Trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Đường Tam cùng Ám Ma Tà Thần Hổ một người
một hổ đứng đối mặt. Ám Ma Tà Thần Hổ tiến lại gần Đường Tam ba mươi
thước thì dừng cước bộ, nó không tiếp tục phát ra tiếng gào rít, đôi
huyết nhãn lạnh như băng trông tĩnh lặng đến đáng sợ. Không biết tại
sao, khi nhìn vào ánh mắt của nó, Đường Tam có cảm giác đó là một loại
ánh mắt nhìn rất cơ trí và có tính toán.
Nó đang tìm sơ hở của ta.
Tinh thần lực nhạy cảm của Đường Tam đã cảm giác được sự chuẩn bị của Ám Ma Tà Thần Hổ. Đây thật là một con ma thú sao? Trên cảm giác thì đối
mặt với nó so với mặt Phong Hào Đấu La của nhân loại còn nguy hiểm hơn.
Một cỗ khí lưu màu xám lẳng lặng khuếch tán ra xung quanh thân thể của Ám
Ma Tà Thần Hổ. Một cỗ tà khí lạnh như băng khiến cho Lam Ngân lĩnh vực
Đường Tam phóng thích ra cũng không thể xâm nhập vào bên trong cỗ khí
lưu màu xám kia, thế nên cũng không thể sinh ra bất kỳ hiệu quả gì đối
với nó. Hơn nữa, Đường Tam còn cảm giác rõ được là lĩnh vực mà Ám Ma Tà
Thần Hổ vừa phóng xuất ra đã lẳng lặng thu liễm lại, nội uẩn vào bản
thể.
Không có sơ hở sao? Khóe miệng Đường Tam lộ ra một nụ cười lạnh, vậy ta giúp ngươi tạo ra sơ hở. Huyền Thiên công lặng lẽ phóng thích
ra, căn Lam Ngân Hoàng lẳng lặng phóng xuất ra, từ trên người hắn đều
như có tính mạng, áp sát mặt đất, lao về phía Ám Ma Tà Thần Hổ.
Mà
ngay khi Lam Ngân Hoàng bắt đầu phát động thì Ám Ma Tà Thần Hổ rốt cuộc
cũng động thủ. Hoàn toàn trái ngược với sự thong thả chậm rãi lúc trước, nó vừa xuất động, Đường Tam lập tức cảm giác được một cỗ gió tanh đập
vào mặt, không khí chung quanh chấn động kịch liệt, cuồng phong lạnh
thấu xương, Ám Ma Tà Thần Hổ ở trong tầm mắt của hắn đột nhiên đã biến
mất.
Năng lực Phong hệ? Đường Tam kinh hãi, nếu không phải tinh thần
lực của hắn cực kì cường đại thì đã không nhận ra vị trí của Ám Ma Tà
Thần Hổ. Thân hình khẽ tránh, Đường Tam quay đầu lại, liên tiếp bước
sang bên phải ra ba bước, đồng thời quay người lại, Hải Thần tam xoa
kích hóa thành một đạo kim sắc lưu quang hướng phía sau quét tới.
Nhưng một kích này của hắn lại rơi vào khoảng không. Vốn đột nhiên xuất hiện ở phía sau hắn, Ám Ma Tà Thần Hổ không ngờ đã dừng được thế lao hung mãnh lại mà lăng không giữa không trung. Thân hình khổng lồ dưới nguyên lý
của trọng lực trong nháy mắt đã hạ xuống đất, vừa vặn tránh khỏi mũi
nhọn của Hải Thần tam xoa kích. Khi Hải Thần tam xoa kích vừa xẹt qua
thì thân thể của nó lại lần nữa tăng tốc, lần nữa đánh về phía Đường Tam đang sơ hở. Hai cái hổ trảo vung lên, nhưng lại không giống với lợi
nhận của Đái Mộc Bạch khi hóa thân thành Bạch Hổ, hổ trảo của nó chỉ
toàn một màu đen, không hề phản xạ ra chút ánh sáng nào, giống như u
minh trong bóng tối, một cái hổ trảo phách thẳng tới sau gáy Đường Tam,
một cái khác thì phách về phía hông của Đường Tam, động tác cực nhanh,
khiến cho người khác không khỏi tấm tắc khen ngợi.
Tốc độ cũng không
ảnh hưởng đến lực lượng của nó, lực đạo hùng hậu hoàn toàn nội ẩn trong
hổ trảo, khi hổ trảo chỉ còn cách Đường Tam có một thước thì Đường Tam
mới cảm nhận được rõ ràng sự kinh khủng của lực lượng đó. Ngay cả thân
thể của hắn cường hãn đến mức độ như vậy, nhưng nếu bị chụp trúng thì
chắc chắn cũng sẽ bị thương.
Bất quá, ngay khi tại hổ trảo sắp bổ
trúng nhân loại kia thì Ám Ma Tà Thần Hổ lại thoáng sửng sốt. bởi vì,
đôi hổ trảo của nó chỉ chụp trúng một đạo tàn ảnh chứ không phải là bản
thể của Đường Tam. Nó cũng phản ứng rất nhanh, trong nháy mắt, chân sau
vận lực đẩy cả người lùi lại, cỗ thân thể to lớn dài đến tám thước nhanh chóng bắn ngược về phía sau; một lần nữa tránh khỏi Hải Thần tam xoa
kích quét tới. một tiến một lui đều chỉ trong nháy mắt, như thể là một
kích không trúng thì nó đã ở ngoài nghìn dặm .
Một lần giao phong
thăm dò này, khiến cho sự cảnh giác của cả người lẫn hổ đều tăng hẳn.
Không nghi ngờ gì, đây là công kích thăm dò của Ám Ma Tà Thần Hổ, Đường
Tam cũng là dựa vào Quỷ Ảnh Mê Tung thăm dò phản ứng của nó. Mặc dù song phương còn chưa chính thức va chạm, nhưng sự tỉnh táo, quyết đoán của
Ám Ma Tà Thần Hổ cộng với lực lượng bộc phát trong nháy mắt đã khiến cho thần sắc của Đường Tam trở nên ngưng trọng hẳn.
