Vô Song thản nhiên đưa tay ra, bàn tay hắn có một hấp lực đặc biệt không ngờ lại làm chiếc mặt nạ trong tay Hồn Thiên Đế dĩ nhiên biến mất rồi lại hiện tra trên khuôn mặt của hắn.
“Tiền bối có thể đã đoán ra, chiếc mặt nạ này không thể nào xuất hiện ở thế giới này, nó không phải là bất cứ vật liệu nào cả, nó đến từ một thế giới khác và vãn bối quả thực cũng là đến từ thế giới khác”.
Hồn Thiên Đế nghe vậy liền nhếch miệng, hắn không hổ là Hồn Thiên Đế sau một loạt đòn tấn công như vũ bão của Vô Song mà vẫn có thể hồi phục được tâm tình, cả người thản nhiên ngồi xuống đối diện Vô Song.
“Ngươi nói ngươi đến từ thế giới khác, thứ này quả thực cũng có thể, trong Đấu Khí Đại Lục không thiếu trường hợp có thiên ngoại vẫn thạch từ trên trời rơi xuống, cho dù ta không ai chứng thực thì cũng không ai có thể đưa ra luận điểm nào phủ nhận bên ngoài thế giới này không có thể giới khác chỉ là việc ngươi đến từ thế giới khác vốn không liên quan gì dến ta”.
“Ngươi nói ngươi chỉ là lục tinh đấu thánh ta cũng đã xác nhận, nếu thực lực của ngươi chỉ có như vậy ta quả thực thừa tự tin giết ngươi, ngươi không phải là kẻ ngu, bằng vào chiếc mặt nạ kia có thể thần kì ngăn cản linh hồn lực lượng của ta chỉ là ngươi dĩ nhiên dám tháo mặt nạ, dĩ nhiên dám công khai cảnh giới cho ta nhìn vậy rốt cuộc ngươi muốn gì ?”.
Vô Song thản nhiên nhìn vào Hòn Thiên Đế “Tiền bối, không biết có hứng thú liên minh không, ta cùng tiền bối nếu hợp lực lại đương nhiên có thể thống nhất thiên hạ, tiền bối chắc chắn đột phá đấu đế cảnh giới thành công”.
Hồn Thiên Đế nghe vậy chỉ ung dung mỉm cười “Sai rồi, không cần hợp tác với ai ta đời này chắc chắn cũng trở thành đấu đế, giao dịch này giữa Hồn Tộc và ngươi chúng ta không hề có bất kì lợi ích thực chất nào”.
Hồn Thiên Đế quả không hổ là Boss cuối của Đấu Khí Đại Lục, chỉ có người tự tin bậc này mới có tư cách là nhân vật cuối cùng chỉ là Hồn Thiên Đế vẫn là con người, hắn vẫn luôn có điểm yếu.
Vô Song nhìn ra vẻ tự tin của Hồn Thiên Đế liền lằng lặng gật đầu “Lần đó ta đến tìm Hồn Hư Tử, ta vốn muốn thuyết phục hắn cho ta đến gặp ngài chỉ là không ngờ chính hắn lại giới thiệu ta đi tìm Cổ Nguyên, hắn không ngờ lại là quân cờ của Cổ Nguyên trong Hồn Tộc chỉ là ta và Hồn Tộc không có giao tình, ta cũng không cần báo thông tin này với ngài”.
“Ta cũng đã từng tính đi gặp Cổ Nguyên chỉ là ta may mắn lại biết được một số việc năm đó vì vậy chính ta cũng cảm thấy khó chấp nhận kẻ này, thà làm chân tiểu nhân còn hơn làm ngụy quân tử, ít nhất trong mắt ta Hồn Thiên Đế đại nhân vẫn còn cao hơn Cổ Nguyên một bậc ít nhất ta không biết hợp tác với Hồn Thiên Đế đại nhân có bị ngài đâm một nhất không nhưng Cổ Nguyên thì chắc chắn nếu có cơ hội không ngại đâm ta một nhát”.
“Tiếp theo ta không hề hoài nghi về việc ngài có thể trở thành Đấu Đế, quả thực ngài đang là người gần cảnh giới này nhất hơn nữa bản thân ngài còn có Hư Vô Thôn Viêm đi theo, Cổ Nguyên lại chỉ có Kim Đế Phần Thiên Viêm, Kim Đế Phần Thiên Viêm tuy đủ cường đại nhưng so sánh với Hư Vô Thôn Viêm thì thua xa nên ta không có bất cứ ý kiến gì về việc ngài trở thành đấu đế cả chỉ là không biết tộc trưởng đã nghĩ, người thực sự chỉ muốn làm đấu đế sao ?”.
