Thân thể nương theo dao động của sóng biển sinh ra khiến Đường Tam cảm
giác được rõ ràng chính mình giống như đã dung nhập hoàn toàn vào trong
sóng biển, không cần sử dụng hồn kỹ. Thậm chí không cần hồn lực bảo vệ,
hắn cũng có thể rõ ràng cảm giác được tự thân đang hoàn thành một quá
trình tá lực, giống như là một cỗ lực đánh tới, cả thân thể hắn đều duy
trì cùng tần suất với lực lượng của lực đánh tới này, dung nhập vào
trong đó, cứ như vậy. Bản thân chịu đựng lực chấn động sẽ giảm rất
nhiều.
Loại phản ứng tự nhiên này giống như là sóng biển giao cho hắn kỹ năng hạng nhất, đối mặt với sóng biển trùng kích vào là như thế. Đối mặt với công kích của các hình thái năng lượng khác tự nhiên cũng sẽ là như thế.
Mỗi ngày ở trong thống khổ vượt qua, không thể nghi ngờ
thêm một bước áp bức tiềm lực tự thân của Sử Lai Khắc Thất Quái, bức
bách bọn họ thời điểm dù không thừa nhận trùng kích của sóng biển cũng
phải toàn lực tu luyện hồn lực mới có thể khiến thân thể bị thương nhanh chóng hồi phục, hồn lực không còn là năng lượng tồn tại đơn độc, dưới
sự dẫn phát của sóng biển đã dung nhập vào trong kinh mạch, huyết nhục,
xương tủy của bọn họ, loại phương pháp luyện thể này không thể nghi ngờ
là mười phần bá đạo, không có nghị lực cùng thực lực tương đương, quyết
không thể kiên trì được, chỉ khi nào kiên trì được đối với thân thể sau
này chỗ tốt cũng đồng dạng là rất lớn.
Hồn lực của Đường Tam hiện tại đã là bảy mươi chín cấp, sau năm tháng Triều Tịch Luyện Thể hắn cũng đã tăng lên đến bảy mươi chín cấp, hiện tại hắn đang hướng tới bình cảnh
thứ tám của mình. Hồn Đấu La cảnh giới đang hướng hắn vẫy tay.
Rầm
rầm, sóng lớn gần như không ngừng oanh kích lên thân thể Đường Tam. Cảm
thụ được thời điểm mỗi lần sóng lớn kia tẩy rửa kéo theo nội lực huyền
thiên công dao động, trong lòng Đường Tam đột nhiên dần dần có một loại
giác ngộ, dường như tự thân hắn đã không còn là một nhân loại mà là một
bộ phận của sóng dữ này, một bộ phận của thiên địa, cả người đều cũng đã hoàn toàn dung nhập trong cảm giác tuyệt vời này.
Cảm giác sóng biển trùng kích biến mất, mà chính hắn lại phảng phất biến thành sóng biển,
giác quan được tăng cường mấy lần. Thậm chí ngay cả động tác của mỗi một hạt nước trong sóng biển đánh tới đều được nắm giữ trong thế giới tinh
thần kia của hắn.
Lúc này chính là thời khắc ánh dương ló dạng, xa
xa, phía chân trời mặt trời lặng yên xuất hiện. Ngẩng đầu, ngưng mắt
nhìn tử quang quen thuộc chợt lóe nơi chân trời, hai mắt Đường Tam đột
nhiên sáng lên, một cảm giác trước nay chưa từng có tràn ngập toàn thân, oanh, trong đầu hắn vang lên một tiếng nổ. Trong phút chốc, hắn cũng
không cảm thụ được thân thể của chính mình. Cả tòa Hải Thần đảo tựa hồ
đều ở trong tầm mắt hắn, chung quanh hết thảy đều trở nên hết sức rõ
ràng.
Bất luận là trạng thái của các bạn, sự trùng kích của sóng
biển. Hay là trên Hải Thần Đảo từng chút sự tình lớn nhỏ đều ở trong
mắt, khắc ở trong đầu, cặp mắt màu lam của hắn tại giờ khắc này hoàn
toàn biến thành màu tử kim (tím vàng), quang mang so với biển rộng dường như còn muốn thâm thúy hơn kia nhìn về phía chân trời nơi trời và nước
tiếp xúc.
Đột nhiên, Đường Tam phát hiện, đám mây tím kia ban đầu đã
biến mất nay dường như từ chân trời lại cường thịnh trở lại, cùng hai
mắt mình tương liên, mà hắn và đám mây tím kia giống như hai điểm tựa
nối với nhau bởi một cây cầu, khai thông với nhau.
Cảnh vật trước mắt thay đổi liên tục, không chỉ cực hạn tại Hải Thần đảo, mà là giống như
bao trùm cả biển rộng, trong mắt hắn nước biển dĩ nhiên là Ngũ thải ban
lan (Năm màu sặc sỡ), có màu xanh nhạt, màu đen thâm thúy, cũng có màu
xanh trong suốt như thủy tinh. Mà cho dù một chút biến hóa nhỏ trong màu sắc đều không thể thoát khỏi giác quan của Đường Tam.
Trên dấu ấn
hoàng kim Tam Xoa Kích ở vị trí mi tâm, một chút lam quang lặng lẽ
khuyếch đại, Hãn Hải Càn Khôn Tráo hình tam giác liền từ đó xuất hiện,
phiêu phù ở trước mặt Đường Tam, tất cả ánh sáng trong suốt dường như
tại giờ khắc này đang cùng Hãn Hải Càn Khôn Tráo kia hòa thành một thể,
giác quan của Đường Tam lần nữa được tăng cường, hai mắt không tự giác
mà khép lại, nhưng hình ảnh động lòng người kia lại như trước hiện lên
trong óc hắn. Không cần dùng con mắt nhìn, hắn đã có thể nắm giữ mỗi một phân biến hóa trên đại hải.
