Đấu Phá Thương Khung

Chương 1376: Chương 1376: Tứ Thiên Tôn, Huyết Hà!




 

Nghe được tiếng thét chói tai của Cửu thiên tôn, trong lòng Tiêu Viêm chợt hơi nao nao, mắt khẽ híp lại quan sát mặt đất nhuộm đỏ máu tươi ở phía dưới. Tình hình này quả nhiên còn có cường giả Hồn Điện ẩn núp ở một bên chưa ra tay. 

“Thôi mặc kệ … Dù có trợ giúp hay không thì trước hết cứ giết tên này đã rồi tính!” 

Hai mắt Tiêu Viêm nhấp nháy liên tục, sau đó lóe lên hung mang. Một chưởng chợt tiến nhanh về phía trước, vòng sáng đen kịt kia đột nhiên tăng vọt tốc độ khuếch tán. 

Cảm giác được phía sau có nguồn năng lượng khổng lồ đang áp sát, Cửu thiên tôn sợ đến mức hồn phi phách tán, đấu khí trong cơ thể bộc phát, sau đó đánh mạnh về phía sau. Nhưng dù lão có phản kích thế nào, vòng sáng đen kịt kia vẫn không ngừng khuếch tán ra, chẳng có chút dấu hiệu nào là sẽ dừng lại. 

“Tứ ca!” 

Không có cách nào trốn thoát được nên khuôn mặt Cửu thiên tôn xám xịt, thanh âm thê lương lại vang lên một lần nữa. 

“Xuy xuy!” 

Ngay lúc tiếng thét của Cửu thiên tôn vừa vang lên thì ở phía dưới mặt đất đột nhiên chấn động mãnh liệt, chỉ thấy cả mảng đất bị vỡ tung tóe ra. Một vết nứt chừng trăm trượng nhanh chóng lan rộng, trong nháy mắt đã hình thành cái khe lớn chừng trăm trượng, sâu không thấy đáy trước mjiwmgx ánh mắt khiếp sợ của mọi người. Nương theo sự xuất hiện của nó, một mùi huyết tinh nồng nặc làm ai nấy đều buồn nôn ùn ùn bùng phát ra từ bên trong, tiếp theo còn mơ hồ vang lên những tiếng kêu rên thảm thiết. Khe sâu xuất hiện cũng làm cho Tiêu Viêm trên không trung cả kinh, không thể tưởng tượng được dưới mặt đấu còn che dấu một thứ nguy hiểm như thế này, xem ra đám người Hồn Điện đến đây đều đã chuẩn bị sẵn hậu chiêu. Có điều mặc dù kinh hãi trong chống lát nhưng tốc độ ra tay của Tiêu Viêm vẫn không giảm lại, cự chưởng to lớn đánh mạnh về phía trước, vòng sáng đen kịt nhanh như chớp chạm vào cánh tay trái của Cửu thiên tôn. 

“A!” 

Cánh tay trái bị vòng sáng đen kịt hút vào bên trong, miệng Cửu thiên tôn phát ra tiếng rên thảm thiết. Một lực hút không thể chống cự bùng phát ra, lập tức xé nát cánh tay đó thành một đống huyết nhục nhìn mà ghê người. Nếu như hắn không kịp liều mạng vận chuyển đấu khí chống lại lực hút này thì ngay trong khoảnh khắc đó đã bị biến thành bụi phấn luôn rồi. Có điều dù như thế thì lực hút khổng lồ vẫn nhanh chóng xâm nhập vào bên trong cánh tay, làm cho cơ bắp mạch máu, thậm chí là xương cốt đêu bị nổ tung, biến dạng. 

“Hừ!” 

Quấn lấy Cửu thiên tôn thành công, tiếp đó Tiêu Viêm quát lớn, bàn tay đột nhiên nắm chặt lại, lực hút trong vòng sáng chợt tăng mạnh, kéo toàn bộ cơ thể Cửu thiên tôn vào bên trong. 

“Răng rắc!” 

Nắm bắt được ý đồ của Tiêu Viêm, trong lòng Cửu thiên tôn vô cùng kinh hãi, ngay lập tức cắn răng vung tay thành đao, trực tiếp chặt đứt cánh tay mình một cách vô cùng dứt khoát. 

“Muốn chạy trốn sao?” 

Thấy Cửu thiên tôn quyết đoán đến như thế, Tiêu Viêm cũng sững người, nhưng rồi trong lòng lại nảy lên tiếng cười lạnh. Lại một vòng sáng đen kịt được tạo ra, chỉ vài cái chớp mắt đã lướt đến gần Cửu thiên tôn, lực hút kinh khủng làm thân thể lão bị trì trệ rất nhiều. Đến lúc này lão mới cảm nhận được mức độ khủng bố của Đại Thiên Tạo Hóa chưởng, năm đó thực lực Tiêu Viêm chỉ mới Đấu tôn Tứ tinh thì còn đủ sức chống đỡ lại, nhưng hiện giờ thực lực hai người đã thu hẹp đi rất nhiều nên lão không còn khả năng ngăn chặn Đại Thiên Tạo Hóa chưởng nữa. 

