Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 378: Chương 378: Cơn Bão (11)




Cánh tay của Vô Song rõ ràng đã buông thõng xuống, cơ thể Vô Song tàn tạ vô cùng số lượng vết thương trên người hắn không hề ít nhưng khi Bắc Long Vương muốn xé đôi tay của Vô Song dĩ nhiên không được, ánh mắt Bắc Long Vương trợn ngược lên sau đó chuyển thành kinh hãi, trên cơ thể Vô Song một luồng sức mạnh khủng khiếp bùng phát, hai cánh tay của hắn không biết lấy đâu ra sức mạnh từ từ gồng lại, rõ ràng hai tay đang bị kéo ra hai phía không ngờ Vô Song có thể đưa được cả hai tay mình trở về vị trí cũ mặc kệ Bắc Long Vương cố sức thế nào.

Sau đó Bắc Long Vương đột nhiên bị một sức mạnh kinh khủng trước thẳng vào bụng, thân thể hắn ta lập tức lùi lại phía sau, khuôn mặt không thể tin được nhìn vào Vô Song, trước mặt hắn Vô Song đâu còn là Vô Song lúc trước, trên người Vô Song dần dần rất nhanh được phủ bởi một lớp vẩy đen bóng loáng, toàn bộ khuôn mặt của hắn được che kín trong một chiếc mũ rồng, đôi cánh cũng mở rộng ra phía sau, một cái đuôi dần dần hiện ra, hai tay của Vô Song dần dần chuyển đổi thành long trảo, thân hình hắn chỉ thoáng một cái lớn không khác gì Bắc Long Vương.

Địa Ngục Ma Long Giáp cuối cùng cũng được Vô Song gọi ra.

Địa Ngục Ma Long Giáp quả thực không hề mạnh mẽ gì nếu không có Long Tủy, Vô Song chấp nhận ăn vô số đòn tấn của cả tam đại Long Vương chính là để hủy diệt thân thể mình một lần, chính là để kích hoạt Long Tủy.

Trước đây ở Nguyên Tố Thế Giới thì Long Tủy của Vô Song cũng không có xu hướng tự ngược như vậy nhưng từ khi ở bên cạnh Tử Thần thì khác hẳn, lão nhân gia khiến Long Tủy của Vô Song càng ngày càng mạnh càng ngày càng phát triển nhưng đi song song với nó chính là việc muốn kích hoạt Long Tủy đương nhiên phải đánh đổi bằng vô số vết thương trên cơ thể, chỉ đến khi xương cốt trên người Vô Song nát hết mới có thể kích hoạt thứ này hộ thể.

Đương nhiên Vô Song cũng không cảm thấy phiền hà gì, với một người mà trong suốt 30 năm ngày ngày bị đập nát xương cốt sau đó từ từ để nguyên cho Long Tủy phát triển thì mấy cú đấm của tam đại Long Vương căn bản không tính là gì, ít nhất trình độ tấn công kiểu đó còn lâu mới vượt qua được sức chịu đựng của Vô Song.

Nếu Bắc Long Vương hiện nay giống hết một con rồng màu tím thì Vô Song là màu đen, một màu đen hắc ám mang theo hơi thở hủy diệt nồng đậm, một đầu hắc long từ địa ngục sinh ra.

Vô Song cũng thực sự có hứng thú muốn xem Địa Ngục Ma Long Tộc của Nguyên Tố Thế Giói cùng Thái Hư Cổ Long Tộc của Đấu Khí Đại Lục rốt cuộc ai cao ai thấp ?.

Về phần Bắc Long Vương không thể nào tưởng tượng được những gì xảy ra, lúc trước Vô Song chỉ gọi ra một đôi cánh lửa, bản thân Bắc Long Vương cũng không thấy bất cứ thứ gì ngạc nhiên cả bởi Vô Song vốn giới thiệu hắn là Yêu Hoàng của Thiên Yêu Hoàng Tộc, một đôi cánh kia cho dù không tầm thường nhưng cũng không lạ gì mặc dù Bắc Long Vương cũng không nhận ra Vô Song là loài yêu thú nào vậy mà lúc này Vô Song dĩ nhiên hóa thân thành long tộc thậm chí thân thể còn mạnh hơn cả hắn thử hỏi sao hắn không kinh hãi.

Thiên Yêu Hoàng Tộc vốn có lợi hơn Thái Hư Cổ Long Tộc về tốc độ di chuyển còn Thái Hư Cổ Long Tộc lại có thân thể mạnh hơn Thiên Yêu Hoàng Tộc nhưng Thái Hư Cổ Long Tộc còn có thiên phú thao túng không gian xóa đi khoảng cách về tốc độ điều này mới khiến Thái Hư Cổ Long Tộc áp đảo Thiên Yêu Hoàng Tộc nhưng nếu đứng trước mặt là một con quái vật vừa có sức mạnh của Thái Hư Cổ Long Tộc cùng tốc độ của Thiên Yêu Hoàng Tộc thì biết đánh thế nào ?.

