Danh Môn Nhất Phẩm Quý Nữ

Chương 206: Chương 206: Huyết mạch




Đoan Phi chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng.

Mỗi chỗ của yến hội đều có người do bà an bài, đồ ăn, điểm tâm và rượu trước khi dâng lên đều được kiểm tra cẩn thận, nghiệm độc một lần mới cho mang vào.

Trong điện các, nhiều người như vậy, muốn hạ độc chắc chắn không dễ dàng.

Chén đũa và ly đĩa bà cũng cho người cẩn thận nghiệm tra vài lần.

Chỉ là không ngờ vẫn có người tìm được chỗ hở, lợi dụng cơ hội này hạ độc hoàng nhi!

Trên đường từ Ngự Thiện Phòng tới đây, miệng ly bị hạ độc, thời điểm Lý Lân uống rượu, môi khẳng định sẽ đụng trúng vùng có độc, bởi vì nội thị và cung nữ nghiệm độc chỉ tra nước và đồ ăn.

Ở dưới mí mắt của bà, hoàng nhi lại trúng độc.

Đoan Phi hận người trúng độc không phải là mình, đừng là Lý Lân, bởi vì Lý Lân là toàn bộ hi vọng của bà.

Nha đầu trượt chân ngã xuống nước kia khẳng định là bị người ta giết người diệt khẩu!

Trượt chân ngã xuống nước, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy!

Đoan Phi quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Trinh Phi, hận không thể một đao giết chết ả ta, nhưng ở trước mặt Can Phong Đế, bà không dám làm càn như vừa rồi, chỉ có thể tàn nhẫn trừng mắt nhìn ả ta.

Can Phong Đế đen mặt.

Đoan Phi hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn nội thị kia, vội hỏi: “Vậy cung nữ đó trượt chân rơi xuống nước thế nào? Từ trên người ả có tra ra gì không?”

Làm sao có thể dễ dàng trượt chân rơi xuống nước như vậy!

Đường trong cung vô cùng bằng phẳng, bà sống ở nơi này nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không biết trong đó có nguyên do gì sao?

Nội thị lắc đầu, rũ mắt: “Nô tài đáng chết, tạm thời vẫn chưa tra được gì khả nghi.”

“Tạm thời chưa tra được thứ gì khả nghi? Vậy khi nào mới tra được? Đúng là một đám vô dụng!” Can Phong Đế nổi trận lôi đình, quát, “Sao lại rớt xuống nước? Đi tra cho trẫm, tra rõ cho trẫm, xem thời điểm cung nữ rơi xuống nước có ai trông thấy không! Còn nữa, điều tra chỗ ở của ả cho trẫm!”

“Vâng, nô tài tuân chỉ!” Nội thị nhận lệnh.

Đoan Phi ở bên này vội vàng bổ sung: “Đã điều tra vì sao ả ta trượt chân rơi xuống nước chưa? LÀ ai phát hiện? Còn ly rượu có dính độc này nữa, có phải của ả không? Nếu là đồ của ả, vậy ả lấy độc này từ chỗ nào? Các ngươi tới chỗ ả điều tra xem có còn dư độc để lại hay không. Mấy ngày nay ả đã gặp những người nào? Nói cái gì? Còn nữa, ngày thường qua lại gần gũi với ai nhất? Tất cả đều phải điều tra cho rõ ràng!”

“Vâng, nương nương.” Nội thị đáp.

“Đúng rồi, cung nữ tên gì? Trước kia vào cung là người ở đâu?” Đoan Phi hỏi.

“Cung nữ này tên Ngưng Châu, mười sáu tuổi, là người trấn Ngũ Phượng của Ngô Thành, năm ngoái mới tiến cung làm cung nữ, sau khi vào cung luôn ở Ngự Thư Phòng làm việc.” Nội thị cẩn thận trả lời.

Tiến cung được một năm, xem như vẫn là người mới, lúc này đi điều tra vẫn dễ dàng hơn nữa ma ma cung nữ làm việc lâu năm! Đoan Phi gật đầu.