Màu tím vàng trong mắt thối lui, một lần nữa biến thành màu lam, nhưng lúc này đây, lại là màu lam thâm thúy như bầu trời đêm, màu sắc thâm thúy ngay cả mái tóc của Đường Tam cũng biến thành màu lam thẫm, một cỗ năng lượng ba động khó có thể hình dung từ
đầu hắn bộc phát ra, hóa thành vòng sáng chói mắt hướng phía ngoài
khuếch tán.
Cho dù là Hải Thần Đấu La- Ba Tái Tây khoanh chân ngồi
ngay ngắn trên đá ngầm cũng không khỏi động dung, phiêu nhiên đứng dậy,
hai mắt lấp lánh hữu thần chăm chú nhìn vòng sáng trên người Đường Tam
phóng ra, cho đến khi nó biến mất ở phương xa.
Trên đầu Đường Tam đột nhiên trở nên trong suốt, mơ hồ có thể chứng kiến cả xương đầu hắn có
quang mang trong suốt lóng lánh, Hãn Hải Càn Khôn Tráo ở trước mặt hắn
lặng yên nhỏ đi, một lát sau thì thể tích chỉ còn tương đương với trứng
chim bình thường, một lần nữa nhằm trán Đường Tam theo dấu ấn Tam Xoa
Kích xuyên qua mà vào .
Theo Hãn Hải Càn Khôn Tráo mạnh mẽ tiến vào
một tiếng rống giận từ miệng Đường Tam bộc phát ra. Trong phút chốc,
sóng dữ điên cuồng vốn không có gì so sánh đột nhiên an tĩnh lại không
có dấu hiệu báo trước. Mà sau một khắc, tiếng oanh minh khổng lồ không
gì so sánh chợt vang lên, sóng biển không phải đến từ chính diện, mà là
từ phía dưới quét lên, ngay khi Đường Tam gầm lên giận dữ phóng lên cao, phóng lên không trung giống như muốn che cả mặt trời, bộc phát ra vô số bọt nước trong suốt.
Tiếng hống uy nghiêm nọ không ngừng vang vọng
bốn phương tám hướng, sáu người phía sau Đường Tam nhìn đến ngây người,
bọn họ hoàn toàn không biết trên người Đường Tam đã xảy ra chuyện gì.
Vào lúc này dấu ấn của hoàng kim Tam Xoa Kích sáng lên, một khối quầng sáng hình vuông từ trên trán Đường Tam hiện lên, trong tiếng leng keng đã nổ ra, hóa thành điểm điểm tinh quang một lần nữa dung nhập vào thân thể
hắn.
Ở nơi sâu thẳm trong đầu, thanh âm quen thuộc mà uy nghiêm lần thứ ba vang lên: "Vượt qua khảo hạch khen thưởng, tinh thần thức tỉnh. Chịu ảnh hưởng của tinh thần mênh mông kia, đầu hồn cốt mạnh mẽ tiến hóa. Trải qua năng lượng
đặc thù rót vào mà không phá vỡ, đệ tam khảo Triều Tịch Luyện Thể hoàn
thành vượt mức, Hải Thần thân hòa độ tăng 15%. Tổng thân hòa độ 25%".
Đệ tam khảo Triều Tịch Luyện Thể, ngay ngày đầu tiên tháng mười hai, Đường Tam sớm hoàn thành xong khảo hạch của mình.
Cùng chỗ trán phóng ra quầng sáng với hắn còn có một người, đó chính là Tiểu Vũ, quầng sáng huyết sắc phá ra hóa thành quang điểm dung nhập vào thân thể Tiểu Vũ, đạt được khen thưởng như trước, đó cũng chỉ là khen thưởng chồng chất. Khảo hạch của Tiểu Vũ rất đơn giản, đó chính là làm bạn với Đường Tam trải qua tất cả khảo hạch. Chỉ cần thời điểm Đường Tam thông
qua khảo hạch nàng ở bên cạnh, như vậy, khảo hạch của nàng tự nhiên cũng tùy theo thông qua.
Sóng biển ầm ầm đánh sâu vào, nhưng lần này đối
với Đường Tam mà nói đã hoàn toàn bất đồng, thời điểm sóng biển kia đánh đến trước người hắn dĩ nhiên sẽ bị một cỗ năng lượng vô hình tự động
gạt ra, căn bản sẽ không rơi vào trên người hắn, tình huống đồng dạng
cũng xuất hiện trên người Tiểu Vũ. Hiển nhiên, sau khi thông qua khảo
hạch Triều Tịch Luyện Thể này, nộ lãng tuyệt cảnh (tuyệt cảnh sóng dữ)
đã không cách nào sinh ra thương tổn gì đối với đám người bọn hắn.
Chậm rãi mở hai mắt, đôi mắt của Đường Tam đã hoàn toàn biến thành màu xanh
đậm. Thế giới trước mắt cùng trước kia không giống nhau. Tất cả mọi thứ
đều biến thành cực kỳ dễ nhìn, chính là đến từ cảm nhận của thị giác.
Hơn nữa là đến từ tinh thần lực của mình, dường như tinh thần lực của
mình đã cùng với biển rộng gắn bó thành một thể, cảm giác giống như là
trong rừng rậm tại thời điểm thi triển Lam Ngân Lĩnh Vực. Chỉ là phương
pháp lúc này tối ưu hơn so với thời điểm thi triển Lam Ngân Lĩnh Vực
càng thêm rõ ràng.
