Bởi vì, hắn rốt cục có thể có được một kiện bài danh mười ám khí đứng
đầu trong Huyền thiên bảo lục bách giải. Hơn nữa, phẩm chất lại cao như
thế. Sợ là lúc trước tại Đường môn, cũng không ai có thể có Bản tinh có
phẩm chất cao để chế tạo loại ám khí này.
"Tiểu Vũ, nhanh, giúp ta thu thập kim sắc khỏa lạp vào cùng một chỗ, không nên bỏ sót cái nào,
đợi lát nữa ta sẽ giải thích với ngươi"
Vừa nói, Đường Tam đã
đứng lên dùng nội lực xuất ra Khống Hạc Cầm Long xoay vòng quanh vòng,
chỗ xoay qua, những viên kim sắc này toàn bộ bị hắn hút vào trong tay,
sau đó lại để vào một không gian trống trong Nhị thập tứ kiều minh
nguyệt dạ.
Không lâu sau, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.
"Tôn kính khách nhân, làm phiền ngài một chút"
Đường Tam biết, đây là chính là hậu quả của một chuy vừa rồi, hoàn hảo, hắn
phát lực trên bản tinh, dùng chính là chấn lực, cũng không có cấp cho
sàn tạo thành hư hỏng gì.
"Chuyện gì?"
Người phục vụ bên ngoài nói: "Vừa rồi trong tửu điếm có tiếng động lạ, tôn kính khách nhân, ngài có nghe thấy không?"
Người phục vụ là Vương quản lý phân phó đến hỏi một chút, dù sao, vừa rồi
động tĩnh lớn như vậy, không có thể là người thường có thể làm ra như
vậy được.
Đường Tam lạnh nhạt nói: "Chúng ta nghe được, chỉ là không biết là chuyện gì xảy ra." Vì bảo bối trong tay, hắn cũng không thể không nói dối.
Người phục vụ cũng không nói thêm gì, hắn không có quyền tiến vào trong kiểm tra.
Số lượng của kim sắc khỏa lạp so với Đường Tam dự đoán còn muốn nhiều hơn, hắn cẩn thận kiểm tra mỗi ngõ ngách, tận lực để không bỏ sót bất cứ một viên nào. Cẩn thận thu toàn bộ chúng vào bên trong Nhị thập tứ kiều
minh nguyệt dạ. Căn cứ theo hắn thận trọng phỏng chừng, thu hoạch lần
này chí ít vượt qua hai vạn kim sắc khỏa lạp.
"Ca, tới cùng đồ vật này là cái gì, mà làm cho ngươi khẩn trương thành như vậy?" Tiểu Vũ cầm một viên cuối cùng trong lòng bàn, nhìn Đường Tam.
Thu tốt tất cả bảo bối, Đường Tam rốt cục có thể buông lỏng, cầm kim sắc khỏa lạp từ trong tay Tiểu Vũ: "Còn nhớ ta nói với người về ám khí không? Phát kim bên trong phát tinh có
thể chế tạo thành một loại ám khí cực kỳ bá đạo, hơn nữa là thiên nhiên
hình thành. Số lượng phát kim bên trong khối bản tinh này nhiều như thế, cũng đủ để ta lưu giữ đối với loại ám khí này. Ngươi xem."
Mở
lòng bàn tay ra, Đường Tam đem kim sắc khỏa lạp đặt trong lòng bàn tay,
bắt đầu vận khởi nội lực Huyền Thiên Công, mặt ngoài bàn tay hắn xuất
hiện một lớp quang mang màu nhũ trắng, một màn kỳ dị xuất hiện. Kim sắc
khỏa lạp dưới sự rót vào của Huyền Thiên Công nội lực từ từ kéo dài ra,
trong chốc lát công phu, đã hóa thành một sợi tơ màu vàng (kim ti). Nhìn qua so với sợi tóc còn muốn nhỏ hơn vài lần, dài chừng hơn ba tấc. May
là nó có màu vàng, trong lòng bàn tay của Đường Tam mới dễ dàng phân
biệt.
"Đây là phát kim mà ngươi nói sao? Tiểu Vũ kinh ngạc nói.
