Huân Nhi được Đường Hỏa mang về Cổ Tộc cũng không phải điều già quá bất ngờ thậm chí bản thân Huân Nhi lại càng cảm thấy biết ơn vị tiền bối này hơn, ai biết trên đường đi từ Đan Thành về Cổ Tộc lại xảy ra việc gì, dù sao nếu Hồn Tộc lại phái cao thủ chặn đường lần thứ hai thì chỉ sợ chỉ bằng Cổ Phi Phàm trưởng lão liền tuyệt đối không đủ.
Huân Nhi hiện nay chỉ im lặng không nói, ánh mắt to tròn quan sát thật kỹ vị tiền bối trước mặt trong lòng Huân Nhi mang theo sự tò mò vô hạn, nàng thực sự không hiểu lão nhân này rốt cuộc là ai, người này dám thách thức Hồn Thiên Đế, dám coi thường phụ thân nàng, trong cái thân thể gầy gò kia là sự bá đạo vô cùng, là một ngọn núi lửa khổng lồ bất cứ lúc nào cũng có thể phun trào.
Huân Nhi cố gắng suy nghĩ, cố gắng liên tưởng đến bất cứ một nhân vật nào trong Trung Châu nhưng đều không thu được đáp án, nàng không hiểu rốt cuộc phải là nhân vật nào mà chỉ cần hư ảnh chỉ tay liền có thể đánh trọng thương Hồn Sát, phải biết Hồn Tộc Tứ Ma Thánh nổi tiếng toàn bộ Viễn Cổ Bát Tộc, phải biết bất cứ ai trong Hồn Tộc Tứ Ma Thánh cũng có tư cách quyết đấu cùng tộc trưởng các tộc, ngoại trừ Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế ra làm gì có vị tộc trưởng nào dám không để Hồn Tộc Tứ Ma Thánh vào mắt.
Việc tiếp theo làm Huân Nhi tò mò về thân phận vị Đường gia gia này chính là một mảnh Đà Xá Cổ Đế Ngọc, thông thường mà nói Đà Xá Cổ Đế Ngọc chỉ có người trong Viễn Cổ Bát Tộc mới có vậy mà lão nhân này liền có, thông thường mà nói Đà Xá Cổ Đế Ngọc được coi trọng như tính mạng, là danh dự của bất cứ tộc nào trong Viễn Cổ Bát Tộc vậy mà lão nhân này có thể thoải mái đưa cho nàng, điều này căn bản làm Huân Nhi không hiểu.
Trong lòng mang theo vô số suy nghĩ ngổn ngang đột nhiên Huân Nhi thấy Đường Hỏa dừng lại, bàn tay già nua của ông ta thả vòng eo của Huân Nhi ra sau đó trên khuôn mặt mang theo vài phần ngạo nghễ kia hiện lên một nụ cười, nụ cười này Huân Nhi tuyệt đối không bao giờ quên, một nụ cười khinh thường thiên hạ.
Trên bầu trời bỗng nhiên có một luồng kinh thiên áp lực, ba thân ảnh rất nhanh xé rách không gian mà đến, ba người này đều mặc một bộ trường bào màu xanh, khuôn mặt mang đầy sự cổ lão tang thương nhưng khí thế thì kinh người.
Bất cứ ai trong ba người này đều là thất tinh đấu thánh hậu kỳ, trong ba người này tuyệt đối không có ai yếu hơn Hồn Tộc Tứ Ma Thánh cả, đây chính là Cổ Tộc Tam Tiên danh chấn thiên hạ.
Tam tiên vừa hiện thậm chí không thèm nói gì lập tức gầm lên “Buông ra tiểu thư”.
Nói đi cũng phải nói lại Cổ Tộc dù sao cũng là siêu cấp thế lực, cũng không đến nỗi quá phế vật, khi Hồn Sát đến tấn công Huân Nhi thì Cổ Phi Phàm liền bóp nát lệnh bài báo tin về gia tộc, nhận được tin này lập tức ba vị đại nhân của Cổ Tộc Tam Tiên lập tức không ngừng không nghỉ lao thẳng đến Đan Thành, lúc này trên đường họ vừa vặn gặp một quái nhân mang theo tiểu thư.
