Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 364: Chương 364: Phượng Hoàng Oai.




Đôi cánh kia thiêu đốt cả bầu trời, đôi cánh kia cực kỳ khác biệt, nó không giống với một đôi cánh của yêu thú bình thường trong thiên hạ, một đôi cánh như mộng như ảo, đôi cánh mang theo sự ma mị cùng vẻ đẹp tuyệt diễm động nhân tâm.

Bản thân Vô Song trước kia không tính là Phượng Hoàng cùng lắm hắn chỉ có thể là hàng nhái của Phượng Hoàng mà thôi bởi hắn không có được Niết Bàn hỏa của Phượng Hoàng Thần Thú, nói thẳng ra Vô Song từ trước đến nay còn kém cảnh giới của Phượng Hoàng rất nhiều rất nhiều, từ trước đến nay khi sử dụng thân Phượng Hoàng chiến đấu ngoại trừ tăng cường tốc độ cùng với khả năng hồi phục đáng kinh ngạc ra thì bản thể Phượng Hoàng không thể giúp cho Vô Song bất cứ thứ gì cả, nếu đây là Phượng Hoàng ngày trước của Vô Song căn bản không có chút hy vọng nào để độc đấu năm con dị thú trước mặt khác.

Trong thời gian ở lại Nguyên Tố Thế Giới mới giúp Phượng Hoàng của Vô Song lột xác mới có thể khiến Vô Song nắm giữ Niết Bàn hỏa thứ hỏa diễm đặc dị của Phượng Hoàng tộc, chỉ có như vậy hắn mới là một con thần thú chân chính, đến chính bản thân Vô Song cũng háo hức muốn biết nếu chiến đấu trong trạng thái này rốt cuộc mình sẽ mạnh đến mức nào ?.

Ở Nguyên Tố Thế Giới bản thân Vô Song không dám dùng Phượng Hoàng thân chân chính chiên đấu bởi Phượng Hoàng ở Nguyên Tố Thế Giới thực sự rất thảm, trừ khi bản thân Vô Song có thể chạy đến Thần Giới nếu không chỉ cần khí tức của hắn bị lộ Vô Song cũng không biết vị quái vật kia ở Vô Tận Hải tính làm gì mình nữa.

Trong lòng Vô Song hiện nay có một luồng tự tin dầy đặc, ánh mắt hắn sáng rực, trên người Niết Bàn hỏa đang điên cuồng nhảy múa, hiện ra trước mặt đấm người Hoàng Thiên là một gnonj lửa tuyệt đẹp, một hỏa nhân đứng giữa thiên địa cùng đôi cánh khổng lồ như muốn đốt cháy cả hư không.

............

Đừng nói là Hoàng Thiên nghi hoặc mà cường giả thế hệ trước của Thiên Yêu Hoàng Tộc cũng nghi hoặc không thôi, trong mắt bọn họ yêu thú hỏa hệ có cánh không ít thậm chí rất rất nhiều nhưng cái trạng thái nửa người nửa yêu thế này lần đầu tiên họ mới nhìn thấy, mọi việc đương nhiên còn chưa dừng lại ở đó thân hình Phượng Diễm không ngờ lúc này rung lên bần bật khuôn mặt ẩn sau lớp mặt nạ trắng bệch thậm chí hư ảnh khổng lồ Thất Thải Minh Tước sau lưng Phượng Diễm như cảm nhận được cái gì đó, thân ảnh khổng lồ kia vậy mà lập tức ầm ầm đổ vỡ, Phượng Diễm ánh mắt cực độ hoảng sợ nhìn Vô Song không nói lên lời, Phượng Diễm vậy mà không tài nào hóa thân thành yêu thân được, Phượng Diễm khi vừa nhìn thấy Vô Song liền bị đánh về nhân thể.

Sự việc này làm đám người Cửu Cốt cùng Hoàng Thiên mở to mắt không thể nào tin được, bản thân Phượng Diễm cho dù là yếu nhất trong bọn họ nhưng cũng là siêu cấp cường giả lục tinh đấu thánh, thực lực của nàng ta thế nào trong mắt bọn họ đương nhiên là rõ ràng nhất, thực lực kinh khủng như vậy nhưng không ngờ ngờ chưa chiến đã hàng ?.

