Có thể rất nhiều người trong thiên hạ này không biết, Hồn Nhận vốn bị Nạp Lan Yên Nhiên giết chết vậy mà lúc này lại xuất hiện bên người Nạp Lan Yên Nhiên, khuôn mặt có chút lạnh lùng tàn nhẫn vậy mà lại đang mỉm cười.
Nạp Lan Yên Nhiên tưởng như không thể ngồi dậy ít nhất phải nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng không ngờ hiện nay lại có thể đi lại như không có việc gì, bàn tay nhỏ nhắn của nàng vậy mà lại dâng trà cho Hồn Nhận, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười.
“Huyết tiền bối, ngài không sao chứ ?”.
Hồn Nhận bật cười “Hừ con nhóc ngốc này ta làm sao có thể bị gì, một chiêu kia của ngươi quả thực là đủ độc, một chiêu này thừa sức miểu sát đấu tông cường giả nhưng lão phu lúc này đã chuẩn bị bước vào bán thánh cường giả thì làm sao có thể bị thương”.
“Cái chiêu Cửu Tử Cửu Liên đó là của công tử sao ?, nếu chiêu này có thể làm đến tình trạng tứ liên chứ không phải nhất liên chỉ sợ cái mạng của lão phu cũng mất, quả thực không hổ là tuyệt học trong tay công tử”.
Nạp Lan Yên Nhiên gật đầu “Huyết lão nói không sai, tiểu sư thúc nói nếu làm được đến trạng thái cửu tử liền thừa sức miểu sát đỉnh phong đấu thánh đáng tiếc Cửu Liên Cửu Tử quá khó học, Yên Nhiên dành hơn một năm thời gian vậy mà cũng chỉ có thể làm đến nhất liên”.
Hồn Tộc nổi tiếng với huyết hệ công pháp nhưng không có nghĩa ai dùng huyết hệ công pháp cũng là Hồn Tộc.
Thiên hạ ai ai cũng nói tất cả mọi thiên tài tham gia Trung Châu Tiềm Long Đại Hội đều phải qua sự tuyển chọn cùng kiểm tra của Đan Tháp chỉ là không ai biết Đan Tháp không có cái quyền này, tất cả mọi việc đều là do Quyền Lực Bang phụ trách.
Hồn Nhận nhân vật nào vốn không phải là người Hồn Tộc, huyết hệ công pháp của hắn cũng vốn không phải của Hồn Tộc, người này chính là Huyết Hà Lão Tổ, là Hồn Điện tứ thiên tôn.
Nếu Hồn Nhận đã là Hồn Điện Tứ Thiên Tôn thì Hồn Sát là sai ?. Nhân vật Hồn Sát chính là do Cửu Yêu thủ vai, đây là lý do tại sao Hồn Sát chỉ chém ra một đao đơn giản duy nhất, một đao này mang theo sát khí kinh người cùng đấu khí của thất tinh đấu thánh hậu kỳ hoàn toàn không giữ lại chỉ là Cửu Yêu cũng là thất tinh đấu thánh hậu kỳ và một kiếm chứa sát khí cả đời người thì ai cũng có thể chém ra, Hồn Sát giết người nhiều nhưng Cửu Yêu giết người cũng không ít, về phần thành đao khổng lồ đỏ rực vốn là thứ luôn đi cùng Hồn Sát, thứ được gọi là đặc trưng của Hồn Sát cũng là hàng giả, người tọa nên thanh đao này đương nhiên là đám người Linh Tộc được Đường Hỏa mang về.
Hồn Thiên Đế hiểu quá rõ Yêu Cung, Hồn Thiên Đế thừa biết nếu hắn không đích thân ra tay thì tuyệt đối không có cách nào tấn công Yêu Cung nói chung hay Quyền Lực Bang nói chung, Hồn Tộc Tứ Ma Thánh cũng xuất chiến chỉ sợ còn không đủ cho Yêu Cung giết thì sao Hồn Sát dám đến đây một mình.
Đáng tiếc thiên hạ này ngoại trừ Hồn Thiên Đế thì không ai rõ ràng thực lực chân chính của Yêu Cung cũng như Quyền Lực Bang, đương nhiên Hồn Thiên Đế lại càng không phải kẻ theo chủ nghĩa nhiều lời.
Màn kịch này hoàn toàn được Yêu Cung vẽ lên và người đứng sau màn kịch này chính là Thải Lân phải nói khi Vô Song bế quan thì Thải Lân hoàn toàn xứng đáng thay quyền cho hắn, hoàn toàn xứng đáng giúp hắn hoàn thành đại sự.
Kế sách của Thải Lân tuyệt đối là không có chỗ hở, đây chỉ đơn giản là hắt một gáo nước bẩn lên người Hồn Tộc đồng thời lại làm hình ảnh của Quyền Lực Bang đến gần trong mắt Tiêu Viêm cùng Huân Nhi hơn để chuẩn bị cho nước cờ tiếp theo, điều đáng nói là nếu Hồn Tộc thanh minh chỉ sợ Cổ Tộc cũng không tin, nỗi oan này Hồn Tộc không muốn nhận cũng phải nhận, Hồn Tộc tuyệt đối không thể giải thích, kể cả có biết là Yêu Cung vẽ lên thì cũng phải ngậm bồ hòn làm ngọt, bọn họ nói ra đâu ai tin tưởng ?.