Không sử dụng kĩ
năng cường đại, trong lần thăm dò này, đã hoàn toàn nội uẩn năng lực vào bên trong, nhưng lại tùy thời có thể bộc phát khi cảm nhận được là có
nguy cơ, quả là kinh khủng. Con Ám Ma Tà Thần Hổ này còn khó đối phó hơn trong tưởng tượng.
Một người một hổ thay đổi phương vị, một lần nữa
giằng co, Ám Ma Tà Thần Hổ hơi nằm xuống, Đường Tam nhận thức được sự
cường đại của nó nhưng nó đồng thời cũng cảm nhận được là nhân loại này
tựa hồ cũng không dễ đối phó như các đám hồn sư khác. Bất quá thì điều
này càng thêm thôi thúc dục vọng thôn phệ hồn lực của Đường Tam. Trên
phương diện này, ý nghĩ của nó và Đường Tam là giống nhau, đối thủ càng
mạnh thì sự hiệu quả sau khi thôn phệ lại càng lớn.
- Thật là một tên giảo hoạt.
Đường Tam lạnh lùng nói một câu. Đệ tam hồn hoàn trên người đột nhiên phát
sáng lên, Hải Thần tam xoa kích chuyển qua tay trái, tay phải giương
lên; nhất thời một quang cầu màu vàng lục bắn ra, lao thẳng về phía Ám
Ma Tà Thần Hổ.
Quang cầu đột nhiên nổ tung ở giữa không trung, hóa
thành một cái đại võng có đường kính lớn hơn hai mươi thước, xoay tròn
bao phủ vào con Ám Ma Tà Thần Hổ.
Đúng là đệ tam hồn kĩ của Đường Tam: Chu Lưới Trói Buộc.
Bốn chân Ám Ma Tà Thần Hổ đồng thời phát lực, đột nhiên lướt ngang sang một bên, thân thể khổng lồ xuyên qua giữa hai gốc đại thụ, muốn thoát khỏi
sự vây khốn của Mạng Nhện.
Nếu như mạng nhện này là hồn sư khác phóng thích, thì cho dù là thực lực của hồn sư đó có tương đương với Đường
Tam, e là cũng đã bị nó tránh khỏi. Đáng tiếc, nó lại đang đối mặt với
đệ tử chính thống của Đường môn là Đường Tam với tuyệt chiêu Chu Lưới
Trói Buộc. Cái mạng nhện mặc dù là rất lớn, nhưng tại lúc phóng thích
thì Đường Tam cũng đã dùng thủ pháp ám khí khống chế. Hơn nữa, lại còn
dùng tinh thần lực chỉ dẫn, mạng nhện khổng lồ cũng tùy ý lướt ngang,
dựng thẳng lên mà lách qua hai gốc đại thụ trong rừng rậm, rồi đột nhiên tăng tốc, mắt thấy chuẩn bị bao trùm lên người nó.
Hồng quang trong
mắt Ám Ma Tà Thần Hổ chợt lóe, hai cánh trên lưng đột nhiên giang ra,
dùng sức vỗ một cái; nhất thời, vô số hắc quang tràn ra, hóa thành hơn
mười đạo lợi nhận kích cỡ chừng lớn hơn một thước phóng thẳng lên trời,
va chạm với mạng nhện của Đường Tam.
Nếu như nói lúc trước là song
phương thăm dò phản ứng của nhau, thì lần này lại là thăm dò kĩ năng. Ám Ma Tà Thần Hổ lại một lần nữa gây cho Đường Tam sự kinh ngạc. Hồn kĩ
Chu Lưới Trói Buộc của hắn đã tăng lên tới cấp bậc vạn năm, vậy mà khi
va chạm với những quang nhận màu đen thì đã hoàn toàn bị cắt thành từng
mảnh nhỏ. Đương nhiên, sự mạnh mẽ dẻo dai của mạng nhện cũng khiến cho
những quang nhận màu đen kia hoàn toàn bị nghiền nát. Kĩ năng của cả
song phương đều bị triệt tiêu. Phải biết rằng, mạng nhện này của Đường
Tam phải mạnh mẽ dẻo dai gấp đôi Lam Ngân Hoàng. Hơn nữa lại là hồn kĩ
cấp bậc trên năm vạn năm. Vậy mà Ám Ma Tà Thần Hổ chỉ thuấn phát ra một
cái hồn kĩ đã ngăn cản được. Cỗ hắc sắc quang nhận vừa nhìn qua cũng
không thấy có gì đặc biệt nhưng nó chính là được dung hợp lại từ hai
loại thuộc tính năng lượng: Phong thuộc tính và Tà ác thuộc tính. Dựa
vào lực cường hãn của phong thuộc tính mà cắt đứt, dựa vào sự ăn mòn của Tà ác thuộc tính mà phá hủy, cho nên chỉ cần một lần đã phá nát mạng
nhện. Từ điểm này là có thể nhìn ra, tà ác thuộc tính của Ám Ma Tà Thần
Hổ hẳn là được tiến hóa từ hắc ám thuộc tính, có được thêm đặc tính của
hắc ám thuộc tính, nhưng lại còn cường đại hơn.
Ám Ma Tà Thần Hổ
dường như bị chọc giận, chân phải bổ xuống đất, một đạo hắc quang theo
đường thẳng áp sát mặt đất lao thẳng đến Đường Tam. Nơi hắc quang đi
qua, thực vật héo rũ tan biến, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, cỗ công kích đã đến dưới chân Đường Tam.
Đường Tam cũng không thèm nhìn, tay trái
nắm lấy Hải Thần tam xoa kích trực tiếp cắm vào trong mặt đất. Dựa vào
tinh thần lực của hắn để phán đoán vị trí thì không thể nhầm được.
