CHƯƠNG 1
Em chẳng biết vì sao mà cứ đến năm cuối cấp là em lại chuyển lớp. Có thể vì do thói quen, cũng có thể là thích cái gì đó mới mới, thay thế cái cũ lặp đi lặp lại chán phèo, cũng có lúc là không thích cái không khí lớp cũ. Uhm thì vui đấy nhưng nó hời hợt sao ấy, tình cảm có mà xem như không được bền, hoặc lý do ghê nhất là không ưa giáo viên sẽ dạy nên em chuyển sang lớp khác học, ác hơn là chuyển luôn trường như hồi cấp 2, thế thôi.Lớp 12, khi biết tin ông Tùng lão đại dạy em môn Toán, Thầy Kiết râu dê dạy môn Lý, và bà cô Cung xì dầu dạy môn sử là em sợ xanh mặt, lật đật chạy về năn nỉ ba má chuyển gấp giùm. Em vừa sợ, vừa ghét, vừa không ưa ba nhân vật đầy tai tiếng này. Này hén đầu tiên là ông Tùng lão đại, ông này khách quan mà nói thì ổng dạy hay nhưng chỉ có điều ổng mà dạy lớp nào thì lớp đó sẽ bị quay chóng mặt, bài tập giáo khoa, bài tập đề cương, bài tập tuần, bài tập tháng, bài tập nâng cao, bài ổng tự sáng tác, nội kể thôi mà em đã xây xẩm rồi huống chi mà em học, còn nữa nha đứa nào kiểm tra dưới 5 đ thì cứ ngoan ngoãn ở lại sau 8h tối để ổng trả bài, khi nào thuộc thì về. Trời ơi! Sao giống thời kỳ trung cổ quá vậy? Em là dân khối C mà kêu học tốt môn Toán chẳng thà kêu em bắc thang lên hỏi ông Trời quá! Ông Kiết râu dê, (sở dĩ gọi là râu dê vì vợ thầy mở trang trại nuôi dê lấy thịt, sữa ha cái gì đó em không rành, với lại thầy có hàm râu quái nhân ớn chết đi được nên tụi nó ghép hai vế lại ra thành Thầy Kiết râu dê) thì chuyên môn bắt học sinh đi học thêm học bớt, mà không thể nói là bắt được, thầy lấy tinh thần tự nguyện là chính mà đố có bé nào không tự nguyện vì làm vậy chẳng khác nào là tự giết mình trong giờ kiểm tra, nằm sả lai mà ngớ àh. Với lại em cũng đang học thêm lý thầy Sang, hai ông này chẳng khác nào Hàn the với Cục an toàn thực phẩm nên em phải chuyển sang lớp khác để tránh khỏi bị tù đày biên ải. Nhân vật cuối cùng thì khỏi bàn, Cô Cung xì dầu ở trường em còn nổi hơn Wepro ha Nguyễn prồ gì ấy nữa cơ, nhắc đến Bảo Thy có thể chúng không biết, Weboys chúng ngớ ngớ người nhưng mà nhắc đến bà xì đầu thì em nào em nấy bối rối tay chân cả lên. Cô này thì đơn giản thôi, niềm vui thú của cô là bắt học sinh trả bài, mà không được sai chữ nào nha, kêu em nào là em đó phải đứng dậy đọc ro ro như một cái máy liên thanh bả mới chịu, người ta chứ có phải trâu bò đâu mà chịu cho xuể…..Đó, đừng hỏi vì sao mà em không chuyển lớp!Ngày đầu tiên đi học (ý là học lớp mới đó chứ không phải em thuộc loại từ nhỏ tới lớn chưa biết cái mặt mũi chữ cái ra sao đâu nha!), em quăng cặp một cái vèo lên bàn, ngồi phịch xuống ghế bàn kế chót, dĩ nhiên là ngồi chung với lớp trưởng rồi, có gì còn được hỗ trợ, hậu thuẫn chứ lị. Việc đầu tiên em làm sau khi an toạ là đảo mắt nhìn coi có thằng nào đẹp trai không? (khổ nổi em là XY nhưng không giống