Cho dù là nhân vật như Hải Thần Đấu La- Ba Tái Tây cũng không biết trên người Đường Tam xảy ra chuyện gì, nhưng Đường Tam
chính mình lại biết. Sở dĩ có thể sớm hoàn thành khảo hạch, cũng không
phải là bởi vì thời gian hắn thừa nhận sóng biển đánh vào đã hết, mà là
bởi vì, tuyệt học Tử Cực Ma Đồng của Đường Môn kia hắn sau khi trải qua
nhiều năm tu luyện như vậy, rốt cục đột phá đến cảnh giới cuối cùng.
Tứ đại cảnh giới của Tử Cực Ma Đồng phân biệt là: Túng Quan, Nhập Vi, Giới Tử, Hạo Hãn. Đường Tam sau khi có được Trí Tuệ Hồn Cốt, Tử Cực Ma Đồng
tự động tăng lên tới cảnh giới Giới Tử, mà bắt đầu từ khi đó mặc dù hắn
mỗi ngày kiên trì tu luyện như trước nhưng Tử Cực Ma Đồng lại không có
dấu hiệu nửa phần tăng lên.
Nhưng cố gắng nhiều năm của Đường Tam
cũng không uổng phí, đến giờ phút này hắn mới hiểu được tại sao Tử Cực
Ma Đồng của mình lại không có cách nào tăng lên, nguyên nhân rất đơn
giản. Chính là đến từ Trí Tuệ Hồn Cốt cái đã trợ giúp tu vi của hắn tăng lên cảnh giới Giới Tử, Trí Tuệ Hồn Cốt mặc dù giúp Tử Cực Ma Đồng của
hắn tăng lên một giai, nhưng trên thực tế đầu hồn cốt này tự mình cũng
hạn chế Tử Cực Ma Đồng tiếp tục tăng lên, Đường Tam mỗi ngày hấp thu tử
khí kia đều bị áp bách trong đầu hồn cốt không cách nào phóng thích,
việc này hình thành một quá trình không ngừng áp súc.
Mà ngày hôm
nay, trong vô tình, Đường Tam ở trong sóng biển đánh sâu vào đột nhiên
sinh ra một loại minh ngộ (hiểu ra) đặc thù. Minh ngộ này không chỉ
khiến nội lực huyền thiên công của hắn tăng lên, mà đồng thời cũng khiến cho tử khí bị áp súc trong đầu hồn cốt bộc phát.
Bất luận là tu
luyện cái gì, sau khi đến một cảnh giới nhất định, cũng không phải thông qua cố gắng là có thể tăng lên, minh ngộ giác tỉnh trong nháy mắt càng
thêm trọng yếu. Trong quá trình đột nhiên thức tỉnh, Tử Cực Ma Đồng rốt
cục vượt qua quá trình đột phá từ Giới Tử đến Hạo Hãn, đạt tới một cảnh
giới hoàn toàn mới.
Minh ngộ là một loại gì đó rất huyền diệu, cho dù là Đường Tam cũng tuyệt đối không cách nào lặp lại quá trình này. Nhưng kết quả đối với hắn mà nói lại là vui mừng lẫn sợ hãi không cách nào so sánh. Tử Cực Ma Đồng tăng lên tới cảnh giới Hạo Hãn, tinh thần lực của
Đường Tam tăng lên gấp bội. Nếu nói tinh thần lực trước kia của hắn là
mạng nhện, như vậy, tinh thần lực của hắn hiện tại giống như là các mạng nhện khổng lồ, vô cùng chắc chắn. Hắn cuối cùng cũng rõ ràng, sau khi
tu luyện Tử Cực Ma Đồng đến cảnh giới cao nhất đã không phải nhìn thông
qua mắt thường mà là tâm nhãn, bất kỳ ảo giác gì đều không thể đánh lừa
được tâm nhãn, Đường Tam tin tưởng, cho dù chính mình gặp lại thiên sứ
lĩnh vực của Thiên Nhận Tuyết, cũng tuyệt đối có thể thấy hết thảy trong kim quang kia, sau khi Tử Cực Ma Đồng đạt tới cảnh giới Hạo Hãn không
có năng lượng hoặc vật thể gì có thể ngăn cản tâm nhãn của hắn.
Lúc
này đây ý nghĩa của minh ngộ đối với Đường Tam mà nói thập phần quan
trọng, một năm chịu đựng sự trùng kích của sóng biển cũng không có uổng
phí, Tử Cực Ma Đồng tiến hóa tới cảnh giới cuối cùng hơn nữa Huyền Thiên Công vận chuyển đặc biệt thức tỉnh, làm hắn tại cơ duyên xảo hợp nhất
cử phá tan bình cảnh tám mươi cấp.
Đương nhiên, Đường Tam cũng là may mắn, sau khi Tử Cực Ma Đồng tăng lên tới cảnh giới Hạo Hãn, tinh thần
lực trong đầu hắn cho đến uy thế của Tử Cực Ma Đồng cũng không có tiếp
tục bị Trí Tuệ Hồn Cốt áp chế. Do đó dẫn đến tinh thần ngưng tụ trí tuệ
đầu hồn cốt vỡ tan theo, đây cũng là lúc Đường Tam nghe được thanh âm
mạnh mẽ tiến hóa kia.