Oanh! Một tiếng nổ lớn vang lên, ngay khi Đường Tam tưởng rằng dựa vào Hải
Thần tam xoa kích có thể ung dung cản được một kích của Ám Ma Tà Thần Hổ thì đạo hắc quang khi chỉ còn cách Hải Thần tam xoa kích có nửa thước
đã đột ngột ngưng tụ lại, rồi … nổ tung ra. Nhất thời, bụi đất ngập
trời, các loại thực vật bị nghiền nát, một cỗ khí tức tà ác khổng lồ
ngập trời cùng với cảm giác tê dại đặc thù đã xuất hiện, không ngờ đã
tạm thời đánh tan tinh thần dò xét của Đường Tam.
Đây là ... Đường
Tam giật mình lập tức phản ứng lại. Kĩ năng phi hành của hồn cốt chân
phải từ Lam Ngân Hoàng trong nháy mắt bộc phát, khiến cho thân thể của
hắn giống như đạn pháo bắn thẳng lên không trung, đồng thời chân trái đá ra, vô số đạo quang nhận nhỏ màu đỏ trong nháy mắt bộc phát, trong lúc
suýt gặp hiểm đã phát động công kích về bốn phương tám hướng.
Ám Ma
Tà Thần Hổ dùng hành động nói cho Đường Tam rằng cũng không chỉ có hắn
mới có thể tạo ra cơ hội. Trong nháy mắt phá nát Tinh thần lực dò xét
của Đường Tam, thân thể khổng lồ của Ám Ma Tà Thần Hổ đã cấp tốc biến
mất tại chỗ. Mà ở trong một kích lúc vừa rồi, nó cũng hiện lộ ra thuộc
tính thứ ba - Lôi. Ngay cả trong quyển sách cổ của đại sư cũng không có
ghi lại.
Tà ác, phong, lôi, ba loại thuộc tính.
Đường Tam tại lúc
mất đi khả năng dò xét Ám Ma Tà Thần Hổ thì đã ý thức được là tình hình
không ổn, cho nên mới dốc hết sức bay vọt lên không trung, đồng thời lấy hồn cốt chân trái của tà ma hổ kình thêm vào hồn kĩ hổ kình toái nha
trảm bảo vệ thân thể của mình. Đây chính là hồn kỹ của hồn cốt mười vạn
năm, cho dù Ám Ma Tà Thần Hổ công kích có mạnh mẽ đến đâu thì Đường Tam
cho rằng vẫn có thể tạm thời ngăn cản lại.
Tuy nhiên, cảm giác bất an lại một lần nữa xuất hiện. Hổ kình toái nha trảm phát ra lại không có
bất kỳ va chạm với công kích nào, hoàn toàn rơi vào khoảng không. Mà
ngay lúc này, hắn không nhìn thấy là thân thể khổng lồ của Ám Ma Tà Thần Hổ đã ở ngay trên đỉnh đầu hắn, cái đuôi cực lớn của Tà Thần lặng lẽ
đâm đến. Cái móc bằng đuôi không hề có chút ánh sáng lóng lánh nào cứ
lẳng lặng bổ xuống đỉnh đầu của Đường Tam.
Ám Ma Tà Thần Hổ có một kĩ năng chạy nước rút đặc thù, có thể dùng trên mặt đất, cũng có thể sự
dụng ở trên không trung, tốc độ cực nhanh, thậm chí có thể so với thuấn
di, nhưng khác với thuấn di chính là kĩ năng chạy nước rút này phải
trong tình huống chạy thẳng tắp thì mới có thể đến được mục tiêu. Nếu
như trên đường gặp phải ngăn trở là sẽ phát sinh va chạm. Còn thuấn di
thì có thể trực tiếp xuất hiện ở một địa phương khác. Nhưng khi nó chạy
nước rút thẳng tắp thì tà ác chi lực cũng sẽ hoàn toàn bộc phát, một
kích công theo đường thẳng tắp này của nó mạnh gấp đôi bình thường. Bởi
vậy, từ góc độ nào đó mà nói, kĩ năng này của nó so với thuấn di còn
đáng sợ hơn. Ám Ma Tà Thần Hổ cũng đang lợi dụng kĩ năng mà lao tới phía trên đỉnh đầu của Đường Tam, Tà Thần câu buông xuống, hướng Đường Tam
phát ra sát chiêu.
Từ lúc bắt đầu công kích, đến một kích cuối cùng
này, Ám Ma Tà Thần Hổ hoàn toàn không hề sử dụng bất kỳ kĩ năng gì đòi
hỏi phải sử dụng năng lượng lớn để duy trì. Nhưng tính toán thì hoàn
toàn chính xác, kiến tạo tình thế một cách hoàn hảo, tuyệt đối không hề
kém bất kỳ một khống chế hệ hồn sư xuất sắc nào.
Nhưng kẻ mà Ám Ma Tà Thần Hổ đang đối mặt cũng là một khống chế hệ hồn sư đỉnh cao. Đường
Tam mà lại dễ trúng chiêu như vậy hay sao?
Ám Ma Tà Thần Hổ cũng
không hề nhìn thấy là, khi hổ kình toái nha trảm của Đường Tam rơi vào
khoảng không thì đồng thời, trên khóe miệng của Đường Tam cũng hiện ra
một nụ cười nhạt. Trên người của hắn đệ bát hồn hoàn dưới sự che phủ của bụi bặm và lôi điện đã sớm lẳng lặng phóng thích ra.
Mắt thấy Tà
Thần câu của Ám Ma Tà Thần Hổ sắp bổ trúng đỉnh đầu của Đường Tam, thì
đột nhiên, thân hình đang vọt lên cao của Đường Tam chợt dừng lại, một
tầng ánh sáng nhàn nhạt màu đỏ nhẹ nhàng bay lên; trong nháy mắt, thân
thể của Ám Ma Tà Thần Hổ đã bị cứng lại.
