- Hắn có kinh nghiệm và lý lịch cực kỳ lão luyện, nắm giữ quyền hành Vấn Kiếm Tông. Từ trước đến nay, hắn nói một là một. Tuy rằng trước đây, hắn đã từng một lần có chút mâu thuẫn với Lý Kiếm Ý. Chỉ có điều sau đó lại chứng thực, đây chỉ là do Vấn Kiếm Tông bày ra mà thôi...
- A? Hắn và Lý Kiếm Ý từng bất hòa sao?
Hàn Dưỡng Kiếm thoáng híp mắt lại một cái.
Phương Tiêu An biết mình nói sai, lập tức nói:
- Không sai. Chỉ có điều đây là bọn họ đóng kịch cho bên ngoài nhìn thấy. Sau đó đã chứng thực, chúng ta đều bị hắn lừa. Đây chỉ là một sự bày bố mà thôi. Tình cảm của người này đối với Vấn Kiếm Tông cực kỳ cuồng nhiệt. Chỉ sợ trong này có mưu kế không nhỏ.
Hàn Dưỡng Kiếm nhìn về phía Đường Phật Lệ, nói:
- Ngươi còn có lời nào muốn nói không?
Đường Phật Lệ lạnh lùng cười, nói:
- Ta đã từng nói, ta chỉ phản bội một mình Lý Kiếm Ý mà thôi, không phải Vấn Kiếm Tông. Bày bố cục giết người, là vì lợi ích của Vấn Kiếm Tông. Hôm nay ta tới đây, cũng là vì lợi ích của Vấn Kiếm Tông. Về phần Lý Kiếm Ý sao? Loại chưởng môn nhân vì tư lợi, khư khư cố chấp như vậy, không đáng để ta tiếp tục bỏ công bỏ sức vì hắn nữa.
- Chỉ giỏi nguỵ biện.
Phương Tiêu An hừ lạnh.
Ánh mắt Hàn Dưỡng Kiếm híp lại, từng tinh quang sắc bén chớp động trong hai mắt khép mở. Hắn nói rõ ràng từng câu từng chữ:
- Ta thưởng thức can đảm của ngươi, dám một mình đi tới nơi này chịu chết. Chỉ có điều, ngươi phải nhớ kỹ, muốn nhận được lòng tin của kẻ thù, nhất định phải trả giá rất lớn. Ngươi muốn ta tin tưởng ngươi, chỉ dựa vào mấy câu nói, khó mà làm được.
Đường Phật Lệ mỉm cười, nói:
- Ngươi nghĩ muốn ta chứng minh thế nào?
Hàn Dưỡng Kiếm cười ha ha, nói với vẻ có chút trêu chọc:
- Ví dụ như đầu Lý Kiếm Ý, hoặc là Khí Thanh Sam mới lộ diện hôm nay. Đầu của hắn, cũng rất có sức thuyết phục.
Ai biết Đường Phật Lệ dường như đã sớm đoán được Hàn Dưỡng Kiếm sẽ nói như vậy. Hắn không hề phẫn nộ, trong lòng đã có dự tính trước mọi việc nói:
- Cái này cũng không khó khăn. Chỉ cần ngươi cũng đáp ứng điều kiện của ta.
- A? Điều kiện của ngươi? Nói một chút thử xem.
Hàn Dưỡng Kiếm không tỏ thái độ.
- Ta giúp ngươi giết Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam, đoạt được khoáng thạch huyền tinh phía sau núi, tất cả tài nguyên tài bảo của Vấn Kiếm Tông đều thuộc về các ngươi. Điều ta muốn chỉ có một. Đó chính là chức vị chưởng môn Vấn Kiếm Tông.
Trong ánh mắt Đường Phật Lệ, chớp động hào quang kỳ lạ nào đó.
Hàn Dưỡng Kiếm ung dung cười, nói:
- Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam đều chết, vậy Vấn Kiếm Tông còn gì nữa?
Đường Phật Lệ bình tĩnh nói:
- Thật ra tiêu diệt Vấn Kiếm Tông, đối với Liệt Thiên Kiếm Tông các ngươi mà nói, cũng không phải lựa chọn có lợi nhất. Tất nhiên các ngươi có thể nhận được khoáng thạch huyền tinh, nhưng khoáng thạch này có chừng mấy nghìn mét vuông, bị chôn sâu trong lòng đất hơn sáu trăm thước. Ở sâu trong địa huyệt, khoảng một năm rưỡi cũng không cách nào khai thác mang đi hết được. Nếu như các ngươi tru diệt Vấn Kiếm Tông từ trên xuống dưới gần vạn người, người nào sẽ tới giúp đỡ các ngươi khai thác khoáng thạch? Ai tới giúp đỡ các ngươi vận tải khoáng thạch? Ai tới làm các việc vặt vãnh? Muốn khai quật những tinh khoáng thần tàng đó, các ngươi cần rất nhiều nô lệ thợ mỏ.
Hàn Dưỡng Kiếm theo bản năng gật đầu:
- Nói tiếp.
