Nhìn thấy bộ dáng chật vật kia của Đường Tam và Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp
và Mã Hồng Tuấn cơ hồ không nín được cười. Sử Lai Khắc Thất Quái trong
giới hồn sư trẻ tuổi tuyệt đối là tinh anh trong đám tinh anh, mà Đường
Tam cùng với Đái Mộc Bạch càng là hai kẻ cường đại nhất, muốn nhìn thấy
bộ dạng họ bị người khác làm cho chật vật thế này, cũng không phải là
chuyện dễ dàng a. Mà hơn nữa, tình huống hiện tại lại là bọn họ không có biện pháp nào chống cự lại, đây là thực lực chênh lệch tuyệt đối a.
Phải biết rằng, một con mười vạn năm hồn thú còn mạnh hơn nhiều so với một
gã Phong Hào Đấu la bình thường. Một con mười vạn năm hồn thú bình
thường thực lực cũng là không sai biệt lắm so với một gã Phong Hào Đấu
la chín mươi lăm cấp. Mà con Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương này tính thế nào
cũng không phải là một con mười vạn năm hồn thú thông thường. Trong biển lớn cùng với trong rừng rậm là hai thế giới khác nhau, trong rừng rậm
còn có các loại cây cối che giấu, các hồn thú thực lực thấp một chút có
thể tránh né các kẻ thù cường đại hơn. Mà trong biển cả thì không có chỗ nào để ẩn núp, trừ khi là một số hồn thú đặc thù, chuyên sinh hoạt tại
các vùng sát đáy biển mới có thể dễ dàng tránh né công kích. Bởi vậy,
trong giới hải hồn thú tình trạng cá lớn nuốt cá bé còn muốn nghiêm
trọng hơn so với hồn thú trên đất liền. Ở trong biển rộng tu luyện lên
đến cấp bậc mười vạn năm, tự nhiên so với đám hồn thú trên đất liền cùng cấp bậc là khó khăn hơn rất nhiều. Điều này cũng lý giải được tại sao
con Thâm Hải Ma Kình lúc trước bọn Đường Tam từng gặp qua lại khủng bố
đến như vậy.
Lần thứ hai tiến vào, Đường Tam cảm nhận được so với lần trước càng thêm rõ ràng, hắn phát hiện, khi chính mình tiến vào trong
biển cả, vừa nhìn thấy được thân ảnh khổng lồ màu trắng kia, thì toàn bộ vùng nước biển chung quanh thân mình tựa hồ đều như trở thành một bộ
phận thân thể của con Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương kia. Mà hắn và Đái Mộc
Bạch lúc này đang ngâm mình trong nước biển, vì thế đã nằm trong lĩnh
vực của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương, căn bản là không có năng lực để phản
kháng, đã bị luồng nước ngầm đẩy văng ra khỏi Hoàn Hình Hải. Mà con Ma
Hồn Đại Bạch Sa Vương trên thực tế chỉ là đơn giản vẫy nhẹ cái đuôi mà
thôi. Hơn nữa, khi đánh bọn họ văng ra khỏi Hoàn Hình Hải, tựa hồ còn
hướng về phía bọn họ nhếch miệng một cái, dường như là đang cười nhạo.
Đang lúc Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch cười khổ, trong lòng thầm nghĩ khi nào
mới có thể đột phá được qua con Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương kia. Đột nhiên, trên mặt biển chợt xuất hiện một thân ảnh màu trắng vô cùng to lớn,
hướng về phía bọn họ mà bơi nhanh đến. Tốc độ của nó vô cùng mau lẹ, cơ
hồ là chỉ trong vài lần nháy mắt, đã tiếp cận đến gần bờ biển.
Cảm giác nguy hiểm chợt dâng lên trong lòng Đường Tam, hắn vội quát to: "Cẩn thận!",
Sử Lai Khắc Thất Quái phối hợp với nhau đã nhiều năm, hành động tự nhiên
là cực kỳ ăn ý, cơ hồ là ngay lập tức, mỗi người đều phóng ra võ hồn của mình. Đường Tam vội thi triển một cái Thuấn Di đến bên cạnh Tiểu Vũ,
kéo nàng dựa vào lòng mình, tùy thời lúc nào cũng có thể thu nàng vào
trong Như Ý Bách Bảo Nang. Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp, Chu
Trúc Thanh bốn người tiến về phía trước, bảo vệ Trữ Vinh Vinh ở phía
sau. Bạch Trầm Hương lập tức phóng lên trời, bay vào không trung. Nàng
tuy không có lực công kích, nhưng tuyệt không chấp nhận núp phía sau
lưng Sử Lai Khắc Thất Quái.
Thân ảnh màu trắng nhanh chóng phóng đại, trong khi mọi người đang chăm chú nhìn, con Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương cự đại kia thản nhiên từ trong nước biển nhảy ra, vọt cả thân mình lên
khỏi mặt nước. Dấu ấn màu lam nhạt trước trán nó chợt lóe sáng lên,
phóng xuất ra luồng lam quang bao phủ toàn thân. Kỳ dị chính là, thân
thể nó trong đám hào quang đó không ngừng thu nhỏ lại, rất nhanh hóa
thân thành một cô gái dáng người cao gầy, hiện ra rõ ràng trước mắt đám
Sử Lai Khắc Thất Quái.
