Mặt Thập Thần Tử sa sầm, kiếm thức thay đổi hóa thành kiếm quang cuồn cuộn quay quanh người, bảo vệ cơ thể.
- Gri!!!
Tất Phương há mồm phun ra ngọn lửa màu xanh thẳm.
- Chân hỏa Tất Phương?
Thập Thần Tử biến sắc mặt, vội thụt lùi lại.
Thập Thần Tử từng chiến đấu với một con Tất Phương, biết rõ sự đáng sợ của ngọn lửa xanh thẳm, đủ để đốt cháy tất cả. Cơ thể cường giả thần cảnh dính vào loại lửa này cũng bị đốt trọi, có thể nói là thần hỏa, tuyệt đối không thể đánh bừa.
May mắn là thi triển chân hỏa Tất Phương rất hao phí lực lượng căn nguyên.
Lúc trước con Tất Phương kia liên tục phun chân hỏa Tất Phương bị tiêu hao đến chết.
Thập Thần Tử lạnh lùng cười:
- Chờ xem ngươi có thể phun ra bao nhiêu chân hỏa.
Dù thi triển nhân thần biến mượn lực lượng chân hỏa thần thú viễn cổ Tất Phương cũng rất hao phí lực lượng căn nguyên bản thân, một cường giả thánh nhân cảnh nho nhỏ có thể phun ra bao nhiêu chân hỏa Tất Phương? Chiến đấu bằng cách này căn bản là tìm chết.
Thập Thần Tử dứt lời Tất Phương nhỏ lại phun ra ngụm chân hỏa.
Thập Thần Tử hừ lạnh, tiếp tục né tránh.
Nhưng ngay lúc này, khí thế cực kỳ sắc bén vụt qua.
Khí thế vô cùng sắc bén, sánh bằng á thần khí Thiên Sát, có thể xé rách phòng ngự của bán cường giả thần cảnh. Nhát kiếm tính chính xác vị trí Thập Thần Tử né tránh, trông như thể gã chủ động dùng xương sườn nghênh đón. Khi Thập Thần Tử phát hiện thì nhát chém đã đến gần người.
Thập Thần Tử giật nảy mình vội vàng nghịch chuyển huyền công, thân thể kỳ diệu né qua.
Lực lượng nửa bước cường giả thần cảnh xoay chuyển pháp tắc mới miễn cưỡng né một kích.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng kiếm ý kiếm khí lướt qua áo giáp Thập Thần Tử, áo giáp hoàng kim bị xé rách lộ ra cơ bắp.
Thập Thần Tử ăn bồ hòn, tức giận quát:
- Tên giặc này!
Thập Thần Tử định chửi thì thấy ánh sáng đỏ chớp lóe, Tất Phương nhỏ lại phun chân hỏa.
Thập Thần Tử vừa kinh vừa giận tiếp tục trốn.
Thực lực của Thập Thần Tử rõ ràng cao hơn đối thủ nhưng khi đánh nhau cứ thấy bó tay bó chân, không thể phát ra lực lượng, thần thông. Loại cảm giác này như người cao to có thể đánh con nít ba, bốn tuổi nhưng tay đứa trẻ cầm con dao sắc bén, nam nhân không thể không cẩn thận né tránh.
Quả nhiên khi Thập Thần Tử né thoát chân hỏa Tất Phương lại có một luồng kiếm ý kiếm khí sắc bén đâm thẳng vào lưng.
Thập Thần Tử cười khẩy nói:
- Hừ! Kiếm khí lạc ấn hư không? Trò vặt vãnh một lần thì thôi, thi triển lần hai, ba thật là múa búa trước cửa Lỗ Ban . . .
Thập Thần Tử đã sớm chuẩn bị sẵn, không luống cuống như lần đầu. Thập Thần Tử chừa sức vận chuyển huyền công, nhẹ nhàng tránh đi.
Nhưng trong chớp mắt Thập Thần Tử biến sắc mặt.
Lại có kiếm ý kiếm khí sắc bén khác xuất hiện ở vị trí không thể ngờ ập đến chỉ vào lưng Thập Thần Tử.
Như lần đầu tiên, động tác né tránh của Thập Thần Tử như tự đưa lên cửa tự hại mình.
- Hừ!
Thập Thần Tử nổi khùng, cảm giác bị trêu chọc. Thập Thần Tử bất đắc dĩ lại lần nữa nghịch chuyển huyền công, liều mạng bị nội thương cưỡng ép đổi vị trí.
Nhưng chớp mắt kiếm ý kiếm khí thứ ba bùng nổ, như có sinh mệnh từ góc độ không thể ngờ đâm tới.
Cùng lúc đó, Tất Phương nhỏ lại phun ra ngụm chân hỏa phong kín đường ra duy nhất của Thập Thần Tử.
Vù vù vù vù vù!
Tiếng kêu khe khẽ chỉ cường giả thần cảnh mới nghe được, mấy trăm kiếm ý kiếm khí sinh ra trong không trung chém vào Thập Thần Tử.