Lam ngân hổ kình ma chi
nhiếp, cưỡng chế ba giây choáng váng. Chính là đệ bát hồn kĩ mười vạn
năm từ Lam Ngân Hoàng của Đường Tam.
Chỉ sợ ngươi không công kích,
chỉ cần ngươi công kích là sẽ lộ ra sơ hở. Lam ngân hổ kình ma chi nhiếp của Đường Tam phát ra bốn phương tám hướng, mặc dù hắn dò xét không ra
vị trí của Ám Ma Tà Thần Hổ, nhưng cỗ công kích toàn bộ các phương vị
này lập tức có tác dụng. Đồng thời cũng thông qua lam ngân hổ kình ma
chi nhiếp khiến cho cho Đường Tam trực tiếp tìm được vị trí của Ám Ma Tà Thần Hổ.
Thân thể xoay tròn giữa không trung, Hải Thần tam xoa kích
giống như cái roi đánh ra bốn phía, mười vạn tám nghìn cân sức nặng,
không nhân nhượng đập lên thân thể của Ám Ma Tà Thần Hổ khổng lồ.
Nhưng ngay khi Hải Thần tam xoa kích đập vào thân thể của Ám Ma Tà Thần Hổ
thì nụ cười trên mặt Đường Tam đột nhiên đọng lại. Trong mắt hắn thì dựa vào sức nặng kinh khủng của Hải Thần tam xoa kích, một kích này đập
tới, Ám Ma Tà Thần Hổ chắc chắn sẽ bị đập bay đi, bị thương nặng. Sau
đó, sẽ dựa vào khả năng khống chế vô tận cùng với lực công kích cường
hãn sẽ khống chế con hồn thú cường đại này đến chết mới thôi.
Nhưng
khi Hải Thần tam xoa kích hung hăng đập vào thân thể của Ám Ma Tà Thần
Hổ thì Đường Tam lại lập tức cảm giác được một cỗ khí lưu lạnh như băng
chợt truyền đến từ trên thân Hải Thần tam xoa kích, khiến cho hắn run
lên, Huyền Thiên công bị áp chế vài phần, hơi thở tràn ngập tà ác đánh
vào khiến cho khí huyết bên trong cơ thể phảng phất muốn phá thể lao ra. Nếu không phải là có Hải Thần tam xoa kích triệt tiêu đại bộ phận năng
lượng thì thân thể của hắn cho có đủ cứng cỏi thì lúc này cũng bị tà ác
hàn khí đánh thụ thương .
Điều khiến cho Đường Tam không thể giải
thích chính là Ám Ma Tà Thần Hổ cũng không có bị một kích này của hắn
đánh bay, Hải Thần tam xoa kích lại còn bị bắn trở về, đã bị cỗ tà ác
khí lưu ảnh hưởng, Lam Ngân Hoàng xương đùi phải kĩ năng phi hành của
Đường Tam bị mạnh mẽ chặn đứng lại, cả người từ không trung rơi xuống
năm thước, mới lại lần nữa khôi phục năng lực phi hành ổn định lại thân
thể. Đồng thời ngẩng đầu nhìn lên không trung. Hắn không hiểu tại sao Ám Ma Tà Thần Hổ này lại có thể ngăn cản được Hải Thần tam xoa kích của
mình.
Khi hắn ngẩng đầu nhìn lên tình huống trên không trung thì mới
bừng tỉnh ra. Cái đuôi của con Ám Ma Tà Thần Hổ vung xuống, Tà Thần câu
đã biến thành màu xám trong suốt , một tầng quang mang màu xám đã bao
bọc bảo vệ toàn thân nó, chỉ là, lúc này tầng tầng quang mang này sau
khi bị Hải Thần tam xoa kích oanh vào thì sau đã xuất hiện vô số vết
rách. Rồi "Phanh" một tiếng, hóa thành một đạo khí lưu màu xám biến mất ở không trung.
Phản ứng của Ám Ma Tà Thần Hổ cũng là cực nhanh, mắt thấy lam ngân hổ kình
ma chi nhiếp biến thành một quầng sáng màu đỏ thì đã lập tức ý thức được tình huống không tốt, cảm giác mẫn tuệ thúc dục nó không chút do dự
phóng thích ra kĩ năng phòng ngự. Cỗ khí lưu màu xám trong Tà Thần câu
vốn định dùng để công kích, trong nháy mắt bộc phát ra một tầng khí lưu
màu xám mãnh liệt bảo vệ lấy bản thể. Kĩ năng này chính là kĩ năng phòng ngự cường đại nhất của Ám Ma Tà Thần Hổ - tên là Tà Thần thủ hộ. Trong
nháy mắt dựa vào hơi thở của Tà Thần để bảo vệ thân thể. Hiệu quả phòng
ngự thậm chí có thể so sánh với tuyệt đối phòng ngự của Tiểu Vũ. Chỉ là
cực hạn của nó nếu so với tuyệt đối phòng ngự thì thấp hơn một chút,
nhưng thời gian phòng ngự lại rất dài, hơn nữa lại không hạn chế hành
động của bản thân.
Đáng tiếc là, Tà Thần thủ hộ của nó gặp phải chính là Hải Thần tam xoa kích đã được Hải Thần ánh sáng rót vào. Sức nặng
mười vạn tám nghìn cân cộng thêm ánh sáng phá tà diệt ma của Hải Thần
tam xoa kích đã phá vỡ lớp phòng ngự đặc thù này. Mặc dù Tà Thần thủ hộ
có thể chặn lại một kích này, nhưng Tà Thần thủ hộ cũng bị nghiền nát.