Nói như vậy, năng lực của hồn cốt đều là tại
thời điểm hồn thú sau khi chết một khắc cố định, duy chỉ có Ngoại Phụ
Hồn Cốt mới có khả năng tiến hóa, đây cũng là nguyên nhân tại sao giá
trị của Ngoại Phụ Hồn Cốt lại chỉ đứng sau mười vạn năm hồn cốt.
Trí
Tuệ Hồn Cốt của Đường Tam mặc dù không tồi, nhưng quyết không thể tiến
hóa. Bởi vậy, theo sự bạo tăng tinh thần lực của Đường Tam nó cũng chỉ
có vận mệnh bị phá ra, tinh thần lực tăng lên quá độ và đầu hồn cốt nổ
tung có lẽ không đến mức lấy mạng của Đường Tam. Nhưng chắc chắn sinh ra thương tổn cực kỳ khủng bố đối với hắn, thậm chí đại não cũng hao tổn
theo, nhưng liền sau đó Hãn Hải Càn Khôn Tráo thần kỳ kia lại xuất hiện, tự động hóa thành một loại năng lượng đặc thù dung nhập vào trong đầu
hồn cốt bị vỡ nát, hoàn thành quá trình mạnh mẽ tiến hóa này, phẩm chất
hồn cốt cũng tăng lên theo. Nhưng Đường Tam lại mơ hồ cảm giác được, bộ
đầu hồn cốt của mình không phải là mười vạn năm hồn cốt, nhưng cấp bậc
cũng không thấp hơn so với mười vạn năm hồn cốt. Sau khi dung nhập trong nháy mắt, đầu hồn cốt một lần nữa thành hình. Trên Hãn Hải Càn Khôn
Tráo các loại kỹ năng vốn có cũng tùy theo dung nhập vào bên trong đầu
hồn cốt của Đường Tam, liền ngay cả Tử Cực Thần Quang dường như cũng xảy ra một ít biến hóa. Hãn hải đầu hồn cốt mới thành hình này cuối cùng có thể đem đến cho hắn bao nhiêu vui mừng lẫn sợ hãi, Đường Tam cũng phải ở trong thực chiến và tu luyện sau này mới có thể dần dần tìm hiểu.
Trong tiếng leng keng, năm cái Trụ Trầm Ngân đồng thời mở ra, cơ nhục trên
lưng theo bản năng co rút lại, đem thân thể của mình hút vào trên trầm
ngân. Đồng thời hắn không do dự phóng ra một cây Lam Ngân Hoàng quấn
quanh Tiểu Vũ đang hướng dưới nước chìm xuống, gót chân điểm một chút
trên cột trầm ngân, thân thẳng lên mang theo Tiểu Vũ hướng bờ biển bay
đi.
Hải Thần Đấu La- Ba Tái Tây nhìn Đường Tam trước mặt mình, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười: "Chúc mừng ngươi, mặc dù ta không biết trên người ngươi rốt cục xảy ra chuyện gì, lấy tuổi như vậy ngươi làm sao có thể đạt tới. Nhưng ta có thể
khẳng định chính là, tinh thần lực của ngươi đã tăng lên đến tầng thứ
giống như ta, không phải sao?"
Đường Tam có chút đình trệ nhìn Ba Tái Tây, bởi vì thanh âm hắn nghe được cũng không phải là từ trong
miệng Ba Tái Tây nói ra, mà là nơi phát ra chính là trong đại não của
mình. Đây là …, tinh thần trao đổi?
"Đúng vậy. Đây là tinh thần
trao đổi. Ngươi chỉ cần đem tinh thần tập trung, là có thể cảm nhận được ý niệm của ta trong đầu. Đương nhiên, loại tinh thần trao đổi đặc thù
trong hồn sư này chỉ có thể tồn tại giữa chúng ta vốn có tinh thần lực
giống nhau. Nếu ngươi không muốn ý nghĩ trong đầu mình bị do thám, có
thể dùng tinh thần lực phong tỏa đại não của mình, như vậy dù ai cũng
không cách nào tiếp tục dò xét được suy nghĩ của ngươi rồi".
Tinh thần cùng cảnh giới với Hải Thần Đấu La- Ba Tái Tây? Mặc dù Tử Cực Ma
Đồng đột phá đến cảnh giới cuối cùng Hạo Hãn, nhưng Đường Tam vẫn giật
mình bởi lời nói của Ba Tái Tây, trong mơ hồ, hắn cảm giác được chính
mình dường như mở ra một cánh cửa đặc biệt, phía sau phiến đại môn này
rốt cục có cái gì, còn cần phải không ngừng tìm tòi mới biết được.
"Cám ơn ngài, tiền bối". Đường Tam tự đáy lòng hướng về phía Ba Tái Tây khom mình hành lễ.
Ba Tái Tây mỉm cười nói: "Không có gì, đây là chức trách của ta. Dựa theo tình huống trước mắt xem ra,
các bạn của ngươi thông qua đệ tam khảo này hẳn là không có vấn đề.
Ngươi đã hoàn thành xong khảo hạch, như vậy, kế tiếp tùy theo ngươi tới
chiếu cố bọn họ đi, ta cũng nên quay về Hải Thần Điện rồi".
"Phải" Đường Tam cung kính đáp, "Tiền bối, ta vẫn có điều nghi vấn, có thể hay không hướng ngài thỉnh giáo?"
Ba Tái Tây thần sắc khẽ động, nói: "Ngươi nói đi".
Đường Tam nghiêm mặt nói: "Việc ta muốn hỏi là, Hải Thần thân hòa độ rốt cục là cái gì?"
