Vì muốn khiến Đái Mộc Bạch bị tiêu hao lớn nhất, hắn vừa vào đã dùng ngay đòn sát thủ của mình.
Toả Thần hoàn lần thứ hai xuất hiện trước mặt Lôi Động, mà dường như Đái
Mộc Bạch lại không hề thấy quang mang khi Toả Thần hoàn ngưng tụ hồn
lực. Đệ nhất hồn hoàn phát sáng, một tầng quang mang bạch sắc bao trùm
lên mặt ngoài thân thể Đái Mộc Bạch, đúng là đệ nhất hồn kĩ Bạch Hổ hộ
thân chướng của Đái Mộc Bạch.
Lôi Động tức giận, trừng mắt nhìn về
phía Đái Mộc Bạch, tựa hồ đang hỏi, chẳng lẽ ngươi định dùng đệ nhất hồn kĩ đến ngăn cản đệ tứ hồn kĩ của ta sao? Ngươi cũng quá xem thường
người khác rồi.
Toả Thần hoàn trước mặt Lôi Động biến mất, sau một
khắc, đã hoàn toàn đánh lên người Đái Mộc Bạch. Lôi hoàn buộc chặt, thân thể Đái Mộc Bạch nhất thời dừng lại. Từng đạo lôi quang từ trong Toả
Thần hoàn phát ra, trong nháy mắt lan ra toàn thân Đái Mộc Bạch. Giống
như Lôi Động suy nghĩ, phòng ngự của đệ nhất hồn hoàn làm sao có thể
ngăn cản công kích từ đệ tứ hồn hoàn?
Ánh mắt của Đái Mộc Bạch cũng
không thay đổi, tà mâu song đồng như trước chăm chú nhìn vào đối thủ.
Sau khi Lôi Động thi triển đệ tứ hồn kĩ, rõ ràng đã có dấu hiệu hồn lực
tiêu hao lớn, cả người đều hơi run run, mặt trắng bệch như tờ giấy.
Nơi khoé miệng toát ra một tia khinh thường, Đái Mộc Bạch đột nhiên ngẩng
đầu, một tiếng gầm rít bộc phát từ miệng hắn, ngay sau đó, một màn khiến tất cả Lôi Đình học viện chiến đội thất thần xuất hiện. Trên người Đái
Mộc Bạch, hồn hoàn cũng không có biến hoá, nhưng mặt ngoài thân thể hắn
lại xuất hiện một tầng sáng kim sắc, trên người bởi vì vũ hồn phụ thể
vốn hiện ra bộ lông màu trắng, trong nháy mắt hoàn toàn biến thành kim
sắc.
Răng rắc, tiếng nghiền nát vang lên, toàn thân cơ nhục căng
cứng, lực lượng trong nháy mắt phóng thích, tà mâu của Đái Mộc Bạch mở
to, Toả Thần hoàn trói buộc hắn liền phát ra những tiếng nứt vỡ yếu ớt.
Phanh …, một điểm lam quang trên không trung vỡ thành ba, Toả Thần hoàn bị
nghiền nát, Đái Mộc Bạch như giữ lực chờ đợi, liền như mãnh hổ vồ tới.
Tại sao lại thế được?
Một khắc này, không chỉ là Lôi Động, tất cả thành viên Lôi Đình học viên
trong đầu đều trống rỗng, bọn họ không hiểu nổi, tại sao Đái Mộc Bạch
nhìn qua rõ ràng không hề sử dụng hồn kĩ, lại có khả năng từ trong trói
buộc của đệ tứ hồn kĩ của Lôi Động mà thoát ra ngoài. Tại sao hắn cũng
không bị tê liệt do lôi điện trong Toả Thần hoàn?
Đái Mộc Bạch tự
nhiên sẽ không cho bọn họ đáp án, ngay khi sư phụ của Lôi Đình học viện
tỉnh ngộ, hắn đã tới ngay trước mặt Lôi Động, cũng như trước, không sử
dụng hồn kĩ, chỉ là một hổ chưởng vồ tới, nặng nền đập lên vai Lôi Động. Lúc hổ chưởng đánh ra, hổ trảo trong nháy mắt bắn tới.