Phát hiện ra là đối phương đã dùng một kĩ năng đặc thù đỡ được Hải Thần tam
xoa kích chứ không phải là dựa vào thân thể cường hãn, tâm tình căng
thẳng của Đường Tam nhất thời được thả lỏng xuống. Lúc này, ba giây thời gian khống chế của lam ngân hổ kình ma chi nhiếp đã hết, Ám Ma Tà Thần
Hổ hiển nhiên đã cảm nhận được sự uy hiếp từ công kích mãnh liệt vừa rồi của Đường Tam. Nó nổi giận gầm lên một tiếng, rốt cuộc cũng từ bỏ lối
chiến đấu thăm dò. Cỗ quang quang mãnh liệt màu xám ngưng tụ thành vô số khí tiễn từ trên trời giáng xuống, kích thẳng xuống Đường Tam.
Nhìn
qua thì mặc dù là công kích phong thuộc tính, nhưng trên thực tế lại bao hàm cả tà khí mênh mông, ngay cả Hải Thần ánh sáng cũng không thể tiêu
trừ cỗ tà khí này, có thể thấy được là nó cường đại cỡ nào.
Đã tiếp xúc một lần, Đường Tam đương nhiên sẽ không cấp cho Ám Ma Tà Thần Hổ thêm bất kỳ cơ hội nào.
Hải Thần tam xoa kích trở lại tay phải, từng vòng kim sắc quang vựng tỏa ra giữa không trung, cũng không thăm dò nữa, Đường Tam rốt cuộc đã xuất ra hoàng kim thập tam kích.
Đạo khí tiễn mầu xám lao mạnh vào vòng kim
sắc quang vựng thì nhất thời bị tiêu thất trong vô hình, Ám Ma Tà Thần
Hổ dù sao cũng không chính thức là Tà Thần. Công kích của nó đã bị Vô
Định Phong Ba của hoàng kim tam xoa kích bộc phát toàn diện chặn đứng
lại, mỗi vòng quang vựng đều đánh tan đi vô số khí tiễn, mà các vòng kim sắc quang vựng vẫn tiếp tục bay về phía Ám Ma Tà Thần Hổ. Nhưng cũng
không phải trực tiếp bao trùm ngay lên thân thể nó, mà lại bay lên giữa
không trung. Thoạt nhìn thì Đường Tam phách ra : trái một kích, phải một kích, phảng phất như không có hiệu quả gì, nhưng vòng kim sắc quang
vựng đã nhanh chóng tụ lại giữa không trung, rồi chụp xuống thân thể của Ám Ma Tà Thần Hổ.
Rống -- Ám Ma Tà Thần Hổ rốt cuộc cũng cảm thấy
nguy cơ cực lớn, nó cuối cùng cũng phát hiện là thực lực của nhân loại
trước mắt này tựa hồ đã vượt qua khả năng mà nó có thể đối kháng lại.
Vòng kim sắc quang vựng tràn ngập giữa thiên địa khiến cho nó có cảm
giác sợ run. Hiển nhiên, bị vầng kim sắc quang vựng này chụp phải cũng
không phải là chuyện tốt gì.
Lúc này, Ám Ma Tà Thần Hổ cuối cùng cũng bộc phát ra thực lực mạnh mẽ nhất của nó. Tà Thần câu ở phía sau chợt
rung lên, từng đợt sóng gợn vặn vẹo xoay quanh thân thể nó, mạnh mẽ cản
trở tinh thần lực của Đường Tam tập trung, đồng thời, cỗ hơi thở màu xám tản mát ra trên thân của nó đã biến thành một đạo quang mang màu xám,
trong nháy mắt lan nhanh ra vài trăm thước, bao trùm lên cả nó và Đường
Tam.
Rốt cuộc phát động sao? Đường Tam khóe miệng hơi nhếch lên một
chút. Ám Ma Tà Thần Hổ sau khi cảm nhận được uy hiếp của Vô Định Phong
Ba, rốt cuộc cũng phải phóng xuất ra lĩnh vực.
Vòng kim sắc quang
vựng của Vô Định Phong Ba biến mất, chiêu này thi triển ra không phải
lúc nào cũng thành công. Ám Ma Tà Thần Hổ một lần nữa phá vỡ chiêu công
kích này . Bất quá, cho dù là vậy thì thân thể của Ám Ma Tà Thần Hổ vẫn
thoáng bị trì trệ một chút.
Thân hình của Đường Tam lao lên phía
trước, tay trái vừa động, thân thể khổng lồ của Ám Ma Tà Thần Hổ liền bị trầm xuống, trực tiếp rơi xuống mặt đất, phải liều mạng vỗ cánh mới
khiến cho thân thể của đứng vững giữa không trung. Nhưng trọng lực cực
lớn lại khiến cho thân thể của nó trở nên trì trệ hơn.
Hải Thần tam
xoa kích trong tay phải Đường Tam lóe ra kim quang lóng lánh, thân hình
quay về trong lúc đó, hoàng kim thập tam kích thức thứ hai, Thiên Niên
Vô Du đã thi triển ra.
Trong lúc đó đám mây kim sắc đã tụ tập lại
giữa không trung, hoàn toàn bao bọc lấy lĩnh vực của Ám Ma Tà Thần Hổ
vào bên trong, căn bản không cho nó cơ hội. Đồng thời thì Đường Tam lại
lần nữa bộc phát ra một vòng bạch sắc quang vựng, bạch quang đón gió
biến hóa, trong nháy mắt biến thành một mầu huyết sắc, cùng gia nhập vào Thiên Niên Vô Du --- Sát thần lĩnh vực phóng thích.
Rống -- tiếng
rống giận của Ám Ma Tà Thần Hổ càng trở nên thêm mãnh liệt, từng tầng
quang mang mầu xám chung quanh thân thể nó liền ngưng tụ thành hình cầu, nghênh đón hướng công kích của Đường Tam. Đây cũng là một kĩ năng hết
sức cường đại của Ám Ma Tà Thần Hổ, tên là Ám Ma Tà Lôi, đem tự thân ma
lực cùng tà lực hòa hợp thành một thể, sau đó trong nháy mắt liền bộc
phát ra uy lực khủng bố. Là phong, lôi, tà ba thuộc tính hỗn hợp công
kích.