...............
Tiếp theo Nạp Lan Yên Nhiên lấy lý do bị thương liền không xuất hiện, trong ba người cuối cùng còn đứng ở trên võ đài của Tiềm Long Đại Hội chỉ còn Huân Nhi cùng Tiêu Viêm là đi theo Cửu U đến gặp ‘đại nhân vật’ của Quyền Lực Bang.
Bản thân Cổ Phi Phàm đương nhiên cũng muốn đi theo Huân Nhi, ông ta là vệ sĩ của Huân Nhi sao có thể để cho Huân Nhi đi theo người không hề quen biết, cho dù Quyền Lực Bang vừa cứu hắn một mạng nhưng ân tình là ân tình, nghĩa vụ vẫn cứ phải làm đáng tiếc Cổ Phi Phàm muốn đi cũng không được, chẳng biết từ bao giờ một nữ nhân đã đứng chắn trước người hắn.
Nàng ngọt nào mỉm cười nhìn Cổ Phi Phàm “Cổ tiền bối ta biết người rất lo cho tiểu thư của mình có điều mong tiền bối dừng chân ở đây thôi, nơi này tiền bối không có tư cách đi qua”.
Người ngăn cản Cổ Phi Phàm chính là Thanh Lân, càng đáng sợ hơn sau lưng Thanh Lân chẳng biết từ bao giờ xuất hiện 10 đầu khôi lỗi toàn bộ đều là nhị tinh đấu thánh, nụ cười cực kì hiền lành của Thanh Lân hiện nay lại trở nên đáng sợ vô cùng, một nụ cười làm Cổ Phi Phàm rét run, hắn biết chỉ cần hắn dám bước đi một bước thì đầu liền lìa khỏi cổ.
Đương nhiên việc mà Cổ Phi Phàm gặp phải Huân Nhi cùng Tiêu Viêm cũng không biết.
Cả hai người đều từng bước từng bước đi theo Cửu U đẫn đường, trong ánh mắt cả hai đều xuất hiện sự tò mò cùng lo lắng, càng tò mo càng lo lắng thì bước chân bước đi càng nhanh, càng thiếu đi sự bình tĩnh cần thiết.
Con đường Cửu U dẫn Tiêu Viêm cùng Huân Nhi đi thực sự rất dài, nó giống hệt một mê cung vô cùng vô tận, một mê cung chỉ cần không thể theo kịp bước chân của Cửu U thì chắc chắn bị bỏ lại, cũng may Cửu U chỉ là ngũ tinh đấu tông, Tiêu Viêm cùng Huân Nhi muốn đi theo nàng cũng không phải là việc gì quá sức cả.
Tiếp theo đột nhiên Cửu U dừng lại, trước mặt Tiêu Viêm cùng Huân Nhi là một cánh cửa đóng kín mít, một cánh cổng có oán khí mù mịt, oán khí nhiều đến mức làm người ta lạnh sống lưng.
Oán khí vô hình vô hình sắc tuyệt đối không thể nhìn được bằng mắt thường nhưng oán khí lại có thể tác động lên linh hồn con người, nó khiến con người có cảm giác sợ hãi run sợ, tâm tình tuyệt đối không thể bình tĩnh.
Đây cũng là cảm giác lúc này của cả Huân Nhi cùng Tiêu Viêm, hai người toàn thân xuất hiện một loại cảm giác lành lạnh, chẳng biết tại sao cả hai cùng sởn gai ốc.
Tiêu Viêm quay lại nhìn Huân Nhi đúng lúc Huân Nhi cũng đang nhìn hắn, hai người chậm rãi nắm tay nhau như để có thêm động lực, trên miệng hai người cùng xuất hiện một nụ cười mỉm.
Cửu U cũng quan sát thấy biểu hiện của cả hai đứa bé sau lưng liền thầm gật đầu, tiếp theo cánh cửa khổng lồ cứ như vậy hiện ra, khung cảnh bên trong của nó thực sự không ai có thể tưởng tượng, trái ngược hoàn toàn với vẻ âm u lạnh lẽo mà cánh cửa bên ngoài mang lại, bên trong lại là một cánh đồng mênh mông trải đầy hoa thơm và trái lạ, thậm chí nơi xa xa còn có một thác nước tuyệt đẹp đổ xuống, tiếng suối róc rách chảy vang vọng quanh đây, nhìn vào không gian kia đâu khác gì một thế ngoại đào nguyên.
Cửu U mỉm cười với Tiêu Viêm cùng Huân Nhi sau đó giọng nói có chút lạnh lùng hướng về phía Tiêu Viêm, ánh mắt của nàng như xoáy thẳng vào trong lồng ngực của Tiêu Viêm vậy, ánh mắt này làm trái tim Tiêu Viêm nhảy lên một nhịp.
“Hai vị còn tính ở trong cơ thể cậu nhóc này bao lâu, hai vị có thể đi đến đây đã là vì ta nể tình rồi, mau mau đi ra nếu không đừng trách Quyền Lực Bang không hạ thủ lưu tình”.