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, đây là phát kim, rời khỏi lớp thủy tinh bảo vệ, phát kim sẽ tự
động co cuộn lại, hình thành một viên tròn. Khi rót vào hồn lực, nó mới
có thể một lần nữa hóa thân thành phát kim. Môt khi mất đi hồn lực, nó
lại sẽ khôi phục co cuộn lại.
Tiểu Vũ nghi hoặc nói: "Này có ý nghĩa gì vậy?"
Đường Tam mỉm cười, tiếp tục rót nội lực vào phát kim, đem phát kim cầm lấy,
tại đầu ngón tay mình nhẹ nhàng đâm một chút, nhất thời một giọt máu dần dần chảy ra.
"Phát tinh nhỏ như thế, đầu của nó tự nhiên so với
châm càng nhỏ hơn, lực đâm xuyên dưới sự rót vào của hồn lực sẽ trở nên
rất mạnh. Thể tích của bản thân lại rất nhỏ. Ngươi tưởng tượng một chút, nếu nó đâm vào thân thể, sẽ có hiệu quả như thế nào?"
Vừa nói,
Đường Tam vừa thu hồi nội lực, để cho phát kim biến về bộ dáng của kim
sắc khỏa lạp, sau đó bàn vừa lộn, kim sắc khỏa lạp liền tiêu thất.
"Như thế nào không thấy nữa?" Tiểu Vũ quan sát trong khoảng cách gần như vậy, cũng không phát hiện Đường Tam làm thế nào mà phát kim đó biến mất.
Đường Tam lạnh nhạt cười, tay phải vừa nhấc, ngón giữa đột nhiên bắn ra, chỉ
thấy một đạo kim quang rất nhỏ lặng yên hiện lên, không tiếng động xuyên vào trong chăn trên giường.
Tình huống quỷ dị xuất hiện, theo kim ti đó bắn vào, chăn mền cũng rất nhanh trở nên vặn vẹo, nháy mắt công phu
đã xuất hiện một khu nhô lên.
"Phát kim cực kỳ cứng cỏi, lại đàn hồi kinh người, một khi không có hồn lực rót vào, tự thân nó sẽ một lần nữa co cuộn lại."
Tiểu Vũ đột nhiên hiểu ra, nàng nhào lên giường, nắm đống chăn bị vặn vẹo
nhô lên, dùng sức đè ép, lộ ra một điểm kim quang, dùng móng tay niết
trên kim quang, cố gắng rót hồn lực vào, lại chậm rãi lôi ra. "Đinh" một tiếng vang nhỏ, kim sắc khỏa lạp lại xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
"này, này nếu bắn lên trên người …"
Đường Tam nhàn nhạt nói: "Có thể tưởng tượng được. Hơn nữa, ta có thể dám chắc, ngươi nhất định
không có khả năng tìm được điểm bắt đầu của nó để mang nó rút ra. Muốn
mang nó lấy ra, vậy, chỉ có thể mang cả khối thịt chứa viên đó đồng thời cắt ra."
Tiểu Vũ rốt cục biết tại sao Đường Tam khát vọng đối
với khối thủy tinh như thế, ám khí kinh khủng ác động như thế, đừng nói
là thấy qua, cho dù là nghe trước kia nàng cũng đều chưa từng nghe qua.
"Ca, loại ám khí này quá ác độc." Tiểu Vũ phát hiện, thanh âm của mình thoáng có chút run rẩy, trong đầu
đã tưởng đến hậu quả kinh khủng khi bị nó tiếp nhập thân thể.
Đường Tam cầm lấy kim sắc khỏa lạp trong tay Tiểu Vũ, nói: "Ta gọi nó là Long tu châm. Trên thế giới này, vũ khí có ác độc hay không,
cũng không phải bản thân vũ khí quyết định, mà là do người sử dụng quyết định, dụng chính tắc chính, dụng tà tắc tà. Nếu dùng nó để trừng phạt
ác nhân thì chẳng phải là quá thích hợp sao?"
Hắn cũng không có
nói là, Long tu châm, trong Huyền Thiên Bảo Lục bách giải, bài danh thứ
tám, hơn nữa, loại ám khí này cũng không là loại ác độc nhất trong châm
loại ám khí. Dù sao, Long tu châm nếu không bắn trúng vị trí yếu hại thì sẽ không gây tử vong.