XY nguyên chất chút nào, nghĩa là xét theo mặt chuyển biến tâm lý tình cảm và tính tình thôi nha chứ ngoại hình thì khá giống ngoại trừ đặc điểm hơi nhỏ con).Hix, số em là số ăn mày, lớp gì mà xấu đều như nhau, coi như em không có động lực để học rồi, nhưng không sao, dù gì thằng lớp trưởng kế bên cũng đỡ đỡ về mặt hình thức (thôi kệ đi kưng, coi như kưng trúng giải an ủi đi). Em cũng nói thêm là em cũng chả có đẹp lộng lẫy lung linh gì cho cam nhưng tâm lý con người mà, ai lại chẳng thích người đẹp. Xét cho cùng thì ảnh khá dễ nhìn, được cái là cao chót vót, trong khi em được maximax 1m63 thì ảnh tầm tầm 1m91, em cân ké ở nhà bà bán gạo được 42kg yếu thì ảnh tròn trèm 81 ha nhiêu đó em cũng không rõ, chỉ biết là vừa người, kiểu này ví dụ mai mốt hun nhau em phải bắt ghế quá hén! Mới ngày đầu thôi mà, chuyện đời còn dài chán….Ngày đầu tiên, với lợi thế là cao hơn em một cái đầu (theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng) nên tất nhiên nó biết thế nào là phát huy uy uyền lớp trưởng mà đàn áp phong trào vùng lên đấu tranh chỉ mới vừa nhen nhóm trong em“Từ hôm nay, mày phải biết nghe lời tao, kêu tao là anh nhen chưa! ”Không biết ai thọc miệng nó mà nó bảnh dữ vậy trời, dám bẹo gan em àh“Ủa tại sao tao phải kêu mày là anh trong khi tao với mày bằng tuổi nhau? À hay là mày thương thầy nhớ bạn quí cô nên ở thêm mấy mùa phượng vĩ nữa hả? Ai biết đâu dòm cái mặt tối sủa, ý tao quên sáng sủa vậy mà học giỏi thấy ớn! ”
Em cố gắn nhả từng chữ luyến láy theo một âm vực dễ nghe nhất cho nó nắm bắt được vấn đề. Ai dè nó tỉnh bơ như không, thằng này chai thiệt, đứa khác là nó tán em sáng váng rồi
” Thứ nhất tao là lớp trưởng”
Nó vẫn không ngước xuống, mặt nghênh thấy ghét chết
“Ủa, lớp trưởng chứ bộ cha nhà thờ hay sao? ”
E cắt đứt câu nói của nó ngang xương làm nó cụt hứng“Mày có nín không? Tao mà bực như con mực thì tao xực cho đựt mặt thì mày mới thôi phải không? ”
“Thì nín ”
Tự dưng lại hiền thấy ớn….Ai biết được
Chắc tại cao hơn một cái đầu mà!” Tao làm lớp trưởng, mày thì mới chuyển qua tất nhiên tao phải bảo bang, hướng dẫn cho mày. Mà tao nhớ là tao không phải mọi mày mà cái gì cũng giúp không công, mày thì kêu tao bằng mày trống không. Bởi thế cho nên phải gọi tao là anh. Đó là lý do đầu tiên”
Thằng này có bị hâm gì không ta? Tự dưng con trai lại kêu một thằng con trai khác gọi mình là anh. Nói nó có vấn đề thì chắc chẳng có vấn đề gì đâu há ta?“Rồi mày nói lý do thứ 2 cho tao nghe thử đi ”
Em vẫn chưa chịu xuống nước làm em
“Thứ hai là tao cao hơn mày cả một cái đầu! ”
Thằng này dzô dzuyên chúa luôn, cái gì không tính tự dưng tính là cao????“Mày ngộ nha, cao hơn mà mày cũng nói ”
“Ai mượn mày nhỏ con, tao có mượn đâu, nhỏ thì phải chịu ”
“Thì mày về hỏi mẹ tao ấy, con người chứ có phải con voi đâu mà đòi to với chả cao ”