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh -- giống như tiếng sấm đánh cuồn cuộn, tiếng oanh minh kịch liệt vang lên trong Tinh Đấu
đại sâm lâm, tiếng nổ mạnh kinh khủng phá hủy lượng lớn cây cối ở chung
quanh. May là các hồn thú ở khu vực phụ cận đã sớm bị hơi thở của Ám Ma
Tà Thần Hổ hù dọa chạy, mới không có chịu tai bay vạ gió.
Đường Tam
sừng sững huyền phù giữa không trung. Bên kia, Ám ma tà thần bị bắn bay
ngược trở lại, đụng ngã không biết bao nhiêu cây đại thụ, trên toàn thân có một loạt tia chớp các màu vàng nhạt, không ngừng vang lên từng tiếng nổ đì đùng âm vang. Hiển nhiên, va chạm vừa rồi khiến cho nó ăn bị dính không ít thua thiệt.
Nói về tu vi, nó đúng là vẫn còn kém Đường Tam
một bậc, cho dù có thiên phú dị bẩm cũng không thể ngăn cản được thần kĩ của Đường Tam. Bị Thiên Niên Vô Du oanh kích trúng, chẳng những Ám Ma
Tà Lôi toàn bộ bị đánh bật, ngay cả một tia tà khí cũng không thể công
kích đến Đường Tam. Đồng thời thì bản thân nó cũng đã bị kịch liệt chấn
động, thân thể bị Thiên Niên Vô Du xen lẫn hơi thở thần thánh đánh mạnh
vào. Tia chớp mầu vàng với hơi thở thần thánh va chạm cùng năng lực lôi
thuộc tính đã sinh ra một cỗ năng lượng đặc thù, đang không ngừng xâm
nhập vào thân thể nó.
Từng ngụm từng ngụm chất lỏng màu xám phun ra
từ trong miệng của Ám Ma Tà Thần Hổ, đôi mắt đỏ như máu của nó tựa hồ
như ảm đạm đi vài phần, phủ phục ở ngoài xa, không ngừng thở hổn hển,
mỗi một lần thở dốc, thì lại có một ngụm chất lỏng màu xám từ trong thất khiếu chảy ra.
Đường Tam chuyển Hải Thần tam xoa kích sang tay trái, tay phải chậm rãi giơ lên, hướng về Ám Ma Tà Thần Hổ. Biến hóa kinh
người hiện ra, từng phiến long lân xuất hiện trên lớp da phía trong quần áo của Đường Tam, cơ nhục nhanh chóng giãn ra, đầu ngón tay biến thành
lợi trảo, đúng vậy : dấu hiệu Long Hóa.
Thanh sắc quang mang trào
dâng trên cánh tay phải của hắn đang hóa thành trảo hình rất nhanh ngưng kết lại thành một cỗ thanh lam sắc quang mang mênh mông, đồng thời tinh thần lực của Đường Tam cũng hoàn toàn tập trung tại trên người Ám Ma Tà Thần Hổ.
Cái này gọi là sư tử vồ thỏ cũng phải dốc toàn lực, mặc dù
nhìn qua thì Ám Ma Tà Thần Hổ đã bị thương nặng, nhưng Đường Tam vẫn
không có chút buông lỏng nào. Hắn đang định sử dụng kĩ năng hạn chế
cường hãn của mình, Thiên Thanh Trì Độn Thần Trảo để hoàn toàn tập trung dành chiến thắng.
Bốn giây thời gian dừng lại trong chiến đấu bình
thường mặc dù đủ để khiến cho đối thủ nắm bắt lấy sơ hở, nhưng lúc này
Ám Ma Tà Thần Hổ lại đang bị thương nặng, lại đang ở ngoài cả trăm
thước, nó muốn đánh tới là rất khó khăn. Càng huống chi, khi ngưng tụ
Thiên Thanh Trì Độn Thần Trảo, chính Đường Tam cũng không để cho đối thủ dễ được lợi.
Quả nhiên, Ám Ma Tà Thần Hổ cảm giác được hơi thở của
Thiên Thanh Trì Độn Thần Trảo, ánh mắt ảm đạm lại một lần nữa trở nên
sáng ngời, rít gào một tiếng, cố nén vết thương đau nhức mà vọt tới chỗ
Đường Tam, kĩ năng chạy nước rút của nó lại lần nữa được phát động, tựa
như ảo ảnh, trong khoảnh khắc đã vọt tới trước mặt Đường Tam.
- Tới tốt lắm.
Đường Tam hét lớn một tiếng, cánh tay trái của hắn cũng đồng thời bành trướng lên, Hải Thần tam xoa kích trong tay chỉ về phía trước, vô tận tiếng
kêu bộc phát ra từ trên thân kích, một loạt cỗ kim sắc quang cầu trong
nháy mắt từ lưỡi của Hải Thần tam xoa kích phóng thích ra khí thế bá đạo cường hãn, hóa thành một cột sáng kinh khủng màu vàng nghênh đón phía
thân thể khổng lồ của Ám Ma Tà Thần Hổ.
Rầm, --, Ám Ma Tà Thần Hổ kêu rống một tiếng, thân thể lần nữa bị bay lên, lần này ngăn nó lại chính
lão đối thủ của nó, Thái Thản Thương Khung Phá của Thái Thản cự viên Nhị Minh.
Bất quá, thực lực của Ám Ma Tà Thần Hổ này quả thật cường hãn, thân thể cũng kiên cường dẻo dai đến mức khiến cho người khác phát cáu, dưới tình huống bị trọng thương, lại trực tiếp cùng Thái Thản Thương
Khung Phá va chạm, nhưng vẫn chỉ tăng thêm vài phần thương thế mà thôi.
Nhưng vào lúc này, Thiên Thanh Trì Độn Thần Trảo của Đường Tam cũng đã
súc thế xong.