“Xuy xuy!” 

Lúc trong mắt Cửu thiên tôn đã xuất hiện sự tuyệt vọng, đột nhiên vực sâu thật lớn dưới mặt đất lại bắt đầu có phản ứng. Một âm thanh xé gió vang lên, cột máu lớn chừng trăm trượng bạo phát ra giữa không trung ngưng tụ từ từ thành huyết sắc cự long. Tiếp đó, một tiếng gầm vang lên làm chấn động trời đất, mang theo khí thế mạnh mẽ đến nỗi ai nấy đều run sợ, lao mạnh về phía Tiêu Viêm. 

Cảm nhận được kình lực dao động bên dưới, sắc mặt Tiêu Viêm chợt thay đổi, nhưng điều nằm ngoài dự đoán của mọi người hắn không hề xoay lưng chống đỡ mà lại nhìn chằm chằm khuôn mặt xen lẫn cả sợ hãi lẫn vui mừng của Cửu thiên tôn. Bàn tay lại nắm chặt lần nữa, vòng sáng đen kịt lao ra nhanh như chớp, rốt cuộc cũng hoàn toàn chụp lấy cả thân hình Cửu thiên tôn vào bên trong. 

“A!” 

Thân thể bị hút hoàn toàn vào trong vòng sáng đen kịt kia, khuôn mặt Cửu thiên tôn tràn ngập sự sợ hãi, miệng vang lên tiếng thét vô cùng thảm thiết. Hắn thật sự chưa từng nghĩ đến việc Tiêu Viêm sẽ không thèm để ý đến đòn công kích huyêt long đáng sợ kia mà liều mạng giết chết mình. 

“Phanh!” 

Trong lúc vòng sáng đen kịt cắn nuốt thân thể Cửu thiên tôn thì huyết long kia đã xuất hiện ngay bên cạnh, chỉ chớp mắt đã đập mạnh lên thân thể Tiêu Viêm. Ngay lập tức, tia máu nồng đậm ở trên trời như muốn nổ tung, y hệt như một mặt trời đầy máu đang bạo phát ánh sáng ra. Trên tường thành, sắc mặt đám người Thải Lân biến đổi, các nàng không thể nào tin Tiêu Viêm lại lựa chọn hứng chịu một kích mạnh mẽ kia. Trước đó, bên trong huyết long kia ẩn chứa nguồn năng lượng rất đáng sợ, đủ khả năng trong chớp mắt đánh chết một gã cường giả Đấu tôn lục tinh. 

Tường thành được bao phủ bởi một bầu không khí im lặng chết chóc. Trên mặt một số người còn mơ hồ giữ lại vẻ kinh hỉ lúc trước, nhưng giờ phút này vẻ kinh hỉ đó lại bị thay thế bằng sự sợ hãi. 

“Hình như người của Hồn Điện đều thích trốn chui trốn nhủi như đám chuột nhắt ấy nhỉ?” 

Không khí yên tĩnh kéo dài chừng mười mấy giây, khi trong lòng những người ở đây càng lúc càng trở nên nặng nề, một giọng nói lại đột nhiên vang lên trên bầu trời. “Sưu” một tiếng, gần như tất cả ánh mắt đều tập trung về phía đó, một đạo thân ảnh đang chậm rãi bước ra từ hư không. Khi đạo thân ảnh này xuất hiện, trên ải Huyền Hoàng chợt bộc phát lên những tiếng hoan hô kinh thiên động địa. 

Nghe những tiếng hoan hô xung quanh, mấy người Thải Lân lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hiển nhiên bọn họ cũng bị biến cố lúc trước dọa không nhẹ. 

“Hử?” 

Thấy Tiêu Viêm thừa nhận đòn công kích này xong mà vẫn bình yên vô sự, dưới khe nứt cũng truyền ra một giọng nói kinh ngạc. Sau đó, nhiều tiếng động ùng ục như nước sôi đột nhiên vọng lên từ phía dưới. Trong ánh mắt soi mói của vô số người, tiếng động kia càng lúc càng lớn, sau cùng, một màu đỏ chói mắt đột nhiên xuất hiện. Đến lúc này, mọi người mới nhìn rõ, những thứ trào lên từ khe sâu này rõ ràng là một biển máu đặc sệt! 

