Một tay Vô Song ôm lấy miệng vết thương đang liên tục chảy máu ánh mắt thì dính chặt về phía cái đầu của Cửu Cốt, rất nhanh thứ mà Vô Song không hề muốn thấy đã xuất hiện, một thứ mà cho dù là Vô Song cũng cảm thấy ngạc nhiên vô cùng.
Cái đầu của Cửu Cốt chẳng biết tại sao lại bay thẳng về phía thân hình vừa gục ngã kia rồi gắn lại làm một thể như chưa hề có cuộc chia ly, điều đáng sợ hơn vẫn còn ở phía sau, từ dưới mặt đất một móng vuốt khổng lồ đâm thẳng lên, sau đó dần dần càng nhiều móng vuốt xuất hiện, lần này một thân hình to như ngọn núi rốt cuộc cũng hiện ra trước mặt Vô Song, nhìn thấy cái thân hình này bản thân Vô Song căn bản không rõ mình đang mở hay tỉnh nữa.
Đôi cánh trên thân thể của Cửu Cốt dĩ nhiên là cánh của Thiên Yêu Hoàng Tộc điều này cũng không có gì phải thắc mắc nhưng phần thân dưới của Cốt U thì lại hoàn toàn là thân của bọ cạp với tám cái chân thô to như cây cột đình, đầy gai nhọn xung quanh cùng với màu đỏ như máu, khuôn mặt của con bọ cạp biến dị này chính là khuôn mặt trong nhân dạng của Cửu Cốt, trên người hắn đầy lông lá giống như của loài nhện, đôi càng phía trước to gấp ba lần một cái chân bình thường, con dị thú này cho dù là Vô Song cũng chưa bao giờ nhìn thấy.
Cửu Cốt nhìn Vô Song bên dưới sau đó miệng hắn mở lớn, cái miệng kia giống hệt miệng của côn trùng hơn là của người, miệng hắn tách ra làm bốn phần bên trong là cái cuống họng đen ngòm như một hang động cùng cía lưỡi đỏ lòm, dần dần trên mặt Cửu U cũng bắt đầu xuất hiện thêm những con mắt, có tổng cộng là tám con mắt trên mặt Cửu U, tám con mắt mang theo màu đen kì dị.
Cái mặt của Cửu Cốt lần này cũng hoàn toàn biến đổi, nó giống hệt mặt một con nhện với cái miệng đen ngòm cùng tám con mắt u ám, tiếp theo con quái vật một lần nữa há miệng ra, trong miệng nó vậy mà có nguyên cả một cái đầu người, cái đầu người hai mắt rực sáng nhìn Vô Song cùng giọng nói đầy lạnh lẽo.
“Tiểu tử đã sẵn sàng để chết chưa ?”.
Vô Song nhìn Cửu Cốt từ đầu đến cuối sau đó lập tức lắc đầu “Ách, ta đoán không nhầm thì ngươi cũng là người Thiên Yêu Hoàng Tộc nhỉ, từ bao giờ Thiên Yêu Hoàng Tộc lại có cái thể loại quái thai dị hợm thế này, đừng bảo huyết mạch Thiên Yêu Hoàng Tộc đã tạp đến mức đó”.
Cửu Cốt thân hình có chút dừng lại, thực sự mà nói hắn cũng đâu muốn thân hình thế này, bản thể của của hắn cũng là một tộc nhân Thiên Yêu Hoàng Tộc bình thường, trên đời này đâu có ai muốn bản thân mình xấu xi có điều để đánh đổi được sức mạnh thì Cửu Cốt hoàn toàn châp nhận, hình dáng bên ngoài đâu thể mài ra mà ăn, hình dáng đẹp đâu thể giúp Cửu Cốt hắn mạnh lên, bản thân Cửu Cốt coi trong thực lực hơn trên hết.
