Đại sư lẳng lặng đứng ở khu vực của Sử Lai Khắc học viện, nhìn kỹ trận
đấu giữa hai người sắp bắt đầu, thần sắc trên mặt bình tĩnh. Mặc dù Đái
Mộc Bạch không phải là học viên cuối cùng của Sử Lai Khắc học viện xuất
tràng, nhưng đối với hắn đây lại là trận đấu cuối cùng.
Giống như lời của Vũ Hồn điện Bạch Kim Chủ Giáo Tát Lạp Tư nói, ở trường trận đấu
này, sở dĩ Sử Lai Khắc học viện có thể dễ dàng chiến thắng đối thủ như
vậy, ngoại trừ thực lực bản thân ra, còn có cả sự an bài gần như hoàn mỹ của Đại sư.
Va chạm giữa hai bên đã bắt đầu, điện xà phóng xuất,
Ngọc Thiên Tâm kêu to một tiếng, thân thể bay lên trời, trực tiếp hướng
đến Đái Mộc Bạch đánh tới.
Luận về phong cách chiến đấu, vũ hồn Lam
Điện Phách Vương Long của hắn không thể nghi ngờ chính là giống như Đái
Mộc Bạch, đều là cường công trong cường công. Trong huyết dịch của mỗi
gã đệ tử trực hệ của Lam Điện Phạch Vương Long gia tộc, máu chảy đều
tràn ngập tính công kích. Tấn công mới là cách phòng ngự tốt nhất, chỉ
có tấn công mới có thể trực tiếp đánh bại đối thủ.
Lam Điện Long Trảo cùng lúc bộc phát, Ngọc Thiên Tâm phát ra hai đạo long trảo mạnh mẽ,
đây chính là chỗ cường đại của vũ hồn Lam Điện Phách Vương Long . Mỗi
lần tăng lên một tầng, uy thế của vũ hồn sẽ tăng lên vài phần, hồn kỹ
cũng tương tự, tại những tầng khác nhau thi triển thì uy lực lại khác
nhau. Là một vũ hồn đỉnh cao, đó không thể nghi ngờ chính là ưu thế của
Lam Điện Phách Vương Long.
Đái Mộc Bạch không hề né tránh, trong bọn
họ chiến đấu như vậy, người nào né tránh trước có nghĩa là người đó đã
thua trận. Cho nên hắn chẳng những không có né tránh, ngược lại vẫn
tương tự chỉ dùng hồn kỹ đầu tiên để ngạnh kháng, dưới sự tác động của
Bạch Hổ Hộ Thân Chướng, bạch quang bắt đầu lóe sáng, lợi trảo từ trên hổ chưởng (tay) bắn ra, long hổ bốn chưởng tại không trung va chạm kịch
liệt ở một chỗ.
Oanh --
Hai đạo thân ảnh cơ hồ đồng thời bay ngược về phía sau, trên người Đái Mộc Bạch có điện xà chớp động, mái tóc dài
màu vàng dưới sự kích thích của lôi điện, không có gió là tung bay, lông Bạch Hổ trên cánh tay bị kích thích đến dựng đứng lên.
Vũ hồn Lam
Điện Phách Vương Long chính là Lôi nguyên tố, như lôi chu không thể có
khả năng so sánh với nó được. Đón đỡ một Lam Điện Long Trảo này, thân
thể Đái Mộc Bạch đang chịu sự đánh sâu vào của lôi điện.
Nhưng đối
thủ của hắn cũng không tốt đẹp gì, trên lân phiến bao trùm trên long
trảo của Ngọc Thiên Tâm kia đều lưu lại năm đạo vệt trắng thật sâu, trên mặt lân phiến cũng xuất hiện vết nứt rách. Sự sắc bén cùng bá đạo của
Bạch Hổ Lợi Trảo tương tự cũng lưu lại vết thương cho hắn.
Quan sát lần đầu tiên đối kháng, lực lượng hai bên xem như cân bằng.
Quang mang màu vàng nhàn nhạt từ dưới bộ lông Bạch Hổ hiện ra, Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc giúp cho Đái Mộc Bạch có được Kim Cương Bất Hoại, phòng ngự
rất nhanh đã hóa giải những nguy hại mà lôi điện mang đến. Thân thể hai
bên cơ hồ vừa rơi xuống mặt đất đã lại lập tức bắn lên, một lần nữa
hướng đến đối phương phóng tới.
Trận đấu lúc trước của Đái Mộc Bạch
chỉ là thoáng tiêu hao một chút hồn lực thôi, mà lúc này cấp bậc của hắn lại cao hơn Ngọc Thiên Tâm đến hai cấp, nên có thể coi hồn lực bây giờ
của hai người là ngang ngửa nhau, trường trận đấu này chính là đấu về
hồn lực và hồn kỹ của hai bên, người nào có năng lực thực chiến càng
mạnh, vũ hồn càng mạnh là có thể thu được thắng lới trong trận này. Đệ
tam hồn kỹ của Tà Mâu Bạch Hổ, Bạch Hổ Kim Cương Biến phát động.