Biển máu đặc sệt không ngừng trào lên, đến khi ngang bằng mép vực mới chậm rãi dừng lại. Một đạo thân ảnh cả người đầm đìa máu chậm rãi xuất hiện, lão ngước đôi mắt đỏ lừ lên, đạm mạc nhìn Tiêu Viêm trên bầu trời, giọng nói khàn khàn vang vọng trong mảnh thiên địa này: “Không hổ là người có thể làm cho điện chủ coi trọng, ngươi thật sự có tư cách để mà kiêu ngạo…” 

Tiêu Viêm nhìn về phía thân ảnh này, chỉ thấy hắn mặc một bộ trường bào màu máu, rồi cả mái tóc, lông mày cũng màu đỏ hồng. Một luồng khí tức huyết tinh tanh tưởi làm người khác lạnh người tràn ngập mà ra. 

Nhìn thân ảnh màu máu xuất hiện bất thình lình này, không ít cường giả của Sư Minh tông cũng sửng sốt. Hiển nhiên ngay cả họ cũng không biết trong trận doanh của mình còn có cường giả thần bí bậc này. 

“Người này thật khủng khiếp…” 

Mà khi nhìn thấy đạo thân ảnh này, trong lòng một số cường giả Viêm Minh bỗng trầm xuống. Mặc dù không thể cảm giác chính xác được thực lực của người này, nhưng chỉ sợ đây mới chính là cường giả mạnh nhất trong trận doanh của đối phương. 

“Huyết Hà tôn giả?” 

Thấy một màn này, Hồ thị tam lão đang giao thủ với cường giả Hồn Điện bỗng dừng tay lại. Ánh mắt ba người đều ngưng trọng nhìn về phía đạo thân ảnh kia, trầm giọng nói. 

“Huyết Hà tôn giả?” Tiêu Viêm hơi nhíu mày lại. 

“Thiếu Các chủ, cẩn thận một chút, người này là cường giả cực kỳ nổi danh ở Trung Châu. Hóa Huyết đại pháp của hắn cực kỳ quỷ dị, năm đó không biết có bao nhiêu cường giả vong mạng vì nó. Nhưng sau đó lão đột nhiên mai danh ẩn tích, hóa ra là đã đầu nhập vào Hồn Điện.” Hồ thị lão đại ngưng trọng nói. 

“Ha ha, cái tên này là của rất lâu trước đây rồi. Bây giờ các ngươi có thể gọi ta là Tứ thiên tôn hoặc Huyết Hà thiên tôn.” Nghe được lời nói của Hồ thị lão đại, thân ảnh đang đạp trên huyết vụ kia hơi ngẩng đầu, khàn khàn cười nói. 

“Tứ thiên tôn…” 

Hai mắt Tiêu Viêm hơi híp lại. Hồn Điện quả thật là ngọa hổ tàng long, thực lực của người trước mắt này hẳn ở vào khoảng Cửu tinh Đấu Tôn đỉnh phong, chỉ còn cách cảnh giới Bán Thánh một bước nữa thôi. Hồn Điện phái đến cường giả bậc này, nếu hắn mà không về kịp, kết cục của Viêm Minh không cần nói cũng biết. 

“Xem ra ngươi rất thảnh thơi, ngay cả việc cứu đồng bạn cũng chẳng thèm để tâm.” 

 

Tiêu Viêm cười nhạt, tùy tay phẩy một cái. Một thân thể bị xé rách có chút biến dạng bay về phía Tứ thiên tôn. Đây rõ ràng chính là Cửu thiên tôn vừa bị Đại Thiên Tạo Hóa chưởng đánh trúng. 

“Tên phế vật đã thất bại vài lần này dù có cứu cũng vô dụng…” 

Tứ thiên tôn thản nhiên nhìn thi thể kia một cái, một đạo huyết tiễn(1) trực tiếp bay ra, đem cỗ thi thể kia đánh nát thành một bãi máu thịt bầy nhầy. Trong giọng nói không hề có một chút cảm tình nào. 

“Đối với đám Hồn Điện các ngươi mà nói, tình cảm quả nhiên là quá dư thừa.” Thấy một màn này, khóe miệng Tiêu Viêm hơi nhếch lên một nụ cười châm chọc. 

“Ha ha, đó vốn là thứ đáng vứt đi.” Đối với lời nói của Tiêu Viêm, Tứ thiên tôn chỉ lắc đầu cười, khẽ thở dài một tiếng: “Vốn không muốn ra tay, nhưng tên kia quá vô dụng, vậy mà lại bỏ mạng trong tay ngươi. Một khi đã vậy thì để cho lão phu, những người có huyết mạch của Tiêu tộc ở đây, lão phu phải mang về cho đủ.” 

Tứ thiên tôn vừa dứt lời, biển máu dưới khe vực kia chợt phun mạnh lên từng cột máu to lớn. Huyết vụ tràn ngập, một luồng khí tức âm trầm lạnh lẽo chậm rãi bùng phát ra từ cơ thể Tứ thiên tôn. 

 

------------------------------------------ 

(1) Huyết tiễn: tên máu. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.