Cái đầu trong miệng Cửu Cốt một lần nữa lên tiếng, giọng nói có chút tự đắc “Tiểu tử không biết trời cao đất dày, muốn có thực lực thì phải biết hy sinh, trên đời chỉ có những kẻ chết vì thiếu thực lực chứ không ai chết vì xấu xí cả, chỉ cần bản tọa đủ mạnh, chỉ cần kết hoạch của ta thành công sau này có kẻ nào dám đứng trước mặt bản tọa, sau này có kẻ nào dám chê bản tọa”.
Cửu Cốt không hổ là một trong những thiên tài đáng sợ nhất của Thiên Yêu Hoàng Tộc, bản thân Thiên Yêu Hoàng Tộc càng về sau này càng khó đột phá, cảnh giới cửu tinh đấu thánh gần như chỉ là một tưởng xa vời, tuy Thiên Yêu Hoàng Tộc không bị Thiên Đạo nhòm ngó, bọn họ không bị Thiên Đạo cảnh giác và hoàn toàn có tư cách đột phá đấu đế trong truyền thuyết chỉ là huyết mạch của Thiên Yêu Hoàng Tộc có chỗ thiếu hụt, bọn là hậu nhân của Phượng Hoàng Thần Thú trong truyền thuyết tuy nhiên sau không biết bao nhiêu đời nốt tiếp nhau cũng đã khiến huyết mạch thoái hóa rất nhiều, Phượng Hoàng là một danh từ trong truyền thuyết, tổ tiên của Thiên Yêu Hoàng Tộc căn bản không bao giờ còn hiện hữu trên thế gian này nữa từ đó làm huyết mạch của Thiên Yêu Hoàng Tộc bắt đầu có dấu hiệu suy kiệt.
Thiên Yêu Hoàng Tộc có thể trở thành đấu đế nhưng cửu tinh đấu thánh còn không leo lên nổi thì sao dám có mong ước cao xa hơn chỉ là Cửu Cốt lại khác, hắn mở ra một con đường tu luyện khác hoàn toàn so với các tiền bối đi trước, nếu huyết mạch Thiên Yêu Hoàng Tộc có thiếu hụt, nếu huyết mạch Thiên Yêu Hoàng Tộc đã thiếu hụt đã rất khó để tiến lên chi bằng cải thiện nó, chi bằng thay đổi nó và Cửu Cốt đã thực sự thành công.
Có thể bản thân Vô Song không biết chính Vô Song đã từng đụng độ dạng biến thân này của Cửu Cốt một lần, thứ này gọi là Khai Thiên Tạo Hóa Quyết do chính Cửu Cốt tạo nên trong mắt Cửu Cốt thứ này hoàn toàn có tư cách so sánh cùng thiên giai công pháp thậm chí là thiên giai hậu kỳ công pháp, bản thân Cửu Cốt cũng không phải là người tu luyện Khai Thiên Tọa Hóa Quyết đầu tiên bởi thứ này có rất nhiều lỗi lầm, Cửu Cốt không dám thử vì vậy đã chia bộ công pháp này thành nhiều phần nhỏ đưa đi khắp Đấu Khí Đại Lục sau đó chậm rãi quan sát thành quả của mình.
Khoảng hơn ba năm về trước tại Diêm Thành của Mạc gia ngày đó chính Vô Song đã từng được chứng kiến một con chuột bạch bị Cửu Cốt hại, Mặc gia đại trưởng lão Mặc Thừa, đương nhiên Mặc Thừa trong hình dạng người không ra người quỷ không ra quỷ năm đó kể cả lúc chết vẫn không hiểu được bản thân hắn chỉ là một trò đùa, chỉ là một màn thí nghiệm của Cửu Cốt mà thôi, thiên hạ này người bị Cửu Cốt hại rất nhiều, người chịu tu luyện Khai Thiên Tạo Hóa Quyết cũng không phải là ít nhưng người đầu tiên luyện thành mootn công pháp quỷ dị này mà không gặp phản phệ thì chỉ có Cửu Cốt mà thôi.
