Đường Tam chứng kiến thấy Ám Ma Tà Thần Hổ thu nhỏ lại còn cảm thấy rất
buồn cười, nhưng khi hắn nhìn lại thân thể của chính mình thì tuyệt
không cảm thấy buồn cười chút nào, bởi vì người hắn lúc này đã nhỏ đi
rất nhiều, hình dạng thân thể chỉ cao chừng trên dưới một thước hai,
nhìn qua toàn thân đều thu nhỏ lại, ngay cả quần áo trên người cũng tuỳ ý thu nhỏ lại theo, nhìn qua có lẽ cơ thể mình đã trở về trạng thái lúc
sáu bảy tuổi.
Nhưng điều làm Đường Tam cảm thấy hoảng sợ nhất là
không chỉ có những sự biến đổi về cơ thế, ngoại trừ Hoàng Kim Tam Xoa
Kích đang cắm ở một bên trên mặt đất, thì hồn lực lúc này cũng đã giảm
xuống ở mức bản thân mới sáu bảy tuổi, còn chưa đột phá cảnh giới đầu
tiên. Ngay cả hai võ hồn Hạo Thiên Chuy cùng với Lam Ngân Thảo đều chưa
giác tỉnh, chỉ có một chút Huyền Thiên Công nông cạn mà thôi.
Phản
lão hoàn đồng? Đường Tam dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, rốt cuộc đây
là hồn kỹ kỳ quái gì của Ám Ma Tà Thần Hổ? Như thế nào mà bản thân mình
cùng với thân thể nói đều trở nên nhỏ như vậy? Còn có thể quay lại như
trước được không?
Thân thể không có khả năng di động, dường như bị
một nguồn năng lượng kỳ lạ phong toả, tất cả hồn kỹ, kể cả năng lực của
hồn cốt cũng không có cách nào sử dụng được, hắn bây giờ chính là Đường
Tam của năm sáu tuổi, khi Võ hồn chưa thức tỉnh.
Thanh âm kỳ quái từ bốn phương tám hướng vang lên:
- Hoan nghênh đến với Sinh Tử Tràng, một bên bỏ mạng mới kết thúc cuộc
chiến, thoát khỏi không gian này. Đếm ngược, năm, bốn, ba, hai, một, bắt đầu.
Trong quá trình âm thanh đếm ngược tính thời gian vang lên, tâm niệm của Đường Tam biến đổi thật nhanh, trạng thái còn lại nguyên vẹn
duy nhất của hắn bây giờ chính là suy nghĩ, mặc dù hắn không biết Ám Ma
Tà Thần Hổ đã làm như thế nào, nhưng toàn bộ năng lực bản thân đã trở về lúc sáu tuổi, đây là chuyện thật, mà bản thân Ám Ma Tà Thần Hổ cũng thu nhỏ lại rồi, điều này chứng tỏ, giới hạn xuất hiện trên người mình cũng tương tự xuất hiện đối với nó, như vậy trận chiến đấu này không hẳn
mình không còn cơ hội.
Từ trong âm thanh giới thiệu loáng thoáng kia, Đường Tam nghe ra đây là một hồi sinh tử chiến, chính bản thân mình và
Ám Ma Tà Thần Hổ đã phản lão hoàn đồng để tham gia sinh tử chiến đấu
này. Sau khi chiến đấu hẳn có thể trở lại khu vực trước kia, thân thể
cũng sẽ hồi phục lại, còn nếu chết ở chỗ này, như vậy trong hiện thực
cũng sẽ chết theo.
Bản thân Ám Ma Tà Thần Hổ đã phỏng đoán nhất định
hồn thú còn nhỏ tuổi nhất định cũng mạnh hơn loài người nhiều, cái hồn
kỹ này cũng quá là kỳ lạ, hèn chi trước đây Đại Minh cùng Nhị Minh không có khả năng chừng trị được tên này, có một cái loại hồn kỹ như vậy tồn
tại, thật sự là khó có thể đối phó.
Cũng may Đại và Nhị minh cũng là hồn thú, nên dù có trở lại thời kỳ mới sinh cũng chẳng có gì tổn hại lắm.
Không cho phép Đường Tam suy nghĩ nhiều, thân thể đột nhiên buông lỏng, hạn
chế kia đã biến mất, cảm giác đình trệ kia vừa mới chấm dứt, Ám Ma Tà
Thần Hổ đã hoá thành một đạo bóng đen, trong nháy mắt hướng tới Đường
Tam đánh tới, một con mắt màu sắc hồng toát ra quang mang lành lạnh,
giống như đã xem Đường Tam như một người chết.
Đối với một người
trưởng thành như Đường Tam mà nói thì Ám Ma Tà Thần Hổ thu nhỏ lại còn
một thước năm kia chẳng có chút đe doạ nào, nhưng mà lúc này hắn mới có
sáu tuổi, lúc này bất luận một lần công kích gì của Ám Ma Tà Thần Hổ đều có thể tạo ra thương tổn trí mạng đối với hắn. Khi hắn sáu tuổi, dù sao vẫn còn quá yếu ớt mỏng manh, thế nhưng Ám Ma Tà Thần Hổ nếu muốn dễ
dàng huỷ diệt hắn thì cũng không có khả năng.
Đối với một hồn sư
khác, sợ rằng ngay cả lần tấn công đầu tiên của Ám Ma Tà Thần Hổ cũng
không tránh được, bọn họ khi sáu tuổi Võ hồn còn chưa giác tỉnh, tức là
cũng chỉ là một tiểu hài tử bình thường mà thôi. Cũng xem như Ám Ma Tà
Thần Hổ không may khi đụng tới Đường Tam. Đường Tam đã hai kiếp làm
người, thời điểm sáu tuổi tuy không thể nói là mạnh mẽ, nhưng mà thời
điểm sáu tuổi hắn đã tu luyện Đường Môn tuyệt học một thời gian nhất
định.
Chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, thân thể Đường Tam chợt loé lên liền
nhanh nhẹn hướng sang bên cạnh, nhất thời khiến cho Ám Ma Tà Thần Hổ
đánh trượt thẳng vào ngay phía trước, cùng lúc dưới chân lại kỳ quái
bước ra một lần nữa, cả người liền áp sát vào phía sau thắt lưng của Ám
Ma Tà Thần Hổ, bờ vai nhẹ nhàng nhích động, nhất thời đánh ngang vào
thân thể Ám Ma Tà Thần Hổ, thăng bằng của nó liền bị phá vỡ, liên tục
lăn lộn trên mặt đất mới có thể làm cho thân hình mình ổn định lại.
Đường Tam nở nụ cười, nụ cười của hắn cực kỳ vui vẻ, bởi vì hắn biết trận đấu này tiếp tục đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Ám Ma Tà Thần Hổ một kích không trúng, thân thể nhanh chóng bắn ngược lại
trên mặt đất, rồi một lần nữa hướng về Đường Tam đánh tới, quả thật thực lực của nó cũng đã giảm xuống tới thời kỳ sơ sinh, ngay cả đến cấp bậc
Mười năm hồn thú cũng không đạt được, nhưng nó có thiên phú dị bẩm, kể
cả tính không có đến mười năm tu vi nhưng thực lực chân chính cũng có
thể áp đảo cả Mười năm hồn thú. Lấy trạng thái như vậy để đối phó với
một đứa bé như Đường Tam, Ám Ma Tà Thần Hổ cho rằng sẽ dễ như trở bàn
tay, nhưng lần đầu tiên công kích, Đường Tam đã dùng hành động để nói
với nó rằng, kể là với lúc trở về tuổi còn nhỏ nhưng muốn giết chết hắn
cũng không phải dễ dàng như vậy.
Ngay khi Ám Ma Tà Thần Hổ quay người lại, một lần nữa đánh về phía Đường Tam, thì chứng kiến Đường Tam gầy
yếu trong lòng có ôm một cái hộp đen dài ước chừng nửa thước.
Hộp đen có chút nặng, chẳng qua đối với Đường Tam khi sáu tuổi đã tu luyện
Huyền Thiên Công đệ nhất trọng đến đỉnh phong thì cũng không xem là gì,
bàn tay nhỏ bé mềm mại kia của hắn không ngừng lướt nhanh trên chiếc hộp đen đó, từng âm thanh kim loại va chạm không ngừng vang lên.
Mắt
thấy Ám Ma Tà Thần Hổ lần thứ hai đánh thốc tới, thân hình Đường Tam vừa động, cước đạp Mê Tung Quỷ Ảnh liền lướt ngay sang ngang ba thước, cả
người liền biến mất khỏi chỗ đứng, một lần nữa tránh khỏi đòn tấn công
của Ám Ma Tà Thần Hổ.
Ám Ma Tà Thần Hổ hơi có chút luống cuống, nó
không hiểu tại sao người này lúc nhỏ thân thể lại linh hoạt đến như vậy, không ngờ lại có thể dễ dàng tránh khỏi công kích của mình. Trong tiếng rít trầm thấp, trên người Ám Ma Tà Thần Hổ bắt đầu sinh ra những đạo
khí lưu màu xám, khí lưu màu xám tạo thành hình vũng xoáy, thong thả
ngưng tụ ở trước người nó.
Ám Ma Tà Thần Hổ khi còn sơ sinh thi năng
lượng cũng cực kỳ ít ỏi, cái đang từ từ ngưng tụ thành hình ở trước
người nó bây giờ chính là một viên Ám Ma Tà Lôi, hình thái so với lúc
trước chiến đấu cùng với Đường Tam có sự sai lệch cực lớn, khi đó gần
như lập tức tạo ra một khoả Ám Ma Tà Lôi cực lớn, nhưng lúc này muốn
ngưng tụ một viên nhỏ lại khó khăn đến như vậy.
Nhưng Ám Ma Tà Thần
Hổ tự tin, Tà Ác chi lực ngưng tụ trong một viên Ám Ma Tà Lôi này dù có
không trực tiếp trúng vào thân thể Đường Tam, chỉ cần nổ mạnh bên người, uy lực cũng đủ để hắn nguy hiểm đến tính mạng, chấm dứt trận đấu này.
Đồng thời khi Ám Ma Tà Lôi hình thành trước người Ám Ma Tà Thần Hổ, tiếng
máy móc trong tay Đường Tam cũng dừng lại, chiếc hộp đen chậm rãi giơ
lên, nhắm ngay vào Tà Thần Hổ.
Vù- Ám Ma Tà Lôi bắn ra, nhưng đúng
vào lúc này một tiếng nổ lớn mang theo tiếng ong ong mãnh liệt trong
nháy mắt bộc phát, mười sáu đạo hắc quang giống như ảo ảnh, từ trong
chiếc hộp đen nhỏ ổn định trên bàn tay Đường Tam bắn ra.
Oanh- Đầu
tiên chính là tiếng nổ vang của khối Ám Ma Tà Lôi, lực nổ mạnh đến kinh
người, ít nhất có sáu đạo hắc quang chịu ảnh hưởng bay tứ tán, nhưng còn lại mười hai đạo hắc quang trong nháy mắt liền đã bắn tới thân thể của
Ám Ma Tà Thần Hổ.