Trường hợp của Phượng Diễm cũng rất giống của Cửu U năm xưa, năm xưa đích thân Vô Song đi hàng phục Cửu U, bản thân Cửu U cũng gọi ra hư ảnh Cửu U Minh Tước tổ tiên của mình sau đó hư ảnh thủy tổ tưởng như kinh khủng kia chỉ bằng mộ ánh mắt của Vô Song lập tức bỏ chạy không còn lại chút nào, cho dù Phượng Diễm có thể coi là bản nâng cấp của Cửu U Minh Tước, nàng ta còn mạnh hơn cả tổ tiên của của Cửu U thì kết cục cũng không khác gì, đây chính là đẳng cấp huyết mạch áp chế quá lớn như nhà vua cùng thường dân vậy, Phượng Diễm căn bản chưa đấu đã thua.

Phượng Diễm lúc này kinh ngạc xen lẫn sợ hãi bật thốt lên “Ngươi.... ngươi rốt cuộc là loài yêu thú gì chẳng nhẽ là Cửu Thải Thiên Phượng trong truyền thuyết ?”.

Nói ra câu này bản thân Phượng Diễm cùng hoàn toàn không tin, Cửu Thải Thiên Phượng là loài thần thú chính màu đồng thời Cửu Thải Thiên Phượng cũng không sử dụng hỏa diễm để chiến đấu, nhìn Vô Song lúc này làm gì có chút gì giống với Cửu Thải Thiên Phượng.

Vô Song ngước mắt lên chỉ mỉm cười mà không nói, hắn đương nhiên không có trách nhiệm giải thích cho đối thủ của mình, đôi cánh Phượng Hoàng sau lưng hắn bắt đầu thu nhỏ lại vừa bằng một đôi cánh bình thường đồng thời thực lực của Vô Song cũng dần dần tăng lên, đấu khí hắn bắt đàu bành trướng như núi lửa phun trào vậy.

Lúc đầu Vô Song chỉ là tứ tinh đấu thánh sau khi sử dụng Thiên Hỏa Tam Huyền Biến thì đấu khí trong cơ thể trực tiếp tăng lên lục tinh đấu thánh sơ kỳ sau đó trong trạng thái nửa người nử yêu này rốt cuộc Vô Song đã đạt đến thất tinh đấu thánh sơ kỳ, một cường giả thất tinh đấu thành hàng thật giá thật, đương nhiên không chỉ đấu khí của Vô Song tăng mạnh mà tốc độ của hắn cũng bạo tăng.

Đôi cánh Phượng Hoàng kia khẽ vỗ lên một cái thân hình Vô Song lập tức lao vút đi trong gió, mục tiêu đầu tiên mà Vô Song chọn chính là Hoàng Thiên.

Thấy tốc độ của Vô Song thì đám người Hoàng Thiên sao có thể suy nghĩ tiếp được nữa, lúc này toàn bộ sự chú ý của họ đặt trên người Vô Song, tốc độ đáng sợ như vậy chỉ cần không tập trung chỉ sợ bất cứ ai trong số bọn họ cũng không thể theo kịp nổi, về phần Phượng Diễm lúc này trực tiếp lui về phía sau, không thể biến về bản thể thì thực lực của Phượng Diễm từ lục tinh đấu thánh cùng lắm chỉ có thể coi là ngũ tinh đấu thánh mà thôi, thực lực thế này muốn cản lại Vô Song căn bản không thể.

Thân hình xé gió mà đi, ánh mắt của Vô Song càng ngày càng sáng sau đó một quyền của hắn tung ra, một quyền không hoa mỹ cũng chẳng cầu kỳ, một quyền trực tiếp chỉ dùng đấu khí cùng thân thể bản thân mình, một quyền thất tinh đấu thánh đánh ra khiến cả người Hoàng Thiên chật vật lùi lại mười bước mới có thể ổn định lại thân thể, ánh mắt đầy kinh sợ nhìn Vô Song.

Trên cánh tay của Hoàng Thiên hiện nay xuất hiện một đoàn hỏa diễm vô danh, đoàn hỏa diễm này dĩ nhiên Hoàng Thiên không thể nào tắt nổi, kể cả sử dụng đấu khí của bản thân muốn nghiền ép ngọn hỏa diễm kỳ dị cũng hoàn toàn không thể, Hoàng Thiên biến sắc nhìn Vô Song “Chết tiệt, đây rốt cuộc là loại hỏa diễm gì ?”.