Khai Thiên Tạo Hóa Quyết đơn giản là lấy các đặc tính cùng bộ phận cường đại nhất của yêu thú gép vào thân thể, thủ đoạn này cực kỳ tàn ác với chính bản thân mình, không chỉ tự khiến bản thân mãi mãi không thể nào tìm lại được hình dáng ban đầu của mình mà nó còn đau đớn vô cùng, đau đến chết đi sống lại nhưng chỉ cần vượt qua cuộc cải tạo, chỉ cần chấp nhận thân phận quái vật thì lại có thể đổi lấy một tương lai mới, lại có thể trở nên mạnh hơn.
Từ ngày trở thành trạng thái này thực lực của Cửu Cốt bạo tăng, đừng nói là thất tinh đấu thánh bình thường cho dù là bát tinh đấu thánh đích thân hàng lâm cũng chưa chắc có thể đánh bại được hắn thậm chí bản thân Cửu Cốt đã dừng ở cảnh giới thất tinh đấu thánh quá lâu rồi tưởng như không còn cơ hội đột phá hơn nữa thì lúc này lại thấy ánh bình minh, Cửu Cốt đã thấy cánh cửa chuẩn bị đột phá bát tinh đấu thánh trong tầm mắt.
Về phần Vô Song không thể nào hiểu được cách làm của Cửu Cốt, hắn cùng Cửu Cốt vốn là người của hai thế giới, đã hai thế giới khác nhau sao có thể đi chung một đường ?, đương nhiên Vô Song cũng không vì cái cơ thể khủng khiếp của Cửu Cốt mà run sợ, hắn thực sự muốn xem bản lĩnh của Cửu Cốt rốt cuộc như thế nào.
Cửu Cốt thấy Vô Song im lặng liền nhếch miệng, hắn như một cái xe tăng vậy, thân hình của hắn cồng kềnh vô cùng có điều Cửu Cốt căn bản không cần di chuyển, hắn giống như một pháo đài vô địch thiên hạ vậy, đây mới là thực lực chiến đấu chân chính của Cửu Cốt, thân hình khổng lồ vừa mới chui ra khỏi mặt đất không ngờ tám cái chân bên dưới rất nhanh lại cắm thẳng xuống mặt đất dán cả thân hình khổng lồ của hắn sát xuống nền đất, lớp vẩy màu nâu trên lưng lập tức nổi lên không khác gì vẩy rồng, hai chiếc càng khổng lồ đặt ngay trước mặt nhằm tấn công bất cứ kẻ nào đến gần mình.
Vô Song đang đứng im trên mặt đất đột nhiên như có một sinh vật khổng lồ từ dưới đất tấn công hắn lập tức làm Vô Song bật lùi lại phía sau, khi Vô Song vừa lùi lại thì chiếc móng vuốt khổng lồ của Cửu Cốt cũng đâm thẳng lên, tiếp theo chiếc chân kia chưa kịp chui xuống mặt đất thì một chiếc khác lại đâm lên mặt đất, tám chiếc chân liên tục phối hợp với nhau làm Vô Song căn bản không có vị trí mà đứng, tốc độ tấn công của Cửu Cốt kinh khủng vô cùng.
Đối diện với những chiếc chân cực kỳ khó chịu lẩn trốn sâu dưới lòng đất khóe miệng Vô Song từ từ cong lên, hắn nhắm chặt hai mắt lại sau đó toàn thân thả lỏng, thân hình Vô Song không ngờ lại không lựa chọn tránh né nữa mà hai chân nhẹ nhàng đặt trên mặt đất.
“Sát đế bí thuật – Hư Không Sát Bộ”.
Cùng nụ cười mang theo vài phần yêu dị Vô Song bước ra một bước lập tức sau lưng hắn một chiếc chân của Cửu Cốt lại xuyên qua nhưng dĩ nhiên nó không đụng được vào người Vô Song, nó chỉ khẽ lướt qua Vô Song mà thôi.
Một bước, hai bước, ba bước, bốn bước, Vô Song cứ như đang đi bộ trong công viên vậy, toàn thân thả lỏng hai tay dang ra từng bước từng bước tiến về phía Cửu Cốt đang đợi sẵn, bản thân Cửu Cốt bị dính chặt ở kia sao có thể di chuyển.