Ba Tái Tây yên lặng mà trong hai mắt bộc phát ra hai luồng quang mang chói mắt, nếu là Đường Tam trước kia sợ rằng ngay cả ánh mắt chăm chú như
vậy cũng không chịu được, nhưng hắn trước mắt lại thản nhiên thừa nhận,
đôi mắt màu xanh đậm như hai vòng xoáy tiếp nhận ánh mắt của Ba Tái Tây.
"Về Hải Thần thân hòa độ, ta cũng không cách nào giải đáp cho ngươi, nhưng
ta có thể nói cho ngươi biết, cũng không phải ngươi hoàn thành xong toàn bộ Hải Thần cửu khảo là có Hải Thần thân hòa độ trăm phần trăm. Thân
hòa độ trăm phần trăm cũng là chờ mong của mọi người trên Hải Thần đảo,
hiện tại thân hòa độ của ngươi là bao nhiêu?"
Đường Tam nói: "Hai mươi lăm phần trăm".
Ba Tái Tây trong lòng cả kinh. "Hai mươi lăm? Nói như vậy, vừa rồi sau khi ngươi sớm hoàn thành khảo hạch đạt được thân hòa độ rất cao?"
Đường Tam nói: "Đệ nhất khảo và đệ nhị khảo đều được 5%, mà vừa rồi đạt được chính là 15%".
Ba Tái Tây thở sâu, dường như để cho tâm tình kích động của mình bình phục lại. "Rất tốt, 25%, tiếp tục cố gắng lên, ta tin tưởng ngươi sẽ thành công, Hải
Thần đại nhân ban cho ngươi Hải Thần cửu khảo vậy có nghĩa là ngươi có
cơ hội đạt tới thân hòa độ trăm phần trăm".
Nói xong câu đó, Ba
Tái Tây không cùng Đường Tam nói tiếp, người nhẹ nhàng bay lên hóa thành một đám mây đỏ, trong chớp mắt biến mất không thấy.
"Hải Thần thân hòa độ". Đường Tam thì thào tự nói, ánh mắt một lần nữa nhìn về đại hải mênh
mông vô ngần. Trong thế giới tinh thần, ý nghĩ nhanh chóng xoay chuyển,
từ lời nói của Ma Hồn Đại Bạch chi vương Tiểu Bạch cho đến Ba Tái Tây,
hắn hiểu được rất nhiều việc, mặc dù bây giờ còn chưa hoàn toàn xác
định, nhưng nếu đây là sự thật. Như vậy đối với mình mà nói đây không
thể nghi ngờ là kỳ ngộ tuyệt hảo.
Cuối cùng một tháng thời gian trôi
qua, thời điểm mọi người hoàn thành xong trên đỉnh núi đá ngầm, tất cả
mọi người đều có loại cảm giác khổ sở. Trong đó cảm thụ sâu nhất không
thể nghi ngờ là Trữ Vinh Vinh và Áo Tư Tạp vừa thừa nhận tối đa thống
khổ.
Trữ Vinh Vinh rõ ràng gầy một vòng, da vốn trắng nõn biến thành
màu tiểu mạch khỏe mạnh, khí chất ưu nhã cao quý được thế chỗ bởi bừng
bừng anh khí không còn loại cảm giác phụ trợ hệ hồn sư trước đây, nhìn
qua nàng như là một chiến hồn sư.
Tình huống của Áo Tư Tạp so với
nàng cũng không tốt hơn bao nhiêu, da tay bị phơi nắng chuyển hành màu
đen, tóc và ria mép đều rối bời. Nhưng ánh mắt của hắn so với trước kia
lợi hại hơn rất nhiều, Đường Tam cảm nhận được loại cảm giác tự thân hóa lực này bọn họ mỗi người đều có trình độ cảm thụ khác nhau. Thời gian
một năm mặc dù mọi người thống khổ nhưng bọn họ đạt được chỗ tốt cũng
không nghi ngờ là rất lớn. Cho dù là như vậy, nếu lại tiếp tục cho bọn
họ trải qua lần nữa, sợ rằng dù ai cũng không nguyện ý, cho dù là mấy
chục năm sau, mỗi khi bọn họ nhớ lại việc trải qua Triều Tịch Luyện Thể
vẫn không khỏi rùng mình, đủ để cùng địa ngục tập huấn của Đại Sư năm đó so sánh.
Cùng với quầng sáng phun ra từ trán của Trữ Vinh Vinh, đệ tam khảo Triều Tịch Luyện Thể chấm dứt.
"Không được, chúng ta phải nghỉ ngơi một chút mới được". Áo Tư Tạp phù phù một chút ngồi xuống đất, thân thể hắn lúc này không
phải mười phần mệt mỏi, nhưng tâm thần đã đến mức cực hạn, không chỉ là
hắn, trừ Đường Tam và Tiểu Vũ, mỗi người đều có cảm giác như vậy. Một
đám té ngổn ngang trên mặt đất, thậm chí ngay cả đệ tứ khảo hạch là cái
gì cũng không có tâm tư nhìn qua.
Quả thực, từ ngày bắt đầu đi tới
Hải Thần đảo cho tới bây giờ, đã qua suốt ba năm, mặc dù trong ba năm
này, bọn họ thực lực mỗi người đều tăng vọt, nhưng ba năm này bọn họ
cũng thừa nhận thống khổ không phải dành cho con người. Ngắn ngủi trong
ba năm, bọn họ thừa nhận hết thảy so với thừa nhận của hai mươi năm thậm chí còn muốn nhiều hơn, đạt được nhất định phải có trả giá. Ba năm qua
đi, tinh thần và thể xác của bọn họ thừa nhận hành hạ rốt cục cũng muốn
bạo phát, nếu không điều chỉnh một chút, như Áo Tư Tạp, Trữ Vinh Vinh là phụ trợ hệ hồn sư tình huống thân thể yếu hơn người khác, thậm chí có
thể điên cuồng.
