Cửa thành cao chừng mười thước, rộng cũng mười thước, đủ để sáu người
cưỡi ngựa đi song song, bên cạnh còn hai cổng phụ, cũng cao và rộng năm
thước, người đi đường chỉ có thể đi vào bằng cổng phụ, cửa lớn ở giữa
đóng chặt.
Sử Lai Khắc học viện một hàng người đến bên ngoài cửa
thành, ngay khi mọi người chuẩn bị tiến vào trong thành thì thấy trên
bảng thông báo lớn ở cổng thành có dán thông báo thật lớn.
"Kính
mời. Lam Phách cao cấp hồn sư học viện, do mở rộng ra, hiện tại muốn
tuyển nhân viên, mười Hồn tôn đã ngoài bốn mươi cấp, hồn lực càng cao
càng được ưu tiên, một khi được tuyển, đãi ngộ không cần phải lo nghĩ."
Đọc được ti tức này, Phất Lan Đức có chút kinh ngạc, "Tại sao quảng cáo của học viện lại có thể dán ở thông báo trên cửa thành thế này? Việc này tốn không ít tiền a!" Tâm tình khôi phục, một chút bản sắc lại thể hiện ra.
Tần Minh đối với tình huống ở thủ đô của Thiên Đấu đế quốc này vô cùng quen thuộc, vội vàng nói: "Có thể mở cao cấp hồn sư học viện trong Thiên Đấu thành này nhất định phải có bối cảnh. Mà bối cảnh đằng sau Lam Phách học viện này là cái gì ta
mặc dù không biết, nhưng trong lần toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện
đại tái trước,trong khi tham gia hình thức thi đấu vòng tròn tại thủ đô
Thiên Đấu thành, Thiên Đấu hoàng gia học viện tham gia hai đội, còn bọn
họ tham gia một đội, bất quá, năm nay đám đệ tử đó của Lam Phách học
viện đều đã tốt nghiệp hết, mà Hoàng đấu chiến đội của Thiên Đấu học
viện năm nay thực lực mạnh hơn rất nhiều so với đội tham gia cao cấp hồn sư học viện đại tái năm ngoái, e rằng lần này bọn họ không có cơ hội
gì."
Phất Lan Đức nói: "Lam Phách học viện này có quy mô, kích cỡ như thế nào?"
Tần Minh nói: "Ước chừng bằng một phần ba Thiên Đấu hoàng gia học viện. Quy mô kích thước
mặc dù nhỏ hơn một chút, nhưng bọn họ mở ở bên trong Thiên Đấu thành,
phí tổn so với Thiên Đấu hoàng gia học viện cũng không thấp hơn mấy, chỉ có điều không có bối cảnh hoàng thất mà thôi. Nghe nói giáo học tại học viện này phi thường nghiêm cẩn (nghiêm khắc + cẩn thận), hơn nữa lại có một đặc điểm, chỉ thu bình dân đệ tử, cự tuyệt toàn bộ quý tộc, nếu nói không có bối cảnh, quyết không có khả năng trụ vững bên trong Thiên Đấu thành đâu."
Phất Lan Đức trong mắt toát ra một tia trả thủ khoái ý, "Ai nói Lam Phách học viện tham gia đại tái lần này không thể so với Thiên
Đấu Hoàng gia học viện. Bọn họ có thể, sẽ rất nhanh thôi."
Tần Minh sững sở, "Viện trưởng, ngài muốn nói…"
Phất Lan Đức thở dài một tiếng, nói: "Vừa rồi trên đường đi ta đã suy nghĩ rất kỹ. Sử Lai Khắc học viện của chúng ta vốn không có tư cách là cao cấp hồn sư học viện. Muối khôi phục dễ
dàng, thì phải xử lý nhiều vấn đề lắm, mà ta thì đã già rồi, không thể
để các lão huynh đệ vì lý tưởng mờ mịt hư vô của ta mà phải chịu khổ.
Lam Phách học viện, không sai, chúng ta đi xem thử, huống chi, mối nhục
hôm nay mà không báo, tuyệt không phải là phong cách của Phất Lan Đức
ta. Các ngươi thấy thế nào?" Câu cuối cùng hắn hướng sang đám sư phụ cùng Sử Lai Khắc thất quái nói.
Triệu Vô Cực a a cười, nói: "Ngươi là lão Đại, ngươi tác chủ là được rồi, còn hỏi chúng ta làm j."
Sư Lai Khắc thất quái đồng thanh há miệng nói: "Viện trưởng toàn quyền tác chủ."
Phất Lan Đức mỉm cười nói, "Nơi này nếu không được, chúng ta sẽ trở về khôi phục học viện, đi thôi, trước tiên đi xem rồi nói sau." Không ai để ý, lúc này sâu trong đáy mắt Phất Lan Đức toát ra một tia
quang mang giảo hoạt. (Thằng cha này thù dai wớ, trả thù lại đại sư đấy
>"
Dựa theo địa chỉ có ghi trên thông báo, mọi người tiến
vào trong Thiên Đấu thành, không cần phải hỏi, có Tần Minh dẫn đường,
bọn họ chuyên qua nhiều con đường, rất nhanh tìm đến được nơi cần đến.