Nhìn qua, chiều cao của nàng so với Đường Tam
cũng không sai biệt lắm. Nếu là một nữ nhân thông thường, đạt được chiều cao như vậy nhìn qua cũng không thấy cân bằng cho lắm. Nhưng mà, nếu
phối hợp với dáng người của nàng, thì cũng được tính là tương đối hoàn
mỹ. Một chiếc áo da màu trắng buộc vòng quanh thân người hoàn mỹ, một
đám đường cong tuyệt mỹ trên toàn thân làm cho nàng nhìn qua tràn ngập
hấp dẫn. Mái tóc màu lam nhạt rối tung thả ra phía sau, thế nhưng bộ tóc cũng giống như của Tiểu Vũ, dài đến chạm mặt đất. Hai tròng mắt nàng
cũng có màu lam nhạt, làn da trắng nõn phát ra một tầng lam quang nhàn
nhạt, sóng mũi cao thẳng. Khuôn mặt có chút góc cạnh, nhưng nhìn qua
không có chút nào khó coi, ngược lại còn có điểm đặc sắc. Gây cho người
ta có cảm giác như một thiếu nữ ngoại quốc cực kỳ phong tình.
Nhìn
thấy nàng, cả bốn nam nhân ở đây, ngoại trừ Đương Tam ra, Đái Mộc Bạch,
Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn cơ hồ đều là hai mắt sáng hẳn lên, có thể thấy
được ngoại hình của một mỹ nữ ngoại quốc đối với nam nhân là có thể sinh ra lực sát thương khủng bố đến mức nào.
Bất quá lúc này, vị Ma Hồn
Đại Bạch Sa Vương kia hóa thân thành mỹ nữ cũng không phải là để bọn họ
trầm trồ khen ngợi. Nàng sau khi hóa thân thành người, rơi xuống mặt
đất, hai mắt nhìn chằm chằm vào thân thể Tiểu Vũ, hai tròng mắt màu lam
kì dị của nàng bất chợt phát ra một tầng hào quang sáng chói. Đường Tam
có thể cảm nhận được, trên người Tiểu Vũ cũng nổi lên một tầng năng
lượng ba động kì dị, luồng năng lượng ba động này xuất hiện hiển nhiên
là có quan hệ với Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương kia.
"Cơ thể không có linh hồn?". Ánh mắt của Ma Hồn Đại Bạch Sa vương chợt di chuyển từ Tiểu Vũ sang
trên người Đường Tam, trong cặp mắt màu lam kia chợt phát ra một luồng
sát khí mãnh liệt, ánh mắt lạnh như băng giá, sắc tựa như dao hướng về
hai mắt của Đường Tam phóng tới.
Tử Cực Ma Đồng của Đường Tam hoàn
toàn dựa theo bản năng mà phản ứng lại, phát ra một luồng sáng tím đậm
chống cự lại. Tuy là như thế, nhưng hắn vẫn không khỏi phải kêu lên một
tiếng đau đớn, ôm Tiểu Vũ lui về phía sau ba bước mới đứng vững được
thân hình, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Phải biết rằng, tinh thần
lực hiện tại của hắn đã là tương đương cường đại. Nhưng tinh thần lực
của vị Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương này lại gây cho hắn một cảm giác thâm
thúy như là biển rộng vậy. Hơn nữa tinh thần lực của nàng cũng tương tự
như bản thể của nàng, tràn ngập tính công kích mạnh mẽ.
"Tên nhân loại đê tiện, ta sẽ giết ngươi!". Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương âm thanh cường đại mà có chút cứng ngắc. Vừa
nói dứt lời, thân thể nàng đã nhanh như chớp phóng đến, để lại sau lưng
một chuỗi thân ảnh màu lam nhạt, cơ hồ chỉ là trong nháy mắt đã phóng
đến trước mặt Đường Tam.
Đường Tam tuy rằng đã đoán được Ma Hồn Đại
Bạch Sa Vương đột nhiên khởi phát sát ý là do nhìn thấy Tiểu Vũ đang dựa vào ngực mình. Nhưng hắn cơ bản là không có cơ hội để giải thích. Lập
tức hắn làm ra hai cái động tác đơn giản nhưng hiệu quả. Đầu tiên đem
Tiểu Vũ thu hồi vào trong túi Như Ý Bách Bảo Nang, sau đó lập tức thực
hiện một cái Thuấn Di ly khai khỏi vị trí đang đứng, khi xuất hiện lại,
đã là đứng chung chỗ với đám đồng bọn rồi.
Đái Mộc Bạch hét lớn một
tiếng, không chút do dự, lập tức phóng thích ra hồn kỹ thứ bảy Bạch Hổ
Chân Thân. Đối mặt với đối thủ cỡ này, hắn không dám giữ lại chút vốn
liếng nào. Là một tên Cường công hệ Chiến hồn sư, hắn nhất định phải tấn công đầu tiên.
Trên người con Bạch Hổ cự đại lập tức xuất hiện đồng
thời ba kỹ năng tăng phúc cường đại, Đái Mộc Bạch lập tức hướng về phía
Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương mà phóng đến.
Cùng lúc đó trên người Mã Hồng Tuấn đã đằng khởi một tầng Phượng Hoàng Hỏa Diễm nóng rực, hai tay khép lại một chỗ, một con cự đại Phượng Hoàng hư ảo đã xuất hiện sau lưng
hắn, đồng thời, cái hồn hoàn thứ sáu trên người hắn cũng lóe sáng lên.
Trong lúc Đái Mộc Bạch hóa thân thành Bạch Hổ, Chu Trúc Thanh cũng đồng thời
hóa thân thành Hắc Miêu, đồng dạng sử dụng ra Võ Hồn Chân Thân của mình, lặng lẽ nhảy ra bên cạnh, cả thân thể nhìn qua tựa như sương khói hư
ảo, quỷ bí mà lại tràn ngập cảm giác u ám.
Áo Tư Tạp trực tiếp ăn một cây Phục Chế Kính Tượng Tràng, sử dụng máu của Đái Mộc Bạch chế tạo ra. Chẳng qua hồn kỹ thứ bảy của hắn chỉ mới đạt được, cái Phục Chế Kính
Tượng Tràng này cũng không phải được chế tạo sau khi dùng qua hồn kỹ thứ bảy Kiên Đĩnh Kim Dương Dăng, bởi vậy chỉ có thể phục chế được tám mươi phần trăm năng lực mà thôi. Hơn nữa thời điểm hắn chế tạo là khi hắn
chưa đột phá được bảy mươi cấp hồn lực, cho nên không thể phục chế được
kỹ năng Võ Hồn Chân Thân của Đái Mộc Bạch. Chỉ có thể phóng thích tam
đại phụ trợ kỹ năng, theo sát Đái Mộc Bạch phóng lên.