Vô Song cũng không cho Bắc Long Vương một lời giải thích, lúc này đôi cánh sau lưng Vô Song mạnh mẽ vỗ, thân hình hắn biến thành một vệt đen lao thẳng về phía Bắc Long Vương, một quyền toàn lực được xuất ra, Bắc Long Vương cũng không dám chậm trễ cũng tung quyền đối chọi với Vô Song có điều rất nhanh Bắc Long Vương xanh mặt lại, cuối cùng ông ta cũng đã được trải nghiệm cảm giác của Vô Song lúc trước, một quyền này Bắc Long Vương không đỡ được.

Chỉ một quyền đấm bay Bắc Long Vương đi sau đó cái đuôi của Vô Song mạnh mẽ tóm lấy chân Bắc Long Vương kéo về phía mình, một quyền nện thẳng vào mặt đối phương, một quyền này làm sống mũi của Bắc Long Vương lập tức vặn vẹo, một quyền này làm Bắc Long Vương lần đầu tiên đổi máu.

Cánh tay của Vô Song sau đòn này lập tức xoay lại, bàn tay mở rộng ra ấn xuống “Long Thuật – Long Bạo”.

Một bàn tay tạo thành xung lực khủng khiếp ấn thẳng xuống trái tim của Bắc Long Vương, chấn động làm cả cơ thể ông ta giật lên liên tục, khóe miệng Bắc Long Vương hộc ra một ngụm máu, đau đớn làm Bắc Long Vương gầm lên, một tay đấm thẳng về phía đầu Vô Song.

Một nắm đấm này cực mạnh có điều Vô Song cũng không tránh, cả cơ thể Vô Song vẫn đè lên người Bắc Long Vương, cho dù dính một đấm của đối phương thì Vô Song chỉ khẽ nghiêng đầu, điều này làm Bắc Long Vương dại ra, lần đầu tiên Bắc Long Vương nhìn thấy kẻ nào có sức mạnh thân thể khủng khiếp như thế, cùng là cảnh giới thất tinh đấu thánh nhưng thân thể của Vô Song không thua kém gì bát tinh đấu thánh sơ kỳ còn Bắc Long Vương chỉ là thất tinh đấu thánh đỉnh phong mà thôi.

Một quyền của Bắc Long Vương không thể làm Vô Song lùi lại nhưng một quyền tiếp theo của Vô Song nện xuống lại tiếp tục làm Bắc Long Vương hộc máu mồm, sau đó rất nhanh cả một cùi chỏ được phủ kín hắc long lân nện thẳng xuống cổ Bắc Long Vương khiến thân hình khổng lồ kia điên cuồng dãy dụa.

Băc Long Vương lúc này điên cuồng phát lực, cơ thể hắn bị đè xuống không thể thoát đi, hai cánh tay đấm mạnh vào phần hông của Vô Song nhằm hất hắn ra đáng tiếc Vô Song cứ như một ngọn núi khổng lồ vậy, đúng là nắm đấm của Hắc Long Vương khiến Vô Song gặp không ít đau đớn chỉ là đau đớn kiểu này đáng là gì ?.

Từng quyền từng quyền của Vô Song đấm xuống.

Từng quyền từng quyền như lôi đình bạo nooh.

Từng quyền từng quyền không mang theo đấu kỹ, không có đấu khí cũng chẳng có linh hồn lực tăng phúc.

Từng quyề từng quyền chỉ mang theo tốc độ cùng sức mạnh kinh khủng khiếp.

Vô Song chỉ có cơ thể của Địa Ngục Ma Long mà không có bất cứ thiên phú gì có điều thế là đủ rồi, Bắc Long Vương đánh hắn một quyền thì Vô Song trả lại một quyền, cũng chẳng biết qua bao lâu thân thể Bắc Long Vương dãy dụa càng ngày càng yếu hơn, đau đớn làm Bắc Long Vương chết lặng, chỉ có duy nhất đôi mắt đầy hoảng sợ đang nhìn Vô Song mà thôi, chưa bao giờ Bắc Long Vương cảm thấy nỗi sợ lớn thế này.

Vô Song mỉm cười nhìn thân ảnh bên dưới, Bắc Long Vương có thể coi là khối thân thể toàn vẹn nhất trong ba vị Long Vương, chỉ có trong trạng thái Địa Ngục Ma Long này Vô Song mới có thể đủ sức mạnh và đủ tự tin để giữ lại khối thân xác cho Bắc Long Vương mà thôi, khóe miệng của Vô Song dần dần cong lên “Vĩnh biệt”.