Cổ em nổi đầy gân xanh xanh đỏ vì ráng rưón lên mà tranh giành quyền lợi chứ.“Tao không cần biết, chỉ là tao cao hơn. Vậy là đủ. Thứ 3 là tao học giỏi hơn mày (chảnh phát sốt), tao có hỏi tụi bạn mày rồi, mấy môn tự nhiên mày học dã man lắm, năm ngoái tụi kia mà không chỉ thì coi như mày rụng nụ rồi ”
Sao lại tìm hiểu sâu quá vậy?Chỉ là người mới thôi mà
Cần một cách kêu…..Làm như!“Rồi cái này tao công nhận, còn gì nữa không? ”
Em vẫn hy vọng là không, chỉ nhiêu đây thôi cũng đủ để em gọi anh lắm rồi“Theo hồ sơ tao biết thì mày sinh tháng 8, tao sinh tháng 3 nghĩa là lúc bà y tá vỗ tao đét đét thì mẹ mày còn nằm trong phòng siêu âm trai hay gái nữa kìa”
Hic, em nói gì nữa nè“Thì tao gọi mày là anh”
“Ok! ngoan lắm, con nít có khác, từ nay anh sẽ gọi mày là con nít, nhớ chưa ”
“Tên gì thấy ghê dzậy trời? ”
” Khỏi bàn, anh mày thích thế, có gì cứ hỏi, anh bảo kê cho ”
” Tui không dám nhận ân xá đó, anh đừng ám là tui mừng rồi ”
Em nằm em nhớ
Một ngày trong veo, một mùa nghiêng nghiêng
————————–
“Này, chút nữa học xong mày đi ra quán với anh ”
Sao em ghét cái kiểu nói chuyện mà không bao giờ ngước lên của ảnh ghê, làm gì mà nghênh nghênh thấy ghét vậy chứ hả?” Tính nhờ tui chuyện gì đây cha? ”
Em phải hỏi vì theo mấy cái truyện ngắn em hay đọc thì một thằng con trai nguyên chất sẽ không bao giờ dư hơi đến độ đi rủ một thằng con trai khác đi vô một cái quán nào đó khơi khơi mà không có chuyện gì để nhờ” Đi rồi nói, mày đi không thì bảo? ”
Ảnh vẫn chưa chịu ngước mắt lên nói chuyện cho phải đạo. Nội cái cách nói chuyện thôi là em đã muốn ở tù với nó lắm rồi nha” Để cho tui suy nghĩ chút, làm như đi ăn giựt không bằng! ”
Ảnh vẫn ngồi yên, chỉ thay đổi ngón tay chút xíu, vẽ nguệch ngoạc cái gì đó lên bàn rồi nói tiếp. (chắc nó trù ai quá). Vẫn cái giọng” Anh có hối mày đâu, tuỳ mày thôi. Ảnh chỉ muốn cho mày biết là ngày mai thầy Cang xét bài tập Lý thôi! Kỳ rồi mày được mấy điểm ta? ”
Trời ơi sao em thấy ghét thằng này dễ sợ, kỳ rồi mama được uống trà với bà cô chủ nhiệm về vụ này rồi. Dĩ nhiên là sau khi đi uống trà thanh nhiệt về thì mama em nở một nụ cười rất ư là đẹp rồi sau đó là lời cảnh báo: ” Một lần nữa là cắt mạng, cắt di động và 1/3 tiền ăn hàng nha con ” Lần này mà cho mama em đi bàn thế sự trong phòng lạnh với cô Mười thay vì đi sìpa (spa) đắp mặt thì coi như em hẻo đời cô Lựu là cái chắc. Bởi dậy lời nói của ảnh như một lời trói buột mà em tự nguyện chui vào tròng, chứ biết sao bây giờ? Chuyện gì thì em còn cãi khí thế chứ chuyện bài tập là coi như… ảnh kêu đi chết là em không đi thôi, còn lại bao nhiêu, em tự bao lô hết” Rồi, uống xong anh chở tui về! ”
————
” Nói được rồi đó, giờ này quán vắng muốn gì nói đại đi, tui còn về với mẹ! ”
” Thì cũng từ từ, con nít uống gì? ”
Lần đầu em mới thấy ảnh đỏ mặt, chắc đi ra nắng thôi mà” Dâu dầm với trà đào trộn chung sữa và đá bào ”