“Lui xuống làm việc đi.” Can Phong Đế phân phó, “Điều tra rõ cho trẫm!” Ông ta thật muốn nhìn xem, là ai muốn mạng của con ông ta!

Đoan Phi nghi ngờ Trinh Phi.

Mà ông ta lại nghi ngờ Yến Xước.

Trinh Phi biết yến hội lần này để tiếp đãi người Đại Chu, bản thân ông ta rất coi trọng yến hội này, cho nên Trinh Phi khẳng định không dám mạo hiểm hạ độc Lý Lân, nháo ra chuyện đối nghịch với mình.

Cho nên, cho dù muốn mạng của Lý Lân, Trinh Phi cũng sẽ không lựa chọn thời gian này hạ độc Lý Lân, điểm này, Can Phong Đế tương đối khẳng định.

Chỉ là, ông ta cũng không dá bảo đảm. Nếu Trinh Phi không từ bất cứ giá nào mà muốn mạng của Lý Lân thì sao? Can Phong Đế không khỏi liếc nhìn Trinh Phi một cái.

“Bệ hạ, ngài không cần sốt ruột, Lân Nhi khẳng định không sao, Thái Y Viện nhiều thái y như vậy, nếu thái y không có cách, dân gian Đông Lăng không phải còn rất nhiều kỳ nhân dị sĩ sao? Hơn nữa vừa rồi Chiêu Vương cũng đồng ý để đại phu của mình tới bắt mạch cho Lân Nhi, Chiêu Vương hiện tại rất tốt, xem ra đại phu kia là người rất có năng lực. Bệ hạ, ngài đừng lo lắng, Lân Nhi sẽ khỏe lại.” Chương Hoàng Hậu ôn nhu khuyên giải.

“Ừ.” Can Phong Đế vỗ tay Chương Hoàng Hậu, “Tối nay vất vả cho Hoàng Hậu rồi.” Dứt lời, ông ta liền phân phó nội thị đi điều tra.

Nội thị nhận lệnh lập tức rời đi.

“Mấy ngày tiếp theo, chuyện trong cung đành làm phiền Lệ Phi muội muội.” Chương Hoàng Hậu nhìn Lệ Phi, nói.

Lý Lân trúng độc, Đoan Phi khẳng định không có tâm tư xử lý việc của hậu cung, mà bà không có ý định nhận lại việc này.

Ông ta bạc tình vô nghĩa, đối xử với bà như vậy, chẳng lẽ bà còn phải giúp ông ta xử lý hậu cung gọn gàng ngăn nắp sao? Bỏ đi, bà đã vất vả nhiều năm như vậy, hiện giờ không muốn tiếp tục mệt mỏi nữa!

Vì thế, chuyện của hậu cung tạm thời giao cho Lệ Phi xử lý.

Trong lòng Lệ Phi có khổ mà không nói ra được, ngoài mặt chỉ có thể cười đáp: “Vâng, nương nương.” Nếu có thể, bà thật hi vọng ngay từ đầu bản thân mượn cớ bị ốm mà cự tuyệt việc này!

Cái gai trong mắt, một khi xử lý không tốt, có ngày sẽ bị xử lý.

Chỉ là Hoàng Hậu đã nói như vậy, chẳng lẽ bà còn ở trước mặt trực tiếp đối nghịch sao?

“Cũng vất vả mấy ngày rồi, chờ Lân Nhi khỏe lại, Đoan Phi muội muội vẫn sẽ chia sẻ với muội.” Chương Hoàng Hậu cười nói.

“Vâng, nương nương.” Lệ Phi gật đầu.

Mọi người đều mệt mỏi, đặc biệt là Can Phong Đế còn trúng độc, cho nên càng khó chịu, lúc này toàn thân ông ta vô cùng đau nhức, vì thế tất cả đều tan.