Đôi mắt của Vô Song không ngờ lại biến thành màu tím yêu dị, trên người Vô Song một luồng kinh thiên oán niệm xuất hiện, vô số oán hồn lượn lờ xung quanh Vô Song vang lên từng tiếng rít gào đáng sợ, Mộng Huyễn Chỉ Tâm cuối cùng cũng được Vô Song sử dụng.

Số oán niệm này chính là Vô Song tíc góp được trong những năm ở Tiềm Long THành với Tử THần, bản thân oán niệm kinh khủng kia rất mạnh nhưng lại không có sức sát thương thực chất bởi Vô Song căn bản không biết dùng oán niệm giết người, thứ duy nhất mà Vô Song có thể làm chỉ là nhốt oán niệm trong thức hải của mình mà thôi.

Đương nhiên nếu không có những vùng đất đặc biệt thì oán niệm chỉ có thể ảnh hưởng tâm trí của người khác chứ muốn giết người oán niệm cũng không làm được trừ khi là oán niệm đời đời kiếp kiếp tích tụ lại, oán niệm của vô số cường giả hợp lại làm một như trong Thạch Mộ của Hắc Ám Mị Linh Tộc, chỉ có loại oán niệm mạnh như vậy mới có tư cách dùng để giết người.

Vô Song luôn mang theo oán niệm trong người chỉ có một mục đích duy nhất, đó chính là thôn phệ.

Dùng Mộng Huyễn Chi Tâm cùng Niết Bàn hỏa điên cuồng luyện hóa oán niệm, mỗi lần luyện hóa được một tia oán niệm thì linh hồn lực của Vô Song lại dần dần hồi phục, đây chính là đan dược chữa trị linh hồn của riêng Vô Song, toàn bộ Đấu Khí Đại Lục này cũng chỉ có mỗi Vô Song làm được việc này mà thôi.

Ánh mắt Bắc Long Vương càng ngày càng hoảng sợ bở hắn thấy Vô Song bắt đầu kết ấn, ánh mắt chuyển thành màu tím yêu dị, màu tím như muốn mang theo linh hồn của Bắc Long Vương đi vậy.

Bắc Long Vương như hồi quang phản chiếu, hắn một lần nữa điên cuồng dãy dụa, thậm chí ngay cả Bắc Long Vương lúc này cũng phải mở miệng ra van xin “Tha mạng, tha mạng.... ta nhận ngươi làm chủ...tha mạng”.

Đáp lại lời nói của Bắc Long Vương là âm thanh thản nhiên xen lẫn một tia băng lãnh của Vô Song “muộn rồi”.

Bầu trời của Tiểu Tu Di Ngũ Hành Sơn bỗng chốc tối lại, toàn bộ Tiểu Tu Di Ngũ Hành Sơn rung chuyển dữ dội sau đó một kinh thiên ma ảnh hiện ra sau lưng Vô Song, hư ảnh Địa Ngục Chân THần một lần lại hiện thế.

Lục Đạo Luân Hồi Ấn- Ngạ Quỷ Ấn.

Địa Ngục Chân Thần mạnh mẽ dơ tay ra sau đó một đập, sau đòn này Bắc Long Vương cũng giống như Hồn Hư Tử, cả hai người đều có thể coi là con rối trong tay của Vô Song, được coi là hóa thân của Vô Song.

Làm xong tất cả Vô Song mới trở lại trạng thái người thường, hắn lập tức ngửa người ra phía sau thở hổn hển, trận chiến này mệt mỏi vô cùng, độc đấu ba tên đấu thánh thất tinh đâu phải chuyện đùa.

Vô Song đang thở hổn hển bỗng nhiên nhíu mày sau đó ánh mắt hiện lên một tia sáng kinh dị “ồ, đợi bao lâu cuối cùng cũng đến rồi”.

Lúc này không ngờ sau cuộc chiến với tam đại Long Vương thì Vô Song dĩ nhiên lại có thể thực hiện lần Phượng Hoàng Niết Bàn – Dị Hỏa Tôi Thể tiếp theo, điều này có thể coi là một chiến lợi phẩm cực kỳ lớn của Vô Song.

Ngay trong Tiểu Tu Di Ngũ Hành Sơn hai mắt Vô Song vội nhắm lại, hai chân xếp bằng trên mặt đất, lúc này từng luồng từng luồng Niết Bàn Hỏa xuất hiện xung quanh Vô Song, nhiệt độ bên trong Tiểu Tu Di Ngũ Hành Sơn càng ngày càng tăng thậm chí vách đá xung quanh bắt đầu xuất hiện dấu hiệu nứt vỡ đủ để thấy nhiệt độ hiện nay mà Vô Song thả ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.