Toàn thân Trữ
Vinh Vinh nở rộ hào quang ngọc bích, Cửu Bảo Lưu Ly Tháp bảy cái hồn
hoàn trừ bỏ cái cuối cùng xám xịt, còn lại sáu cái hồn hoàn đồng thời
phát hào quang chói lọi. Sau khi đột phá bảy mươi cấp, tuy rằng hiện tại nàng không thể sử dụng hồn kỹ thứ bảy của mình, nhưng hồn lực cùng với
hồn kỹ tăng phúc và khả năng khống chế năng lực cũng đồng thời tăng lên
trên diện rộng. Từng luồng ánh sáng tăng phúc phân biệt bay về các hướng khác nhau, các loại hiệu quả tăng phúc bất đồng nhanh chóng phóng
thích, thể hiện rõ ràng khả năng phân tâm khống chế kỹ năng. Sử dụng mức độ tăng phúc cao nhất mà tiết kiệm hồn lực nhất tiến hành cho từng
thành viên trong nhóm.
Toàn bộ quá trình này chỉ diễn ra trong khoảng thời gian ngắn ngủi từ khi Đường Tam phát ra lời cảnh báo đầu tiên khi
Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương phát động công kích đến khi hắn hoàn thành lần
Thuấn Di tiến về phía đám đồng bọn đang đứng. Khi Ma Hồn Đại Bạch Sa
Vương truy kích đến chỗ Đường Tam, thì đã là Bạch Hổ Chân Thân Đái Mộc
Bạch đón tiếp.
Khinh thường hừ lạnh một tiếng, Ma Hồn Đại Bạch Sa
Vương toàn thân quang mang màu lam nhạt đại thịnh, thân thể co lại, đùi
phải giống như một thanh roi dài đá ra, trong phút chốc, bảy đạo quang
nhận màu lam nhạt mang hình sóng gợn từ chân nàng bạo phát ra, ở không
trung lần lượt thay đổi phương vị, đồng thời hướng về bảy vị trí khác
nhau trên người Đái Mộc Bạch cắt đến. Đối với phương diện khống chế năng lượng tinh diệu, chỉ cần nhìn vào một kích này cũng có thể thấy được.
Bất quá, Đái Mộc Bạch cũng không phải là ngồi không chịu trận, cặp hổ mâu
song tròng đồng loạt lóe sáng, đối mặt với công kích của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương mảy may không lùi. Toàn thân chợt ưỡn ra, cặp hổ trảo luân
phiên chém tới, trên cặp hổ trảo sắc bén bay ra bảy đạo kim sắc quang
nhận, vị trí vô cùng xảo hợp đón nhận bảy đạo quang nhận công kích của
Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương.
Một chuỗi âm thanh va chạm dày đặc bạo vang giữa không trung, Đái Mộc Bạch kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể đang vọt đến trước chợt chậm lại một chút, kim quang đang phóng thích ra
trên người cũng trong nháy mắt ảm đạm lại. Nhưng cũng chỉ ảm đạm trong
nháy mắt, sau đó lại bộc phát trở lại, càng chói lọi hơn trước đó, thân
thể đứng vững ngạnh kháng với công kích của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương.
Xét hồn lực tự thân của Đái Mộc Bạch, cho dù dưới tình trạng sử dụng Võ hồn chân thân, cũng không cách nào đối mặt với Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương.
Tuy nhiên, trên người hắn còn có sự phụ trợ của Trữ Vinh Vinh. Nơi này
là trên đất liền, khả năng phụ trợ của Trữ Vinh Vinh có thể đạt đến mức
tám mươi phần trăm tăng phúc, không hề giữ lại, toàn bộ đều tăng cường
lên người hắn, tương đương là hắn có được một trăm tám mươi phần trăm
lực công kích, lực phòng ngự cùng với hồn lực. Tuy như vậy vẫn còn kém
so với Phong Hào Đấu la cấp bậc, nhưng lúc này hắn đã thi triển qua tứ
đại tăng phúc kỹ năng của bản thân đối với cơ thể. Trong khả năng phòng
ngự lấy cứng chọi với cứng, cho dù là lực công kích của Phong Hào Đấu la bình thường cũng có thể miễn cưỡng chống lại.
Công kích bị Đái Mộc
Bạch ngăn trở, thế tiến công của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương không khỏi bị
làm chậm lại, trong đôi mắt màu lam nhạt hiện ra một tia kinh ngạc. Bất
quá công kích của nàng cũng không có ngừng lại, thân thể giống như gió
xoáy xoay lại. Lại co một chân đá ra, nhưng lúc này nàng cũng không có
phát ra năng lượng công kích như khi nãy, mà là một chân thật sự đá mạnh vào thân thể Đái Mộc Bạch.
Đái Mộc Bạch nổi giận gầm lên một tiếng,
thân thể cự đại bay thẳng lên đón cú đá của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương,
đôi hổ trảo giao nhau trước người, vẫn như trước là ngạnh kháng, Cường
công hệ Chiến hồn sư chỉ có một phương thức ngăn địch duy nhất.
Một tiếng va chạm ầm vang, thân thể Đái Mộc Bạch đã bị đá văng thẳng ra, giữa không trung bị cuốn bay về một bên.
Mà ngay sau đó, thân thể Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương trong không trung tạm
đình chỉ lại một chút, hai tay hóa chưởng, vừa giơ lên một chút đã đánh
thẳng ra, một luồng lốc xoáy phát hào quang màu lam nhạt chợt bạo phát
ra.
