Lồng giam Lam Ngân Thảo phá toái cùng hồn kĩ Bạch Hổ Liệt Quang Ba của Đới Mộc Bạch, một chùm sáng lớn mạnh mẽ như nhật nguyệt đánh ra đẩy lùi một chốc bảy tên tà hồn sư. Bọn chúng đau đớn ôm đầu gào thét, đôi mắt căm hận nhìn phía trước mặt tám người.
Bọn họ toàn thân bao phủ bởi quang mang sặc sỡ Cửu Bảo Lưu Ly Tháp, áo váy tung bay từng bước tự tin chậm rãi tiến lên. Chính giữa là nam tử tóc vàng ánh mắt mang khí thế cực kì hung mãnh, làm ngươi bất giác có thể nghe được tiếng gầm gừ của một con cự thú Bạch Hổ trên người hắn.
Hai bên là hai nữ tử dung mạo thập phần thanh lệ thánh khiết, một người cầm trong tay thân trượng dài lấp lánh ánh bạc, đầu trượng cánh bướm luôn tỏa ra ánh sáng lục lam, tiếng la hét cùng khí tức tử vong không mảy may ảnh hưởng đến những người được ánh sáng bảo vệ. Nữ tử bên trái một thân váy lục, khuôn mặt thủy chung ưu nhã mỉm cười, hai tay nâng đỡ tòa tháp mĩ lệ như hàng vạn bảo thạch kết tinh, bảy tên tà hồn sư không thể đưa mắt nhìn thẳng vào tòa tháp sáng chói đó.
Nam tử tóc đen cùng thiếu nữ váy hồng ở sát bên nữ tử áo lục, phong thái kiêu ngạo, ánh mắt tràn đầy phong mang chiến thắng, nữ tử kiều mị, nam tử trên tay cầm một cây chùy toàn thân màu đen tỏa ra hung lệ khí, nó xuất hiện khiến làn sương oán linh tạo thành cũng phải lu mờ, nó khí vũ hồn mạnh nhất đại lục là niềm kiêu hãnh của hồn sư khí vũ hồn, tên của nó - Hạo Thiên Chùy.
Nhìn sang đối diện bên kia là một nữ tử áo đen, thân hình hoàn mỹ, khuôn mặt băng lãnh cao ngạo nhìn bảy tên tà hồn sư, mười đầu ngón tay sáng lên ánh sáng màu tím thập phần kiều hãn, cảm giác như cô ấy chỉ cần nhấc tay, ngươi cũng sẽ bị một vết cắt gọn cơ thể. Đi ngoài cùng là nam tử tóc bạch kim, khuôn mặt tuấn tú, nụ cười nửa miệng mang đầy bỡn cợt, tay tung hứng miếng đậu hủ, tay còn lại chống eo khinh thường hất cằm thách thức đám người phía trước hắn.
Sau lưng ở vị trí trung tâm, một con Phượng Hoàng toàn thân đỏ như lửa, nó kiêu căng ngẩng đầu hót lên một tiếng dài, tỏa ra khí chất của một bách điểu chi vương khiến chim muông nghe được chỉ muốn hướng nó triều bái, bao bọc bên trong nó là một nam tử tóc đỏ, thân hình phi thường mập mạp.
Một bên là quang minh cùng cự thú, một bên là hắc ám cùng dã quỷ, hang động phút chốc chia thành hai thế giới tồn tại đối lập. Nếu có thể nhìn vào, ngươi sẽ thấy, bóng tối đang dần bị ánh sáng nuốt chửng.
Bảy tên tà hồn sư điên cuồng dùng Hắc Thủy và oán linh tấn công, thật vô dụng khi chúng đối đầu với một vòng phòng ngự chắc chắn nhất đại lục. Nana thi triển Điệp Thần Bảo Hộ, Hắc Thủy từng bãi chất nhầy cứ thế trượt xuống mà không thể chạm vào một sợi tóc.
Phòng hộ thu, Vinh Vinh, Áo Tư Ca đứng phía sau Nana lập tức bổ trợ, năm người còn lại cường hãn xông đến tà hồn sư.