Cổ Tộc Tam Tiên vốn hành sự khác Cổ Tộc Tứ Ma Thánh, nếu là Cổ Tộc Tứ Ma Thánh thì cách làm việc luôn mang theo một tia bá đạo không màng cũng không hỏi còn Cổ Tộc Tam Tiên thì bình tĩnh hơn nhiều chẳng qua cả ba vị lão nhân này quá lo lắng cho Huân Nhi, dùng hết tốc lực lao về Đan Thành là một chuyện còn cứu được Huân Nhi hay không lại là một chuyện khác, lúc này lại may mắn gặp Huân Nhi giữa đường thử hỏi sao có thể bình tĩnh ?.
Ba vị lão nhân ra tay làm Huân Nhi lập tức biến sắc, nàng lập tức thất thanh hét lên “Dừng tay, các vị gia gia dừng tay”.
Đương nhiên nàng nói quá muộn, mà nàng có nói sớm hơn chỉ sợ ba vị đại nhân của Cổ Tộc này cũng không dừng tay kịp, lúc này đương nhiên họ nghe thấy lời Huân Nhi nói đáng tiếc đòn đã xuất ra không thể rút tay lại.
Đường Hỏa nhếch miệng sau đó bàn tay hắn làm ra một thủ ấn mà Huân Nhi cùng Cổ Tộc Tam Tiên không thể tin.
“Đế Ấn Quyết – Niết Thiên Ấn”.
Một ấn đánh ra thiên địa biến sắc, một ấn đánh ra không gian nát vụn, một ấn đánh ra ba vị Cổ Tộc Tam Tiên thổ huyết mà lui, điều càng đáng sợ hơn Đế Ấn Quyết chính là thủ đoạn mạnh nhất của Cổ Tộc, Niết Thiên Ấn cũng chính là ấn cuối cùng của Đế Ấn Quyết.
Đường Hỏa nhếch miệng sau đó bàn tay ông ta liên tục thay đổi thủ ấn, trên người hiện ra một luồng bá khí lẫm liệt.
“Để ta xem đám Cổ Tộc các ngươi có ai luyện đến ấn thứ năm chưa ?, rốt cuộc lão phu muốn nhìn xem đám tiểu tử các ngươi lấy đâu ra tự tin mà dám tấn công lão phu”.
“Đế Ấn Quyết – Đệ Ngũ Ấn – Nghịch Luân Ấn”.
Một ấn này đánh ra không mang theo chút uy lực nào, cũng chẳng có chút lực phá hủy nào thậm chí sức sát thương thực chất cũng không có nhưng chỉ một ấn lại làm Cổ Tộc Tam Tiên muốn động cũng không thể động, ba vị đại nhân vật của Cổ Tộc cứ như vậy sinh sinh bị Đường Hỏa ép quỳ xuống, thân hình run rẩy liên tục mặt trắng bệch.
Cổ Tộc Tam Tiên cũng không hổ là những người mang trách nhiệm cốt chống trời cho Cổ Tộc, thực lực bọn họ quả thực có chút không tầm thường, dính một Nghịch Luân Ấn của Đường Hỏa vậy mà chỉ một thoáng sau cả ba người cùng đấu khí bộc phát, cả người bay ngược về phía sau thoát được khỏi khống chế có điều cả ba người đều đã biến thành huyết nhân, ánh mắt sợ hãi vô cùng nhìn Đường Hỏa.
Đường Hỏa chỉ đánh ra hai chiêu duy nhất sau đó liền quay đầu lại một lần nữa xoa nhẹ lên đầu Huân Nhi sau đó biến mất, chỉ để lại một tiếng cười vang vọng thương khung.
Đường Hỏa, Tiêu Huyền cùng Cổ Nguyên năm xưa từng là anh em chí cốt, Huân Nhi có thể vì Tiêu Viêm tặng cho hắn Đế Ấn Quyết thì Đường Hỏa cũng có thể nắm được cũng không có gì lạ chỉ là thức thứ 5 trong Đế Ấn Quyết thì lại khác, thức thứ 5 này chính là phải dùng ngộ tĩnh kinh người mới có thể ngộ ra, toàn bộ thiên hạ này chỉ có Cổ Nguyên là có tư cách sử dụng, đương nhiên nếu tính thêm Đường Hỏa hiện nay thì thiên hạ liền có hai người.
Đường Hỏa biến mất để lại Huân Nhi lặng im thật lâu, ánh mắt có chút chớp động nhìn về phía hư không.
Cổ Tộc Tam Tiên sau khi Đường Hỏa rời đi mới có thể ra một hơi, ánh mắt của cả ba người đều hoảng sợ vô cùng, cả ba khó khăn lại gần Huân Nhi sau đó lên tiếng “Tiểu thư, vị tiền bối đó là ?”.