Nàng đình chỉ lại một chút không phải bởi vì buông tha Đường Tam, mà là không thể không dừng lại. Bởi vì ngay trước mặt nàng lúc này là
một con chim đang sãi cánh, lớn khoảng một thước, vốn là từ năng lượng
thực tế hóa mà thành: một con Kim Hồng Sắc Hỏa Phượng Hoàng (Phượng
hoàng lửa màu đỏ pha vàng kim). Đây chính là hồn kỹ thứ sáu của Mã Hồng
Tuấn: Phượng Hoàng Xuyên Vân Kích, ngay khi Đái Mộc Bạch bị đánh văng ra đã thi triển phóng đến. Một kích này có thể nói đã ngưng tụ toàn bộ lực lượng của Mập Mạp, thêm nữa, là đã được trải qua thêm tự thân thuộc
tính tăng phúc, ngoài ra còn có năm loại tăng phúc từ Trữ Vinh Vinh, trừ bỏ ra phòng ngự tăng phúc.
Đối mặt với áp lực cực lớn do Ma Hồn Đại
Bạch Sa Vương mang lại, một kích đánh ra này của Mã Hồng Tuấn có thể nói là toàn lực phát ra. Con kim hồng sắc Phượng Hoàng kia thấu thân mà ra, vốn là đại lượng năng lượng ngưng kết lại mà thành, nên bản thân ẩn
chứa không biết bao nhiêu uy lực khủng bố, ngay cả cường giả như Ma Hồn
Đại Bạch Sa Vương cũng không thể không cẩn thận đối phó.
Màu lam nhạt cùng màu đỏ, hai loại màu sắc chợt va chạm nhau giữa không trung, lốc
xoáy màu lam nhạt giống như con dao xắt thịt không ngừng cắt vào con kim hồng sắc Phượng Hoàng. Hai luồng quang mang khác màu va chạm nhau giữa
không trung làm bộc phát ra năng lượng ba động khủng bố, âm thanh bùng
nổ chói tai cùng với một tầng sương mù nồng đậm không ngừng bốc lên.
Thủy hỏa tương khắc, Phượng Hoàng Dỏa Diễm kia của Mập Mạp không thể nghi
ngờ đối với chủng loại Hải hồn thú như Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương kia là
có lực sát thương lớn nhất.
Mắt thấy con kim hồng sắc Hỏa Phượng
Hoàng kia tuy đang rất nhanh thu nhỏ thể tích, nhưng hẳn sẽ ngăn cản
được luồng lốc xoáy màu lam nhạt, Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương khẽ kêu, hai
bàn tay hư ảo chợt chớp động. Luồng lốc xoáy màu lam nhạt kia nhất thời
một lần nữa được tăng cường. Lại một âm thanh ầm vang, năng lượng ba
động khủng bố bay tán loạn ra khắp bốn phía, Phượng Hoàng Xuyên Vân Kích rốt cuộc cũng bị hóa giải mất.
Mà đúng lúc này, sau lưng Ma Hồn Đại
Bạch Sa Vương lại xuất hiện thêm một cái thân ảnh hư ảo màu đen, thân
ảnh màu đen kia có tổng cộng bảy cái, mỗi một cái đều phát ra một đạo
quang trảm màu đen hình Nguyệt nha, không một tiếng động phát ra, đồng
thời hướng về phía hông của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương đánh tới, chính là
Chu Trúc Thanh ra tay.
Với năng lực thực chiến phong phú, nàng lựa
chọn thời cơ công kích lần này có thể nói là xảo diệu vô cùng, vừa ngay
lúc Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương mới vừa ngăn cản xong công kích của Mã Hồng Tuấn, hồn lực hộ thể vừa giảm xuống một chút. Năng lực mạnh nhất của
Mẫn công hệ hồn sư chính là đánh lén, lần này ở trạng thái Võ Hồn Chân
Thân xuất ra toàn lực công kích, ở phương diện lực lượng xuyên thấu, lực phá hoại mà Chu Trúc Thanh bày ra tuyệt đối là mạnh hơn so với công
kích vừa rồi của Mã Hồng Tuấn.
Hồn kỹ thứ năm U Minh Tương Liên Ảnh kết hợp với hồn kỹ thứ ba U Minh Trảm, bảy trảm hợp nhất, uy lực cực kỳ khủng bố.
Cùng lúc đó, Đái Mộc Bạch cũng đã quay trở lại, khắp toàn thân mỗi một sợi
lông hổ màu vàng đều bộc phát ra kim quang chói mắt, thân thể khổng lồ ở không trung liên tiếp biến hóa ra vài lần thân ảnh, kim quang dày đặc
giao nhau, tại không trung hình thành một chữ "Sát" thật lớn, hướng về phía thân thể Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương phóng tới.
Đây là hồn kỹ thứ sáu của Đái Mộc Bạch, Bạch Hổ Phá Diệt Sát, cũng là cái
hồn kỹ mới đạt được. Trước mắt, đây là cái hồn kỹ có lực công kích mạnh
mẽ nhất của hắn.
Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh vốn là có được Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, nên phối hợp nhau cực kỳ ăn ý, hơn nữa phía trước còn có
Mã Hồng Tuấn bồi tiếp, căn bản là không cho Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương một cơ hội để thở dốc. Mà bên cạnh đó, Áo Tư Tạp dĩ nhiên cũng không có
đứng không, đồng dạng cũng một cái Bạch Hổ Phá Diệt Sát. Tuy rằng không
giống như Đái Mộc Bạch có được Võ Hồn Chân Thân tăng phúc, lại chỉ có
thể phục chế được tám mươi phần trăm hồn lực, nhưng lần tấn công này của Áo Tư Tạp cũng không phải chỉ một mình, mà là hai cái. Một phân thân
khác của hắn cũng đồng dạng bộc phát ra lực công kích, phong kín hai bên sườn của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương, không cho nàng có khả năng tránh né. Trong lúc nhất thời, làm cho nàng phải đối mặt với công kích đồng thời
từ bốn phương đánh đến.