” Uống gì mà phát khiếp ”
Em không trả lời mà chỉ liếc một cái nhẹ, bặm môi bặm lợi đạp vô chân ảnh một cái cho bỏ tức ai dè ông trời không ủng hộ em cho lắm. Thay vì đạp chân ảnh thì em lại nhầm với chân bàn. Và thay vì ảnh la thì em hưởng sái, đau mà không dám mếu vì sợ lộ ra là em đi chết. Thế nhưng ngó qua vẫn thấy ảnh nhăn nhăn cái mặt, em cũng không biết là ảnh phát khiếp vì em uống pha hỗn tạp hay là vì cái bill chút nữa phải gánh nữa?” Anh vô vấn đề chính đi. Tính cua con nào đúng không? ”
Chứ thằng nào đến tuổi này chưa có bồ mà chẳng lo sốt vó, lớp 12 rồi chứ bỏ beng gì, em cũng biết điều đó chứ, nhất là với cha này dù gì cũng phong độ lắm mà…. Chậc, không có bồ thì uổng thiệt….. Hơi tiếc àh nghen” Uhm, mày đoán hay ghê, anh muốn được người ta cho tìm hiểu ”
Lại đỏ mặt rồi kìaEm cũng mét mét cái mặt
Vì đói hay là vì……….Cuối cùng thì ai cũng có người để quen.Em phải ráng lắm mới tiếp tục được câu chuyện” Giờ tui chỉ cho anh, thì bài tập kia anh thanh toán giùm tui, ok! ”
Buồn gì thì buồn nhưng vẫn phải nhớ nhiệm vụ cao cả chứ” Rồi ok! Mày nói đi ”
” Anh cứ rủ nó đi uống nước như hôm nay tui với anh đi chẳng hạn ”
Em nói vậy tại vì thấy mấy cái truyện em đọc toàn là làm quen trong cái quán nào đó không hà. Kiểu y như vầy là quơ đại nè, được nhờ mất tự chịu” Mày làm như dễ lắm àh! Còn con nít có khác, dễ gì nó chịu đi. Chẳng lẽ anh mày chạy cà lơn tơn đứng trước mặt nó mà mời nó đi àh. Nó hổng lấy compa tọt cho đui mắt cũng uổng ”
Ai biết đâu, tại thấy trong truyện mời là đi mà” Thì để cho tui nói tiếp nè. Ảnh lại nói với con bạn nó, rủ đi chung như kiểu có người làm chứng đó mà ”
” Uhm, để anh thử coi, hỏng là coi chừng ”
Coi như % cơ hội cua ảnh của em chấm dứt, vì nếu muốn quen em thì hôm nay đã nói thẳng rồi chứ còn chờ đợi lần nữa chi cho mất công. Vái Trời, vái Phật cho hai con đó ăn banh nhà ***g chợ cho ảnh chừa cái tội, àh quên phải về đốt nhang cho con kia tự nhiên nổi dịch không chịu quen cho ảnh ế luôn. Ăn không được là em phá cho hư mà——————
Em nghĩ chắc cũng hai ba bữa nữa mới thi hành kế hoạch nên giờ về hôm sau em tính nhờ ảnh chở ra nhà sách mua truyện giùm nhưng ai dè đâu, chuông báo hết giờ vừa reng, em chưa kịp quay sang mở mệng cười nhờ là ảnh cũng vừa co giò phóng lên bàn giáo viên gom sổ đầu bài, phóng cái vèo ra phòng giám thị nộp lại rồi chạy bắn khói ra nhà xe lấy xe, xong rồi vù thẳng. Tất cả chỉ diễn ra trong vòng mấy phút đó em cũng không biết, (lúc đó đang ngạc nhiên mà, ai dư hơi mà móc đồng hồ ra bấm giây đâu) mà em chỉ biết là lúc em tung tăng lên quán Dâu dầm tính mua mấy bịch về để chút trưa vừa đọc truyện vừa ăn thì tự dưng đứng khựng lại, không dám đi tiếp vì trên kia, ảnh đang ngồi với con Hoa, con bạn thân hồi học lớp cũ của em.Em ráng lục lọi trong trí nhớ thường ngày hay ăn bột ngọt