Đường Phật Lệ tiếp tục nói:
- Tuy rằng chút lực lượng ấy của Vấn Kiếm Tông, cũng không khiến tông môn siêu cấp như Liệt Thiên Kiếm Tông để mắt, nhưng Tuyết Châu và Kiếm Châu cách xa thiên sơn vạn thủy, muốn triệu tập nhân thủ làm nô lệ thợ mỏ, lại tiêu hao quá nhiều thời gian. Vừa vặn ngược lại, nếu như các ngươi lưu lại những người trên núi này để sử dụng, vấn đề nhân thủ đã có thể hoàn toàn giải quyết. Trên Vấn Kiếm Sơn, hiện tại từ trên xuống dưới tổng cộng hơn một vạn người, mới có thể thỏa mãn nhu cầu khai thác hầm mỏ. Lấy thực lực bốn người các ngươi, chỉ cần tru diệt nhóm cao thủ Lý Kiếm Ý và Khí Thanh Sam, hoàn toàn có thể trấn thủ sơn môn. Đến lúc đó, những người còn lại còn có ai dám lỗ mãng? Tất cả còn không phải ở trong sự khống chế của ngài sao?
Hàn Dưỡng Kiếm có phần hứng thú nói:
- Nói cũng không sai. Đây là một biện pháp rất tốt. Nhưng vấn đề là, nếu ta có thể nô dịch bọn họ, vậy tại sao còn phải giữ lại Vấn Kiếm Tông, tại sao lại để ngươi làm chưởng môn chứ?
- Bởi vì ngươi cần ta nội ứng ngoại hợp, giúp ngươi tru diệt Khí Thanh Sam và Lý Kiếm Ý, nhất là người trước.
Đường Phật Lệ bình tĩnh nói.
- Ha ha ha, vậy có thể nói là ngươi đã tính nhầm rồi.
Hàn Dưỡng Kiếm cười ha ha:
- Tuy thực lực Khí Thanh Sam không tồi, nhưng cũng không phải là vô địch. Sư thúc Vạn Kiếm Sát của ta ít ngày nữa sẽ đến. Đợi tới lúc lão nhân gia vừa đến, cho dù không cần ngươi, ta cũng có thể làm được tất cả những điều ngươi nói.
Đường Phật Lệ cũng cười ha ha, đột nhiên nói:
- Ta quan sát diện mạo ngươi, hiện tại chí ít cũng phải hơn trăm tuổi?
Cường giả võ đạo có tuổi thọ vượt xa người, diện mạo biến hóa, cũng cực kỳ chậm chạp.
Trăm tuổi đối với cường giả cảnh giới Vũ Vương mà nói, chỉ là tráng niên. Hàn Dưỡng Kiếm thoạt nhìn cũng chỉ mới chừng ba mươi tuổi. Nhưng lấy thực lực cảnh giới Vũ Vương đỉnh phong của hắn, lại không có cơ hội được tiến vào chiến trường Bách Thánh, tất nhiên là đã quá năm mươi tuổi. Điều này nói rõ hắn cũng không phải thiên tài siêu cấp gì.
Một vài võ giả có thiên phú tốt hơn một chút, trăm tuổi sẽ đạt đến cảnh giới Vũ Vương đỉnh phong. Lúc này vừa vặn đúng lúc. Cho nên Đường Phật Lệ mới đưa ra suy đoán như vậy.
Hàn Dưỡng Kiếm vừa nghe vậy, sửng sốt, nói:
- Ngươi nói lời này là có ý gì? Chương mới nhất tại DocTruyen.Org nhé các bạn
Đường Phật Lệ không nhanh không chậm nói:
- Thứ cho tại hạ cả gan nói thẳng. cường giả trăm tuổi đạt tới Vũ Vương đỉnh phong, loại trình độ như ngươi, ở Liệt Thiên Kiếm Tông hẳn là võ giả thuộc về tiêu chuẩn thiên tài nhị lưu. Mức độ coi trọng của tông môn đối với ngươi cũng không giống như thiên tài nhất lưu chân chính, nhưng lại được xem như là một trong những người đáng được tông môn bồi dưỡng. Hiện tại chính là cơ hội biểu hiện của ngươi. Chỉ cần có thể vì Liệt Thiên Kiếm Tông lập được đại công, tất nhiên có thể lập tức tiến vào phạm vi lực lượng được cao tầng tông môn chú ý, nhận được sự bồi dưỡng mãnh mẽ. Ngược lại, nếu như trong khoảng thời gian này, ngươi vẫn không có tiếng tăm gì, vài chục năm nữa, ngươi sẽ bị những thiên tài nhân tài trẻ tuổi mới xuất hiện vượt qua đào thải. Muốn tiếp tục nhận được sự coi trọng, bồi dưỡng của tông môn, thật sự không có khả năng.
Hàn Dưỡng Kiếm bất tri bất giác đã ngồi thẳng. Hiển nhiên hắn bị Đường Phật Lệ nói trúng tâm sự. Hắn không kìm lòng được nói:
- Được, ngươi nói tiếp đi.
Đường Phật Lệ gật đầu, tiếp tục nói:
- Xuất chinh tấn công Vấn Kiếm Tông lần này, chính là một cơ hội lớn để các hạ lập công. Căn cứ sơ bộ, chắc hẳn khoáng thạch huyền tinh phía sau núi Vấn Kiếm Tông có ít nhất hơn năm ngàn mét vuông. Phải biết rằng đó đều là huyền tinh thạch cực phẩm. Hầm mỏ như vậy, cho dù là ở Kiếm Châu cũng là một bảo tàng lớn chứ?