“Ngươi không thể bị thương? Vậy ta sẽ đập ngươi thành đất bụi!” Đường Tam nâng Hạo Thiên Chùy hét lớn xông tới đại tỷ.
Đại tỷ đã hết cuồng ngạo, giờ đây là một bộ sợ sệt đưa tay dùng oán linh che chắn trước mặt, thật không may cho cô ta. Khí vũ hồn mạnh nhất Hạo Thiên Chùy thêm thủ pháp Loạn Phi Phong Chùy Pháp 36 chùy cú đập thứ 13. Đại tỷ trong cơn hoảng sợ tột cùng, tan xương nát thịt, oán linh phá toái.
Đới Mộc Bạch nhận bổ trợ lực, tốc từ Vinh Vinh, một phát đập nát đầu tên tà hồn sư, cô ta còn không kịp nhìn đến kẻ đã giết chết mình là ai.
Trúc Thanh ăn vào ớt cay của Áo Tư Ca, cuồng hóa cộng bổ trợ lực từ Vinh Vinh, liên tục dùng móng vuốt sắc bén chặt đứt hai tay của tà hồn sư, cô ta đau đớn hoảng sợ lui lại một bước. Ngay lập tức gánh chịu cú đá đầy hung hăng của Tiểu Vũ, rơi đầu chết.
Nana thấy không thể không chép miệng: “Thật khó coi!”
Cuồng hóa Phượng Hoàng Mã Hồng Tuấn hung dữ dùng chân cắp ngang một tên tà hồn sư khác, oán linh nhìn đến ánh mắt của Phượng Hoàng đã là bị đốt tàn lụi, tà hồn sư thanh tỉnh xin tha nhưng đã muộn, hai chân Phượng Hoàng không nhân nhượng xé đôi người ả.
Bảy tên tà hồn sư ác độc quỷ dị chưa đầy một phút đã chỉ còn lại ba, Đới Mộc Bạch xông đến đập đầu một tên xuống đất, Tiểu Vũ và Trúc Thanh đá hai tên còn lại đến hội tụ cùng cô ta, Đường Tam một cú đập Loạn Phi Phong Chùy Pháp tích súc thứ 20 chùy, ba tên đó đã là máu thịt be bét. Kết thúc.
Tám người nhìn nhau cười vang trong hang động, hồn hoàn dinh dinh xoay quanh, ánh sáng rực rỡ, còn đâu là cảnh âm u đen tối của thế lực ác thần.
Đường Tam không thể đợi thêm đã thay sang y phục nam tử, bảy người khác tiếc nuối lắc đầu vì sau này sẽ không còn có cơ hội nhìn hắn mặc váy. Xác tà hồn sư Đường Tam đã dùng độc hòa tan, hủy thi diệt tích xem như chúng chưa hề tồn tại.
Nana trị liệu cho tám cô gái bị nhốt trong khu vực Đường Tam dùng Lam Ngân Thảo bảo vệ, họ thanh tỉnh thì la khóc thảm thiết, may mắn còn có Hồng Tâm và An Nhĩ khuyên nhủ.
Mười nữ sinh được cứu sống cách thần kì liên tục cúi người cảm tạ, Đường Tam đối họ nói:
“Bọn ta không cần các ngươi cảm tạ, chỉ cần các ngươi làm chứng ở đội chấp pháp hoàng gia, được sao?”
Họ dồn dập gật đầu, Nana tiến lên hỏi Đường Tam: “Tam ca, vậy xác nữ sinh đã chết thì làm sao? Cũng không thể để họ ở lại.”
Đường Tam nghĩ một chút rồi dùng Lam Ngân Thảo bao quanh bịt kín bảy cái lồng chứa xác nữ sinh: “Đưa họ về giao cho người thân của họ đi, tuy dung mạo không thể xác định nhưng y phục nguyên vẹn vẫn có thể.”
Đới Mộc Bạch thở dài: “Ôm xác còn được nhưng 13 nữ tà hồn sư này thế nào? Bọn ta cũng không thể ôm đi!”
Trúc Thanh liếc Đới Mộc Bạch một cái nói: “Muốn ôm thì cứ việc!” Sau đó tàn nhẫn dẫm cho Đới Mộc Bạch một cái đau điếng, Đường Tam liếc Tiểu Vũ, Áo Tư Ca lén lút thăm dò Vinh Vinh.