của mình xem con này trong những lời tám thâu đêm suốt sáng với em có tình tiết nào là nhắc tới ảnh không ta? Câu trả lời là không. Mặc dù cũng hơi lâu rồi không nói chuyện với nó nhưng em vẫn còn nhớ là tuýp người của con này là da nâu mà, ông này da bợt bạt như thiếu máu ấy, với lại không được hơn nó qúa một cái đầu vì nó sợ mai mốt hun phải nhón gót lâu ngày dễ bị bệnh gì đó, em quên mất tiêu cái tên rồi.Không biết Dôla đưa lối Euro dẫn đường ha sao mà tự nhiên em lại nghĩ ra một ý nghĩ trời gầm đó là: Lúc đầu năm ảnh có điều tra về em tận gốc tới ngọn thì tất nhiên là cũng biết được em chơi thân với con nào. Có khi nào hôm qua ảnh run quá nên không dám kêu em cho ảnh tìm hiểu nên hôm nay nhờ con nhỏ này không ta? Chắc chơi kiểu bất ngờ nè. Ba cái film bây giờ hay dùng chiêu này lắm. Em hồi hộp cầm điện thoại ra chờ coi có ai gọi không? Tại coi trên tivi thấy có câu: Biết đâu một ngày nào đó, bàn tay duyên số sẽ đưa bạn đến gặp người ấy thì hôm nay biết đâu mạng Sfone sẽ đưa bạn đến gặp… Sao tim đập thình thịch vậy nè trời?Fone em run thiệt, ai dè mở ra thấy cái tin nhắn của tổng đài. Hông lẽ em quăng luôn cho bỏ tức nhưng mà ngu sao quăng, về mẹ đánh chết àh” Từ ngày…… đến ngày…. khi nạp tiền bạn sẽ được tặng thêm 30% giá trị thẻ nạp ”
Mạng này sao hay chơi trò ú tim quá dzạ ta?Đang lúc gây cấn nhất thì tự dưng em nghe tiếng kêu quen thuộc:
” Bân! Sao đứng đây chi cưng? ”
Quay lại, àh bà Tuyết, con bạn thứ 2 sau con Hoa em chơi thân. Em há hốc mồm sau 3s, vậy là coi như mọi điều em suy nghĩ là chuyện không có. Con này cũng chơi thân với con Hoa đồng nghĩa với vấn đề là ảnh sẽ nhờ con Hoa là gián điệp, àh không làm chứng nhân cho cuộc hẹn hò bây giờ và sau này của ảnh và con Tuyết. Hông biết ai xúi giục mà em nổi điên với con này, sực nhớ đến cái quảng cáo của Rejoice (hok bít đúng chính tả ko?)
“Đến đây chi vậy bà? ”
” Àh, anh Hân hẹn chị với con Hoa ra nói chuyện đó cưng? ”
Con này dám giựt chồng, ý giựt seme của em hả, hức! Coi như tình bạn em đem chôn theo mấy con gà bị cúm luôn“Đến đây với mái tóc xơ xác vậy đó hả chị? Mới chạy xe tới àh? ”
Bà này vô tư thấy ớn, bà còn nhún qua nhún lại nữa chứ, tay thì ngoe nguẩy cái chùm tóc rối tơi tả” Mốt mới nhất trên net đó cưng, trên thì rối, phía dưới thì thắt bíp nhỏ gọn, dạo này cưng lên núi ở hả? ”
Trời ơi, em muốn sôi gan với con này, miệng lưỡi nó cũng đâu vừa gì. Em đành nhịn đắng nuốt cay mà bỏ về. Quên đi giấc mơ có bịch dâu dầm với cuốn truyện. Đường về tự dưng dài dễ sợ, chắc do em đi không nỗi. Nắng trên vai chen nhau làm em nghe rát bỏng. Mặc kệ, đời không như là mơ, em không có quyền quyết định giới tính của cuộc đời mà. Uhm, vậy thì thôiĐi một đoạn khá xa em mới biết là vẫn còn cầm điện thoại trên tay, tính bỏ vô túi rồi thì đột nhiên nó rung bần bật. Hy vọng là mẹ gọi kêu về ăn cơm chứ em sợ con kia vô kể lại rồi ảnh gọi hỏi, lúc đó chắc em kiếm đại cái kênh Nhiêu Lộc nào đó mà đâm đầu quá.Ngứoc qua, con Tuyết, cũng còn may, mà con này gọi chi trời? Đừng nói là..” Alo, gọi cho tui có gì hông? ”
