Danh Môn Ác Nữ

Chương 166: Chương 166: Một trò khôi hài (1)






Editor: Puck - Diễn đàn

Vân Thù đi theo nhân viên cửa tiệm bánh ngọt đến cửa tiệm điểm tâm, đó là đã ba tầng trong ba tầng ngoài vây lấy, đừng nói là người, chính là một con ruồi cũng hoàn toàn không bay vào được.

“Lão bản cửa tiệm điểm tâm đến!”

Cũng không biết là người nào hô trước một tiếng, lập tức có không ít người hòa cùng, âm thanh này tập trung một chỗ, ngược lại khiến nhường ra một con đường, để Vân Thù và nhân viên cửa tiệm điểm tâm này cùng nhau đi tới.

Quả thật ở trước cửa tiệm có đặt một bộ cáng, trên cáng nằm một người, nhưng dùng vải trắng che mặt, vừa nhìn thoáng qua xác thực giống như một thi thể, mà bên cạnh thi thể còn có một nữ tử trẻ tuổi mặc một bộ đồ tang đang quỳ, chỉ nhìn dáng vẻ như vậy chính là cảm thấy nữ tử này hết sức điềm đạm đáng yêu, hơn nữa bên cạnh đặt một “Thi thể”, dáng vẻ như vậy khiến người ta nhìn cũng đồng tình không dứt

Nữ tử kia vừa lau nước mắt, vừa căm hận không thôi đứng lên lập tức chính là muốn lao nhanh đánh về phía Vân Thù, trong ánh mắt của nàng vừa đáng thương vừa mang theo mấy phần dữ tợn, có cảm giác không chết không thôi, “Ngươi chính là lão bản của cửa tiệm điểm tâm này! Ngươi đồ đáng chém ngàn đao này, ngươi lấy thứ gì làm ăn, nghĩ tới tối hôm qua phụ thân của ta ăn đồ của ngươi liền thất khiếu chảy máu tắt thở, ngươi đây là cướp của giết người, ta muốn giết ngươi báo thù rửa hận cho cha ta!”

Nữ tử đó la hét, đánh về phía Vân Thù, nếu không phải toàn bộ trưởng cửa tiệm và nhân viên của cửa tiệm điểm tâm trước mặt và nhân viên tiệm sách bên cạnh đều ở đây, lập tức ngăn cản mới có thể ngăn cản được nữ tử này mạnh mẽ đánh về phía Vân Thù.

Mà trong những người vây xem có không ít tiếng đón ý nói hùa, lập tức lời giải thích lý do báo thù rửa hận này gần như thành tiếng động một vùng, gần như trong miệng người người đều đang kêu âm thanh này. [email protected]

Tuy nói có một vài nhân viên ngăn cản, nhưng nữ tử kia thật tâm có ý niệm muốn kéo Vân Thù, ống tay áo của Vân Thù bị nàng ta giày vò xé ra rồi, lập tức liền xé rách một đoạn, nửa ống tay áo bị xé rách này có thể thấy được quần áo bên trong màu trắng, nhìn chính là có mấy phần chật vật.

Vân Thù cũng không nói gì, chỉ đứng ở đó vẻ mặt giống như có mấy phần vô cảm nhìn nữ tử đang không ngừng kêu gào thảm thiết, còn có những người ồn ào lên trong đám người kia, nàng đương nhiên tin tưởng cửa tiệm của mình sẽ không làm ra sơ suất này, còn nữa nói cửa tiệm này của nàng mở ra cũng không phải ngày một ngày hai rồi, nếu quả thật có ăn chết người, tình huống này cũng đã sớm xuất hiện, nào có thể chờ tới lúc này, hơn nữa dáng vẻ người này cùng những người kia chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn, một vài gương mặt nhìn vẫn như đang chờ làm ầm ĩ.

Sau lưng chỉ sợ có người đang thúc đẩy đi, có lẽ còn ở cách đó không xa chỉ chờ nhìn chuyện này làm ầm ĩ ra.

Trưởng cửa tiệm điểm tâm trước kia là chưởng quỹ của tửu lâu, tất nhiên có mấy phần kinh nghiệm, hắn chính là lặng lẽ nhích tới gần Vân Thù, nhỏ giọng nói: “Tiểu thư, những người này xem ra có chuẩn bị mà đến, nếu hôm nay không giải quyết chuyện này, cửa tiệm này của chúng ta sợ rằng cũng khó mà mở ra ở Ung đô, tiểu thư cũng xin nhanh chóng ra chủ ý, càng kéo dài càng không tốt.”

Trưởng cửa tiệm này trước kia từng làm chưởng quỹ của tửu lâu, lúc hắn làm chưởng quỹ cũng từng gặp phải chuyện này, tuy nói không đến mức ăn chết người, nhưng một vài lưu manh vô lại ngược lại cũng không ít, ăn cơm chùa còn không tính ngược lại còn muốn lại ăn, nếu xử trí không được, những người này sẽ ngày ngày lên cửa, chỉ hiếu kính lần một lần hai, cũng chính là nuôi lớn khẩu vị một vài người này, tâm ý cũng càng lúc càng lớn, mời thần thì dễ tiễn thần thì khó, chuyện như này trừ bỏ phải có chút chỗ dựa ra còn phải xử trí thỏa đáng. Đông gia kia cũng không có bổn sự như vậy, cho nên cuối cùng tửu lâu kia càng ngày càng kém, cho đến cuối cùng chỉ có thể đóng cửa tửu lâu cho qua chuyện.

“Chuyện này làm sao có thể!” Cẩm Sắt đè thấp giọng, trong giọng nói kia hoàn toàn là không ủng hộ, mấy ngày qua Cẩm Sắt cũng đã một mình đảm đương một phía đã lâu, nếu như là lúc trước nàng đương nhiên muốn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.