Thanh lam sắc cự trảo từ tay phải của Đường Tam phóng
ra, đón gió mà biến lớn, trong nháy mắt chộp tới thân thể bị đánh bay
của Ám Ma Tà Thần Hổ. Chỉ cần một trảo này thành công, như vậy, mười
giây trì trệ thời gian, đủ để cho Đường Tam hoàn toàn hủy diệt con ma
thú đáng sợ này.
Nhưng ngay lúc này, Đường Tam đột nhiên phát hiện,
cánh tay phải của mình không có lý do gì tự nhiên lại hơi co quắp một
chút, thân thể vừa mới thả lỏng của hắn lập tức bị cứng lại.
Sự co
quắp rất nhỏ này phát ra từ hồn cốt, tựa hồ như là Đại Minh muốn nhắc
nhở hắn điều gì đó. Chẳng lẽ nói, Ám Ma Tà Thần Hổ đã bị thương nặng như vậy mà vẫn còn sức hoàn thủ sao?
Mắt thấy Thiên Thanh Trì Độn Thần
Trảo sắp bổ vào trên người Ám Ma Tà Thần Hổ, thì đột nhiên, Tà Thần câu
đã lẳng lặng không tiếng động vung lên từ sau lưng Ám Ma Tà Thần Hổ. Tà
Thần câu một lần nữa biến thành màu đen, bộ dáng hình móc kia cũng xảy
ra biến hóa, thân câu uốn lượn trong nháy mắt đã biến thẳng, giống như
một cây gai nhọn , nhẹ nhàng đâm vào chính tâm của Thiên Thanh Trì Độn
Thần Trảo.
Chỉ trong nháy mắt khi song phương tách ra thì Đường Tam
có cảm giác là đã mất đi khống chế đối với Thiên Thanh Trì Độn Thần
Trảo. Sau một khắc, Thiên Thanh Trì Độn Thần Trảo đã hoàn toàn bị nghiền nát, hóa thành một chút thanh lam sắc quang mang tiêu tán ở không
trung.
Thực lực của Đường Tam mặc dù cường đại, nhưng sau khi liên
tiếp phóng ra vài kĩ năng khủng bố đó, bản thân cũng cần phải có thời
gian hồi sức. Mà lúc này, hai mắt của Ám Ma Tà Thần Hổ lại đột nhiên từ
đỏ như máu biến thành màu lam sẫm, nhìn qua, phảng phất lúc này của nó
chính là một bản sao của Chu Trúc Thanh với võ hồn chân thân U Minh Linh Miêu.
Vẻ mệt mỏi lúc trước đã hết sạch, cỗ khí lưu màu xám hoàn toàn biến thành màu đen, mang theo thân thể của nó giống như một cụm mây đen kích thẳng về phía Đường Tam. Thoáng nhìn thì tốc độ cũng không phải là nhanh. Nhưng khi nó đánh tới thì cái Tà Thần câu đã hóa thành Tà Thần
thứ ( gai ), một điểm hắc quang trong nháy mắt xuất hiện tại điểm chính
giữa nó và Đường Tam. Hắc quang mãnh liệt trong nháy mắt bộc phát, biến
thành một cái lỗ đen đường kính ba thước.
Khi Đường Tam bị Ám Ma Tà
Thần Hổ dùng Tà Thần đâm Thiên Thanh Trì Độn Thần Trảo thì rốt cục cũng
hiểu ra là đã bị nó lừa. Con hồn thú đặc biệt này không ngờ vẫn đang
tính toán từng nước. Sau khi phát hiện thực lực không bằng Đường Tam, nó liền chờ cơ hội, chiêu Thiên Niên Vô Du nhất định là đã thương được nó, nhưng Thái Thản Thương Khung Phá thì chưa chắc. Thiên Thanh Trì Độn
Thần Trảo lại càng bị phá vỡ. Mà sau khi thi triển tam đại kĩ năng thì
hồn lực của Đường Tam cũng bị gián đoạn trong thời gian ngắn ngủi. Ám Ma Tà Thần Hổ đã nắm đúng thời điểm này, bộc phát ra toàn bộ thực lực mà
phát động phản kích.
Đường Tam hiểu được, hắn đã phạm hai sai lầm:
thứ nhất là không nên dùng công kích bằng kĩ năng Thái Thản cự viên và
Thiên Thanh Ngưu Mãng mà Ám Ma Tà Thần Hổ đã quen thuộc. Thứ hai là
không nên xem thường cái Tà Thần câu vẫn luôn lắc lư phía sau lưng nó.
Rất rõ ràng, cái đuôi này mới là vũ khí công kích cường đại nhất của nó.
Chẳng qua, Đường Tam mặc dù mắc mưu của Ám Ma Tà Thần Hổ, nhưng với sự cẩn
thận vốn có, hắn làm sao lại không lưu lại cho mình một đường lui cơ
chứ? Khi căn Tà Thần câu của Ám Ma Tà Thần Hổ bắn ra một điểm hắc quang, thì Đường Tam cũng phát động phản kích. Phản kích cũng không phải nhằm
vào điểm hắc quang kia, mà là nhằm vào bản thể của Ám Ma Tà Thần Hổ.
Một cỗ quang mang màu lam tím trong suốt chợt lóe rồi biến mất giữa không
trung. Tinh thần vừa mới phấn chấn, Ám Ma Tà Thần Hổ nhất thời kêu lên
một tiếng thảm thiết, vầng hắc quang chung quanh thân thể hắn nhất thời
bị nổ tung rồi nghiền nát.
Đường Tam là công địch để tự cứu mình,
phóng thích ra tinh thần lực công kích cường đại của Tử Cực Thần Quang.
