Nói về vị Hoa bà bà này thì phải nói về nhiều năm trước, năm đó có hai vị đấu thánh cường giả mạnh đến đáng sợ xuất hiện ở Trung Châu, Phần Viêm Thánh Nhân cùng Hoa Tông Thánh Nhân chính là Hỏa Vân lão tổ cùng Hoa bà bà.
Hai người này tư chất kinh động toàn bộ Trung Châu, năm đó mỗi người chiếm một phương của Trung Châu đánh ra uy danh của mình, khí thế của Hoa Tông cùng Phần Viêm Cốc năm đó có lẽ chỉ thua Hồn Điện cùng Đan Tháp.
Phần Viêm Cốc ngày đó vượt xa Băng Hà Cốc còn Hoa Tông thì hơn hẳn Huyền Minh Tông.
Đáng tiếc cho hai vị cường giả này bọn họ không gặp thời bởi ngày đó có một kẻ điên nhậm chức Điệc Chủ Hồn Điện – Hồn Diệt Sinh.
Hồn Diệt Sinh sau khi nắm Hồn Điện trong tay đã vẽ lên một con đường máu cho Hồn Điện, viết lên vô thượng hung uy cho Hồn Điện khiến Hồn Điện trở thành thế lực đáng sợ nhất Trung Châu cũng là thế lực bị nhiều người ganh ghét nhất Trung Châu.
Ngày đó Hồn Diệt Sinh chỉ làm duy nhất một việc đơn giản đó chính là giết người, hắn muốn máu nhuộm Trung Châu.
Ngày hôm đó là chiến dịch đầu tiên mà Hồn Điện Tứ Ma Thánh cùng nhau hành động, là chiến dịch đầu tiên của Hồn Tộc sau một quãng thời gian dài dòng vô cùng.
Ngày hôm đó Hồn Diệt Sinh lấy sức một người, lấy tứ tinh đấu thánh trung kỳ cảnh giới đồ sát một lượt toàn bộ tông môn của Trung Châu, ngày hôm đó có tổng cộng 37 tông môn tại Trung Châu bị xóa tên, hôm đó một thân huyết khí của Hồn Diệt Sinh nhuộm đỏ cả bầu trời.
Ngày hôm đó trước thực lực bùng phát mạnh đến đáng sợ của Hồn Tộc khiến toàn bộ Viễn Cổ Bát Tộc không dám vọng động hơn nữa bằng tính cách của bọn họ thì quá nửa cũng sẽ không lựa chọn hành động kể cả Hồn Tộc không lộ diện.
Hồn Diệt Sinh đương nhiên sẽ không thể đồ sát hết Trung Châu, Đan Tháp cao thủ cuối cùng cũng rat ay đồng thời trong cuộc chiến đó còn có thêm hai nhân vật nhị tinh đấu thánh cực mạnh, Hỏa Vân lão tổ cùng Hoa bà bà.
Kết quả cuộc chiến này Hồn Diệt Sinh trọng thương lui về phía sau, Đan Tháp trở thành trung tâm của chính phái Trung Châu trở thành thái sơn bắc đẩu trong lòng người Trung Châu, là hy vọng duy nhất của bọn họ để đối phó với Hồn Điện.
Phần Viêm Cốc sau cuộc chiến đó tổn thương thảm trọng, Hỏa Vân lão tổ bị đánh từ nhị tinh đấu thánh rơi thẳng xuống nhất tinh đấu thánh, nếu không phải có Cửu Long Lôi Cương Hỏa bá đạo bên người chỉ sợ còn thảm hơn nhiều.
Hoa Tông sau cuộc chiến đó hoàn toàn ở ẩn, Hoa bà bà bị đánh từ nhị tinh đấu thánh xuống còn nhất tinh đấu thánh đồng thời được Hồn Diệt Sinh khuyến mại thêm cho đôi chân tàn phế.