Phốc phốc phốc- những tiếng vang liên tiếp, thân
thể Ám Ma Tà Thần Hổ khựng lại, từng đoàn vụ khí màu xám từ trên người
nó toả ra, mỗi lần đoàn vụ khí đều kéo thân thể nó hạ xuống, trong đôi
mắt màu huyết hồng kia của nó tràn ngập vẻ không thể tin được.
Đường
Tam lần thứ hai kéo máy móc trên chiếc hộp đen, ánh mắt của hắn lúc này
đã trở nên bình tĩnh lại, nhìn chăm chú vào Ám Ma Tà Thần Hổ:
- Xin
lỗi, ta không thể không nói, trong số những hồn thú mà ta từng nhìn
thấy, ngươi chính là tên âm hiểm xảo trá nhất, hoặc nói là kẻ thông minh nhất. Ngươi chẳng những có thực lực cường đại, hơn nữa đối với chiến
đấu có tính toán cực kỳ chuẩn xác, khó trách thân là một thành viên
trong Ám Ma Tà Thần Hổ, ngươi có thể sống đến tận bây giờ, ta nghĩ tính
trong cả quần tộc Ám Ma Tà Thần Hổ không nhiều lắm, ngươi tuyệt đối là
vương giả. Trong tính toán cùng với khống chế ta thừa nhận ta thua, thực lực của ta đối với ngươi phỏng chừng vẫn chưa đủ cường đại để có thể
tạo thành nguy cơ. Đáng tiếc là vận khí không có ở bên cạnh ngươi, lúc
ta sáu tuổi, ngay cả trên chiến đấu chính diện cũng chưa chắc sẽ thua
bởi ngươi, bởi vì ta là đệ tử của Đường Môn, huống chi kỹ năng hạn chế
này của ngươi mặc dù siêu tuyệt nhưng cuối cùng vẫn không thể hạn chế
Hồn khí đạo của ta. Gia Cát Thần Nỏ, lại một lần nữa trở thành pháp bảo
giúp ta chiến thắng. Khi cả ngươi và ta đều biến trở về trạng thái khi
còn nhỏ, khi đi đến chiến trường đặc thù này, ngươi nhất định sẽ phải
thất bại, nhưng ta thừa nhận, ngươi là một đối thủ đáng tôn kính, một
đối thủ cường đại.
Nói tới đây, Đường Tam hướng tới Ám Ma Tà Thần Hổ
hơi hơi khom người, tỏ vẻ kính trọng của mình với nó, mà Ám Ma Tà Thần
Hổ cũng phảng phất hiểu được lời nói của Đường Tam, hai mắt hung hăng
nhìn chằm chằm Đường Tam, không cam lòng mà gào rít, trong đôi mắt màu
đỏ tươi kia của nó phảng phất như phun ra lửa.
Đột nhiên toàn thân
Đường Tam trở lên sắc lạnh, từ trong mắt của Ám Ma Tà Thần Hổ hắn như
hiểu được điều gì đó, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt:
- Xem ra vận khí của ta thật là tốt, hẹn gặp lại.
Leng keng vù vù ... phập phập phập phập ...
Mười sáu đoàn vụ khí màu xám lại một lần nữa từ thân của Ám Ma Tà Thần Hổ
bộc phát ra, bất kể là thân thể nó có kiên cường dẻo dai bao nhiêu nữa,
chỉ một lần này, tính mạng của nó đã bị những mũi tên làm từ tinh thiết
trước mặt hoàn toàn nghiền nát. Cuộc chiến gian nan này rốt cuộc cũng đã kết thúc.
Không gian chung quanh trở nên vặn vẹo, tất cả không gian
trong nháy mắt đều bị nghiền nát, vô tận hắc ám lần nữa bị cuốn sạch đi, Đường Tam buông lỏng thân thể, lẳng lặng đem Gia Cát Thần Nỏ thu hồi
vào trong Như Ý Bách Bảo Nang của mình, nhưng tim của hắn lại nhảy lên
kịch liệt.
Quang mang phóng xuất, toàn thân chợt nhẹ nhàng, một lần
nữa được đứng vững vàng trên mặt đất, Đường Tam đã một lần nữa trở về
trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, cảm giác cùng lực lượng đã mất đi một lần
nữa quay trở lại, tất cả thực lực đều trở về, Hải Thần Tam Xoa Kích cũng lẳng lặng nằm dưới chân hắn, mà ở không xa trước mặt hắn, trên thi thể
của Ám Ma Tà Thần Hổ có một viên hạt châu kỳ dị trôi nổi. Hạt châu kia
nhìn qua toàn thân ngăm đen, nhưng lại tản ra hai loại ánh sáng màu xanh cùng màu lam.
Đây là cái gì? Không đợi Đường Tam kịp phản ứng, trước thân thể hắn đột nhiên xuất hiện một hắc động, nhất thời hút ngay hạt
châu đó vào trong hắc động đó, Đường Tam lập tức dụng Khống Hạc Cầm
Long, nhưng đồng thời ngay khi hắn vừa mới hút hạt châu kia tới, hắc
động ầm ầm khép kín lại, không gian bị xé rách lại khôi phục trở lại
bình thường, khối hạt châu kỳ dị vừa xuất hiện trên thân thể Ám Ma Tà
Thần Hổ cũng như vậy mà biến mất.
Đường Tam sửng sốt một chút, nhíu
mày, dùng sức vỗ vỗ vào mặt mình, nếu là dưới tình huống như bình
thường, lấy tôc độ phản ứng của mình cũng đủ để bắt hạt châu kia, nhưng
có lẽ bởi vì lúc này tâm tình mình đã bị ảnh hưởng nên mới không thành
công, điều này hiển nhiên không tốt đẹp gì cả.