Hắn vẫn luôn đem Tử Cực Thần Quang nội uẩn vào bên trong để phòng ngừa
vạn nhất xuất hiện tình huống xấu thì vẫn kịp ứng biến. Lần này quả
nhiên phát huy tác dụng. Đã xuất kì bất ý kích trúng Ám Ma Tà Thần Hổ
một lần. Bất quá, điều mà Đường Tam không nghĩ tới chính là Tử Cực Thần
Quang không ngờ cũng chỉ khiến cho tầng hắc quang chung quanh thân thể
Ám Ma Tà Thần Hổ bị nghiền nát mà thôi. Vẫn không thể chính thức gây
thương nặng cho nó. Một loại cảm giác cực kì bất ổn trong nháy mắt
truyền khắp toàn thân. Một cái lỗ đen rộng đến ba thước đột nhiên truyền đến hấp lực khổng lồ. Đường Tam vừa mới sử dụng đại lượng hồn kĩ cùng
tinh thần lực công kích cũng không kịp ngăn cản được cỗ hấp lực cường
đại, bị trực tiếp hút vào. Còn Ám Ma Tà Thần Hổ cũng đồng dạng bị hút
vào trong lỗ đen kia.
Cả Đường Tam và Ám Ma Tà Thần Hổ đều cực kì am
hiểu bày mưu tính kế. Đường Tam do không quen thuộc với kĩ năng của Ám
Ma Tà Thần Hổ cho nên vẫn bị tổn hại. Kì thật, nếu lúc trước, Tử Cực
Thần Quang của hắn kịp công kích vào hắc cầu khi chưa kịp khuếch tán thì lỗ đen căn bản cũng không thể được sinh ra. Mà Ám Ma Tà Thần Hổ sau khi phát ra một kích này thì cũng đã là sa cơ lỡ vận, chỉ có thể tùy ý mặc
hắn chém giết.
Là do Đường Tam đã tự tin thái quá, cho nên phải công
địch để tự cứu thân. Vốn định hủy diệt bản thể của Ám Ma Tà Thần Hổ,
nhưng không ngờ được là Ám Ma Tà Thần Hổ tại thời điểm cuối cùng đã phát động ra một kĩ năng cuối cùng của nó. Thân mình của nó đã được kĩ năng
bảo vệ. Tử Cực Thần Quang của Đường Tam mặc dù uy lực đủ cường đại nhưng cũng chỉ là phá vỡ kĩ năng bảo vệ của nó mà thôi, vẫn không thể gây tổn thương đến thân thể của Ám Ma Tà Thần Hổ.
Nhưng Ám Ma Tà Thần Hổ
cũng không may mắn gì, sau khi lớp phòng ngự bên ngoài của nó bị Tử Cực
Thần Quang phá đi, nó cũng đã không thể dựa vào kĩ năng bảo vệ để giải
trừ uy lực kĩ năng này, cũng đồng dạng bị hút vào lỗ đen.
Ám Ma Tà
Thần Hổ trở thành hồn thú khó đối phó nhất của Đường Tam từ trước tới
nay, chả nhẽ Đường Tam lại không phải là hồn sư nhân loại khó đối phó
nhất của nó sao?
Chung quanh hết thảy đều lâm vào trong bóng tối,
Đường Tam chỉ cảm thấy thân thể của mình nhẹ nhàng không chịu bất kỳ áp
lực nào. Điều khiến cho hắn cảm thấy kì quái chính là hồn lực ba động
tựa hồ như đang mỗi lúc một yếu đi, thân thể cũng tựa hồ như xuất hiện
biến hóa kì dị. Ở trong thế giới hắc ám này, hắn dốc toàn lực thúc giục
Hải Thần ánh sáng, nhưng là, dấu ấn trên trán của Hải Thần tam xoa kích
lại không có chút phản ứng nào, tinh thần lực của hắn cũng bị áp chế
hoàn toàn.
Làm sao có thể như vậy? Rốt cục thì đây là kĩ năng gì? Tại sao lại phát sinh ra loại hiệu quả như thế này? Lần đầu tiên Trong thâm tâm, Đường Tam có chút luống cuống.
Bỗng đột nhiên, chung quanh chợt sáng rực lên, cảm giác đứng vững trên mặt đất truyền đến, Đường Tam
kinh ngạc phát hiện, hắn đã lạc vào một không gian kì lạ. Nơi này giống
như một cái lôi đài, thoạt nhìn thì là hình tròn nhưng lại rộng lớn mênh mông. Trên bầu trời không có mây, thái dương và các vì sao, chỉ có vô
tận hắc ám. Mà cỗ ánh sáng lại được phát ra từ chính lôi đài.
Cảm giác áp lực khiến cho Đường Tam cũng dần dần mất đi sự tỉnh táo .
Nhưng ngay lúc này, hắn cũng đã nhìn thấy đối thủ. Nhưng điều khiến cho hắn
có chút kinh ngạc chính là đối thủ tựa hồ như đang biến hóa.
Ám Ma Tà Thần Hổ đang ở ngay trước Đường Tam khoảng ba mươi thước, lúc này cũng
đang nhìn hắn chằm chằm. Chỉ là cặp hổ nhãn của nó lại tràn ngập sự phẫn nộ, không ngừng phát ra từng tiếng rít gào, không hề còn sự tỉnh táo
như lúc trước.
Vốn thân thể của Ám Ma Tà Thần Hổ dài chừng tám thước, vô cùng hùng tráng, mỗi khi hai cánh sau lưng của giang ra là có cảm
giác long trời lở đất. Nhưng lúc này, nó không những đã mất đi hai cánh
sau lưng mà ngay cả cái đuôi cũng biến thành chiếc đuôi cọp bình thường, Tà Thần câu thậm chí còn nhỏ đến mức thảm thương, một điểm năng lượng
ba động cũng không có. Mà thân thể của nó, càng là đã trở nên chỉ dài có thước rưỡi, so với lúc trước rút nhỏ rất nhiều. Nếu như lúc trước trông vô cùng nanh ác, thì hiện giờ con Ám Ma Tà Thần Hổ này thoáng nhìn lại
có vẻ vô cùng đáng yêu. Giống như là một con mèo lớn màu đen.
Còn Đường Tam trong lúc vô ý nhìn lại thân thể của chính mình thì cũng không khỏi sợ đến ngây người......—