Bên trong Thiên Đấu thành cực kỳ phồn hoa, tất cả các ngã tư đường đều là
đá xanh lát phẳng, mỗi một cái ngã tư đường đều là những con đường rộng
lớn như Tác Thác thành, cả toà thành thị quy mô kích thước chỉ có thể
dùng từ hoành tráng để hình dung.
Cửa vào Lam Phách học viện nhìn qua không khác nhiều so với cửa thành Thiên Đấu thành, mặc dù đơn giản hơn
rất nhiều, nhưng cánh cửa quả thật cao mười thước, bạch ngọc điêu ở cửa
ra vào mặc dù nói là không hoa lệ hơn, nhưng rất có khí thế, phía trên
cánh cửa có tám chữ vàng to: Lam Phách cao cấp hồn sư học viện
Vừa đến cửa Lam Phách học viện, Tần Minh ngay lập tức tìm được cửa tiếp đón, phía trên ghi Phòng báo danh tuyển dụng.
"Các ngươi đều đến báo danh tuyển dụng làm sư phụ ở học viện đấy ư?" Phụ trách tiếp đãi là một gã hồn sư trung niên nhìn qua hơn bốn mươi
tuổi, nghi vấn của hắn chủ yếu nhằm vào Sử Lai Khắc thất quái, dù sao,
mấy đứa nhỏ này cũng mới chỉ hơn mười tuổi.
Phất Lan Đức nói: "Không, báo danh là chúng ta, mấy đứa nhỏ này là đệ tử của chúng ta, nếu chúng
ta có thể ở được tuyển dụng, hy vọng đệ tử của chúng ta cũng có thể được vào học viện."
Tiếp đãi sư phụ nói: "Đệ tử nhập học cũng phải trải qua khảo hạch, như vậy đi, các vị trước tiên trắc thí hồn sư
trước, nếu các ngươi có thể trở thành học viện sư phụ, ta nghĩ, đệ tử
của các ngươi cũng có thể thông qua tiến cử vào học trong học viện, dù
sao, bây giờ cũng trải qua kì báo danh học viên mới, hơn nữa, đệ tử của
các ngươi còn hơi nhỏ."
Bình thường mà nói, cao cấp hồn sư học
viện cho dù có hồn sư xuất sắc cũng ít nhất là mười sáu tuổi đến mười
tám tuổi mới có thể tiến vào, chủ yếu là hai mươi tuổi. Bọn Đường Tam
nhìn qua như thế nào cũng không giống bộ dáng mười tám tuổi.
"Trắc thì không có vấn đề gì, tiến hành ở nơi nào?"
Tiếp đãi sư phụ ở chỗ này cũng đã vài ngày, số lượng hồn sư đến báo danh rất ít, dù sao, đến học viện làm sư phụ, đãi ngộ như thế nào cũng không thể so sánh với y phụ mọi người tộc. Đó mới là hướng đi tốt nhất cho hồn sư cao cấp. Mà ít nhất bảy người trước mắt đến báo danh làm sư phụ, hắn
làm sao dám sơ xuất, vội vàng nói: "Ta đưa mọi người đi tham gia trắc thí."
Đi vào bên trong Lam Phách học viện, cảm giác so với Thiên Đấu hoàng gia
học viện khác nhua không nhỏ. Nơi này mặc dù không có cảnh sắc đẹp như
Thiên Đấu Hoàng gia học viện nằm trên núi, nhưng tất cả mọi thứ đều gây
cho người khác một loại cảm giác phi thường khí thế. Con đường mở rộng,
trải dài vào bên trong, hai bên đường là rừng cây. Cuối đường có thể
thấy một toà thao tràng lớn đường kính hơn hai trăm thước, vây quanh bởi một loạt toà kiến trúc ba tầng. Tiếp đãi sư phụ lần lượt giới thiệu với mọi người, các toà nhà ba tầng này là lớp học, túc xá cũng như nơi tu
luyện của học viện. Nếu nói Thiên Đấu hoàng gia học viện kiến tạo như
một đỉnh núi, thì Lam Phách học viện này kiến tạo ở giữa trung tâm rừng
râm, bởi vì phạm vi còn lại xung quanh các toà nhà đều là rừng rậm. Nghe nói, đây là mảnh thực vật lớn nhất nằm bên trong Thiên Đấu thành. Có
thể sở hữu một mảnh rừng rậm như vậy, đúng như câu Tần Minh nói, kẻ nào
dám bảo Lam Phách học viện không có bối cảnh đây?
