Hồn Thiên Đế cùng Vô Song tạm thời không ai làm gì được ai có điều cả hai đều biết đối phương của mình tuyệt đối chưa bắt đầu đánh hẳn hoi chỉ là cuối cùng hai người này có dám đánh hẳn hoi hay không lại là một việc khác.
Hai người quyết đấu trên Đỉnh Vẫn Lạc làm động tĩnh tuyệt đối không hề nhỏ ít nhất rất nhiều Trung Châu cao thủ đều bắt đầu hướng ánh mắt đến nơi này, một chưởng chia đôi bầu trời của Trung Châu tuyệt đối không phải là việc đơn giản.
Tất nhiên bản thân Hồn Thiên Đế không có thói quen dừng lại giữa chừng thế này, ánh mắt của hắn từ từ trở nên lạnh lùng, trên người bỗng xuất hiện một đoàn hắc hỏa, khí tức của đoàn hắc hỏa này đáng sợ tuyệt luân, khí tức của nó căn bản không thua kém gì cửu tinh đấu thánh hậu kỳ cảnh giới, thứ này đương nhiên là Hư Vô Thôn Viêm.
Hư Vô Thôn Viêm hiện ra giữa không trung lập tức bật cười, giọng cười của nó đầy mìa mai mà cũng đầy tà ác “Khặc khặc tiểu tử không ngờ ngươi lại dám đến đây một mình, ngươi chán sống sao ?”.
Hư Vô Thôn Viêm bản thân nó vẫn chưa bao giờ thay đổi, độc ác đầy tàn nhẫn bất chấp mọi thủ đoạn nhưng lại sợ hãi trước kẻ mạnh, đây là lý do tại sao Hư Vô Thôn Viêm vốn có một tiền đồ không thể hạn lượng nhưng lại cứ luôn luôn đi sau người khác.
Vô Song nhìn thấy cả Hồn Thiên Đế cùng Hư Vô Thôn Viêm hiện ra trên khuôn mặt cũng chẳng có chút nào biến sắc, trước mặt hắn rất nhanh xuất hiện một đầu khôi lỗi màu xanh, một con khôi lỗi thân hình khổng lồ không thua kém gì một ngọn núi nhỏ, thân thể màu xanh nhạt cùng một cái đàu trâu cực kỳ dễ nhận ra.
Điều tiếp theo làm Hồn Thiên Đế cảm thấy thực sự ngưng trọng là việc đầu khôi lỗi này của Vô Song vậy mà đạt đến cửu tinh đấu thánh trung kỳ đỉnh phong.
Đây đương nhiên là Thanh Ngưu trong Thanh Ngưu mục đồng, chiến lợi phẩm của Vô Song một năm về trước.
Thông thường mà nói không bao giờ có chuyện khôi lỗi mạnh bằng bản thể của sinh vật khi còn sống trừ khi gặp phải vận khí nghịch thiên gặp được đan lôi đủ mạnh có thể trợ giúp làm khôi lỗi tiến giai, điển hình nhất là trường hợp của Tiêu Viêm với khôi lỗi Bắc Vương của mình.
Đầu Thanh Ngưu này rõ ràng không hề trải qua cường hóa, một khôi lỗi hoàn toàn được làm lên từ thân xác của Thanh Ngưu nhưng không ngờ ngay cả khi nó chết đi thì khí tức cũng không hề suy giảm.
Đây không phải là năng lực của Vô Sõng cũng không phải là của bất cứ ai trên thế giới này, có được một tác phẩm khôi lỗi hoàn hảo như vậy đương nhiên là do thần bí nhân vật mà Vô Song gọi ra khi sử dụng Địa Ngục Ấn.
Vô Song suốt một năm trời vừa bế quan vừa tìm hiểu thủ pháp ra tay giết chết Thanh Ngưu nhưng không hề có bất cứ thu hoạch này, thứ duy nhất mà hắn biết chính là một đòn đóng băng trái tim của Thanh Ngưu đồng thời đóng băng luôn nội đan của nó.
Điều làm Vô Song cảm thấy sợ hãi người ra tay nhất chính là vì một loại phép tắc, một loại phép tắc rõ ràng có tồn tại nhưng lại phi thường mỏng manh.
Nếu Tịnh Liên Yêu Hỏa là đại diện cho tịch diệt phép tắc, Hư Vô Thôn Viêm đại diện cho thôn phệ phép tắc hay Sinh Mệnh Chi Diễm đại diện cho sinh mệnh phép tắc thì thứ mà Vô Song cảm nhận được chính là vĩnh hằng phép tắc, vĩnh viễn tồn tại không thể phá hủy.
Suốt một năm nhìn vào thân thể Thanh Ngưu chính Vô Song cũng phải sợ hãi, rõ ràng Thanh Ngưu đã chết nhưng thân thể của hắn còn sóng, đấu khí không tạn, máu huyết vẫn chảy, xương cốt vẫn không hề thay đổi chỉ có duy nhất viên nội dan cùng trái tim hóa đá mà thôi.
Thanh Ngưu có thể coi là một phiên bản hoàn mỹ nhất của khôi lỗi, khôi lỗi vốn là vật chết nhưng Thanh Ngưu dĩ nhiên lại là nửa sống nửa chết, linh hồn đã chết nhưng thân thể vẫn còn sống điều này làm Vô Song bội phục không thôi.
Thanh Ngưu hiện thân vô hình chung có thể giải trừ đi áp lực lên người Vô Song lúc này, Hồn Thiên Đế cùng Hư Vô Thôn Viêm cho dù có mạnh hơn nữa cũng không cách nào có thể bỏ qua được một cửu tinh đấu thánh cường giả.
Vô Song lần này mỉm cười nhìn thân ảnh Hồn Thiên Đế trên cao “Ta biết Hồn Tộc che dấu rất nhiều thứ, che dấu rất nhiều thực lực nhưng Yêu Cung thì cũng thế, lúc này ta muốn hỏi Hồn Tộc có hai vị cửu tinh đấu thánh cao thủ có điều Yêu Cung chúng ta lại có đến ba người, không biết tộc trưởng Hồn Tộc ngài sẽ lựa chọn gì đây ?”.
Hồn Thiên Đế nắm chặt bàn tay trên không trung, ánh mắt đầy ngưng trọng nhìn vào Thanh Ngưu khôi lỗi rồi lại nhìn vào Vô Song “Rốt cuộc ngươi muốn gì ?”.
Vô Song liền búng tay, từ trong tay hắn một vật nhỏ bay thẳng về phía Hồn Thiên Đế, vật này vừa xuất hiện Hồn Thiên Đế lập tức nheo mắt lại, đây là một mảnh Đà Xá Cổ Đế Ngọc.