Thân thể Lôi
Động như một người rơm, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài sân, trước lúc
hôn mê, hắn rõ ràng nghe thấy thanh âm bộ xương mình vỡ vụn.
Vuốt hổ
cực kỳ sắc bén, để lại sau lưng hắn năm vết cào thật sâu, xương trên vai trái của hắn đã hoàn toàn bị nghiền nát, nếu không phải Đái Mộc Bạch
giữ lại lực, chỉ riêng một chưởng này đã có thể lấy mạng hắn.
Chấn
bay đối thủ, nhưng Đái Mộc Bạch cứ như chưa làm gì cả, xoay người hướng
tới vị trí ban đầu bước tới. Ánh mắt hắn nhìn Đường Tam, trong tà mâu
hiện lên một tầng tử khí nhàn nhạt.
Đường Tam trên mặt nở nụ cười, giơ ngón cái hướng về Đái Mộc Bạch.
Khi ánh mắt của hai người trao đổi, Lôi Đình học viện bên kia cũng không
dừng lại, thương thế của Lôi Động rất nặng, lúc này, toàn bộ sau lưng đã nhuộm đỏ bởi máu tươi, khi hôn mê, cánh tay trái mềm rủ xuống. Lực
lượng của Đái Mộc Bạch so với trong tưởng tượng còn bá đạo hơn, dọc the
xương bả vai vỡ vụn, còn có vài cái xương sườn cũng có dấu hiệu bị
nghiền nát, thương thế nặng như vậy, đừng nói là hai trận thăng cấp tái
cuối cùng, dù là chung kết quyết tái chỉ sợ cũng không thể tham gia
được.
Sư phụ của Lôi Đình học viện cơ hồ trước tiên liền tỏ vẻ kháng nghị với ban trọng tài.
Trọng tài chạy đến trước mặt Đái Mộc Bạch tiến hành chất vấn, Đái Mộc Bạch
liền đưa ra giải thích rất đơn giản, khi đó, mặc dù hắn chiếm ưu thế,
nhưng đối phương cũng không nhận thua, hắn cũng không hề giết chết đối
thủ, chỉ là đem đối thủ đánh bay ra ngoài thôi, đâu có vi phạm quy tắc
của trận đấu.
Sự thật đúng là như vậy, bất kể nói thế nào, Đái Mộc
Bạch cũng không có ý muốn giết chết đối thủ, mà lúc đó, Lôi Đình học
viện bên kia cũng quả thật không tỏ vẻ nhận thua.
Đái Mộc Bạch vẫn
như trước, ngạo nghễ đứng ở trung tâm sàn đấu, cúi đầu xem xét một chút
hổ chưởng tay phải, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác nhiệt
huyết sôi trào.
Rốt cuộc cũng không cần ẩn giấu thực lực, cảm giác luôn áp chế chính mình thật sự là khó chịu.
Từ khi thăng cấp tái bắt đầu tới giờ, dưới yêu cầu của Đại sư, hắn vẫn
không sử dụng toàn bộ thực lực bản thân. Làm một đội trưởng, nhìn đồng
đội ở trên đài đạt được thắng lợi, chính mình chiến thắng nhưng cũng
không được xuất ra toàn lực, Đái Mộc Bạch thắng kiểu như vậy thì sao có
thể thoải mái đây? Cũng chỉ có Đại sư mới có thể khiến hắn áp chế chính
mình.
Nói về tuổi, Đái Mộc Bạch là lớn nhất trong Sử Lai Khắc thất
quái, thời gian tu luyện cũng dài nhất. Hắn hiện tại đã không còn là bốn mươi bốn cấp mà là bốn mươi lăm cấp hồn lực. Ngay ngày hôm trước, hắn
vừa mới đột phá. Hắn sở dĩ có thể bằng vào đệ nhất hồn kĩ mà thoát khỏi
trói buộc của địch thủ, cũng không phải may mắn. Vừa nghĩ đến điểm này,
Đái Mộc Bạch liền sinh ra cảm kích mãnh liệt đối với Đường Tam.