Nhìn thần sắc mệt mỏi của các bạn, Đường Tam nói: "Chúng ta lần này nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi, mọi người quả thật đã quá
mệt mỏi. Ta mới nhìn qua đề mục của đệ tứ khảo. Nếu của mọi người giống
như ta, như vậy, chúng ta sẽ không tiếp tục thống khổ như ba khảo trước
nữa.
Lời vừa nói ra liền gợi lên sự hứng thú của mọi người, Đái mộc Bạch gối đầu lên đùi Chu Trúc Thanh nhìn về phía Đường Tam, "Tiểu tam, đệ tứ khảo của ngươi là gì, chờ ta nhìn thử xem của ta".
Đường Tam nói: "Đệ tứ khảo của ta phải tham gia cuộc chiến sa kình, trợ giúp đàn Ma Hồn
Đại Bạch Sa chém giết Tà Ma Hổ Sa Vương của đàn Tà Ma Hổ Kình".
"Ách …" Đái Mộc Bạch trở mình từ mặt đất bò lên, "Của ta là tham gia cuộc chiến sa kình. Trợ giúp đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa, ít nhất chém giết mười đầu Tà Ma Hổ Kình".
Áo Tư Tạp giơ tay nói: "Ta cũng như vậy, mười đầu".
Chu Trúc Thanh nói: "Ta là chém giết tám đầu Tà Ma Hổ Kình".
Mã Hồng Tuấn nói: "Ta và Đái lão đại, Tiểu Áo giống nhau".
Thần sắc của Trữ Vinh Vinh có chút quái dị, "Khảo hạch của ta cùng các ngươi có khác nhau, không phải giết Tà Ma Hổ Kình
mà là cam đoan Ma Hồn Đại Bạch Sa chi vương không chết".
Mọi người đưa mắt nhìn nhau. Áo tư Tạp cười, "Như vậy xem ra, chiếu theo mỗi năm hoàn thành một nhiệm vụ, chúng ta nghỉ
ngơi hơn nửa năm thời gian cũng không thành vấn đề rồi?"
Đường Tam gật đầu, "Xem ra là như vậy, chúng ta trở về Hải Mã thành nghỉ ngơi cho tốt một chút, đợi mọi người điều chỉnh trạng thái bình thường rồi chúng ta lại tiếp
tục đi tìm Tiểu Bạch, ta đoán chừng, cái gọi là đàn Tà Ma Hổ Kình này
hẳn là tử địch của Tiểu Bạch, đệ tứ khảo hạch này là một cơ hội cho
chúng ta đền ơn Tiểu Bạch!"
Mã Hồng Tuấn cười hắc hắc nói: "Rất tốt, đã lâu không có sát sinh rồi, tay ta cũng ngứa ngáy, cái này rốt
cục có thể chân chính chiến đấu, cảm giác nhất định không tồi. Không
biết ta giết nhiều một chút Tà Ma Hổ Kình có khen thưởng vượt mức hay
không!
Nhãn tình Đái Mộc Bạch sáng lên, nói: "Thật có khả năng
này, chờ chúng ta trước hoàn thành nhiệm vụ của mỗi người, sau đó liền
nhìn xem bản lãnh của mỗi người rồi. Mập mạp, Chúng ta xem ai sẽ giết
được nhiều hơn nhé.
Mã Hồng Tuấn có chút bất mãn nói: "Đái lão
đại, đã nói với ngươi không ít lần, không nên tiếp tục gọi ta là mập
mạp, ta hiện tại đã thon thả rồi, ngươi nếu nguyện ý gọi ta là suất ca
(đẹp trai) ta cũng không phản đối, mập mạp hai chữ này cùng ta không còn quan hệ nữa rồi".
Với việc hắn hiện tại đã gầy đi, nhưng các bạn
vẫn có thói quen gọi hắn là mập mạp, điều này làm Mã Hồng Tuấn thường
xuyên phải nói để sửa chữa.
"Các ngươi không lo lắng chút nào về độ khó của khảo hạch này sao?" Bạch Trầm Hương ở một bên không nhịn được hỏi.
Mã Hồng Tuấn lười biếng nằm ở đó, nói: "Nếu ngươi chịu đựng qua thống khổ của Triều Tịch Luyện Thể, thì sẽ minh
bạch không có gì kinh khủng hơn, đối mặt Tà Ma Hổ Kình cùng lắm là chết
chứ gì, so với Triều Tịch Luyện Thể cái cảm giác sống không bằng chết
thì tốt hơn nhiều, huống chi chúng ta cũng không phải chiến đấu cô độc,
vẫn còn có Tiểu Bạch bọn họ, Tam ca toàn bộ thực lực khôi phục, chúng ta còn cái gì đáng phải sợ. Ta hiện tại khát vọng nhất chính là chiến
đấu".
Mặc dù chưa thấy qua bộ dáng của Tà Ma Hổ Kình là gì, nhưng
nghĩ đến cũng sẽ không quá mạnh mẽ so với Ma Hồn Đại Bạch Sa, chắc đều
là Hải Hồn thú tồn tại cao nhất. Ít nhất từ bề ngoài của khảo hạch xem
ra, đệ tứ khảo này quả thật không khó khăn giống như ba khảo đầu tiên,
đối với Sử Lai Khắc Thất Qái mà nói, quan trọng nhất hiện tại là điều
chỉnh.