Nana bật cười: “Được rồi, ta sẽ để tiểu Hồng kéo bọn họ về, tên Hạ Tư cũng kéo chung luôn, các ca ca yên tâm.”
Các nam nhân nghe thế thở phào nhẹ nhõm, bỗng Đường Tam nhớ ra một chuyện, gãi đầu: “Bây giờ chúng ta trở về cũng không được đi, cổng thành đã đóng. Ban ngày sẽ gây chú ý trong thành, thật không biết làm thế nào?”
Tiểu Vũ bĩu môi nhìn Đường Tam: “Ca ca, sao tự nhiên ngươi ngốc thế hả? Lệnh bài của Hạ Từ đại nhân đâu? Ngươi bây giờ đến đội chấp pháp nói chúng ta đã phá án, ông ấy chắc ba chân bốn cẳng chạy đến mở cổng cho chúng ta vào ấy chứ!”
“Đúng vậy, ta sao lại quên mất. Ta đi về tìm Hạ Từ đại nhân, các ngươi đi sau, gặp ở cổng thành.” Đường Tam vui mừng nói.
Nana: “Không được, để lão đại đi đi, Tam ca quên ngươi đang dùng thẻ người thần bí sao? Hạ Từ đại nhân sẽ không nhận ra ngươi.”
Đới Mộc Bạch: “Đúng vậy, để ta đi, mau chóng gặp lại.”
Đúng như Tiểu Vũ nói, Hạ Từ đang nghỉ ngơi nhưng nghe nói tám người đã phá vụ án ba tháng đội chấp pháp không có chút manh mối nào chỉ trong ba ngày, hắn vội vàng bật dậy tiến tới cổng thành dẫn đường cho họ về đội chấp pháp.
Trong phòng làm việc của Hạ Từ đứng 18 người, bị trói 14 người và bảy chiếc lồng được cỏ bao bọc. Đới Mộc Bạch kể cho Hạ Từ tất cả thông tin mọi người điều tra được, nhưng vẫn giấu kín chuyện về tà hồn sư mà Nana đề nghị. Hạ Từ nhìn đến Hạ Tư không kìm được đánh cho hắn một bạt tai:
“Nghịch tử, gia tộc nghĩ ngươi thiên phú nổi bật, thật không ngờ lại tìm đến con đường này!”
Hạ Tư sợ hãi cắn răng không dám mở miệng, một nữ tà hồn sư ngẩng đầu lên tiếng la lớn:
“Đại nhân, là hắn dụ dỗ bọn ta, bọn ta vô tội.”
“Bọn ta vô tội, đại nhân!”
Tất cả nữ tà hồn sư đều khóc kêu lên, Nana tức tối tiến lên nhanh chóng tát một lượt 13 người, hùng hổ nói: “Sớm thấy các ngươi làm ngứa tai, vô tội? Bí pháp các ngươi phát hiện thì sao? Còn ác độc hơn, người chết các ngươi cũng không để yên, còn nói mình vô tội!”
“Được rồi, Sở Phượng Na. Ta đã biết, ta sẽ xử phạt chúng.” Hạ Từ đứng không vững phải nhanh chóng ngồi xuống ghế, hắn không bao giờ nghĩ thủ phạm lại là người liên quan đến hắn, đồng phạm đều là dân thường, cách tu luyện quỷ dị ác độc, sự thật phơi bày trước mắt không thấy là không cách nào nghĩ đến, đế quốc thật sự đang ở tình thế nào đây.
Mười nữ sinh sống sót phải thề rằng giữ kín chân tướng chuyện này, nguyên nhân và cách giải quyết vụ án đội chấp pháp sẽ tự thương lượng để không khiến dân chúng sinh lòng nghi ngờ hoang mang. Những điều đó tám người Sử Lai Khắc tất nhiên không cần quan tâm, họ quan tâm là tám cái túi chứa kim hồn tệ đã cầm trên tay, sau một ngày một đêm tám người vui vẻ bước trở về học viện Sử Lai Khắc.