Đáng tiếc Vô Song sẽ không trả lời cho hắn, chỉ lóe lên một cái thân hình Vô Song lại xuất hiện trước mặt Hoàng Thiên, một tay nắm lấy đầu Hoàng Thiên một đầu gối không chút lưu tình nện thẳng vào mặt Hoàng Thiên, lần này Niết Bàn Hỏa ăn thẳng vào mặt Hoàng Thiên, ngọn lửa thiêu đốt khuôn mặt hắn khiến hắn đau đớn đến mức gào rú lên trong không trung.

Đương nhiên Hoàng Thiên sẽ không phải chiến đấu một mình với Vô Song, sau lưng Vô Song một tia lôi điện rất nhanh hiện ra, một cây búa khổng lồ nện thẳng vào lưng hắn “Bá Vương Điểu – Lôi Thần Khai Thiên”.

Hoàng Điêu tốc độ hơn hẳn Hoàng Thiên, chỉ riêng lôi hệ đấu khí của hắn cũng đã ăn đút phong hệ đấu khí của Hoàng Thiên chưa kể Lôi Điện Điểu huyết mạch còn tinh thuần hơn Thiên Yêu Điểu của Hoàng Thiên nhiều, một chùy này của thất tinh đấu thánh toàn lực bổ xuống tuyệt đối có thể đập nát cả một mảnh thiên địa có điều đối mặt với một chùy kinh thiên như vậy đôi cánh Phượng Hoàng của Vô Song lóe lên, đôi cánh nhìn mỏng manh yếu đuối vô cùng nhưng khi nó va chạm cùng Lôi Thần Chủy của Hoàng Điêu lại làm mặt Hoàng Điêu tái mét lại đầy sợ hãi, một cái rung cánh đơn giản thôi lại làm Hoàng Điêu có cảm giác cả một biển lửa khổng lồ quất về phía mình, biển lửa này mang theo khí thế của cả thiên địa, một cái tung cánh hất tung Hoàng Điêu bay ra ngoài cả trăm mét.

Vừa đánh bay Hoàng Thiên cùng Hoàng Điêu thì tám cánh tay dài ngoằng như tám cây xúc tu đâm thẳng về phía Vô Song tốc độ ra đòn cực nhanh cũng cực âm hiểm, ở nơi phương xa khuôn mặt Cửu Cốt lóe lên một tia sát ý, hắn không tin bản thân Vô Song có thể tránh được đòn này của mình, đương nhiên Cửu Cốt đã đoán đúng, Vô Song căn bản không tránh.

Tám cánh tay của Cửu Cốt đâm thẳng qua ngực Vô Song có điều rõ ràng lại không có chút máu nào để lại, tám cánh tay đó đâm thủng người Vô Song nhưng chính bản thân Cửu Cốt lại không cảm nhận được việc hắn ta đâm chúng thực thể, sự việc càng kỳ lạ hơn khi bản thân Vô Song trước mặt rõ ràng không phải là tàn ảnh lại càng không phải là phân thân.

Vô Song bật cười thân hình xoay tròn liên tục trong không trung như một mũi khoan khổng lồ, đôi cánh Phượng Hoàng vung lên mang theo một áp lực kinh khủng, cả người Vô Song biến thánh một mũi tên lửa lao thẳng về phía Cửu Cốt, một cái xoay người của Vô Song còn chưa đụng vào Cửu Cốt đã làm hắn ta hét thảm, tám cánh tay của Cửu Cốt đã bị đốt thành tro.

Tốc độ của Vô Song căn bản là quá khủng khiếp đến cả Cửu Yêu toàn lực phi hành cũng không thể nào đuổi kịp Vô Song để cứu Cửu Cốt về phần Cửu Cốt lúc này cũng hoàn không thể nào tránh được, trước mặt hắn là một biển lửa phô thiên cái địa, một biển lửa như muốn hủy diệt tất cả, thiêu cháy tất cả.

Cho đến khi biển lửa khổng lồ kia lại gần Cửu Cốt thì thân hình Vô Song khẽ khựng lại một dây, cả biển lửa khổng lồ phóng thẳng lên trời, xuyên thẳng qua thiêng khung, cột lửa thông thiên khổng lồ đến mức trấn động toàn bộ Thú Vực, đừng nói là Thiên Yêu Sơn mà toàn bộ Thú Vực đều nhìn thấy hình ảnh cột lửa thông thiên, sức hủy diệt của cột lửa này đương nhiên những người ở xa không cách nào cảm nhận được nhưng nó lại mang theo một hơi thở bá đạo tuyệt luân, hơi thở này lan ra toàn bộ Thú Vực.