Nghỉ ngơi đủ hai ngày bên bờ, Thất Quái thêm vào Bạch Trầm
Hương mới lên đường quay về Hải Mã thành. Thời điểm bọn hắn trở về, Hải
Mã Đấu La cũng không có ở đó, nhưng tử y Hải Hồn Sư lại nhiệt tình tiếp
đón bọn họ, chỗ ở lúc đầu cũng giữ lại.
Phương thức thư giãn của mỗi
người không giống nhau, thí dụ như, mập mạp thì thích quấn quít lấy Bạch Trầm Hương trêu đùa nàng, mặc dù mập mạp còn chưa có thông qua toàn bộ
khảo hạch, nhưng hiện tại Bạch Trầm Hương đối với hắn cũng không còn bài xích, trong lúc cười đùa tình cảm của hai người vô tình được hâm nóng.
Mà Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh thì có vẻ nhàn nhã hơn một chút. Trữ Vinh
Vinh lôi kéo Tiểu Áo đi dạo trong Hải Mã thành, ăn một ít đặc sản, dùng
đồ vật mình mang theo trong Hồn Khí Đạo trao đổi lấy một ít vật phẩm của người nơi này.
Hải Hồn Sư trên Hải Thần Đảo đều là mười phần chất
phác, trao đổi không tốn công chút nào, nhất là thời điểm mấy Hải Hồn Sư kia chứng kiến dấu hiệu trên trán bọn họ, đều tỏ vẻ mười phần tôn kính.
Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh lại trái ngược với bọn họ, hai người kia vẫn ở trong lữ điếm. Về phần bọn họ có phải hay không đang làm ít chuyện
không thích hợp, những người khác đều không biết. Dù sao, ai dám đi nhìn trộm Đái lão đại đây? Mà lý do Chu Trúc Thanh giải thích chính là không cho Đái Mộc Bạch đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, gây tai vạ cho đông
đảo nữ Hải Hồn Sư, tốt hơn vẫn ở lại chỗ ở.
Đường Tam và Tiểu Vũ thì
lại là một bộ cảnh tượng, sau khi trở lại Hải Mã thành Đường Tam liền
trực tiếp tiến nhập trạng thái bế quan.
Tiểu Vũ cũng giống vậy, bởi
vì hắn biết rõ, tình huống của mình và các bạn không giống nhau, mỗi một khảo hạch đều phải đối mặt với khó khăn nhất, huống chi, vì sớm mong
đến ngày giúp Tiểu Vũ sống lại, hắn tuyệt không thể buông lỏng, với việc hồn lực hiện tại đã đến tám mươi cấp phải có hồn hoàn mới có thể tiếp
tục tăng lên, nhưng không ngừng tu luyện tích súc vẫn có hiệu quả. Huống chi, bởi vì minh ngộ mà Tử Cực Ma Đồng tăng lên, rồi việc Hãn Hải Càn
Khôn Tráo dung nhập vào trong đầu hồn cốt đủ loại đặc biệt, Đường Tam
đều phải quen thuộc, muốn trở thành hạch tâm ưu tú của đoàn đội, đầu
tiên hắn phải hiểu rõ năng lực của mình. Mặc dù nhìn qua đệ tứ khảo cũng không quá khó khăn. Nhưng Đường Tam biết, khảo hạch này không có một
cái nào đơn giản, muốn thông qua tuyệt không phải chuyện dễ. Nhất là hắn phải chặn đánh chính là Tà Ma Hổ Kình Vương, từ thực lực của Tiểu Bạch
có thể nhìn ra được, tên Tà Ma Hổ Kình Vương này nhất định là một đầu
hồn thú cấp bậc mười vạn năm.
Đường Tam cũng mơ hồ cảm giác được, đầu mười vạn năm hồn thú này dường như là Hải Thần vì mình mà an bài, bởi
vì chính mình hiện tại còn thiếu không phải là Hồn Hoàn sao chứ? Đồng
thời hắn cũng có thể khẳng định. Thực lực của đầu Tà Ma Hổ Kình Vương
này càng mạnh hơn Tiểu Bạch, nếu không cũng sẽ không xuất hiện khảo đề
của Vinh Vinh phụ trợ Tiểu Bạch rồi, thậm chí là bảo vệ Tiểu Bạch không
chết.
Tiểu Vũ mỗi ngày đều đem linh hồn phóng ra trở lại bản thể của
mình làm bạn với Đường Tam tu luyện một đoạn thời gian, đến khi linh hồn lực của mình có điều không ổn mới trở vể trên tay Đường Tam.
Trải
qua ba khảo đầu tiên không ngừng rèn luyện, linh hồn của Tiểu Vũ so với
lúc đầu cô đọng hơn rất nhiều, cũng có thể ở trên thân thể mình thời
gian dài hơn. Nhất là sau khi Tử Cực Ma Đồng của Đường Tam đột phá tới
cảnh giới Hạo Hãn, Đường Tam rõ ràng phát hiện, linh hồn lực của Tiểu Vũ bị tinh thần lực biến chất của mình ảnh hưởng cũng đột phá cực hạn tăng lên. Hiện tại trong một ngày, Tiểu Vũ đại khái có thể ở trong bản thể
hai canh giờ mà không đến mức bị thương tổn.