Nhìn Ám Ma Tà Thần Hổ
trước mắt, Đường Tam không khỏi âm thầm cảm thán, con hồn thú cường đại
này gây cho hắn quá nhiều kinh ngạc, khiến cho trận đấu này lúc đầu
tưởng là hết sức đơn giản nhưng lại hóa đưa mình vào hoàn cảnh sinh tử,
phải dựa vào vận khí mới đạt được thắng lợi cuối cùng. Con hồn thú này
quả thật quá cường đại, may là không có bất kỳ kẻ nào có được võ hồn
giống như Ám Ma Tà Thần Hổ, hy vọng hồn hoàn của nó sẽ mang lại cho mình càng nhiều chỗ tốt.
Nghĩ tới đây, Đường Tam cũng không khỏi âm thầm
cảm thán, ánh mắt của Ám Ma Tà Thần Hổ trước khi chết nhìn hắn đã nói
cho hắn, kỹ năng Ám Ma Tà Thần Hổ thi triển lúc cuối cùng cũng không
phải đơn giản như vậy, hiệu quả chính thức của cái kỹ năng kia hẳn là
Đường Tam sẽ bị biến thành trạng thái nhỏ bé mà Ám Ma Tà Thần Hổ cũng bị hút vào trong đó nhưng lại không phải chịu ảnh hưởng. Chính là vì chính mình cuối cùng thi triển ra Tử Cực Thần Quang phá đi phòng ngự hộ thân
của nó, mới có thể khiến cho nó miễn trừ hiệu quả kỹ năng biến về trạng
thái nhỏ bé giống như mình chịu, cuối cùng phải chịu chết dưới Gia Cát
Thần Nỏ của mình. Thử nghĩ nếu mình không phát ra Tử Cực Thần Quang,
hoặc là Tử Cực Thần Quang không mang lại hiệu quả như vậy, nếu thế bản
thân sáu tuổi đối mặt với Ám Ma Tà Thần Hổ sáu vạn năm tu vi, kết cục có thể dễ tưởng tượng ra, tỷ lệ chiến đấu đó là không thành chiến thắn.
Một trận chiến này thực sự là nguy hiểm, quá nguy hiểm, tin tưởng mình
cường đại không phải xấu, nhưng nếu như quá mức cường đại rồi sẽ biến
thành kiêu ngạo.
Từ sau khi rời khỏi Hải Thần đảo, bản thân mình đã
trải qua vài trận đại chiến, gần như đều đạt được áp đảo, lại chiếm được hồn hoàn, hồn cốt của Đại Minh cùng Nhị Minh khiến cho thực lực của
mình tăng lên một bậc, sự tin tưởng liền bành trướng đến tình trạng kiêu ngạo. Trận chiến hôm nay chính là gõ lên cho mình một cái cảnh báo a!
May là chính mình vẫn còn sống.
Một bên tự xét lại, Đường Tam chậm
rãi ngồi trên mặt đất, tâm thần quy nhất, Lam Ngân Lĩnh Vực tỏa ra, Hải
Thần Tam Xoa Kích cắm ở ngay bên cạnh mình, dựa vào lĩnh vực liền bày ra từng tầng từng tầng phòng ngự cùng kết giới mê hoặc, đồng thời Lam Ngân lĩnh vực phát động hấp thu bách xuyên nạp hải ( trăm sông đổ biển) đến
mức tối đa.
Hắn không muốn chính mình bởi vì kiêu ngạo và khinh
thường mà gặp lại nguy hiểm, trước khi hấp thu hồn hoàn của Ám Ma Tà
Thần Hổ, hắn muốn đem toàn bộ hồn lực của mình bị tiêu hao khôi phục
lại.
Từng chút hào quang màu lam xuất hiện từ Đường Tam trong Lam
Ngân lĩnh vực, Tinh Đấu Đại sâm lâm rộng lớn như vậy, mặc dù Đường Tam
dựa vào Lam Ngân lĩnh vực để hấp thu năng lượng của những cây Lam Ngân
Thảo, nhưng mỗi cây Lam Ngân Thảo chỉ hấp thu được một chút ít năng
lượng mà thôi, tuyệt đối không tạo thành thương tổn đối với bọn chúng,
mà vô số Lam Ngân Thảo lại nhanh chóng cung cấp đủ năng lượng giúp hắn,
giúp hồn lực của bản thân hắn khôi phục lại rất nhanh.
Đến khi hồn
lực được khôi phục đến đỉnh cao, Đường Tam mới chậm rãi đưa ánh mắt rơi
vào trên thi thể Ám Ma Tà Thần Hổ, Lam Ngân Hoàng chậm rãi thu hồi, Hạo
Thiên Chuy bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay hắn, Lam Ngân lĩnh vực cũng
trong nháy mắt chuyển thành Sát Thần lĩnh vực, sát khí cường hãn từ
trong cơ thể tỏa ra, tinh thần lực của Đường Tam cũng được khuêch trương cực đại, sau khi dò xét bên trong phạm vi mười vạn dặm không có gì uy
hiếp nữa, lúc này mới bắt đầu hấp thu đệ tứ hồn hoàn của Hạo Thiên Chuy.