Một cây Hạo Thiên Chùy ngâm đen từ trên trời
đánh xuống, Đường Tam không biết từ khi nào đã phóng lên không trung,
Hạo Thiên Chùy được toàn lực hồn lực thúc dục mang theo trọng lực trầm
trọng từ trên trời giáng xuống. Cùng lúc đó, quang mang bạch sắc đã từ
trên người Đường Tam bộc phát ra, bao phủ thân thể của mình cùng với
đồng bọn và kể cả thân thể của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương. Đúng là Sát
Thần lĩnh vực.
Cho dù là không có kỹ năng của đệ tam tiến hóa, Tu La
Địa Ngục, nhưng Sát Thần lĩnh vực dù sao cũng có năng lực của một lĩnh
vực, làm suy yếu địch nhân, tăng phúc bên ta. Trong nháy mắt đã làm cho
uy lực công kích của bốn người đánh ra tăng thêm một bậc nữa.
Bốn
người, năm hướng tấn công, Trữ Vinh Vinh sau lưng toàn lực phụ trợ, lúc
này đây bốn người cùng đánh hoàn toàn tương đương với Sử Lai Khắc Thất
Quái một kích tất sát. Nếu không phải Lam Ngân Hoàng hồn kỹ của Đường
Tam đang bị hạn chế, một kích này uy lực càng thêm khủng bố. Bất quá,
với tình huống trước mắt như vậy, cho dù là một gã Phong Hào Đấu la bình thường, cũng rất khó có thể ngăn cản.
"Hừ…". Một tiếng hừ tức giận từ miệng Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương phát ra, nghe thấy tiếng hừ này, bốn người bọn Đường Tam đồng thời cảm giác được trái tim mình giống như theo tiếng hừ tức giận kia mà đập mạnh một cái. Ma Hồn Đại Bạch Sa
Vương làm ra một cái dậm chân đặc thù, mũi chân trái chỉa xuống đất,
chân phải nâng lên, co chặt vào bắp đùi phải, đồng thời hai cánh tay co
lại trước ngực, mái tóc dài gần như chạm đất, thả dọc thân người tựa như thác nước kia chợt bỗng dựng thẳng lên, giống như sợi roi bình thường
hướng về phía mọi người công kích. Luồng lốc xoáy khi nãy từng ngăn trở
công kích của Mã Hồng Tuấn một lần nữa từ thân thể nàng phóng xuất ra.
Hơn nữa trên người Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương còn phóng xuất ra một tầng
quang mang màu lam nhạt sáng rọi, hết thảy mọi thứ xung quang chợt lâm
vào một tầng thế giới màu lam nhạt.
Cảm giác hít thở không thông suốt chợt ụp về phía mọi người, mỗi người đều cảm giác được thân thể mình
không ổn định một chút, trong khoảng thời gian một cái chớp mắt, nguyên
bản toàn lực ứng phó công kích nhất thời có chút biến dạng, không thể di động được. Ngay sau đó mới bắt đầu va chạm vào thân thể đang xoay tròn
của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương.
Một âm thanh tựa như mưa đánh vào mái
tôn chợt bùng vang, một tiếng thanh khiếu từ trung tâm cuộc chiến chợt
vang lên, thân thể Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương nhất thời bành trướng lên,
trong nháy mắt chợt chuyển hóa thành bản thể, đem nguyên bản khu vực
công kích của bốn người Đường Tam đang xúm lại mạnh mẽ mở rộng ra. Luồng năng lượng cường đại cùng với Đường Tam va chạm nhau, làm cho thân thể
Đường Tam nhất thời bay thẳng lên trời.
Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương hóa
thân thành bản thể thực lực tăng lên, cái đuôi khổng lồ vung lên, đập
mạnh về phía Đái Mộc Bạch cùng với Áo Tư Tạp, khí thế khủng bố như Băng
Sơn Địa Liệt. Mà Chu Trúc Thanh khi nãy công kích phía sau, lúc này lại
đụng phải hàm răng nanh sắc nhọn như lợi kiếm của Ma Hồn Đại Bạch Sa
Vương, bị lực công kích khủng bố chấn mạnh, nhất thời bị áp bức phải lui nhanh về phía sau.
Tại thời khắc mấu chốt, Áo Tư Tạp làm ra một phản ứng chính xác, đưa phân thân của hắn trực tiếp đón nhận cái đuôi của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương, mà hắn cùng với Đái Mộc Bạch lập tức bay nhanh
về phía sau. Phân thân của Áo Tư Tạp lập tức hóa thành một làn khói nhẹ
biến mất không thấy đâu, mà thân thể của hắn cùng với Đái Mộc Bạch dưới
dư kình của cái đuôi cá mập khổng lồ kia bị đánh quay cuồng văng ra,
thẳng đến hơn chục thước ngoài mới đứng vững lại được, hai người khóe
miệng đều chảy ra một tia máu tươi.
Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương cũng
không có tiếp tục truy kích hai người bọn họ. Đuôi cá mập lại đánh ra,
nhưng lúc này lại là đánh xuống mặt đất. "Bộp" lớn một tiếng bạo
vang, bờ cát bị đánh mạnh làm sụp xuống một cái hố to, mà thân thể nàng
dựa theo lực đánh bay thẳng lên trên, hướng đến Đường Tam trong không
trung truy kích. Đồng thời, một vòng năng lượng dao động kỳ dị từ đầu
nàng phát ra, hóa thành một vòng quang hoàn màu lam nhạt bao phủ toàn bộ khu vực trong không trung.
