Thân hình của Hắc U bị nuốt gọn trong biển lửa bên dưới nhưng ngay dưới sự hủy diệt khủng khiếp của Niết Bàn Hỏa đó bản thân Hắc U vẫn cứ mạnh mẽ xuyên qua, tiếng gào thét của nó một lần nữa gầm vang khắp Thiên Mộ, bản thân Vô Song đứng trên cao cũng không hiểu Hắc U là đau thật hay là đau giả nữa, trên người nó liên tục bị Niết Bàn Hỏa xuyên qua tạo thành những lỗ đen kì dị nhưng Niết Bàn Hỏa cứ xuyên thủng một lỗ trên người nó lại tự động bị một loại lực lượng thần bí không rõ tên nuốt chửng, thứ năng lực này phải nói là lần đầu tiên Vô Song được thấy.
Dưới cả biển lửa vô biên vô tận trút từ thương khung một bàn tay khổng lồ vẫn đam thẳng lên, bàn tay mang theo vô tận sát khí của Hắc U, nó vậy mà mạnh mẽ xé thủng của biển lửa của Vô Song mà tấn công hắn.
Vô Song nhăn mặt lại sau đó thân hình của hắn lập tức trở nên hư hóa để rồi ngay sau đó vô số thân ảnh Vô Song hiện trên bầu trời, không chri một Vô Song mà là hàng trăm hàng ngàn hư ảnh trên không trung.
“Phượng Vũ Cửu Thiên – Khuynh Thiên Vũ”.
Một đòn của Hắc U đủ mạnh, một cánh tay kia như xé rách cả bầu trời nhưng nó không đánh trúng được Vô Song, một đòn của nó đủ dẹp một nửa số phân thân của Vô Song nhưng như vậy là chưa đủ.
Vô Song bàn tay đưa ra lạnh lùng một chém, đôi mắt thứ ba hiện lên, tia kiếm màu bạc lại một lần nữa lóe lên tuyệt nhanh, một chém tiếp tục cắt bay cả cánh tay khổng lồ của Hắc U xuống đất, trong cái biển lửa vô cùng vô tận kia âm thanh cảu con quái vật lại càng trở nên thảm thiết đáng sợ.
Rút kinh nghiệm lần trước Vô Song cũng không có hứng tiếp tục nghe những âm thanh này của nó, đôi cánh Phượng Hoàng rung lên đồng thời hàng trăm phân thân của hắn cũng làm động tác tương tự, vô số Vô Song lao thẳng xuống bên dưới con quái vật khổng lồ.
Hắc U như cảm nhận được một áp lực kinh hồn đang dồn về phía mình, sáu đôi mắt màu đỏ của nó càng trừng lớn hơn, nó như đang cố gắng phát hiện thật giả, phát hiện đâu mới là Vô Song thật vậy.
Đương nhiên Hắc U không thể nhìn ra sự khác biệt giữa phân thân và bản thề, nó lại tiếp tục gầm lên đầy giận giữ cái miệng lớn đỏ lòm há ra, một quả cầu năng lượng màu đen tuyền bắn thẳng từ bên trong cổ họng nó.
Viên cầu đen này cực kỳ đáng sợ, nó không chỉ mang theo sức phá hủy làm Vô Song lạnh cả sống lưng mà nó giống hệt một chiêu trước đó của Hắc U, thứ đáng sợ nhất của Hắc U chính là lực hút không tên, viên cầu màu đen kia bắn ra với tốc độ không nhanh nhưng nó lại liên tục bành trướng, nó như đang hút toàn bộ mọi vật trong không gian này, toàn bộ thân ảnh của Vô Song đang lao xuống lập tức đầu bị lực hút đáng sợ hủy diệt thành hư vô, ngoại trừ bản thể của Vô Song thì không còn bất cứ một phân thân nào còn tồn tại, điều đáng sợ nhất chính là Vô Song cùng viên cầu màu đen kia còn chưa trực tiếp đụng với nhau.
Không còn Vô Song duy trì biển lửa vô biên vô tận bản thân Hắc U như con thú được phá cũi, cánh tay vốn bị cắt cụt của nó lập tức mọc lại, thân hình biến thành một bóng đen lao vút về phía Vô Song đang lao từ trên xuống, bản thân Hắc U chưa bao giờ sợ cứng đối cứng với bất cứ ai.
Vô Song đang lao xuống nhưng cũng phải mạnh mẽ hãm tốc độ lại trên không trung bởi viên cầu màu đen kia đang mạnh mẽ hút hắn lại, bản thân Vô Song biết bị viên cầu kia hút vào cộng với Hắc U tấn công thì tuyệt đối không dễ chịu gì.
Con mắt thứ ba của hắn mở ra càng ngày càng lớn, thứ ánh sáng màu bạc càng ngày càng chiếu rọi hơn, nếu bên Hắc U là vô tận bóng tối thì Vô Song lại là ánh sáng chiếu rọi.
“Luân Hồi Lục Ấn – Thần Ấn”.
Bàn tay của Vô Song mạnh mẽ đánh về phía trước, Thần Ấn của hắn biến thành một bàn tay khổng lồ màu trắng bạc, một đòn mạnh mẽ đánh xuống viên cầu kia, một đòn này trực tiếp đánh viên cầu bật lại về phía Hắc U đang lao tới chỉ là Vô Song nhanh nhưng Hắc U cũng tuyệt đối không chậm.
Hai cánh tay của nó đột ngột kéo dài ra, hai cánh tay vỗ mạnh vào quả cầu năng lượng màu đen kinh khủng kia lập tức đánh dẹp nó lại giống một lưỡi cưa tròn khổng lồ, lưỡi cưa kia vô cùng ngoan ngoãn bị Hắc U điều khiển trên tay sau đó nó ném ra, lưỡi cưa xuyên thủng cả không gian sau đó hoàn toàn biến mất, đương nhiên nó không phải bị tiêu diệt mà nó đang chém nát không gian xung quanh, thủ đoạn này tuyệt đối cực kỳ kinh khủng.
Bình thường mà nói mọi đường tấn công đều có thể quan sát bằng mắt nhưng một đòn cắt thẳng qua không gian, mượn không gian lẩn trốn thì hoàn toàn không có cách nào nhìn thấy, quả nhiên khi cái lưỡi cưa khổng lồ kia vừa biến mất thì đã hiện ra sau lưng Vô Song, nó cắt xuyên qua cả một đường hầm không gian để tấn công Vô Song, một đòn này trong mắt Hắc U chắc chắn Vô Song sẽ bị cắt ra làm đôi.
Hắc U vốn tin tưởng Vô Song tuyệt đối không thể tránh với khoảng cách gần như vậy nhưng nó nhầm rồi trong phút chốc Vô Song cũng biến mất, sau đó Hắc U chỉ thấy trên ngực đau đớn, một thanh kiếm rực lửa đã cắm trên ngực nó tứ bào giờ, thân hình Vô Song chẳng biết từ lúc nào cũng đã xuất hiện trước mặt nó.
“Sát Đế Bí Thuật - Hư Không Tốc Sát”.
“Vô Tận Hỏa Vực – Tru Thiên Giới – Vạn Kiếm Minh”.