Hạo Thiên Chuy màu đen để ngang trước người, trên thân ba quầng sáng một đỏ hai đen hiện ra rõ ràng. Nhìn chăm chú vào thi thể khổng lồ đối diện,
Đường Tam vung Hạo Thiên Chuy một chiêu, nhất thời một đạo khí lưu màu
xám từ trên thi thể của Ám Ma Tà Thần Hổ nhẹ nhàng thoát ra, trong nháy
mắt tạo thành một vòng tròn ở trong không trung, hơn nữa nhanh chóng
biến thành màu đen, biến thành một đạo lưu quang hướng Hạo Thiên Chuy
lao tới. Hào quang chợt lóe lên, liền trực tiếp bao quanh Hạo Thiên
Chuy, cùng lúc đó một cỗ khí lưu lực lượng không khổng lồ nhưng cực kỳ
sắc bén lạnh như băng trong nháy mắt đâm vào trong cơ thể Đường Tam,
điên cuồng đánh sâu vào phòng ngự nặng nề do Huyền Thiên công của hắn
tạo ra.
Khí lưu lạnh như băng đó tràn ngập tà ác cùng với sự không
cam lòng mãnh liệt trong nháy mắt đã tiến vào trong cơ thể Đường Tam,
Đường Tam bị kích thích phun ra một búng máu.
Việc Đường Tam chuẩn bị lúc trước cũng không có uổng phí, sự thật trước mắt cũng đã chứng minh
việc hắn lúc trước khôi phục hồn lực của bản thân đến đỉnh cao là chính
xác đến mức nào. Khi bị luồng khí lưu tà ác lạnh như băng đó trong nháy
mắt đánh sâu vào, nội lực Huyền Thiên công của Đường Tam đã hoàn toàn
điều chỉnh, khí lưu ôn hòa trung chính cùng với Hải Thần Quang ngưng tụ ở cùng một chỗ, hợp thành một cái lưới lớn, đem luồng khí lưu lạnh như
băng đó bao phủ ở bên trong. Hồn hoàn bắt đầu được hấp thu.
Mà cùng
với hồn hoàn rời khỏi cơ thể, bên ngoài thi thể to lớn của Ám Ma Tà Thần Hổ cũng bắt đầu có những đạo bụi khí phát ra, chậm rãi tiêu tán.
Huyền Thiên công cùng với Hải Thần Quang liền như một cái cối xay lớn, từng
bước từng bước xâm chiếm năng lượng tràn ngập hơi thở tà ác của hồn hoàn Ám Ma Tà Thần Hổ. Ám Ma Tà Thần Hổ quả thật đặc thù, khối hạt châu lúc
trước ngưng tụ chính là thừa dịp Đường Tam không chú ý liền bị nó dùng
linh hồn lực điều khiển bắn vào trong lỗ đen, trực tiếp tiến vào một
không gian khác, về phần đến chỗ nào thì chính Ám Ma Tà Thần Hổ cũng
không khống chế được, nhưng điều nó muốn là không bị rơi vào tay Đường
Tam.
Quá trình hấp thu giằng co suốt hai canh giờ, Đường Tam chợt thở dài một hơi, khi từ trong tu luyện tỉnh lại chỉ cảm thấy tâm thần một
trận thanh tân sảng khoái, điều làm hắn ngạc nhiên vui mừng chính là chỉ hấp thu một cái hồn hoàn như vậy liền đưa hồn lực của hắn từ chín mươi
ba cấp lên hơn chín mươi bốn cấp phân nửa, bởi vậy có thể thấy được tố
chất thân thể của Ám Ma Tà Thần Hổ kinh người đến mức nào.
Trên Hạo
Thiên Chuy, một cái hồn hoàn màu đen lẳng lặng xếp tại vị trí thứ tư,
chỉ cần hơi đem một tia hồn lực rót vào đó, lập tức sẽ cảm thấy được một hơi thở tà ác mênh mông phóng ra, lực lượng tràn ngập đó khiến trên bản thể Hạo Thiên Chuy hiện ra một tầng quỷ dị màu xám. Cũng kì quái, khi
màu xám này lan tràn đến Sát Thần Lĩnh vực khắc trên Hạo Thiên Chuy,
liền cùng Sát Thần Lĩnh Vực va chạm với nhau, liền hình thành một loại
dung hợp lẫn nhau, hơi thở của Sát Thần lĩnh vực trong nháy mắt trở nên
nồng nặc. Phải biết rằng Sát Thần lĩnh vực của bản thân đã đạt tới cảnh
giới chung cực, lần này bị ảnh hưởng của hồn hoàn thứ tư mà lại lần nữa
tăng lên, sao lại không khiến Đường Tam ngạc nhiên vui mừng chứ?
Cùng với hồn lực không ngừng tăng lên, Đường Tam cũng phát hiện, bị hồn hoàn của Ám Ma Tà Thần Hổ tác dụng, một số thuộc tính trên thân thể mình
cũng được tăng cường nhiều, biểu hiện rõ nhất có hai cái là lực lượng
cùng Tinh thần lực. Lực lượng thì không cần phải nói, từ mặt ngoài rõ
ràng Ám Ma Tà Thần Hổ là một con hồn thú lực lượng, mà tinh thần lực
tăng lên, dường như trợ giúp cho việc Đường Tam dung hợp Hải Thần Chi
Tâm đầu hồn cốt một lần nữa sinh ra hiệu quả tiến hóa, khiến cho tinh
thần lực vốn cường đại của Đường Tam dường như tăng lên năm phần trăm.
Ngàn vạn lần đừng xem thường năm phần trăm này, tinh thần Đường Tam đạt tới
cấp bậc này đã là cực kỳ kinh khủng, nếu muốn tiếp tục tăng lên thì là
cực kỳ khó khăn. Một chút liền tăng cao năm phần trăm, Đường Tam đã có
khả năng dựa vào Tử Cực Ma Đồng hoàn toàn áp chế cường giả cấp bậc Bỉ Bỉ Đông.