Trong phút chốc, Đường Tam chỉ cảm thấy
tinh thần lực của mình bị một tầng cực mạnh hạn chế ở trong đầu, không
thể phóng ra ngoài. Ở trong tình huống không có tinh thần lực xác định
vị trí, hắn tự nhiên không thể sử dụng được kỹ năng Thuấn Di. Trí tuệ
của con Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương này tuyệt không kém nhân loại, nàng
muốn chính là bức bách Đường Tam phải cùng mình chính diện đối kháng.
Đối mặt với thân thể khổng lồ của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương, Đường Tam vẫn
không chút hoảng sợ, một tầng kim quang nhàn nhạt xuất hiện bên ngoài
thân thể Đường Tam. Khi thân thân thể Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương và hắn va chạm, hắn nhìn thấy rõ ràng trong mắt Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương toát ra
một tia ngạc nhiên. Ngay sau đó, sự phẫn nộ trong mắt nàng lại càng thêm dày đặc hơn.
Quang ảnh màu lam nhạt chợt co rút lại, ở giữa không
trung, khi thân thể Đường Tam dưới tình huống được Vô Địch Kim Thân bảo
vệ, bị đánh văng ra ngoài, Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương lại một lần nữa hóa
thân thành người. Nếu như mà nói, thể trọng khổng lồ của bản thể nàng
làm nàng bị kéo thẳng xuống mặt đất, nhưng đối với nàng cũng không trở
thành vấn đề. Tuy là nàng không thể bay, nhưng nàng cũng có biện pháp
riêng. Hai bàn tay trong hư không ấn xuống, trong không khí liên tục
vang lên mấy tiếng ầm vang, làm cho thân thể nàng thôi động, hướng về
phía không trung phóng đến. Cùng lúc đó, xung quanh thân thể nàng từng
đám quang mang màu lam nhạt xung quanh nàng ngưng tụ lại thành hình dạng cụ thể, hơn mười cái răng nanh màu lam nhạt tỏa hào quang sáng chói.
Đám răng nanh này cũng tương tự như công kích của Mã Hồng Tuấn lúc
trước, đều là năng lượng hình thái, nhưng cũng như thực thể bình thường, hướng về phía thân thể Đường Tam theo trình tự phóng đến.
Ma Sa Chi
Nha, một trong những kỹ năng công kích mạnh mẽ của Ma Hồn Đại Bạch Sa.
Sau khi Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương phát ra một kích này, thân thể nàng
cũng không thể khống chế nổi hướng mặt đất hạ xuống. Dựa theo bộ ngực
không ngừng phập phồng của nàng có thể thấy được, khi nãy liên tục va
chạm đối với bản thân nàng cũng tiêu hao không ít hồn lực. Dù sao đồng
thời thừa nhận sự công kích của Lục Quái, cũng không phải là chuyện
thoải mái gì. Nơi này là trên đất liền, không phải là trong biển rộng,
đối với Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương mà nói, thực lực bản thân nàng cũng
chịu không ít chế ước. Nàng đánh tan sự vây công của đám người Đường
Tam, đã là sử dụng ra gần như toàn lực rồi.
Đường Tam phát hiện,
không gian xung quanh thân thể mình giống như cô đọng lại, không khí
giống như sôi trào lên, làm cho thân thể của hắn trì trệ, dù cho Sát
Thần Lĩnh Vực cùng Lam Ngân Lĩnh Vực cũng không thể phá vỡ tầng phong
tỏa này, mà Ma Sa Chi Nha kia cũng không chỉ có một cái công kích, mà là công kích theo tuần tự, hoàn toàn do Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương khống
chế. Hiển nhiên, nàng đã đoán được Vô Địch Kim Thân của Đường Tam là có
số lần thi triển hạn chế, dùng phương pháp này để khiến Đường Tam sử
dụng hết số lần giới hạn cho phép, cuối cùng vẫn phải chết dưới công
kích của Ma Sa Chi Nha của nàng.
Một kích khủng bố này tương đương với Phong Hào Đấu la toàn lực công kích, đã đem Đường Tam bức đến tuyệt cảnh.
Nếu Đường Tam còn có bảy đại hồn kỹ của Lam Ngân Hoàng tồn tại, cho dù là
đối mặt với công kích như vậy, hắn tuyệt đối tự tin có khả năng tự bảo
vệ mình. Chỉ có sử dụng đến đệ tam tiến hóa của hai đại lĩnh vực tự thân mới có thể phá vỡ được hạn chế của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương đối với
thân thể, nhiều nhất cũng chỉ bị một ít thương tổn mà thôi. Nhưng hiện
tại hắn đã bị hạn chế, làm sao có được lực lượng như vậy. Chẳng lẽ,
chính mình sẽ chết trong tay con mười vạn năm hồn thú này như vậy hay
sao?
Từ chỗ sâu nhất trong đại não, linh hồn Tiểu Vũ rung động bất
an, muốn lao ra cùng hắn sóng vai chiến đấu. Cứ việc hắn đã từng bị Tiểu Vũ cảnh cáo, nhưng hiện tại, làm sao Đường Tam có thể phóng xuất linh
hồn Tiểu Vũ ra đây? Hắn tuyệt không muốn nhìn thấy Tiểu Vũ bị cái gì tổn thương.
Đang trong thời khắc nguy kịch này, một tình huống làm mọi
người không tưởng tượng được đột nhiên xảy ra. Trên trán Đường Tam chỗ
dấu ấn Tam Xoa Kích đột nhiên nở rộ ra ánh sáng màu ngọc chói mắt. Một
cái phù điêu phức tạp chợt hiện, một cái hư ảnh Tam Xoa Kích thật lớn vô cùng huyễn lệ chợt xuất hiện sau lưng Đường Tam, kim quang nhộn nhạo,
hóa thành một vòng quang hoàn chói mắt chợt nở rộ mở ra. Đám Ma Sa Chi
Nha có lực công kích khủng bố kia ngay khi bị luồng kim quang chói mắt
kia bao phủ, chợt giống như băng tuyết gặp lửa, lập tức tan chảy mất
dạng.