Tại
sao hắn có thể làm được như vậy? Tại sao trong lôi điện, hắn lại không
bị tê liệt? Rất đơn giản, bởi vì một gốc tiên thảo, một gốc cây tiên
thảo tên là Kì Nhung Thông Thiên cúc.
Kì Nhung Thông Thiên cúc, khi ăn vào, khí lan ra tứ chi, bát mạch được đả thông, có thể luyện kim cương bất hoại thể.
Kim cương bất hoại, hiển nhiên hơi khoa trương, nhưng cũng đủ nói lên hiệu
dụng của tiên thảo. Vũ hồn bạch hổ của Đái Mộc Bạch cùng Kì Nhung Thông
Thiên cúc có thể nói là vô cùng phù hợp. Mã Hồng Tuấn cũng nhờ tác dụng
của Kê Quan Phượng Hoàng Quỳ mà giải trừ uy hiếp từ tà hoả, làm vũ hồn
phượng hoàng trở nên tinh khiết, Đái Mộc Bạch làm sao không có chỗ tốt
chứ?
Thân thể Đái Mộc Bạch lúc này có thể nói là thân thể kim cương,
toàn bộ các thuộc tính kháng đều được tăng lên mạnh mẽ, ngay cả người có cùng con đường tu luyện với hắn là Triệu Vô Cực cũng phải than thở
không thôi.
Hiệu quả tê liệt của lôi điện cũng không phải không có
tác dụng với Đái Mộc Bạch, chỉ là hồn lực của đối thủ yếu hơn hắn, thân
thể hắn lại có tính kháng mạnh mẽ, tự nhiên ảnh hưởng trên diện rộng của lôi điện bị suy yếu, ít nhất, Toản Thần hoàn không đủ để hạn chế hành
động của hắn.
Mà tác dụng lớn nhất của Toả Thần hoàn lại là khiến đối thủ bị tê liệt do lôi điện. Thân thể Đái Mộc Bạch cứng rắn như thế nào, dưới tình huống đó, hiệu quả tê liệt từ lôi điện không có bao nhiêu tác dụng, do đó làm sao khống chế được Đái Mộc Bạch?
Đó mới là thực lực
chân chính của Đái Mộc Bạch, thể trạng thân thể hắn sau khi dùng Kì
Nhung Thông Thiên cúc, đừng nói là đối thủ có cùng số lượng hồn hoàn,
cho dù là cao hơn hắn một hồn hoàn, cũng không nhất định có thể đả
thương được hắn.
Cương mãnh, bá đạo, đây chính là đặc điểm của Đái
Mộc Bạch, những điều Đại sư chỉ điểm cho hắn, chính là đem sự bá đạo này biến thành phách tuyệt thiên hạ.
Dưới tình huống kháng nghị không có kết quả, gã học viên cuối cùng của Lôi Đình học viện, cũng chính là đội trưởng của cả bọn, liền xuất trận.
Ngọc Thiên Tâm, bốn mươi ba cấp
cường công hệ chiến hồn sư, vũ hồn Lam Điện Phách Vương Long, là đệ tử
trực hệ của một trong bảy đại tông môn, Lam Điện Phách Vương Long gia
tộc. Nói về bối phận, hắn là anh họ của Ngọc Thiên Hằng đến từ Thiên Đấu hoàng gia học viện. Chỉ là, thực lực so với Ngọc Thiên Hằng kém hơn một chút mà thôi.
Chứng kiến Ngọc Thiên Tâm xuất trận, Đại sư hơi nhướng mày một chút, hắn cùng Liễu Nhị Long đều xuất thân từ Lam Điện Phách
Vương Long gia tộc, Ngọc Thiên Hằng là cháu hắn, Ngọc Thiên Tâm cũng là
cháu họ hắn, nếu tính phụ thân Liễu Nhị Long là trưởng tôn, Liễu Nhị
Long là thân cô cô của hắn.