Nếu lúc trước Vô Song có làm gì cũng khiến ba cái bóng còn lại trong Hoàng Mộ động dung thì lúc này trong mắt ba người lại hiện lên một tia kinh hãi, hơn ai hết bọn họ hiểu thực lực của Cửu Cốt là như thế nào, nếu Vô Song chật vật khó khăn né tránh những cái chân khổng lồ kia thì bọn họ còn hiểu được nhưng đây chính là đi bộ, đây chính là từng bước từng bước tiến vào phạm vi tấn công của Cửu Cốt, bọn họ ánh mắt đương nhiên vô cùng cao minh, cả ba người thừa hiểu không phải là Cửu Cốt đánh trước cũng không phải là Cửu Cốt cố tình thả cho Vô Song mà là Cửu Cốt không cách nào đánh chúng, mỗi bước của Vô Song ảo diệu vô cùng, hắn cứ như biết trước nơi Cửu Cốt tấn công, đây rốt cuộc là yêu thuật gì ?.
Cửu Cốt lại càng hoảng sợ, bản thân Cửu Cốt là người hiểu rõ nhât sự đáng sợ của Vô Song, hắn nhanh thì Vô Song cũng nhanh, hắn chậm Vô Song cũng chậm, hắn chuẩn bị đánh trúng thì Vô Song sẽ tránh, nếu hắn cố tình đánh trượt thì Vô Song vẫn chỉ đơn giản tiến lên phía trước, đôi mắt kia nhắm lại mà như có thể cảm nhận hết chuyển động của Cửu Cốt, trình độ cỡ này Cửu Cốt chưa bao giờ nhìn thấy cũng chưa bao giờ gặp.
Cửu Cốt gầm lên một tiếng, hai cái càng của của hắn từ hai hướng đánh úp lại về hai phía của Vô Song đồng thời lần này cả tám cái chân của Cửu Cốt cùng một lúc phóng lên, hắn khong tin Vô Song có thể tránh hơn, kể cả Vô Song có thể đoán được thì cũng tuyệt đối không có khả năng tránh.
Vô Song một lần nữa lại mỉm cười, hắn quả thực nếu muốn đi về phía trước căn bản là không thể nếu dùng Hư Không Sát Bộ nhưng đừng quên bản thân Vô Song có một năng lực mà đã rất lâu rất lâu rồi hắn không dùng, Vô Song có thể ba làn thuấn di trong cự ly ngắn, khoảng cách này là vừa đủ để Vô Song hành động.
Ánh mắt của Cửu Cốt lần này lại càng mở to ra hơn, xung quanh Vô Song là thập diện mai phục, xung quanh hắn vốn không có chỗ để trốn nhưng Vô Song rõ ràng lại biến mất trước mặt Cửu Cốt, thân hình Vô Song liên tục lóe lên rồi lại biến mất đúng ba lần để rồi khi một lần nữa Cửu Cốt bắt gặp được cái thân hình của Vô Song thì cũng là lúc Vô Song đang đứng ngay trước mặt hắn.
Sau lưng Vô Song xuất hiện một thanh kiếm khổng lồ đang rực cháy, Tru Thiên Kiếm của riêng Vô Song, một tay nắm lấy Tru Thiên Kiếm Vô Song mỉm cười “Còn cái gì bảo vệ được ngươi không ?”.
Nói xong không đợi Cửu Cốt lên tiếng một tia kiếm lạnh lùng lóe lên, một kiếm cắt thẳng vào cuống họng của Cửu Cốt, có điều khi thanh kiếm của Vô Song chuẩn bị lướt qua cổ Cửu Cốt thì chiếc đuôi của hắn đập mạnh xuống, một cái đập đuôi đồng thời đôi cánh khổng lồ cũng vỗ, thân hinh Cửu Cốt như một quả tên lửa bắn thẳng lên trời thậm chí Cửu Cốt dĩ nhiên chạy nhanh đến nỗi không thèm thu hai chân của mình vào.