Khổ cực cũng không uổng phí, cùng Ám Ma Tà Thần Hổ đánh một
trận nguy hiểm để đổi lấy thực lực tiến thêm một bước dài, một cái hồn
hoàn của Ám Ma Tà Thần Hổ có hiệu quả tương đương với hai cái hồn hoàn
của hồn thú tu vi trên năm vạn năm, ngoại trừ so với hồn kỹ của hồn hoàn mười vạn năm, nó đối với sự tăng cường của các phương diện khác đều
không kém hơn hồn hoàn mười vạn năm một chút nào.
Chẳng qua điều làm
Đường Tam không cam tâm chính là sau khi hắn hấp thu hết hồn hoàn của Ám Ma Tà Thần Hổ cũng là lúc chứng kiến toàn bộ thi thể của Ám Ma Tà Thần
Hổ hóa thành tro bụi biến mất.
Không có hồn cốt xuất hiện, đây chính
là nguyên nhân Đường Tam cảm thấy không yên lòng, lấy tính đặc thù của
Ám Ma Tà Thần Hổ cùng với tu vi hơn sáu vạn năm của nó, Đường Tam gần
như có thể khẳng định, nó hẳn có thể tạo ra một miếng hồn cốt mới đúng,
nhưng hóa ra nó lại không có. Liên tưởng đến hạt châu lúc trước, Đường
Tam hiểu được đó có thể chính là năng lực kết tinh của Ám Ma Tà Thần Hổ, trong đó rõ ràng có bao hàm đến ba loại thuộc tính, thật sự là đáng
tiếc, con hồn thú cực kỳ thông minh này đến tận cuối cùng cũng không
nguyện ý để cho hắn nhận được tất cả chỗ tốt từ trên người nó.
Quên
đi, lòng người không thể như rắn nuốt voi ( tham lam), chính mình có khả năng đạt được đệ tứ hồn hoàn của Hạo Thiên Chuy tốt như vậy đã là vận
khí không thường, thật không nên tiếp tục lòng tham không đáy, hạt châu
kia nếu đã tiến vào trong lỗ đen thì cũng không ai biết nó đã bị hắc
động thôn phệ hay là bị cuốn vào một không gian khác.
Nghĩ tới đây,
tâm tình của Đường Tam cũng dần trở nên bình tĩnh lại, tổng kết sơ qua
lại sự lợi hại của trận chiến đấu đó, cảm nhận được tổng thể thực lực
đuợc đề thăng, tâm tình một lần nữa tiến vào bình ổn. Sau khi nghỉ ngơi, một lần nữa triển khai Lam Ngân Lĩnh vực, hắn bắt đầu tìm kiếm mục tiêu thứ hai của chuyến này.
Trải qua trận chiến vừa rồi khiến cho Đường
Tam nhận thức chính mình vẫn còn nhiều điều chưa đủ, trong đó quan trọng nhất chính là hắn chưa thể mang đông đảo kỹ năng của mình hòa hợp làm
một.
Hai cái võ hồn, Hải Thần Tam Xoa Kích, sáu khối hồn cốt, Đường
Tam hiện giờ có đến mấy chục cái hồn kỹ đa dạng, hơn nữa mỗi cái đều có
thể nói là có đặc điểm, mỗi cái một vẻ, nhưng bởi mỗi cái hồn kỹ khác
nhau đều có nguồn gốc bất đồng, nên khi sử dụng cũng phải khống chế khác nhau, bởi vậy Đường Tam đang tiến hành chia tách hồn kỹ, không để gặp
phải trì trệ, không thể nối tiếp, hoặc là sau khi sử dụng kỹ năng không
cần thiết liên tục liền sinh ra tiêu hao quá nhiều, tạo ra tình huống
không tốt cho kỹ năng tiếp sau.
Cuối cùng chính là hắn không thể tìm
được phương pháp dung hợp toàn bộ hồn kỹ của mình làm một, nhưng nói
dung hợp mấy chục cái hồn kỹ làm một lại dễ dàng như thế sao. Nói về
quen thuộc thì Đường Tam quen thuộc nhất là năm cái hồn kỹ đầu tiên của
Lam Ngân Hoàng cùng với tuyệt học Đường Môn, hơn nữa là với đệ nhất hồn
cốt Bát Chu Mâu. Còn trong đám hồn kỹ sau, Đường Tam đối với bốn cái hồn kỹ lúc đầu Tiểu Vũ giao cho hắn cũng khá quen thuộc, nhưng tất cả đều
đã trả lại Tiểu Vũ. Sau đó trong vòng năm năm ngắn ngủi, hắn đạt được
thêm rất nhiều kỹ năng, thực lực cũng được tăng cường nhiều, nhưng về
mặt kỹ năng điều khiển cũng như chuyển đổi thì còn xa mới có thể bằng
năm cái ban đầu. Nhưng cùng với thực lực cường đại lên, đối mặt với địch nhân càng mạnh, cho dù năm cái hồn kỹ đầu đều đã tăng tới cấp bậc năm
vạn năm, nhưng cũng không thể thỏa mãn được yêu cầu của Đường Tam. Cho
nên hắn nhất định phải dùng những hồn kỹ về sau này.
Khi địch nhân
của hắn thực lục không đủ, hoặc bởi vì các nguyên nhân khác mà bị Đường
Tam áp chế, hắn lại tiếp tục biểu hiện các tật xấu này một cách không rõ ràng. Kể cả Bỉ Bỉ Đông cũng như vậy, Bỉ Bỉ Đông chính bởi vì năng lực
bản thân bị Hải Thần Kích áp chế, vừa lại đối với các hồn kỹ của Đường
Tam hoàn toàn không biết gì, vì thế trong mấy lần chiến đấu trước đều
hoàn toàn chịu thua thiệt. Nếu như bây giờ Bỉ Bỉ Đông có thể khôi phục
hoàn toàn lực lượng để chiến đấu với Đường Tam, thì tình huống sẽ không
còn giống như trước nữa.
