỏi.

- Thật có lỗi, ta cảm thấy các ngươi không có tiềm lực kia, cho nên ta không thể đáp ứng các ngươi, ta chỉ có thể cho các ngươi một khỏa Linh Vũ đan cao cấp hoặc là Cửu Chuyển Chân Vũ đan.

Tần Phàm nhàn nhạt nói.

Lão giả áo xám này không khỏi có chút thất vọng, nhưng hắn cũng biết việc của mình, một bả tuổi rồi mới thật không dễ dàng đột phá đến Linh Vũ sư, muốn đột phá đến Võ Tôn chi cảnh cũng chẳng biết lúc nào ngày nào rồi.

- Đương nhiên, nếu như đến lúc đó biểu hiện của các ngươi hoàn toàn chính xác làm ta thoả mãn, ta cũng có thể suy nghĩ kỹ thoáng một phát.

Tần Phàm nói tiếp quả thật làm cho bọn hắn âm thầm vui vẻ.

- Tốt, chúng ta đáp ứng gia nhập Nam Phong Tần gia.

Lão giả áo xám cùng lão giả mập lùn kia nhìn nhau rồi nói ra, tuy bọn hắn ưa thích tự do, nhưng hôm nay thịt ở trên thớt gỗ, hơn nữa đan dược của Tần Phàm đối với bọn họ dụ hoặc hoàn toàn chính xác là rất lớn, để cho bọn hắn rất khó cự tuyệt.

- Sai rồi, các ngươi không phải gia nhập Nam Phong Tần gia ta, chỉ là phục vụ cho Nam Phong Tần gia ta mà thôi, muốn trở thành một phần tử của Nam Phong Tần gia ta, cái kia còn phải xem cống hiến của các ngươi đối với Nam Phong Tần gia ta.

Tần Phàm uốn nắn nói ra, hắn chỉ tính toán trước đem những người này an trí đến trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.

Trước đó vài ngày, nơi trú quân của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đã di chuyển qua một địa phương tên là Huyết Bộ, thế lực mạo hiểm giả chỗ đó nếu so với Thanh Thạch trấn thì cường hơn rất nhiều, nếu như không phải có Nam Phong Tần gia trợ giúp, thậm chí mạo hiểm đoàn còn suýt nữa đứng chân không vững.

Mà hôm nay có một nhóm người này gia nhập, không thể nghi ngờ sẽ sâu sắc tăng cường thực lực của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn.

Lão giả áo xám cùng mập lùn kia lần nữa lộ ra vẻ do dự.

- Nếu như không đáp ứng, hiện tại các ngươi có thể đi.

Tần Phàm lộ ra có chút bất mãn mà lạnh lùng nói ra, hai người này so sánh với Giang Phong hoàn toàn chính xác là kém xa.

- Chúng ta đáp ứng.

Thấy Tần Phàm lộ ra thần sắc nất mãn kia, lão giả áo xám cùng mập lùn cũng không khỏi trong nội tâm cả kinh, vội vàng đáp ứng nói.

- Những người khác không muốn làm việc cho Nam Phong Tần gia ta, hiện tại có thể đi ra, ở trong nửa phút.

Tần Phàm lại nhàn nhạt nói.

Nghe thấy lời này của Tần Phàm, những người khác trong sân bắt đầu đấu tranh trong nội tâm, một bên là dụ hoặc tăng thực lực lên, một bên là tự do, cuối cùng vẫn có hơn ba mươi người lựa chọn ly khai.

Nhìn xem hơn ba mươi người kia cẩn thận từng li từng tí rút đi, ánh mắt của Tần Phàm đạm mạc.

- Như vậy bắt đầu từ hôm nay, các ngươi thuộc về thế lực của Nam Phong Tần gia ta rồi.

Còn lại chừng một trăm người, hắn nhìn thoáng qua, sau đó Tần Phàm chỉ vào những người rời đi kia, hời hợt nói:

- Hiện tại cho các ngươi mệnh lệnh thứ nhất, giết chết toàn bộ bọn chúng!

- Tiểu nhân không đi, ta nguyện ý lưu lại...

- Cầu Tần Phàm thiếu gia cho một cơ hội lần nữa...

- Tiểu nhân nguyện ý vì thiếu gia hiệu khuyển mã chi lao.

Nghe được Tần Phàm mệnh lệnh này, lưu lại cùng những người rời đi kia đồng loạt thay đổi sắc mặt, mà những người muốn rời khỏi kia, cũng bắt đầu nhao nhao cầu xin tha thứ, tỏ vẻ thần phục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.