Linh hồn Tiểu Vũ trở nên mạnh mẽ không thể nghi ngờ đối với tương lai hồi sinh của nàng có chỗ
tốt thật lớn, Đường Tam hiện tại rất khát vọng hoàn thành đệ tứ khảo
hạch, bởi vì chỉ cần có thể hoàn thành, Hải Thần thân hòa độ của hắn ít
nhất có thể tăng lên 5%. Mà lúc đầu Tiểu Bạch nói qua, chỉ cần Hải Thần
thân hòa độ của hắn đạt tới 30%, là có thể phóng ra Hải Thần ánh sáng
trợ giúp linh hồn và bản thể của Tiểu Vũ dung hợp. Có được Hải Thần ánh
sáng này, chỉ còn thiếu điều kiện là mình tu luyện đến cảnh giới Phong
Hào Đấu La. Đối với Đường Tam mà nói còn có chuyện gì trọng yếu hơn là
làm sống lại Tiểu Vũ đây?
Lúc này đây, Sử Lai Khắc Thất Quái có thể
nói hoàn toàn tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục. Làm mọi người có chút
ngạc nhiên chính là, lần này trong ba thánh nghỉ ngơi và hồi phục, tự
thân tu vi của bọn họ tốc độ tăng lên cũng không có chậm, dường như bởi
vì thân thể và tinh thần căng thẳng từ trước tới giờ có thể buông lỏng
đem đến chỗ tốt, thật sự là tốt đủ đường.
Trước mắt, hồn lực của Sử Lai Khắc Thất Quái phân biệt là:
Tà Mâu Bạch Hổ Đái Mộc Bạch, bảy mươi tám cấp cường công hệ chiến hồn
thánh, kể cả hai cấp tăng lên khi hoàn thành đệ nhị khảo và đệ tam khảo, với thời gian tu luyện hơn một năm, Đái Mộc Bạch tổng cộng tăng lên bốn cấp hồn lực.
Đại Hương Tràng thúc thúc Áo Tư Tạp, bảy mươi năm cấp
thực vật hệ khí hồn thánh. Thực vật hệ Võ Hồn dù sao tu luyện cũng khó
khăn, hơn một năm có thể tăng lên ba cấp. Mặc dù có hai cấp là đến từ
khen thưởng, nhưng Áo Tư Tạp vẫn rất thỏa mãn rồi.
Thiên Thủ Tu La
Đường Tam, tám mươi cấp khống chế hệ chiến hồn thánh, bởi vì Đường Tam
mỗi lần thông qua một cái khảo hạch không có khen thưởng thăng cấp, nên
hồn lực của các bạn đang dần dần đuổi gần hắn.
Tà Hỏa Phượng Hoàng Mã Hồng Tuấn, bảy mươi sáu cấp cường công hệ chiến hồn thánh, bằng vào chỗ tốt của nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà, cho đến ưu thế Phượng Hoàng Võ
Hồn, hắn rốt cục vượt qua Áo Tư Tạp không còn là người hồn lực thấp nhất trong thất quái.
Nhu Cốt Mị Thỏ Tiểu Vũ, hồn lực không rõ, cường độ thân thể tăng lên, khảo hạch khen thưởng chất chồng.
Cửu Bảo Lưu Ly Trữ Vinh Vinh, bảy mươi sáu cấp phụ trợ hệ khí hồn thánh.
U Minh Linh Miêu Chu Trúc Thanh, bảy mươi bảy cấp mẫn công hệ chiến hồn
thánh, trước mắt hồn lực của nàng gần với Đường Tam và Đái Mộc Bạch.
Ba tháng nghỉ ngơi và điều chỉnh, khiến cho Sử Lai Khắc Thất Quái bất luận là thân thể hay tinh thần đều khôi phục đến trạng thái tốt nhất, không
còn áp lực từ bên ngoài, bọn họ hiểu được cho dù tiếp tục khổ tu nửa năm chỉ sợ hồn lực cũng rất khó tăng lên như trước, đã như vậy, không bằng
sớm đi hoàn thành nhiệm vụ. Bọn họ rời đi thời gian cũng không ngắn,
khảo hạch phía sau còn không biết độ khó như thế nào, sau khi thương
lượng qua quyết định đi tìm đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa, hoàn thành đệ tứ
khảo, cuộc chiến Sa Kình.
Chuẩn bị tốt nhu yếu phẩm, Thất Quái chuẩn
bị xuất phát, lúc đầu Mã Hồng Tuấn như thế nào cũng không đồng ý cho
Bạch Trầm Hương đi theo, dù sao, đối mặt với Hải Hồn Thú cường đại là
mười phần nguy hiểm, nhưng Bạch Trầm Hương nói cái gì cũng muốn theo, lý do là muốn làm một lính trinh sát hợp cách, tỏ vẻ trong bầu trời mình
không có nguy hiểm.
Rơi vào đường cùng, Mã Hồng Tuấn cũng phải đồng ý cho nàng đồng hành.
Hải Thần Đảo tuy lớn, nhưng với thực lực của mọi người, rất nhanh liền đi tới bên sườn đảo.
Bước trên bãi cát mềm mại kia, mọi người không khỏi đều mỉm cười trong lòng, hơn ba năm trước, khi tâm tình của bọn hắn còn thấp thỏm bước trên nơi
này, ai có thể nghĩ đến, gần ba năm thời gian thực lực của bọn họ đều từ hơn sáu mươi cấp tăng lên tới trước mắt vượt quá bảy mươi năm cấp, chân chính trở thành hồn sư cao thủ đây? Đường Tam càng kinh khủng đạt tới
tám mươi cấp, phải biết rằng, hắn năm nay còn chưa đến hai mươi bốn
tuổi, trên lịch sử giới hồn sư hắn hẳn là kỷ lục cường hãn nhất.