Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1170: Chương 1170: Băng Ma.




Bị một đối thủ thấp gần một cảnh giới buộc đến tình cảnh chật vật thế này càng làm Thập Thần Tử tức giận, điên cuồng hơn bị người tát một bạt tai.

Cường giả thần cảnh quan tâm hỏi han:

- Thần vương điện hạ có sao không? Người này lĩnh ngộ kiếm ý, không thể xem thường.

Áo giáp vàng trên người Thập Thần Tử nứt vỡ, bốn, năm vết thương chảy máu. Thập Thần Tử nghe hỏi chỉ lắc đầu.

Cường giả thần cảnh áo giáp lửa yên lòng.

Nếu Thập Thần Tử bị con kiến thánh nhân cảnh chặt đầu trước mặt đám cường giả thần cảnh thì không cần biết Thần Đế có trách phạt cường giả thần cảnh áo giáo lửa hay không, nếu tin đồn ra ngoài các cường giả thần cảnh không còn mặt mũi nào. Cường giả thần cảnh thầm khinh thường. Thập Thần Tử có thực lực bán thần cảnh nhưng vun đắp bằng thiên tài địa bảo, kinh nghiệm thực chiến quá ít, lực lượng huyền khí không phát huy ra sức chiến đấu thật sự. Người như vậy không xứng được gọi là cường giả thần cảnh.

Thập Thần Tử không chú ý thấy biểu tình của cường giả thần cảnh áo giáp lửa.

Thập Thần Tử nhìn chằm chằm tay Đinh Hạo cầm Thiên Sát thần kiếm, nghiến răng cười khẩy nói:

- Thật là xem thường ngươi, nhưng ngươi quá ngây thơ. Thực lực như con kiến mà muốn cướp thần kiếm của ta? Thần kiếm đã dựng dục linh ý, gieo dấu ấn của ta. Thần kiếm trở về!

Thập Thần Tử vẫy tay.

Vù vù vù vù vù!

Thiên Sát thần kiếm rung lắc dữ dội như vật sống chống cự, muốn thoát khỏi tay Đinh Hạo.

Vẻ mặt Đinh Hạo châm biếm nói:

- Ngu xuẩn!

Đinh Hạo vận chuyển huyền khí, thanh kiếm rỉ sét trong tay phải khẽ rung. Vết loang lổ trên thân kiếm tỏa ánh sáng đỏ, có lực lượng hùng hồn truyền vào người Đinh Hạo, dọc theo tay trái vào Thiên Sát thần kiếm. Chớp mắt Thiên Sát thần kiếm táo bạo chợt yên lặng, như con chuột thấy mòe kính sợ không dám nhúc nhích.

Đinh Hạo mơ hồ cảm thấy thanh kiếm rỉ sét truyền ra lực lượng uy nghiêm vô thượng rót vào Thiên Sát thần kiếm, xóa đi vài thứ bên trong.

- Phụt.

Thập Thần Tử há mồm hộc búng máu, mặt trắng bệch.

- Sao có thể như vậy?

Mặt Thập Thần Tử xám xịt, mắt tuyệt vọng.

Trong Thiên Sát thần kiếm dựng dục thần niệm của Thập Thần Tử tương đương với phân thân thần thức, quanh năm có tinh khí tinh huyết tẩm bộ khiến nhân cùng kiếm hợp nhất, phát huy ra uy lực lớn nhất. Nhưng trong chớp mắt vừa rồi thần niệm phân thân trong thân Thiên Sát thần kiếm bị cưỡng ép xóa đi, cắt đứt liên hệ. Lực lượng phảnp hệ làm Thập Thần Tử bị thương, vết thương nặng hơn kiếm thương lúc trước, gần như dao động căn nguyên thần cảnh của gã.

Một con kiến thánh nhân cảnh sao có thể chặt đứt thần niệm phân thân của gã trong Thiên Sát thần kiếm?

Điều này cỉ có cường giả thần cảnh tu vi cao hơn gã mới làm được.

Trừ phi . . .

Thập Thần Tử nhìn hướng thanh kiếm rỉ sét.

Trừ phi thanh kiếm rỉ sét như cây củi tùy thời đều gãy này có gì kỳ lạ, vết loang lổ đỏ như máu bắn ra có hơi thở làm người ta hoảng loạn.

Đối diện.

Mắt Đinh Hạo lộ ý cười sung sướng.

Đinh Hạo chỉ thử xem thanh kiếm rỉ sét có thể hàng phục Thiên Sát thần kiếm được không, dù sao từng có kỳ tượng vạn kiếm hướng về lúc hắn sử dụng thanh kiếm rỉ sét. Vô số trường kiếm run rẩy bái lạy thanh kiếm rỉ sét, trời sinh nó có lực lượng khắc chế mọi thanh kiếm. Đinh Hạo không ngờ thử nghiệm thành công, Thiên Sát thần kiếm không dám giãy dụa. Linh ý, thần niệm trong chớp mắt bị hàng phục, xóa đi.