Chứng kiến người trong tông môn, Đại sư
khó tránh khỏi lại nhớ tới chuyện của mình cùng Liễu Nhị Long, hắn đã ra lệnh cho Đái Mộc Bạch, đối mặt với đối thủ, không cần lưu tình, chỉ cần không vi phạm quy tắc giết chết đối phương. Không phải hắn không nể
tình thân, mà là hắn không hy vọng bởi vì mình mà ảnh hưởng đến Sử Lai
Khắc thất quái.
" Ngươi nên vì việc vừa rồi mà nỗ lực hết sức đi. " Ngọc Thiên Tâm hung hăng chăm chú nhìn Đái Mộc Bạch. Làm đội trưởng của Lôi Đình chiến đội, chứng kiến đồng đội mình trọng thương, mắt hắn đã
có chút đỏ lừ.
Đái Mộc Bạch lạnh nhạt nói: " Như vậy cần phải xem, ngươi có bổn sự đó hay không. "
Hừ lạnh một tiếng, Ngọc Thiên Tâm nhẹ gầm lên, phóng xuất ra vũ hồn của mình.
Một đoàn lam quang chói mắt từ mi tâm Ngọc Thiên Tâm chợt bùng phát, ngay
sau đó, Lam quang trong nháy mắt khuếch tán, từ mi tâm hắn hạ xuống toàn thân, một cái đầu tích điện màu lam, như con rắn nhỏ bộc phát ra, chạy
chung quanh thân thể. Dấu hiệu tia chớp loé lên trên trán hắn, cùng với
Ngọc Thiên Tâm lúc trước thì có sự khác biệt, thân thể hắn có hai chỗ
biến hoá do vũ hồn phụ thể.
Xuất hiện biến hoá chính là song chưởng
của hắn. Ống tay áo do cánh tay bành trướng đã biến thành tro bụi ( Do
tay vừa bành trướng lại thêm lôi điện bắn ra – ). Chiều dài cánh tay kéo ra hơn nửa thước, hai đầu cánh tay cực kì thô, mang theo lân phiến màu
tím, ngón tay biến thành móng vuốt, bao trùm lân phiến giống nhau, trên
tay mỗi một khúc xương đều trở nên cực kì to lớn, lam điện xà màu tím
không ngừng rôi trên cánh tay, hoặc là ngưng tụ, hoặc lưu lại. Hai vàng, hai tím, bốn hồn hoàn cũng không giống những hồn sư khác, xoay quanh
người mà đặc thù xoay quanh cánh tay biến dị của hắn, mỗi bên hai cái
hồn hoàn.
Vũ hồn của Lam Điện Phách Vương Long, bắt đầu từ cấp ba
mươi, mỗi cấp đạt một hồn hoàn, thì một bộ phận thân thể sẽ biến dị
giống với rồng. Lúc đầu, Ngọc Thiên Hằng là ba mươi chín cấp, bởi vậy
chỉ có một cánh tay như thế. Lúc này, Ngọc Thiên Tâm đã vượt qua bốn
mươi cấp, hai cánh tay đã biến thành hình dạng giống rồng. Bất kể là khí tức hay khí thế, hắn hiện tại so với Ngọc Thiên Hằng lúc trước đều
cường đại hơn rất nhiều.
Dừng mắt trên người đối thủ, Đái Mộc Bạch
cảm thụ được nguyên vẹn áp lực của đối thủ ép vào mặt. Lúc đầu, đối mặt
với Ngọc Thiên Hằng, Đái Mộc Bạch lần đầu tiên cảm nhận được uy áp đến
từ vũ hồn, hiện tại, loại cảm giác này lại xuất hiện trước mắt, đến từ
đối thủ vừa xuất hiện.
Là một trong ba thượng tông, uy lực từ vũ hồn
của Lam Điện Phách Vương Long không thể nghi ngờ gì. Nhưng, Đái Mộc Bạch tin tưởng, sau khi dùng Kì Nhung Thông Thiên Cúc, bạch hổ vũ hồn của
mình tuyệt không kém đối thủ.
Nhìn hai mắt đổi thủ đỏ rực, tà mâu
song đồng của Đái Mộc Bạch càng trở nên thâm thuý, hai người mặt đối mặt nhìn nhau chằm chằm..