Lam Điện Phách Vương Long đệ tam hồn kỹ Lôi Thần Chi Nộ phát động.
Bạch quang nồng đậm chuyển thành màu vàng, thân thể Đái Mộc Bạch chợt trở
nên cường trán hơn, bộ lông trắng bao trùm toàn thân toàn bộ đã biến
thành màu vàng, chỉ có chữ Vương màu đen trên trán là hiện ra rõ ràng,
trong cơ thể tràn ngập lực lượng bùng nổ. Vào lúc này, thậm chí ngay cả
hổ trảo sắc bén của hắn cũng đã bị nhiễm màu vàng, lực công kích tăng
lên đã đạt tới cực hạn mà hiện giờ hắn có thể có được. Dưới sự tác động
của Bạch Hổ Kim Cương Biến, Đái Mộc Bạch lúc này chính là phóng ra thực
lực kinh khủng nhất.
Lôi Thần Chi Nộ của Ngọc Thiên Tâm cùng với Bạch Hổ Kim Cương Biến của Đái Mộc Bạch đều cùng là có chức năng tăng cường
kỳ diệu, năng lực lôi điện tăng một trăm phần trăm, hồn lực tăng một
trăm phần trăm, sự cường mãnh của vũ hồn Lam Điện Phách Vương Long quả
nhiên không thể nghi ngờ, lam quang mãnh liệt nhanh chóng chuyển thành
màu lam tím, tựa như một tầng lôi điện tạo thành giáp trụ bao trùm trên
người hắn, cặp long trảo kia rõ ràng đã to lớn hơn, vết rách lúc trước
bị hổ trảo lưu lại đã hoàn toàn biến mất.
Giờ khắc này, hồn lực của hai bên đều đã tăng đến cực hạn, va chạm chính thức bắt đầu.
Bên ngoài sân đấu, bất luận là đệ tử của các học viện, hay là các thành
viên của Hoàng gia kỵ sĩ, lúc này ánh mắt đều bị tập trung trên trận đấu này, đây mới chính thức là cường giả chiến đấu, chính thức là đặc sắc.
Mặc dù hai bên trong trận đấu này mới chỉ có hơn bốn mươi cấp, nhưng vũ hồn cường đại cùng với ánh mắt bạo liệt của bọn họ đều chứng minh cho mọi
người thấy được sự kinh khủng của mình. Cho dù là những hồn sư cường đại đang ngồi trên đài khách quý, hồn lực hơn xa bọn họ, cũng không nhịn
được mà chú ý, bất luận là Ngọc Thiên Tâm hay Đái Mộc Bạch, niềm tin tất thắng của bọn họ đã lây lan sang những người đang xem cuộc chiến này.
" Lôi Đình Vạn Quân."
" Bạch Hổ Liệt Quang Ba."
Đệ tam hồn kỹ phụ trợ cho đệ nhị hồn kỹ bộc phát, vô số quang cầu màu vàng nồng đậm bắn nhanh ra, nghênh đón nó là vô số đoàn lôi điện màu lam
tím.
Hai màu quang mang huyễn lệ vàng tím trong nháy mắt va chạm, trên mặt sàn đấu phảng phất như xuất hiện một cái mặt trời rực rỡ.
Hồn lực khổng lồ ba động làm cả trung tâm sàn đấu bị rung động, hai bên
cũng không có sử dụng kỹ xảo gì, chỉ là đơn thuần dùng hồn kỹ đối kháng, nhưng như vậy lại càng nguy hiểm, một khi một bên bị rơi vào thế hạ
phong, vậy trận đấu sẽ lập tức chấm dứt, hơn nữa bên thất bại nhất định
sẽ có kết cục trọng thương.
Tia máu, phân biệt từ khóe miệng của bọn
họ trào ra, lực lượng của hai bên đã đạt tới một mức độ cực kỳ kinh
khủng rồi, thân thể hai người nhìn qua chưa thấy biến hóa gì, nhưng từ
trước ngực bọn họ phập phồng mãnh liệt là có thể nhìn ra, lần va chạm
vừa rồi đối với bọn họ đều bị ảnh hưởng rất lớn.
Ngọc Thiên Tâm ngưng trọng nhìn Đái Mộc Bạch, Đái Mộc Bạch cũng dừng ở trên người hắn. Đối
thủ của Đái Mộc Bạch không thể nghi ngờ chính là vương bài trong vương
bài của Lôi Đình học viện, trong một thế hệ trẻ tuổi của Lam Điện Phách
Vương Long gia tộc, Ngọc Thiên Tâm cùng Ngọc Thiên Hằng chính là hai
ngôi sao sáng nhất, thực lực của hai người luôn không sai lệch lắm, chỉ
là Ngọc Thiên Hằng ít tuổi hơn Ngọc Thiên Tâm một chút nên mới có thể
nhận được sự coi trọng cao hơn.
