Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 441: Chương 441: Chào




Thiên Mộ vốn phải có một khoảng thời gian định kỳ mới có tư cách mở ra nhưng trên đời này cũng không có gì là tuyệt đối, không có gì là chắc chắn cả ít nhất bằng vào thực lực của Cổ Nguyên cùng Đường Hỏa đủ sức đánh ra một lỗ thủng cho người khác tiến vào Thiên Mộ.

Thiên Mộ là một nơi tu hành đặc biệt, có thể coi là siêu Bug của thế giới này bởi nơi này là nơi duy nhất có thể đốt cháy thời gian, có thể tạo cho Vô Song thời gian thứ mà Vô Song luôn luôn thiếu.

Ở trong Thiên Mộ ba năm chính là nửa năm bên ngoài, điều này nói lên một năm ở ngoài bằng sáu năm tu luyện trong Thiên Mộ, khoảng thời gian quý báu này sao Vô Song có thể bỏ qua.

Điều làm Vô Song tâm động nhất ở Thiên Mộ là việc Thiên Mộ ngày xưa rõ ràng là của Tiêu Tộc vậy mà Tiêu Huyền trước khi chết có thể giao cho Cổ Tộc quản lý có nghĩa là Thiên Mộ vốn không cố định, mục đích chuyến đi này của Vô Song chính là cướp Thiên Mộ từ trong tay Cô Nguyên, bằng giá nào hắn cũng phải lấy đi.

Thiên Mộ nằm sâu trong Cổ Thánh sơn mạch, Nơi này được xem như là cấm địa của Cổ Tộc, bình thường sẽ không cho phép ai tiến vào, chỉ khi Thiên Mộ mở ra thì nó mới được mở theo.

Đương nhiên việc ngăn cấm của Thiên Mộ vốn không có tác dụng với Cổ Nguyên, một đường không có bất cứ ai dám ngăn cản ông ta, rất nhanh bốn người bọn họ đã xuất hiện trước mặt Thiên Mộ.

Cổ Nguyên mỉm cười nhìn Đường Hỏa sau đó lên tiếng.

“Trong Thiên Mộ cũng khá nguy hiểm. Nơi này mai táng vô số cường giả từ thời viễn cổ, mặc dù linh hồn của họ đã sớm biến mất nhưng vì sự thần kỳ của Thiên Mộ nên năng lượng khi còn sống của họ biến thành bộ dáng trước kia. Những năng lượng thể này đều có lực công kích rất mạnh, vả lại, bọn họ còn có thể sử dụng đấu kỹ khi còn sống. Rất khó đối phó!”

Tất nhiên Cổ Nguyên không phải là nói với Đường Hỏa mà là nói với Vô Song, trong mắt Cổ Nguyên bản thân Vô Song đích xác là một kho báu vô tận, là một kẻ có thể giúp được Cổ Tộc vô số lợi ích.

Vô Song không phải là người của Viễn Cổ Bát Tộc từ đó không liên quan gì đến cuộc chiến Viễn Cổ, điều này có thể nói rõ Vô Song là phe trung lập, nếu có thể kéo Vô Song về phía Cổ Tộc thì không thể nào tốt hơn.

Vô Song năm nay mới 20 tuổi đã là tam tinh đấu thánh vậy 10 năm sau hắn mạnh như nào ?, điều này làm Cổ Nguyên không dám tưởng tượng.

Chỉ cần có thể khiến Vô Song thề chết tận trung với Cổ Tộc thì chẳng mấy chốc Cổ Tộc lại có thêm một vị cửu tinh đấu thánh cường giả, chẳng mấy chốc Cổ Tộc có thể xưng hùng thiên hạ, đương nhiên việc làm cho Vô Song nguyện ý ra nhập Cổ Tộc cũng không khó, Cổ Nguyên phi thường tin tưởng vào mị lực của Huân Nhi, Cổ Nguyên không tin có nam nhân nào trong thiên hạ thấy Huân Nhi mà không động tình.

Nói đến đây Cổ Nguyên ngừng lại một chút, ánh mắt khẽ quan sát Vô Song thấy hắn vẫn thản nhiên như không mới khẽ gật đầu.

“Vì vậy, nếu gặp phải năng lượng thể quá cường đại thì nên cố hết sức tránh đi, chỉ cần là đấu thánh cường giả chết đi gia nhập Thiên Mộ thì năng lượng thể của họ cũng có được trí tuệ nhất định. Bọn họ đã có thể tính là một sinh vật kỳ dị.”

“Đương nhiên thứ này với nhị ca tuyệt không xa lạ gì, về phần Vô Song ngươi đi cùng sư phụ cũng không phải lo lắng trái lại Thiên Mộ còn là một thánh địa tu luyện, thời gian tu luyện ở đây ba năm mới bằng nửa năm ở ngoài”.

Đường Hỏa im lặng từ nãy giờ lúc này mới lên tiếng, giọng nói của ông mang theo chút tang thương, chút buồn bã.

“Thiên Mộ này do ngươi mở ra ta không mở, ta cũng không tiến vào Thiên Mộ. Năm đó ta đã hứa cho dù không thể bảo vệ Tiêu Tộc thì cũng phải chết trước nó chỉ là ta bây giờ vẫn sống còn Tiêu Tộc đã không còn là Tiêu Tộc, ta chỉ muốn biết chân tướng năm đó nhưng ta không có dũng khí nhìn thấy đại ca”.

Cổ Nguyên nghe vậy cũng không phản đối, ông ta quá hiểu tính cách Đường Hỏa, ánh mắt như có như không đảo qua khuôn mặt tiều tụy kia rồi thở dài.

“Được rồi nhị ca, chuyện năm đó qua rồi, ngươi cũng làm hết sức rồi xin bớt đau buồn đi, bản thân Vô Song tiểu chất là tam tinh đấu thánh có lẽ tiến vào tuyệt đối không có gì phải lo lắng chỉ cần không trêu chọc những tồn tại đáng sợ nhất trong đó là được rồi, Tiêu Huyền đại ca chính là nằm ở Thiên Mộ tầng thứ ba, nằm ở nơi sâu nhất Thiên Mộ”.

Vô Song mỉm cười lễ phép sau đó cúi đầu “Tiền bối không cần lo lắng, vãn bối biết mình phải làm gì”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.