Đối mặt với kẻ thù diệt quốc cho dù là ai cũng không cách nào bình tĩnh kể cả Tố Ngôn chỉ là nàng căn bản không cách nào làm đối thủ của kẻ nọ, nàng chỉ là kiếm linh thì lấy tư cách gì thách thức đối phương ?.
Mái tóc đen nhánh xõa xuống, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần nhưng lại mang theo nỗi u buồn man mác cùng khí chất lạnh tựa như sương, nhìn Tố Ngôn lúc này thực sự rất đẹp, một vẻ đẹp khiến bất cứ nam nhân nào cũng muốn đưa tay ra ôm nàng vào lòng, muốn giúp nàng xóa đi sự u buồn trên khóe mắt.
Nàng thực sự hận mình yếu kém, thực sự hận mình vô lực nhưng trước mặt kẻ kia nàng không làm nổi bất cứ thứ gì, thậm chí chỉ cần hắn ta muốn hắn liền có thể khống chế nàng, có thể làm nàng nguyện chết vì hắn, Tố Ngôn đã sống vô số năm tháng nàng thừa hiểu thủ đoạn của bước thứ tư cường giả, sinh tử chỉ trong một ý niệm, luân hồi cũng chỉ trong một ý niệm.
Bước thứ tư mạnh mẽ bởi vì bọn họ đứng trên tất cả sinh mệnh khác, đứng trên cả luân hồi chưởng quản luân hồi, bọn họ căn bản không thể chết cũng không thể bị thương, nếu không phải có thủ đoạn phi thường đặc biệt thì đụng được vào người cường giả bước thứ tư đã là một vấn đề, đáng tiếc Tố Ngôn làm không nổi.
Đừng nói là tấn công Ma Đế cho dù nàng lúc này muốn tự bạo linh hồn cũng không được, Ma Đế kẻ này có một vạn cách để giết nàng và có mười vạn cách để nàng không thể chết, địa ngục chủ nhân nổi tiếng nhất là khống chế sinh tử người khác, chết trước mặt hắn còn khó hơn là sống.
Trong ba vị đại đế tấn công Vĩnh Hằng Quốc Độ thì bản thân nàng liền hận nhất là Ma Đế bởi kẻ này chính là người tế sống triệu triệu linh hồn, Tố Ngôn đương nhiên biết linh hồn đã vào tay Ma Đế thì đừng hòng được siêu sinh thậm chí bị tra tấn đời đời kiếp kiếp, rất nhiều kẻ không dám đối đầu với Ma Đế cũng chỉ vì sợ điều này của hắn, Ma Đế có thể ban cho người khác sự bất tử nhưng sự bất tử đó còn khó chịu hơn cái chết ngàn lần vạn lần.
Ma Đế kẻ này là cổ kim đệ nhất thiên tài cũng là yêu nghiệt đáng sợ nhất của Đại Thiên Thế Giới cho dù kéo ra vô số thời đại cũng không có một ai kinh diễm bằng Ma Đế, Tố Ngôn là do Thiên Đạo tạo ra, tuy rằng thủa ban đầu thân là khí linh của Vĩnh Hằng Cổ Kiếm nàng chưa thể tự do quan sát mọi việc nhưng nàng đã được chứng kiến không ít đại nhân vật kể cả bước thứ tư cường giả cũng không ít nhưng để so sánh với đứa bé khuôn mặt non choẹt trước mắt thì căn bản không thể.
Thần Đế mạnh nhất, Quỷ Đế khó chết nhất còn Ma Đế thiên tư cao nhất. Tố Ngôn là một trong số ít những người sống đủ lâu để hiểu về Ma Đế, kẻ này đột phá bước thứ tư cùng lúc với Thần Đế và Quỷ Đế nhưng độ tuổi chưa bằng 1/100 hai vị cường giả bước thứ tư kia, Thần Giới cùng Quỷ Giới trong vô số năm qua luôn luôn có xu hướng đi sát với nhau cũng vì nguyên nhân này, Thần Đế hay Quỷ Đế cho dù chưa từng thừa nhận nhưng thực sự e ngại tuyệt thế thiên tài kia rất nhiều.
Khuôn mặt non choẹt, chiều coa chỉ đến ngực của Tố Ngôn, ánh mắt trong suốt cực kỳ hồn nhiên không có nổi chút dục vọng, làn da trắng ngần như da em bé khiến Ma Đế nhìn từ bên ngoài thực sự cực kỳ vô hại nhưng chỉ có ai dưới quyền kẻ này, chỉ có ai ở bên kẻ này đủ lâu mới có thể phát hiện được thứ đáng sợ, Ma Đế như một cái động không đáy, một cái động có thế hòa tan tất cả mọi thứ trong thiên địa, trên trời dưới đất từ cổ chí kim hắn quả thực là đệ nhất.
Đối mặt với một Tố Ngôn tuyệt mỹ, đối mặt với một đại mỹ nhân không thể phản kháng trong mắt Ma Đế vẫn không có một tia dị sắc, khuôn mặt của hắn xuất hiện một nụ cười hồn nhiên, nụ cười làm lòng người đột nhiên trở nên ấm áp, nụ cười của hắn như xua tan tất cả cảm xúc trái chiều trong lòng Tố Ngôn, một nụ cười gần như loại bỏ toàn bộ ác cảm của nàng về hắn.
Đáng tiếc Tố Ngôn cho dù không mạnh nhưng cũng tuyệt đối không yếu, nàng lập tức dùng bàn tay đánh thẳng vào mi tâm của mình, một chưởng thân thể ở dạng linh hồn của nàng nổ tung thành nghìn mảnh bốc hơi ngay trước mặt Ma Đế.
Ma Đế nhìn vậy chỉ khẽ lắc đầu bàn tay nhẹ xoay chuyển lập tức linh hồn của Tố Ngôn lại bắt đầu trọng tổ như không có việc gì xảy ra có điều ngay khi vừa sống lại Tố Ngôn lập tức lạnh giọng.
“Thân là nhất phương đại đế có việc gì cứ nói, không cần dùng cái thủ đoạn như vậy”.