“Tộc trưởng người là người Hồn Tộc đương nhiên cũng phải biết Đấu Đế không phải là bất tử, đấu tông cường giả có thể sống đến 150 năm, đấu tôn cường giả liền sống đến 500 năm, đấu thánh cường giả ít nhất sống được ngàn năm, về phần dấu đế ta không dám chắc có thể sống được bao lâu nhưng bọn họ rõ rang cũng chết đi”.
“Đấu đế có thể là tồn tại vô địch thiên hạ nhưng bản thân bọn họ đâu có tư cách gì chống lại thời gian lực lượng, thiên hạ này đã từng có vô số đấu đế xuất hiện nhưng cho dù kinh diễm bực nào đi chăng nữa rồi cũng bị nhấn chìm trong dòng chảy thời gian mà thôi, Hồn Thiên Đế tộc trưởng không biết người có cam tâm không ?”.
“Hơn nữa ta chỉ muốn hỏi ngài một câu, nếu ngài có thể đột phá đấu đế thì ngài sẽ làm gì ?, giết hết toàn bộ thiên hạ để Hồn Tộc trở thành thiên hạ đệ nhất đại tộc, giết toàn bộ đối thủ, hưởng hết vinh hoa phú quý, tình ái nhân gian có điều ngài chịu được sự cô đọc đó trong bao lâu ?”.
Vô Song nói đến đây liền im lặng, hắn không tin mình không thể nói động Hồn Thiên Đế, hắn không tin Hồn Thiên Đế chịu cam nguyện dừng lại ở đây.
Hồn Thiên Đế cũng im lặng nhìn Vô Song, hắn ta tự hỏi bản thân mình rốt cuộc có thể sống như vậy được không ?, Hồn Thiên Đế vốn chưa bao giờ tự hỏi nhưng hiện nay sau một câu nói của Vô Song hắn liền tự ngẫm, hắn trở thành Đấu Đế xong thì hắn sẽ làm gì ?, diệt sạch Viễn Cổ Bát Tộc xong rồi làm gì ?, vô địch thiên hạ xong rồi làm gì ?.
Đột nhiên Hồn Thiên Đế dĩ nhiên không có câu trả lời, hắn quả thực không biết sau khi vô địch thiên hạ này mình sẽ làm thậm chí chỉ cần Hồn Thiên Đế chịu bỏ ra một cái giá lớn thì hắn cũng vẫn là vô địch thiên hạ, Hồn Tộc toàn lực xuất thủ sao Cổ Tộc có thể ngăn cản ?, nếu không phải Hồn Thiên Đế chấp nhất với Đấu Đế cảnh giới mà từ nghìn năm trước sau khi diệt được Tiêu Tộc liền bắt đầu từng bước từng bước hướng về các tộc còn lại chỉ sợ giờ này cũng chẳng còn Viễn Cổ Bát Tộc.
Ánh mắt Hồn Thiên Đế dần dần thay đổi, hắn nhìn Vô Song mang theo một tia chờ mong, một tia nóng rực “Ngươi nói ngươi đến từ thế giới khác vậy thế giới đó rốt cuộc thế nào ?’.
Vô Song cũng thản nhiên nhìn vào ánh mắt Hồn Thiên Đế “Ở thế giới đó đấu đế cường giả không phải cảnh giới cuối cùng, ở đó cho dù mang theo thực lực đấu đế cường giả tiến vào cũng chỉ có thể gọi là nhân vật hơi mạnh một chút mà thôi”.
Vô Song nói cũng không sai, Tiên Hoàng cảnh giới liền có thể so với Đấu Thánh, Đấu Đế trong mắt Vô Song chỉ có thể coi là Trung Vị Thần hoặc Thượng Vị Thần mà thôi, cảnh giới này có thể đủ tự bảo vệ bản thân nhưng muốn xưng hung thì xa xa không đủ.
Hồn Thiên Đế nghe vậy bỗng dung bật cười, hắn cười rất lớn, cười đến mức thân thể rung lên “Vậy nếu ta đến thế giới đó, nếu ta tu luyện đến cảnh giới cuối cùng thì phải làm thế nào, chẳng nhẽ ta cũng giống như hôm nay ngồi tự hỏi rốt cuộc vô địch rồi thì phải làm gì ?”.