Năm đó rất rất nhiều kẻ hận Hồn Điện nhưng chân chính rat ay lại không có mấy người, giết một đấu hoàng có thể trực tiếp không nhìn, giết một đấu tông có thể mỉm cười như không có gì, giết một đấu tôn có thể được thiên hạ chú ý nhưng giết hang chục hang trăm đấu tôn có thể làm thiên hạ khiếp sợ còn nếu giết đấu thánh thì sao ?, năm đó Hồn Diệt Sinh giết không chỉ một đấu thánh mà còn là vài vị, từ đó tuyệt đối không có kẻ nào dám đứng trước mặt Hồn Điện mà không cúi đầu.
Ở ngoài miệng rất nhiều kẻ thề giết Hồn Điện nhưng chân chính rat ay thì không có mấy người.
Có rất nhiều nhân vật cùng hung cực ác bị toàn bộ Trung Châu truy đuổi nhưng chỉ cần chúng chạy đến Hồn Điện được Hồn Điện chấp nhận thì chúng liền an toàn, liền có nhà để về.
Nếu nói Đan Tháp là nhà của Luyện Dược Sư thì Hồn Điện là nhà của tội phạm trong thiên hạ này.
………….
Hoa bà bà thân là tông chủ Hoa Tông nhưng sau khi đôi chân bị tàn phế tính tình đại biến, một nhân vật phong vân trở thành người tàn phế thì liệu còn có thể vui cười ?.
Tất nhiên tính tình đại biến cũng không chỉ là đôi chân tàn phế mà là bà ta cảm thấy quá có lỗi với liệt tổ liệt tông Hoa Tông, Hoa Tông trong tay bà ta bị tổn thất thảm trọng, phải ẩn thế trăm năm mới có thể hơi hơi hồi phục nguyên khí, thử hỏi trên đời này liệu có mấy tông môn dám vỗ ngực chân chính ở ẩn ?.
Muốn ở ẩn muốn không màng thế sự thì chắc chắn phải có thực lực, Hoa Tông không có thực lực này để không màng quyền thế.
Muốn có thể ở ẩn ít nhất cũng phải là trình độ Viễn Cổ Bát Tộc, bọn họ mới có thể coi như ẩn thế không ra.
Năm đó Hoa bà bà một thân ngạo khí bị rửa sạch hoàn toàn, bị Hồn Diệt Sinh đánh cho không còn lại gì, Hồn Diệt Sinh trở thành một bóng ma cực lớn trong lòng bà ta có điều ngày hôm nay bóng ma đó rốt cuộc cũng tan biến bởi thiếu niên trước mắt.
Không phải vì sức mạnh của Vô Song mà là vì khí thế, Vô Song cho dù đang nhắm mắt ở kia nhưng Hoa bà bà lại có cảm giác bị một ánh mắt khổng lồ nhìn thẳng vào mình, ánh mắt màu trắng bạc, một ánh mắt có thể diệt sạch ngạo khí một người, Hoa bà bà cả đời này còn chưa thấy ánh mắt nào kinh khủng đến thế.
Nhiều năm trước sát khí của Hồn Diệt Sinh nhuộm đỏ cả bầu trời nhưng hôm nay Hoa bà bà đã được thấy thế nào là sát khí chân chính, sát khí của Vô Song không rộng lớn như Hồn Diệt Sinh, không nhuộm đỏ cả bầu trời như Hồn Diệt Sinh nhưng sát khí của Vô Song có thể nhuộm đỏ lòng người.
Hoa bà bà không biết phải giết bao nhiêu người mới có sát khí bực này.
Hoa bà bà không rõ tu vi kẻ trước mặt rốt cuộc cao như thế nào mới có thể một ánh mắt đập nát chiến ý kẻ khác.
Hoa bà bà chỉ biết ngày hôm nay nếu bà dám lắc đầu toàn bộ trên dưới Hoa Tông đảm bảo không một ai sống sót.