Lần này Vô Song đâu muốn chỉ quay về trả thù Thiên Yêu Hoàng Tộc, lần này Vô Song chính là muốn thống nhất toàn bộ Thú Vực làm một thể, đây chính là lời tuyên chiến của Vô Song với toàn bộ thú vực, hắn chính là người đầu tiên trong thiên hạ có thể thống nhất Thú Vực này.

Biển lửa phóng thẳng lên trời đương nhiên không thể mang lại sát thương thực chất với Cửu Cốt nhưng Vô Song cũng không quan tâm, đôi cánh Phượng Hoàng của Vô Song một lần nửa mở ra trước mặt Cửu Cốt sau đó thân hình hắn lướt qua thân thể đối phương, toàn thân Cửu Cốt bỗng nhiên xuất hiện một ngọn lửa không tên, ngọn lửa bùng lên nuốt toàn bộ thân thể Cửu Cốt vào trong.

Cửu Cốt lập tức hét thảm cả người rơi thẳng xuống mặt đất, thân hình của hắn bị tổn thương nghiêm trọng thậm chí cho dù Cửu Cốt dùng toàn bộ đấu khí trong cơ thể mình chống lại Niết Bàn hỏa của Vô Song thì ngọn lửa này dĩ nhiên vẫn không tắt, ngọn lửa bất tử bất diệt, ngọn lửa thiêu cháy cả đấu khí, chỉ khi Cửu Cốt cháy thành tro nếu không tuyệt đối đừng mong thoát được Niết Bàn hỏa.

Thứ đáng sợ nhất của Phượng Hoàng không phải là tốc độ cũng chẳng phải là lực lượng thân thể, Phượng Hoàng có thể trở thành thần thú chính là nhờ Niết Bàn Hỏa, đây cũng là nguyên nhân bản thân Phượng Hoàng còn được gọi là Bất Tử Phượng Hoàng, chỉ có hôm nay và cũng chỉ có lúc này Vô Song mới cảm nhận được huyết mạch Phượng Hoàng là kinh khủng như thế nào.

Năm đó Khinh Huyền thân là cửu tinh dấu thánh đỉnh phong chính là dùng Niết Bàn hỏa mà đứng song song bên cạnh dấu đế cường giả để để hiểu Niết Bàn Hỏa đáng sợ thế nào.

Vô Song vừa mới lướt qua người Cửu Cốt bất chợt một luồng phong hệ đấu khí khủng khiếp cắt thẳng qua thân thể Vô Song, đấu khí phong hệ mạnh mẽ đến đáng sợ cùng với tốc độ nhanh khủng khiếp kia chính là của Cửu Yêu, chín đôi cánh của hắn cùng vỗ mạnh tuy nhiên vẫn không kịp cứu Cửu Cốt, hắn thủy chung vẫn chậm hơn Vô Song một nhịp.

Thân hình Vô Song lập tức bị cắt ra làm 10 phần nhưng một lần nữa không có máu chảy ra, sau khi đấu khí khủng khiếp của Cửu Yêu đi qua hắn thì thân hình Vô Song lại một nữa từ những ngọn lửa bị cắt đứt trên hư không mà hồi sinh trở lại, hắn mỉm cười nhìn Cửu Yêu “Trò mèo”.

Đôi cánh Vô Song tiếp tục dang rộng ra, vô số lông vũ bắn thẳng về phía Cửu Yêu, từng sợi lông vũ xoay tròn trên không trung, một cái vỗ cánh này đâu thua kém gì hỏa vũ của Tiểu Y Y ?. Dưới vô số mũi tên lửa đang lao đến bên mình Cửu Yêu ánh mắt hiện ra một tia chấn động sau đó cả chính cái cánh của hắn cùng vỗ lên, chín chiếc cánh như biến thành to hơn bao trùm toàn bộ thân thể Cửu Yêu vào trong, hắn lúc này như một tảng đá khổng lồ lơ lửng trên không trung.

Cho dù phòng ngự của Cửu Yêu gia tăng mạnh mẽ nhưng áp lực một chiêu mà Vô Song tạo ra tuyệt đối không hề đơn giản, thân hình của Cửu Yêu bị vô số mũi tên đẩy lùi liên tục, cả người bay thẳng về phía dãy núi sau lưng, cả một ngọn núi khổng lồ cũng theo hắn sập xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.