- Ha ha ha ha ha ha! Kiếm tốt!

Đinh Hạo cất thanh kiếm rỉ sét, tay phải búng Thiên Sát thần kiếm, tiếng kiếm trong trẻo ngân vang trong thiên địa.

Thân kiếm hẹp dài, bè ngang không rõ ràng, cơ hồ không có góc cạnh, sáng bóng như gương, như giọt nước ngưng kết thành, phản chiếu rõ mặt người. Động một cái là Thiên Sát thần kiếm như sóng nước dập dìu, vung kiếm lên có tiếng xé gió, suối chảy róc rách. Thiên Sát thần kiếm tỏa ánh sáng khiếp hồn người.

Hay cho một thanh thần khí Thiên Sát thần kiếm.

Đinh Hạo dùng thần thức Thắng Tự Quyết bày một cái bẫy giết người vốn định trọng thương Thập Thần Tử, ai ngờ sai sót ngẫu nhiên lấy thanh kiếm rỉ sét khuất phục thần niệm trong á thần khí Thiên Sát thần kiếm, cướp nó vào tay, có thể nói là niềm vui bất ngờ. Đinh Hạo là đại gia kiếm thuật, đao pháp, cái gọi là người chuyên nghiệm liếc sơ liền hiểu. Thiên Sát thần kiếm nằm trong tay, Đinh Hạo cảm giác được trường kiếm thần diệu.

Thập Thần Tử đứng đối diện tức hộc máu.

Thập Thần Tử luôn cố gắng giữ hình tượng nho nhã giờ thì phát cuồng gầm quát các cường giả thần cảnh xung quanh:

- Giết hắn, giết hắn cho ta a a a a!!!

Chính lúc này . . .

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Một chuỗi tiếng nổ khe khẽ vang trong cơ thể Thập Thần Tử, vết thương kiếm cắt vốn khép lại bỗng nổ tung, máu phun ra, mơ hồ thấy xương trắng hếu. Trong không trung Thập Thần Tử thành người máu.

- Nguy rồi, đây là kiếm ý!

Cường giả thần cảnh áo giáp đỏ cách Thập Thần Tử gần nhất hiểu ngay, giật mình biến sắc mặt. Cường giả thần cảnh áo giáp đỏ vội ấn lưng Thập Thần Tử, chân lực lửa hùng hồn liên tục truyền vào giúp gã xua lực lượng kiếm ý đi. Cường giả thần cảnh áo giáp đỏ quá sơ sẩy không nhìn ra người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng có thần thông như thế, đánh kiếm ý vào cơ thể Thập Thần Tử, khi kích phát thì là tuyệt sát.

Vù vù vù vù vù!

Kiếm khí gào thét, tiếng xé gió vang lên không dứt.

Từng đợt kiếm khí giá băng bị buộc ra khỏi cơ thể Thập Thần Tử, rạch phá hư không.

Cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa thở phào một hơi, lòng thầm giật mình. Lực lượng kiếm ý kia mạnh mẽ hơn cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa tưởng tượng, như xuân lạnh, hè nóng, thu dài, đông rét, biến ảo khó dò. Vì xua lực lượng bốn, năm kiếm ý, mới rồi cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa buộc phải sử dụng ngay llcăn nguyên cường giả thần cảnh mới hoàn toàn tiêu trừ kiếm ý.

Khắp người Thập Thần Tử đầy vết thương, cực kỳ chật vật.

Thập Thần Tử tức giận nói năng lung tung:

- Tốt . . . Tốt . . . Nhà ngươi . . . Ngươi có dám tháo mặt nạ . . .

- Ngươi ngốc sao?

Đinh Hạo cười nhạo:

- Ngươi nghĩ ta ngu? Tháo mặt nạ chờ ngươi mang người đến giết ta?

Đinh Hạo không có phong độ của người chiến thắng.

- Ta . . . Ngươi . . .

Thập Thần Tử tức ói máu, cục tức kẹt trong ngực thở không nổi. Mắt Thập Thần Tử tối sầm, cổ họng ngứa hộc búng máu, ngửa đầu ngã xuống. Thập Thần Tử bị chọc tức ngất xỉu.

- Thần vương điện hạ!

Cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa vội dìu Thập Thần Tử, lại rót khí cứu giúp.

Đám người đứng xem trợn mắt há hốc mồm nhìn tình hình.

Thiên hạ to lớn không gì không có. Đại vị của Thập Thần Tử cao quý lại là bán cường giả thần cảnh, ngày thường đi qua đâu đe nạt chỗ đó, nhưng hôm nay chiếm mọi ưu thế lại bị người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng vô danh trêu đùa đến mức này. Mọi người nhìn muốn rớt tròng mắt.

Sau trận chiến này Thập Thần Tử mất hết uy nghiêm, mặt mũi. Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng thì nổi trội một bước lên mây, từ nay trở thành truyền kỳ đại lục phương đông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.