Cạm bẫy!
- Chết tiệt!
Thập Thần Tử chợt hiểu mới rồi Tất Phương khổng lồ liều mình bị gã chém liên tục thật ra là bày kiếm khí lạc ấn trong không trung. Không kích phát thì thôi, lạc ấn ẩn trong hư không, một khi bị khởi động bùng phát lực lượng sánh bằng một tòa đại sát trận.
Nhưng Thập Thần Tử không nghĩ ra thực lực đối thủ quá thấp làm sao đánh lừa được thần thức của gã để bày trận?
Hơn nữa kiếm khí sắc bén đến khó tin, có thể uy hiếp nửa bước cường giả thần cảnh.
Không lẽ người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng che giấu thực lực?
Nghĩ đến đây Thập Thần Tử tỉnh táo khỏi cơn nóng giận.
Thập Thần Tử biết đã rơi vào kế của người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, mưu trí thật đáng sợ. Từ giờ Thập Thần Tử không thể lơ là, sơ sẩy là sẽ nguy hiểm thân chết, đạo tiêu.
Thập Thần Tử bùng nổ lực lượng bán thần cảnh đến cực độ, khí thế khủng khiếp như thủy triều tràn ra ngoài. Quanh thân Thập Thần Tử có khói đen như từng tầng sáng hỗn độn bao phủ gã. Thập Thần Tử vung Thiên Sát thần kiếm bện lưới trong không trung, nhát kiếm chém hơngs Tất Phương. Thập Thần Tử liều bị thương đỡ một kích kia.
Vù vù vù vù vù!
Kiếm ý kiếm khí va chạm vòng phòng hộ bán thần cảnh, sóng gợn lăn tăn. Có mấy kiếm ý kiếm khí lạnh băng rạch phá từng vòng sáng đen, xé rách thần giáp, cắt vào người Thập Thần Tử.
Máu phun ra!
Bị thương!
Thập Thần Tử giật mình nhưng gã không bị thương nặng.
Thập Thần Tử rên rỉ, Thiên Sát thần kiếm sắp chém vào cánh to của Tất Phương.
Nếu nhát kiếm chém trúng rất có thể sẽ giết đối thủ.
Đáng giá.
Không ngờ đối phó một kẻ địch thánh nhân cảnh nhưng lại khó khăn như vậy, Thập Thần Tử thấy tức giận.
Nhưng vào lúc này . . .
Đinh!
Tiếng kim loại va chạm trong trẻo vang lên.
Thập Thần Tử cảm giác có lực lượng mạnh đập trúng, cổ tay tê rần, gã sửng sốt.
Thiên Sát thần kiếm vô địch chém vào cánh của Tất Phương nhỏ nên ngọt xớt mới đúng, tại sao có xúc cảm như vậy?
Một cường giả thần cảnh trên bầu trời phát hiện điều gì, biến sắc mặt hét to nhắc nhở:
- Thần vương điện hạ cẩn thận . . .
Chớp mắt cường giả thần cảnh xuất hiện bên cạnh Thập Thần Tử, một chưởng vỗ hướng Tất Phương lửa.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Một chuỗi tiếng kim loại va nhau vang lên. Thập Thần Tử cảm thấy cổ tay rung mạnh, năm ngón thả lỏng, Thiên Sát thần kiếm bay ra khỏi tay.
Cùng lúc đó . . .
Tất Phương lửa gấp giọng hú:
- Gri!!!
Tất Phương nhanh chóng thụt lùi.
Tất Phương không ngừng đổi hướng, vừa phun chân hỏa Tất Phương vừa hú. Cuối cùng Tất Phương né thoát một chưởng kinh thiên thế như chẻ tre của cường giả thần cảnh, ánh sáng đỏ di động, chớp mắt Tất Phương đã cách vài trăm thước. Thân hình Tất Phương thay đổi biến về hình người, người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, tay trái và tay phải cùng cầm trường kiếm, đứng sừng sững. Khóe môi người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng tràn máu nhưng trong mắt đầy ý cười.
Tay phải là thanh kiếm rỉ sét.
Tay trái là Thiên Sát thần kiếm.
Thập Thần Tử vừa kinh vừa giận nhìn Đinh Hạo, mờ mịt.
Bởi vì Thập Thần Tử không thể hiểu nổi khoảnh khắc đó là sao. Vũ khí bị cướp đi, Thập Thần Tử cảm thấy kinh khủng bị lưỡi hái của tử thần cắt cổ. Thập Thần Tử hiểu rằng nếu không nhờ cường giả thần cảnh vào phút cuối cứu mạng thì bây giờ đầu gã đã lìa khỏi cổ.
Bán cường giả thần cảnh bị chặt đầu sẽ không chết, chỉ tổn thương chút thực lực.
Nhưng đối với Thập Thần Tử thì đó là sỉ nhục cực lớn.