” Sao về chi vậy cưng? Rãnh không, vô quán chơi đi, có con Hoa nữa nè ”
Không lẽ vô thẳng vấn đề là vô chi cho ứa gan ra hả? Tốt nhất là em cứ
” Àh, mẹ em hối em về ăn cơm, không về em em ăn hết đồ ăn, chiều đói nhăn răng sao? ”
Rồi em cúp máy, nghe nó nói gì đó không rõ chữ, mà cũng chẳng muốn nghe. Em cứ nghĩ vẫn vơ, chắc chẳng có ai thích em đâu hén? Ai kêu em nhỏ con chi, lại không được đẹp nữa, khuôn mặt em đẹp như một bức tranh sơn dầu mà ông hoạ sĩ vẽ trong lúc chơi nữa chai X. O. Bởi vậy mơ ước chi cho xa xôiEm ghé đại vô tiệm net nào đấy, buồn quá nên chat trong room…… Biết đâu, giải toả được tâm sự rồi sao?Chào bạn
Uhm, chào bạn
Bạn có Bf chưa?Gì nhanh vậy trời, mới được có câu chào nhau thôi mà, chán ghê, trả lời đại cho xong
Ah, mình có rồi
Em cũng chẳng biết có ai nữa
Có rồi vậy thì vào đây chi ba, về nhà ngủ điThằng này vô duyên chúa luôn, bộ có luật mới qui định có bồ không được vô chatroom hả trời. Em bực quá tắt luôn cái nick, chẳng kịp nhớ tên để lần sau còn chửi.Có ai tự nhiên vô, hy vọng kỳ này… đỡ hơn
Chào bạn
Uhm, chào bạn
Bạn tên gì
Bân
Tên gì ngộ vậy?Ai biết hỏi ba tui đó, sao tui biết được
Vậy bạn về hỏi ba bạn nha, chừng nào có đáp án được nhiều người đồng tình nhất thì quay lại nói cho tui
Hôm nay là ngày gì vậy trời, gặp toàn mấy thằng sản hậu không hà? Kỳ này chắc về đốt nhang giải hạn quá trời.Em vô một nick khác, coi như là lần chót, may ra trúng giải an ủi
Mình làm quen nha
Uhm
Bạn bao nhiêu tuổi17, còn bạn
Lớn hơn bạn nhiềuLớn hơn là lớn hơn bao nhiêuBiết lớn hơn là được rồi, hỏi chi
Em muốn nổi sải với thằng này rồi nha
Thì hỏi cho biết chứ có cua bạn đâu mà sợ
Có wc không bé
Ko
Vậy bé về nhà ngủ đi, chat chi
Bé cái đầu ông
Hôm nay em quên coi ngày nè, hình như hồi sáng ra khỏi cửa gặp con bé gần nhà, hèn chi, xui tận mạng
Em out ra về, hết hứng chat chít gì hết. Ba lô tự dưng hôm nay nặng thấy ghê, em đi muốn rục giò, mỏi quá. Sao chẳng còn ai?Chắc tại em
Uhm, có lẽ vậy
Và gió theo em trôi về con đườngVà nắng theo em trên dòng sông vắng” Con nít hôm qua có ghé quán đúng không? Sao không vô? ”
Em ngước bản mặt ngái ngủ lên nhìn ảnh. Hôm qua em có ngủ được đâu, nằm ở nhà suy nghĩ lung tung đủ thứ chuyện, tự nhiên nhắc lại chi vậy nè?” Kệ tui, hỏi chi? Để yên cho tui ngủ coi? ”
” Uhm, ngủ đi, chút đi với anh mày ”
” Đi đâu nữa ba, suốt ngày đi riết ”
Nhưng mà em vẫn thích đi chung mà, cảm giác có một người nào đó làm chỗ dựa bao giờ cũng thấy yên tâm hơn. Tiếc thay cây tùng đã tìm được chỗ che” Đi rồi biết ”
Nói thì thì nói em vẫn ghét cái thói côn đồ của ảnh. Bởi vậy, cao hơn bao giờ cũng có lợi————————–