Trong phút chốc, tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được một
cỗ hơi thở uy nghiêm khó nói nên lời, mà Đường Tam chính là trung tâm
của loại hơi thở uy nghiêm này. Khi nãy mắt thấy Đường Tam thân lâm vào
tuyệt cảnh, sắp bị kỹ năng khủng bố kia đánh bại, Mã Hồng Tuấn phi thân
lên chuẩn bị cứu viện, lúc này cũng bị tầng hơi thở uy nghiêm kia mạnh
mẽ ấn trở về mặt đất.
Mà phía trước, vẻ mặt giận dữ của Ma Hồn Đại
Bạch Sa Vương đột nhiên ngây dại hẳn ra. Đang ở khí thế muốn tận diệt
đột nhiên trong nháy mắt, phù phù một tiếng nàng đã quỳ rạp xuống đất,
lửa giận trong mắt đã hoàn toàn bị thay thể bởi quang mang lo lắng, tiều tụy.
Một màn trước mắt làm cho mọi người phải rung động, rung động
đến mức làm cho mọi người đều phải đình chỉ hô hấp lại, mà kẻ đương sự
là Đường Tam lại lâm vào vẻ mặt mờ mịt, hắn không có cảm nhận được cỗ
hơi thở uy nghiêm kia, cái hắn cảm giác được chỉ là áp lực xung quanh
thân thể chợt biến mất, không khí đang sôi trào vặn vẹo cũng một lần nữa khôi phục lại bình thường.
Kim quang chợt thu liễm lại, hư ảnh Tam
Xoa Kích sau lưng Đường Tam lặng lẽ biến mất, giống như là nãy giờ chưa
từng xuất hiện qua vậy. Dấu ấn Tam Xoa Kích trên trán cũng lần nữa khôi
phục lại bộ dáng như lúc đầu. Mà thời khắc này, toàn bộ Hoàn Hình Hải
cũng trở nên yên tĩnh trở lại. Quỳ rạp xuống đất cũng không chỉ có Ma
Hồn Đại Bạch Sa Vương, ở trên đỉnh Hải Thần sơn, trong Hải Thần điện,
Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây cũng đồng dạng quỳ rạp xuống đất, hai hàng
nước mắt chảy dọc xuống trên khuôn mặt, trong miệng lầm bầm cầu khấn gì
đó.
Đường Tam lúc này cũng rơi xuống đất, Lục Quái tụ hợp lại một
chỗ, mặt khác năm người còn lại đều nhìn Đường Tam bằng ánh mắt như là
đang nhìn quái vật vậy. Mà Đường Tam vẫn như trước trong lòng mờ mịt,
không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, Ma Hồn Đại Bạch Sa
Vương lại mở miệng, thần sắc nàng trông có vẻ cực kỳ kích động, hướng về phía Đường Tam làm lễ bái lạy: "Ta sai rồi, tôn kính Hải Thần đại nhân, ta không nên vi phạm ý chỉ của ngài. Xin thưa, ta sau này cũng không dám vậy nữa…"
Đại não Đường Tam lúc này đã thanh minh hơn một chút, hắn rõ ràng cảm giác
được, Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương cũng không phải là lễ bái hắn, mà là lễ
bái dấu ấn Hoàng Kim Tam Xoa Kích trên trán hắn. Trong lòng giống như là bắt được cái gì đó, nhưng hiện tại hắn cũng chưa dám khẳng định gì. Dù
sao thì, nói thế nào thì nguy cơ cũng đã vượt qua, xem ra, Ma Hồn Đại
Bạch Sa Vương cũng không dám phát động công kích bọn họ lần nữa.
Nói
xong những lời kia, Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương ngẩng đầu nhìn ngó xung
quang, lại nhìn lên không trung, phát hiện không có gì khác thường, lúc
này mới nhẹ nhàng thở ra. Bộ dáng nàng quan sát xung quanh, nhưng lại
giống như một kẻ trộm đang dò xét, nhìn thấy bộ dáng như vậy, Sử Lai
Khắc Lục Quái đều có cảm giác buồn cười. Đây chính là con mười vạn năm
hồn thú vừa rồi suýt nữa giết chết Đường Tam hay sao? Nhìn thế nào cũng
giống như một tiểu cô nương vừa làm chuyện vụng trộm.
Vỗ vỗ ngực một
cái, thở dài một hơi, Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương lúc này mới đứng dậy,
nhìn Đường Tam hừ lạnh một tiếng. Sát khí vừa rồi mới biến mất một lần
nữa dâng lên: "Đừng tưởng rằng ngươi có Hải Thần đại nhân che chở, ta đối với người sẽ không có biện pháp gì. Dám lấy hồn hoàn cùng hồn cốt
của mười vạn năm hồn thú chúng ta, lại còn nô dịch thân thể nàng nữa.
Đợi đến khi ngươi hoàn tất tất cả khảo nghiệm xong ta sẽ tìm ngươi mà
tính sổ a".
Đường Tam nhíu mày: "Ta nghĩ, ngươi nhất định là hiểu lầm rồi". Vừa nói, hắn vừa đem Tiểu Vũ một lần nữa xuất ra khỏi túi Như Ý Bách
Bảo Nang. Một tầng hồng quang nhàn nhạt chợt lóe lên, tuy rằng hiện tại
hắn không thể sử dụng hồn kỹ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc làm
cho linh hồn Tiểu Vũ xuất hiện. Hồng quang hiện lên, ánh mắt mờ mịt của
bản thể Tiểu Vũ chợt biến mất. Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương rõ ràng cảm nhận được sự biến hóa của Tiểu Vũ, thần thái không khỏi sửng sốt một chút,
ngơ ngác nói: "Ngươi, ngươi vẫn còn sống được sao?".