Đường Tam mặc dù thông minh nhưng trong
khoảng thời gian ngắn ngủi mà muốn đem nhiều hồn kỹ như vậy dung hợp
lại, hiển nhiên là khó có khả năng. Hắn cũng biết bản thân mình có vấn
đề này tồn tại, nhưng liên tục chiến thắng làm cho sự tin tưởng của hắn
tăng tới đỉnh cao nên cũng không quá mức để ý. Trải qua trận chiến với
Ám Ma Tà Thần Hổ hôm nay, Đường Tam trong đầu bị cảnh báo hoàn toàn tỉnh táo, hắn cũng rõ ràng được con đường tu luyện sau này của mình.
Cho
dù có trở thành Hải Thần thì việc dung hợp kỹ năng này cũng không thể
thiếu được, Thần cũng không đại biểu cho tất cả, ở trên cái thế giới này cũng không có cường giả tuyệt đối.
Triển khai Lam Ngân Lĩnh vực,
Đường Tam hướng sau vào bên trong của Tinh Đấu Đại sâm lâm bên tìm kiếm, vận khí lần này của hắn không được tốt như trước, tìm kiếm hơn nửa canh giờ nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Phạm vi bao phủ của Lĩnh vực rất lớn, nhưng vì lúc trước hắn đã cùng với Ám Ma Tà Thần Hổ đánh một trận
kinh thiên động địa, cảm nhận được năng lượng chấn động khổng lồ như
vậy, khiến cho hồn thú năm vạn năm tu vi hoặc là chạy đi hoặc là dốc hết sức ẩn giấu hơi thở của mình. Khi Lam Ngân Lĩnh vực của Đường Tam dò
xét, khoảng cách đối với mình càng gần thì dò xét càng rõ ràng, còn khi
vượt qua khoảng cách nhất định, nếu hồn thú có tu vi đủ, kỹ năng ẩn giấu cũng không cần quá cường hãn thì hắn cũng khó có khả năng dò ra.
Đi
vào trong Tinh Đấu Đại sâm lâm khoảng chừng một ngày trời, lúc trước lại mới trải qua một trận đại chiến, mắt thấy trời sắp tối nên Đường Tam
quyết định nghỉ ngơi trong chốc lát.
Tìm kiếm một gốc cây thật lớn
rồi ngồi dựa vào, Đường Tam đem Hải Thần Tam xoa kích cắm ở mặt đất bên
người, tĩnh tâm đưa chính mình vào trạng thái tu luyện, tinh thần lực
bao trùm trong phạm vi đường kính năm mươi thước. Lấy tu vi hiện tại của hắn căn bản không lo lắng bị đánh lén, trừ khi có ma thú nào ngại mạng
nó quá dài.
Sau khi tới cảnh giới Phong hào đấu la, tự thân hồn sư sẽ tản mát ra một loại khí chất đặc biệt, cũng giống như hồn thú mười vạn
năm trong lúc vô ý cũng toát ra hơi thở của cường giả, loại tính chất
đặc biệt này đối với cảm giác linh mẫn của đám hồn thú nào nói thì có
hiệu quả nhiếp chấn cực kỳ, huống chi bên người Đường Tam còn có thứ mà
so với hắn lại càng đủ lực rung động hơn, Hải Thần Tam Xoa Kích. Chỉ sợ
cũng chỉ có siêu cấp hồn thú như Ám Ma Tà Thần Hổ mới đủ tự tin cùng hắn chiến đấu.
Khép hai mắt lại, Huyền Thiên Công tùy theo hô hấp mà lưu chuyển, một tầng bạch quang nhàn nhạt từ trong cơ thể tỏa ra, hình
thành một tầng cương khí hộ thể xoay chuyển xoung quang thân thể, lấy tu vi hiện tại của Đường Tam, tầng cương khí hộ thể này của hắn mặc dù kém hơn so với Ám Ma Tà Thần Hổ phóng thích Tà Thần Thủ Hộ lúc trước, nhưng cũng là không kém bao nhiêu, đủ để bảo vệ hắn trong tu luyện.
Tìm
được chỗ nghỉ, dù Đường Tam biết là thời gian của mình rất quý giá,
nhưng lúc này cũng miễn cưỡng đem tinh thần tập trung mà tự hỏi, suy
nghĩ xem đến tột cùng mình nên phải làm như thế nào. Trước tiên là hắn
nghĩ tới tình huống chính mình chiến đấu cùng Bỉ Bỉ Đông.
Ở thế giới
này, trước mắt Đường Tam đã biết hồn sư chỉ có hắn với Bỉ Bỉ Đông là có
được song sinh võ hồn, hắn cùng với Bỉ Bỉ Đông giao thủ cũng không chỉ
một lần, hồn kỹ của nàng so với mình hắn cũng không ít hơn chút nào, coi như ít hơn cũng là do số lượng mười vạn năm hồn hoàn không bằng. Cẩn
thận nhớ lại hồn kỹ mà Bỉ Bỉ Đông sử dụng khi giao chiến với mình, đồng
thời suy tư thiếu sót của bản thân, Đường Tam dần dần tiến vào trạng
thái nhập định.
Tu luyện liên tục hai giờ, Đường Tam mặc dù khao khát thực lực của mình tiến bộ, giải quyết được vấn đề trước mắt của bản
thân, nhưng hắn biết quan trọng hơn vẫn chính là trở thành Hải Thần,
thời gian là quý giá a! Nhất là khi vừa mới tiến vào Tinh Đấu Đại sâm
lâm liền cảm nhận được hơi thở đặc thù từ Võ hồn thành đó.