Trở về cung điện của mình, Trinh Phi lập tức phân phó ma ma tâm phúc: “Truyền lệnh xuống, không có việc gì mọi người không được ra ngoài chạy loạn, nếu không nghe lời, loạn côn đánh chết! Còn nữa, ma ma, ngươi đi điều tra xem, người cuối cùng tiếp xúc với Ngưng Châu kia là ai.”

Chuyện này, mọi người đương nhiên đều nghĩ là bà làm.

Nhưng trời đất chứng giám, thật sự không phải bà ra tay.

Ngưng Châu kia chết quá trùng hợp.

Người đứng ở sau dám hạ động Lý Lân trong yến hội hẳn là người can đảm cẩn trọng, mà nay đã diệt khẩu Ngưng Châu, hắn khẳng định vẫn còn giữ lại hậu chiêu!

Nói không chừng sẽ liên lụy tới mình!

Còn cả bà điên Đoan Phi kia.

Chuyện của hoàng nhi bà còn chưa tìm ả tính sổ, ả đã trực tiếp xông tới cắn mình bị thương!

“Còn cả Đoan Phi bên kia, ngươi nhớ cho người cẩn thận quan sát.” Trinh Phi lại phân phó một câu.

Chính mình không làm nhưng Đoan Phi có thể vu oan giá họa, ngụy tạo chứng cứ, tới lúc đó bà thật sự sẽ hết đường chối cãi.

Ma ma nhận lệnh, lập tức tập hợp mọi người, truyền đạt ý tứ của Trinh Phi.

Nghe ma ma tâm phúc nghiêm khắc nói chuyện, Trinh Phi bưng ly trà uống một ngụm, không khỏi nhếch mép người.

Tam Nhật Duyên, Lý Lân hắn tám chín phần là chết chắc rồi!

Tới lúc đó, hoàng nhi còn không phải sẽ được bình an vô sự ra ngoài sao?

Tuy không biết ai hạ độc Lý Lân, tuy khiến mọi người đều hoài nghi bà, nhưng chuyện hạ độc này làm hay lắm!

Thật là đại khoái nhân tâm!

Lý Lân chết, Hoàng Thượng chỉ còn lại một nhi tử. Mấy năm nay Hoàng Thượng lâm hạnh không ít phi tần, nhưng từ sau khi có nha đầu Uyển Lăng kia, trong cung chưa từng có thêm hoàng tử công chúa.

Hiện giờ Hoàng Thượng đã lớn tuổi, phi tần trong hậu cung này về sau có lẽ cũng không còn khả năng sinh nở.

Đến lúc đó, thiên hạ Đông Lăng này còn không phải của nhi tử mình sao?

Nghĩ tới việc này, trên mặt Trinh Phi chậm rãi để lộ nụ cười như hoa.

Đoan Phi đưa Lý Lân tới cung của hắn, cẩn thận dặn dò một hồi mới trở về tẩm cung, vừa về liền mệt mỏi ngồi xuống, phân phó: “Đi lấy danh sách tiến cung năm ngoái tới cho ta, còn nữa, cẩn thận điều tra khoảng thời gian này Ngưng Châu kia tiếp xúc với ai, một người cũng không được bỏ sót!”

Cung nữ vội nhận lệnh.

“Đúng rồi, lại điều tra những nội thị, cung nữ và thị vệ đồng hương với Ngưng Châu cho bổn cung.” Đoan Phi xoa thái dương, bổ sung.

Tất cả mọi người đều rời xa cố thổ, người đến cùng một nơi đương nhiên dễ dàng tiếp xúc.

Cung nữ vội xoay người lui xuống an bài.

“Nương nương... Điện hạ sẽ không sao.” Ma ma tâm phúc đưa ly trà ấm vào tay Đoan Phi, sau đó nhẹ nhàng xoa trán cho bà ta.

“Ừ.” Đoan Phi uống ngụm trà, híp mắt, khẽ ừ một tiếng.

Đương nhiên là hi vọng hoàng nhi không sao.

Nhưng, độc kia xưa nay không có thuốc giải! Đại phu của Chu Hành có thể giải được không cũng là vấn đề!