Vì đuổi theo Ngọc Thiên Hằng, vì để
cho gia tộc đặt nhiều sự trọng thị trên người mình hơn, Ngọc Thiên Tâm
không ngày nào dám trễ nải, sự cố gắng nỗ lực của hắn để bù đắp phần
thiên phú kém đường đệ của mình càng nhiều hơn. Trước khi đến đây tham
gia lần đại chiến này hắn đã tưởng tốt lắm rồi, nhất định tại trong Tổng quyết chiến đánh bại đường đệ của mình, hướng đến mọi người trong Lam
Điện Phách Vương Long gia tộc chứng minh rằng, chính mình mới là người
thừa kế gia tộc trong tương lai tốt nhất.
Chưa gặp được Ngọc Thiên Hằng, làm sao có thể thua đây?
Còn Đái Mộc Bạch không thể nghi ngờ, chính là một trong những thiên tài của Sử Lai Khắc học viện, trước khi Đường Tam đến, cho dù là thiên phú của
Mã Hồng Tuấn cũng phải kém xa hắn. Tà Mâu Song Đồng, trời sinh dị tượng, ngày mà hắn được sinh ra, đã nhận định cả đời hắn bất phàm.
Rời khỏi quê hương đi tới Thiên Đấu đế quốc, đi tới Sử Lai Khắc học viện, hắn
chính là để cho mình càng trở nên mạnh hơn. Chiến đấu với một đối thủ, ở trong lòng hắn cho đến giờ cũng sẽ không bao giờ tồn tại hai chữ thất
bại, hắn không thể thua và cũng sẽ không bao giờ thua, đối mặt với đối
thủ cùng cấp bậc, trong lòng hắn tràn ngập khát vọng thắng lợi cùng
quyết tâm.
Hai người như vậy, mang những quyết tâm giống nhau, kết quả quyết định, cuối cùng cũng chỉ có thực lực của bọn họ.
Tới tình huống trước mắt này, bọn họ đều kiêu ngạo, cho dù có kỹ xảo cũng
tuyệt không muốn xuất ra, trường trận đấu này với bọn họ mà nói, cũng là một cuộc chiến tôn nghiêm, bọn họ cần dùng thực lực tuyệt đối đánh bại
đối thủ, tuyệt không dùng kỹ xảo. Phong cách bọn họ cực kì giống nhau,
sau lần đầu tiên va chạm đã khiến bọn họ đưa ra quyết định như vậy, bất
kỳ ai cũng sẽ không sửa đổi quyết định.
Không có sử dụng lại hồn kỹ, thân thể hai người đồng thời lao vào đánh nhau, lúc này hoàn toàn là da thịt chiến đấu.
Hổ trảo cùng long trảo, phân biệt đánh vào trên người đối thủ, bộc phát ra lực lượng cường đại.
Long lân bắn ra bốn phía, lông hổ bay lên, long hổ chi chiến hoàn toàn tiến vào cảnh giới điên cuồng.
Mỗi lần va chạm, tất nhiên sẽ có tổn thương, máu tươi bắt đầu chảy ra, từng đạo vết thương bắt đầu xuất hiện trên thân thể nam nhân cường hãn của
hai người.
Nhưng mà ánh mắt của hai người vẫn kiên định như trước, không chút nào che giấu khát vọng thắng lợi.
Oanh --
Hai trảo của Đái Mộc Bạch đánh lên ngực đối thủ, mà long trảo của Ngọc
Thiên Tâm cũng phách lên vai hắn, hai người lại tiếp tục bắn ngược lại,
chỉ là vào lúc này, bọn họ không còn khả năng khống chế thân thể mình
đứng vững trên mặt đất được nữa, cơ hồ đồng thời ngã lăn trên mặt đất,
đều tự phun ra một ngụm máu.
Hồn lực dưới tác dụng của đệ tam hồn kỹ
liền kịch liệt tiêu hao, Đái Mộc Bạch đứng lên, Ngọc Thiên Tâm cũng đứng lên, nhưng tốc độ của hắn chậm hơn Đái Mộc Bạch nửa phần.
Trên mặt hai người, đều không thấy được vẻ mặt, quần áo trên người bọn họ đều bị máu tươi thấm đẫm.
Bởi vì dùng sức quá mức mà xương cốt trên người Đái Mộc Bạch phát ra những
tiếng kêu, lúc này trong Tà Mâu của hắn tràn ngập sự điên cuồng.
" Đến đây đi, để cho chúng ta quyết một trận thắng bại, ai là người cuối cùng đứng ở chỗ này sẽ là người thắng lợi." Thanh âm lạnh như băng mà tà dị nhưng đầy sự bá đạo, mặc dù hắn chỉ có
mười bảy tuổi, nhưng lúc này hắn nhìn như một vị đại trượng phu đỉnh
thiên lập địa**.
" Được." Ngọc Thiên Tâm không chút do dự đáp
lại, hai người cơ hồ đồng thời phun ra một ngụm máu, hồn lực cường đại
bắt đầu ngưng tụ trên người bọn họ.
-------
** đỉnh thiên lập địa : đội trời đạp đất.