Chẳng qua
hai canh giờ này cũng không phải vô ích, trải qua cẩn thận suy tư, hắn
phát hiện Bỉ Bỉ Đông cũng gặp phải vấn đề giống như chính mình, chỉ là
nàng ta xử lý tốt hơn một chút, nhất là nàng ta có thể dưới trạng thái
Võ hồn chân thân thoải mái phối hợp năng lực của hai cái Võ hồn để phối
hợp lẫn nhau. Nếu không phải Hải Thần Tam Xoa Kích của mình đối với nàng sinh ra tác dụng áp chế cực mạnh, Tử Cực Ma Đồng lại lợi dụng sự khinh
thường của nàng mà thành công một lần, nếu không chính mình khó có khả
năng thắng được nàng. Mà nhìn từ ứng dụng của các kỹ năng khác, Bỉ Bỉ
Đông lúc đối mặt với chính mình dường như cũng không có phát huy toàn bộ năng lực, vì thế mới gây kết quả thất bại.
Mà trong hai canh giờ
này, Đường Tam chỉ lãnh ngộ được có hai chữ, tiếp tục. Hắn không biết
Hạo Thiên Chuy của mình có được hơn bảy hồn hoàn không, có thể được như
Bỉ Bỉ Đông hai cái Võ hồn chuyển đối rất nhanh hay không, nhưng có một
vấn đề nhỏ có thể khẳng định, biện pháp chính thức để giải quyết vấn đề
trước mắt của mình chính là phối hợp hồn kỹ.
Lấy tu vi hiện tại của
hắn, hồn kỹ đối với hồn lực tiêu hao mặc dù không nhỏ, nhưng đủ để kiên
trì sử dụng hồn kỹ liên tục trong một khoảng thời gian, như thế nào có
thể đem các loại hồn kỹ sử dụng liên tiếp hoàn mỹ, không hiện ra bất kỳ
gián đoạn nào, khiến cho đối phương phải nhận lấy đả kích hoặc bị khống
chế, đó chính là phương hướng trước mắt hắn cần tu luyện. Đây đương
nhiên không phải một loại phương pháp có thể giải quyết hết, lúc nào có
thể đem tất cả hồn kỹ liên tiếp tiến hành một cách tự nhiên, lúc đó mới
tính là đại thành.
Tiếp tục hướng vào sâu bên trong Tinh Đấu Đại sâm
lâm đi vào, một bên suy nghĩ vấn đề hồn kỹ liên tiếp, một bên mở Lam
Ngân Lĩnh vực tiếp tục dò xét, chiến đấu của hắn cùng Ám Ma Tà Thần Hổ
đã kết thúc được một đoạn thời gian, trong rừng rậm cũng trở về bình
yên, đám hồn thú cường đại kia đều rất thông minh, chúng nó tự nhiên
biết hồn sư loài người cần hồn hoàn cũng chỉ là lúc hồn lực của bản thân đạt tới bình cảnh mới được, một lần cũng chỉ cần có một cái thôi, chính mình đạt được hồn hoàn của Ám Ma Tà Thần Hổ được một đoạn thời gian, có lẽ rằng chúng nó hẳn cũng không còn sợ hãi như trước nữa.
Lam Ngân
lĩnh vực dốc hết sức cùng với Lam Ngân Thảo trong rừng rậm phối hợp một
thể, không toát ra bất cứ rung động hồn lực nào, cẩn thận tỉ mỉ dò xét
từng chút, tìm kiếm đệ ngũ hồn hoàn của Hạo Thiên Chuy.
Quả nhiên như Đường Tam lường trước, trải qua gần nửa canh giờ dò xét, hắn rốt cuộc
lại phát hiện thêm một con hồn thú thích hợp với mình, hơn nữa lần phát
hiện này lần nữa làm hắn ngạc nhiên cùng vui mừng, bởi vì đó là con hồn
thú thuộc loại quen thuộc nhất với hắn, Nhân diện ma chu. Chỉ cần thông
qua dò xét của Lam Ngân Lĩnh vực, hơi thở âm lãnh cùng tà ác kia liền
nói cho hắn biết chủng loại hồn thú.
Nhân diện ma chu, loại hồn thú
này đối với Đường Tam mà nói có thể nói là hạnh phúc cùng thống khổ đồng thời tồn tại. Hắn gặp con Nhân diện ma chu đầu tiên liền giúp hắn có
được Ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu trân quý chí bảo, trong kinh nghiệm
chiến đấu của Đường Tam thường thường bất ngờ xuất ra liền có thể chiến
thắng địch nhân, nhưng mà Nhân diện ma chu cũng gây cho hắn cực độ phẫn
nộ cùng thống khổ, lần nọ tại trung tâm của Tinh Đấu Đại sâm lâm, nếu
như không phải có một con Nhân diện ma chu đột nhiên xuất hiện cản trở
đường thoát của hắn cùng Tiểu Vũ thì làm sao đám người Võ Hồn điện có
thể đuổi kịp, thế nào mà Tiểu Vũ phải hiến tế để cứu sống mình chứ?
Không thể không phủ nhận Nhân diện ma chu tuyệt đối là loài cực kỳ cường đại, bất luận là lực lượng, kịch độc hay các kỹ năng của bản thân nó, đều là ác mộng của đại bộ phận hồn thú, trên phẩm chất thì có lẽ nó không bằng được Ám Ma Tà Thần Hổ, nhưng đối với các loài khác mà nói, tính nguy
hiểm của nó tuyệt không kém hơn Ám Ma Tà Thần Hổ. Lần nữa phát hiện loại hồn thú này, Đường Tam làm sao có thể buông tha nó đây?