Tiếp đãi sư phụ
tiếp tục mang mọi người đến một toà kiến trúc có đỉnh nhọn, nhìn qua có
lẽ chắc chắn nhất trong tất cả kiến trúc bên trong học viện. Đi vào bên
trong, một đại sảnh trống trải, không có ngăn cách các phòng, ánh sáng
từ cửa sổ bốn phía chiếu vào trong phòng, khiến cho không gian nơi này
sáng ngời, trên mặt đất là hoa cương nham thạch, vách tường được sơn
trắng, tịnh không được trang trí gì cả.
Tiếp đãi sư phụ để mọi người ở chỗ này đợi, còn mình rời đi, không lâu sau, có ba gã hồn sư từ bên
ngoài đi vào. Ba người này đều khoảng bốn mươi tuổi, hình dáng, tướng
mạo bình thường, tịnh không có điểm nào khác thường, chỉ là, trên mặt
bọn họ đều hiện lên sắc thái nghiêm cẩn giống nhau. Ba người đi đến bên
trong đại sảnh thì dừng chân, người đi đầu nói: "Các vị tham gia khảo hạch hồn sư bước lên trước tiến hành bình trắc. Vị nào lên trước?"
Ánh mặt mọi người đều nhìn về phía Phất Lan Đức. Phất Lan Đức mỉm cười, hướng Tần Minh phất tay, nói: "Tiểu Minh, ngươi trước tiên."
Tần Minh gật gật đầu, bước lên phía trước, hướng ba gã hồn sư hỏi: "Xin hỏi, tiến hành bình trắc như thế nào?"
Gã hồn sư vừa nói chuyện trước đó trả lời: "Thỉnh các hạ phóng xuất toàn bộ vũ hồn, chỉ cần vượt qua bốn mươi cấp, sẽ
cùng ba người chúng ta giao thủ, có thể kiên trì trong mười phút là hợp
cách."
Cấp bậc hồn sư tất nhiên là quan trọng nhất, chỉ cần đem vũ hồn phóng thích, cấp bậc nào, thuộc tính nào của hồn sư cũng được thể
hiện ra hết, cho nên việc giao thủ còn lại là để kiểm tra kinh nghiệm
thực chiến, dù sao, là một sư phụ, nếu không có kinh nghiệm thực chiến
phong phú, hiển nhiên không thể được nhận.
"Hảo" Tần Minh hôm
nay bởi vì chuyện xảy ra ở Thiên Đấu hoàng gia học viện vốn đã hết sức
kiềm chế, lúc này không còn thu liễm hơi thở của bản thân, trực tiếp
phóng thích ra vũ hồn của mình.
Trong phút chốc, không khí bên trong
đại sảnh tựa hồ bắt đầu trở nên ngưng trọng, đứng đối diện với Tần Minh, thân thể ba gã sư phụ của Lam Phách học viện đồng thời lắc lư, trên mặt không khỏi toát ra vẻ hoảng sợ.
Ba vị sư phụ phụ trách bình trắc này đều là hồn sư cấp bậc hồn vương năm mươi cấp, vũ hồn của đối phương vừa mới phóng thích, chỉ riêng khí thế đã áp bách bọn họ xuất hiện phản
ứng, điều này chỉ có thể chứng minh, vị hồn sư trẻ tuổi trước mắt so với bọn họ cường đại hơn rất nhiều.
Ngay sau đó, trên người Tần Minh bốc lên một đám lửa màu vàng, theo tiếng gầm nhẹ của hắn, quần áo trên cơ
thể chợt bành trướng, khiến cho ngoại y màu xanh vốn rộng thùng thình bị bó chặt, hai tròng mắt đồng thời biến thành màu vàng, tổng cộng sáu cái hồn hoàn từ dưới chân bay ra, hai vàng, ba tím, một đen. Mặc dù chưa
được xem là tổ hợp hoàn mỹ nhất, nhưng sáu cái hồn hoàn đồng thời xuất
hiện, cũng gây cho ba vị sư phụ của Lam Phách học viện trước mặt rung
động thật lớn.
"Sáu mươi hai cấp, Liệt Hoả Thương Lang, chiến hồn đế, Tần Minh, cường công hệ."
Là vũ hồn, Lang bình thường đều xuất hiện thuộc tính hàn, nhưng loại vũ
hồn của Tần Minh xuất hiện lại là hoả thuộc tính, thuộc về loại biến dị
cực kỳ hiếm thấy. Đúng như câu nói nổi tiếng của Phất Lan Đức, Sử Lai
Khắc học viện chỉ thu quái vật, nếu Tần Minh không phải là quái vật, lúc trước làm sao hắn có thể vào học trong Sử Lai Khắc học viện đây?
Sáu mươi hai cấp? Ba vị trắc thí hồn sư từ trên ngọn lửa nóng màu vàng nóng rực trên người Tần Minh ở trước mặt không khỏi đồng thời lui về phía
sau hai bước, tránh khỏi mũi nhọn.
Tần Minh giơ tay phải lên, làm một động tác thủ thế, "Vị nào chỉ giáo đây?"