Đánh giá: 9.5/10 từ 1 lượt
Lục Gia Hành sống hai mươi năm qua luôn có quan niệm rằng mọi chuyện đều có thể dùng tiền để giải quyết, nếu như không thể giải quyết được thì rõ ràng là do tiền chưa đủ nhiều.
Nhưng mãi đến khi anh gặp Sơ Chi.
Chàng trai trở nên vui vẻ, đôi mắt đào hoa cong như quạt nan, ánh mắt mập mờ, đưa cho cô một tấm thẻ, ám chỉ hết sức rõ ràng.
Sơ Chi cẩn thận nhận lấy.
Cô thật sự cảm động, từ khi bắt đầu hiểu chuyện đến giờ, đây là lần đầu tiên có người cho cô tiền, cô nghĩ mình cũng nên đáp lễ: “Nhà tôi mới chuyển vào trung tâm thành phố, hay là để cho anh một phòng nhé?"
Lục Gia Hành không đáp lời.
Sơ Chi cho rằng anh thẹn thùng, mềm giọng nói tiếp: “Không sao, anh đừng ngại, nhà tôi còn rất nhiều phòng trống.”
Lục Gia Hành: “...”
*
Tiểu mỹ nhân dịu dàng x tài phiệt đời thứ 2 cặn bã.
Nữ chính dịu dàng, nữ chính ngọt ngào, nữ chính kiên định dũng cảm, cố chấp lại hiền lành, hơn nữa nữ chính cực kỳ ngọt.
Nam chính sao? Hình như cũng không quá cặn bã.
Tài phiệt đời thứ hai không biết yêu, thích dùng tiền để giải quyết vấn đề gặp được em gái không kiếm đủ tiền để tiêu, sau đó lãng tử quay đầu quý hơn vàng, cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là tình yêu!
Bên trên là câu chuyện nhỏ đơn giản, tươi mát, rung động lòng người.
<< Đã nói tiền là vạn năng, tại sao khi gặp cô thì không còn dùng được nữa>>
Bình luận truyện