Trên trời cao sự hoảng loạn tràn ngập tâm trí Cửu Cốt, rõ ràng đối phương hiện nay giởi lắm chỉ có lục tinh đấu thánh mà lại làm hắn bó tay bó chân vô cùng, lần đầu tiên Cửu Cốt nhận ra sự tự tin của mình bị ảnh hưởng một cách nghiêm trọng.
Trên người Cửu Cốt hiện nay xuất hiện mười sợi dây xích buông thõng nhìn kì dị vô cùng nhưng nếu để ý kĩ thì mỗi bộ phận được gắn dây xích dĩ nhiên lại trùng hợp với một chân Cửu Cốt phóng ra chưa kịp thu lại, điều này làm Vô Song một lần nữa khẽ mỉm cười.
Nhìn thấy cái nụ cười kia Vô Song khiến Cửu Cốt một lần nữa run lên, hắn gầm lên một tiếng “Thu”.
Mười sợi dây xích rung lên sau đó lao thẳng xuống mặt đất cắm thẳng vào bên dưới sau đó những cái chân mà Cửu Cốt chưa kịp thu về lapapj tức lại động đậy như được tiếp thêm sự sống, lúc này Cửu Cốt chính là muốn thu toàn bộ chân của mình lại, nếu không thu lại chỉ sợ hắn không phải là đối thủ của Vô Song.
Nhìn thấy hành động của Cửu Cốt khiến Vô Song khẽ liếm miệng, ánh mắt toát lên một tia hung ác “Đói lắm rồi phải không, ăn hết đi”.
Cái bóng của Vô Song như lớn ra vô hạn, cái bóng khổng lồ này lan ra toàn bộ mặt đất sau đó trong ánh mắt kinh hoàng của toàn bộ những nhân vật tồn tại trong Hoàng Mộ thậm chí cả Hoàng Thiên cách đó không xa cũng rung bần bật, một hàm răng sắc nhọn, một hàm răng khổng lồ bao trùm toàn bộ mặt đất sau đó một cắn, một cắn duy nhất nuốt trọn 8 cái chân khổng lồ cùng đôi càng của Cửu Cốt, bồi tiếp theo 10 ‘chi’ của hắn là cả một khoảng trống mênh mông bị nuốt chửng, toàn bộ diện tích xung quanh Hoàng Mộ lõm hẳn xuống tạo thành một cái hố sâu đến rợn người.
Cửu Cốt thân hình rung lên bần bật, lúc này ngoại trừ đôi cánh cùng cái đuôi ra thì toàn bộ những thứ khác của hắn đã bị Vô Song cắt đứt, bản thân Cửu Cốt không cảm thấy đau đớn chút nào nhưng thay vào đó là sự hoang mang cực độ “Chết tiệt, ngươi rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào, rốt cuộc ngươi là ai ?”.
Vô Song thản nhiên nhìn thân hình Cửu Cốt lơ lửng trên không trun rồi mỉm cười “Họ Phượng tên Vô Song”.
“Ngươi là người họ Phượng của Thiên Yêu Hoàng Tộc ?, họ Phượng làm sao có thể xuất hiện một quái vật như ngươi ?”.
Vô Song liếc nhìn Cửu Cốt sau đó trực tiếp khinh bỉ “Đúng ta họ Phượng bất quá cứ họ Phượng là lôi vào Thiên Yêu Hoàng Tộc của ngươi ?, thấy người sang bắt quàng làm họ. YY giải quyết hắn đi”.
Tiểu Y Y lại hiện ra bên cạnh Vô Song, bàn tay nhỏ nhắn đưa ra phá trước, những âm thanh “Y Y “ quen thuộc lại vang lên nhưng lần này không phải là Vô Tận Hỏa Vực như bình thường mà trong tay Y Y xuất hiện bốn ngọn lửa với bốn màu sắc khác nhau, một ngọn lửa màu đen, một ngọn lửa màu đỏ, một màu hồng đậm cùng một ngọn lửa cuối cùng màu xanh lục, kết hợp thêm bản thân Tiểu Y Y màu phấn hồng một đóa hoa sen năm màu xuất hiện trên đỉnh đầu Vô Song.