Nếu không giải được, vậy hoàng nhi...

Trái tim Đoan Phi đau như cắt, đáy mắt xuất hiện lệ khi, căm hận nói: “Khẳng định là tiện nhân Trinh Phi làm!”

“Nếu đúng thật là Trinh Phi nương nương làm, chúng ta chắc chắn có thể điều tra ra.” Ma ma tâm phúc đáp, sau đó ngước mắt nhìn thoáng qua, thấp giọng đề nghị, “Nương nương, có cần để điện hạ thành thân trước không?”

Độc này nghe nói là thiên hạ kỳ độc, không có người giải.

Vạn nhất đại phu của Chiêu Vương cũng không có cách thì sao? Vậy điện hạ không phải chỉ còn vài ngày à?

Đoan Phi lập tức ngồi thẳng người, ngưng trọng nhìn bà ta, hỏi: “Ý của ma ma là...”

“Xung hỉ.” Ma ma tâm phúc gật đầu, “Cũng sắp tới ngày đại hôn của điện hạ, lúc này điện hạ nguy trong sớm tối, thành thân nói không chừng có thể xua tan đen đủi, hơn nữa... Nương nương, người cũng nên có chuẩn bị.”

Sắc mặt Đoan Phi càng thêm ngưng trọng.

Ý của ma ma, bà hiểu, xung hỉ chẳng qua là cái cớ, kỳ thật là giúp hoàng nhi giữ lại huyết mạch.

Thành thân sớm cũng chẳng có việc gì, vạn nhất Tam Nhật Duyên trên người nhi tử không giải được, giúp hắn giữ lại đứa con cũng coi là an ủi, nếu có thể một lần liền được con trai, vậy thì càng tốt!

Trái tim Đoan Phi thoáng động.

Đương nhiên, thái độ bên Phương gia bọn họ tất nhiên không cần băn khoăn.

Hoàng nhi muốn nghênh thú Nhị cô nương Phương gia trước, bọn họ có thể nói gì?

Hơn nữa, nếu độc trên người hoàng nhi không giải được, Nhị cô nương Phương gia đính hôn với hoàng nhi chẳng lẽ còn có thể nghị thân với người khác sao?

Nàng dám!

Đã đính hôn với hoàng nhi, cho dù hoàng nhi không còn nữa, nàng vẫn là người của hoàng nhi!

“Vẫn là ma ma nhắc nhở bổn cung.” Đoan Phi bỏ lại một câu, sau đó đứng dậy nhìn màn đêm bên ngoài, “Thay y phục, tới Trọng Hoa Điện.”

Thay đôi ry phục, lần nữa chải chuốt trang điểm, Đoan Phi dẫn theo người tới Trọng Hoa Điện.

Chỉ còn vài ngày, chuyện này không thể trì hoãn.

Can Phong Đế vừa được châm cứu áp chế độc, nghe Đoan Phi cầu kiến liền trực tiếp xua tay: “Kêu nàng về đi!”

Đã trễ thế này, Đoan Phi tới còn có thể vì chuyện tốt gì?

Còn không phải là khóc sướt mướt đòi ông ta làm chủ cho Lý Lâ, bắt lấy hung thủ phía sau sao?

Can Phong Đế không gặp, Đoan Phi cũng không ủ rũ, chỉ khổ sở nhờ nội thị truyền lời với Can Phong Đế, nói là muốn cử hành hôn lễ sớm cho Lý Lân.

Can Phong Đế nghe xong liền nghiêm túc suy xét, gật đầu: “Cứ làm vậy đi.” Dưới gối ông ta con nối dõi không nhiều, ba nhi tử liên tiếp xảy ra chuyện, nếu có tôn nhi, từ từ bồi dưỡng cũng là không tồi.

“Tạ bệ hạ ân điển.” Đoan Phi cảm động tới rơi nước mắt ở bên ngoài cảm tạ, lúc này mới dẫn người vội vàng trở về, bắt đầu chuẩn bị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.