Tiểu Vũ ánh mắt bất thiện nhìn nàng: "Ngươi còn chưa hiểu được tình huống rõ ràng đã liền công kích lung tung.
Không sai, là hắn cầm lấy hồn hoàn và hồn cốt của ta, nhưng là do ta chủ động hiến tế. Ngươi cũng là mười vạn năm hồn thú, chắc hẳn cũng hiểu
hiến tế là có ý nghĩa gì chứ?".
"Ngươi, ngươi nói cái gì? Hiến tế?". Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương mở trừng hai mắt, theo như nàng lý giải, nhất
định không tin rằng một đầu mười vạn năm hồn thú lại có thể hướng về một tên nhân loại để tiến hành hiến tế như vậy.
Tiểu Vũ trầm giọng nói: "Đúng vậy, chính là hiến tế. Bản thể của ta sau khi hiến tế nhờ ăn được loại
dược vật đặc thù, nên mới có thể bảo trì được mạng sống. Uổng cho ngươi
là một đầu mười vạn năm hồn thú, thế nhưng lại lỗ mãng như vậy. Nếu
không phải ta đã lựa chọn phương thức hóa thân thành người, nhất định sẽ cùng ngươi sống chết một trận".
Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương trừng mắt nhìn mọi người, cánh tay thon dài đưa lên vò mái tóc rối của mình, thì thào nói: "Này, … chẳng lẽ ta hiểu nhầm rồi sao? Chuyện này thật hả. Ui da, sao ngươi không nói ra sớm hơn?". Câu cuối cùng rõ ràng là hướng Đường Tam mà nói.
Nhìn thấy bộ dáng chất vấn kia của Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương, Đường Tam không khỏi chán nản: "Ngươi cho ta cơ hội mở miệng giải thích sao?".
Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương sửng sốt: "Đúng rồi, hình như là không có cho ngươi cơ hội giải thích. Là ta nóng nảy
rồi. Dù sao, ngươi cũng là người mà Hải Thần đại nhân lựa chọn, như thế
nào lại…". Mới vừa nói đến đây, nàng rõ ràng nhìn thấy dấu ấn Tam
Xoa Kích màu vàng trên trán Đường Tam chợt lóe sáng, vội vàng im bặt. Vỗ vỗ vào bộ ngực cao ngất của mình: "Thực xin lỗi, thực xin lỗi. Hải Thần đại nhân, ta không phải là cố ý tiết lộ đâu, là ta sai rồi".
Nàng giải thích cũng không rõ ràng lắm, nhưng lời giải thích giữa chừng này, không thể nghi ngờ cũng mang lại cho Đường Tam một chút tin tức cực kỳ
hữu dụng. Hai tròng mắt của Đường Tam không khỏi sáng lên. Tâm niệm biến chuyển thật nhanh, một số việc không thể lý giải được bắt đầu sắp xếp
lại rõ ràng trong đầu hắn.
Nhìn thấy hào quang phát ra từ dấu ấn Tam
Xoa Kích trên trán Đường Tam rõ ràng có xu hướng ngày càng sáng lên, Ma
Hồn Đại Bạch Sa Vương vội vàng chặn lại: "Là ta sai rồi, ta hướng các ngươi giải thích, vừa rồi lời nói của ta các người coi như là chưa có
nghe qua đi, nhất định phải xem như là chưa từng nghe qua. Đáng chết,
đáng chết, ta như thế nào lại mắc phải cái sai lầm nhỏ nhặt này cơ chứ.
Bất quá, đệ nhị khảo của các ngươi, ta nhất định không có nương tay. Vì
bồi thường cho các ngươi, ta có thể nói cho các ngươi rõ, ta chỉ có
nhiệm vụ ngăn cản các ngươi vượt qua Hoàn Hình Hải, nhưng sẽ không có
thật sự công kích các ngươi. Ta ở trong nước biển thực lực mạnh hơn rất
nhiều khi ở trên đất liền a. Các ngươi tự mình nỗ lực đi, ta đi đây".
Nói xong liền quay đầu hướng về phía Hoàn Hình Hải muốn rời đi.
"Chờ một chút". Đường Tam vội la lên.
Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương sửng sốt một chút: "Chuyện gì?".
Đường Tam nói: "Ta có điều muốn hỏi. Ngươi rõ ràng vẫn còn hình dạng của một con mười vạn
hồn thú, vậy tại sao lại có thể biến hình thành loài người được?".
"Là chuyện này à?". Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương chỉ chỉ vào thân thể của mình: "Rất đơn giản thôi. Các ngươi từng nghe qua Mỹ Nhân Ngư chưa? Loại hải hồn
thú cá biển bọn ta một khi tu luyện đến cấp bậc mười vạn năm, khi lên
đất liền, thực lực sẽ giảm xuống ba mươi phần trăm, nhưng là có thể tùy ý biến thành hình người. Đương nhiên là có hạn chế về thời gian. Nếu quá
một canh giờ không quay trở lại trong nước, thân thể sẽ suy yếu từ từ,
thậm chí có thể chết nữa. Trong số các loại mười vạn năm hồn thú, chúng
ta coi như là trường hợp đặc biệt. Ta không có can đảm lựa chọn phương
thức tu luyện thành hình người, huống chi, ta còn muốn bảo hộ cho Hải
Thần đảo nữa. Ta đi đây. À, đúng rồi, tên của ta có thể nói cho các
ngươi biết, ta tên là Tiểu Bạch, trước đây Hải Thần đại nhân vẫn gọi ta
là Tiểu Bạch Bạch".
Nói xong câu đó, mặc cho mọi người đang trợn
mắt há mồm nhìn mình, Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương Tiểu Bạch đã xoay người
nhảy lên, vút nhẹ một tiếng, chưa có vào đến Hoàn Hình Hải đã hóa thành
bản thể, trong nháy mắt chìm sâu vào trong lòng biển.