Đấu Thần

Chương 130: Q.6 - Chương 130: Cố nhân trùng phùng




Sơn cốc này hai mặt đều là vách núi, chỉ có một thông đạo phía nam bắc, lựa chọn nơi này để cắm trại, không cần lo lắng phía đông và tây, chỉ cần cảnh giới phía nam và bắc là được rồi, hơn nữa vạn nhất có tình huống gì, có thể chạy theo một trong hai hướng đó. Ngoài ra mặt phía nam, còn có đoàn của Thần Vương triều Thất Hoàng tử, kì thật chỉ cần phụ trách để phía bắc không xảy ra chuyện gì là được rồi.

Thất Hoàng tử cũng thật lưu manh đến vô cùng, suốt trên chặng đường, chỉ luôn làm cái đuôi phía sau đoàn của Lý Dật, bộ dạng không nóng vội chút nào. Đối với cách làm gần như vô lại của Thất Hoàng tử, Lý Dật cũng không để ý, kì thật, có một đoàn với thực lực không tầm thường giúp mình cản phía sau, lại có gì không tốt chứ? Điều duy nhất nên đề phòng, chính là vạn nhất đạt được lợi lộc gì, đoàn của Thất hoàng tử không biết liệu sẽ vạch mặt để cướp đoạt hay không.

Đoàn hơn bốn trăm người trong sơn cốc cắm trại không một tiếng động nào, theo yêu cầu của Lý Dật, tất cả thành viên đã chuẩn bị lương khô cho mấy tháng trời, trên đường đi ban ngày không ồn ào, buổi tối không tạo ra bất cứ ánh sáng nào.

Thế giới đóng băng vào đêm khuya thì nhiệt độ càng thấp hơn, so với nhiệt độ thấp điều càng làm người ta cảm thấy hàn ý bức bách người ta chính là những Ma thú đi lại trong đêm thỉnh thoảng lại gầm lên.

Lý Dật ngồi xếp bằng trên một khối nham thạch nhô lên giữa vách núi, chậm rãi vận chuyển Đấu khí, đẩy Chu Thiên xuống, toàn thân ấm áp. Điều khiến Lý Dật vui mừng là, mặc dù hoàn cảnh ở Thế giới đóng băng ác liệt, nhưng thiên địa linh khí thì lại nồng hậu dày đặc, nếu không có nhiều Ma thú tồn tại, thì chính là một nơi tốt để tu luyện Đấu khí. Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nơi này có thiên địa linh khí nồng hậu dày đặc, hiển nhiên nguyên nhân chủ yếu là vì trong Thế giới đóng băng tồn tại rất nhiều Ma thú cấp cao.

Thế giới đóng băng, lẽ nào thật sự như lời đồn đạ, là chiến trường Viễn Cổ Hồng hoang Đấu Thần đại chiến? Nếu là sự thật, rốt cuộc bên trong Vạn Thần mộ có bao nhiêu bảo vật? Ở Đấu Thần Đại lục, một cái Đấu Thần huyệt đã đủ để khiến rất nhiều cường giả đánh nhau đến đầu rơi máu chảy rồi, huống chi đây là mộ hợp táng của rất nhiều Đấu Thần. Chỉ có điều, tin tức này Lý Dật có cảm giác mơ hồ là không đúng lắm.

Tên La Tuyết Phong kia, thiên tài đệ nhất của Học viện La Lan, cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi, vì sao mãi sau khi đánh cắp Thánh khí của Học viện rồi mới bắt đầu lưu truyền tin tức về Vạn Thần mộ? Là ai bắt đầu lan truyền tin tức? Lý Dật có rất nhiều nghi vấn, không biết việc này có tìm được đáp án hay không.

Lý Dật định phân tích ra chân tướng của việc này, nhưng đối với Đấu Thần Đai lục, những việc mà mình biết quả thật quá ít, nghĩ đi nghĩ lại cũng không tìm ra cách giải thích hợp lý.

Đột nhiên, tinh thần cảnh giác của Lý Dật bỗng cảm thấy một cỗ khí tức bất thường, khí tức này đến từ phía bắc.

Mở to mắt, trong đêm tối phương bắc một mảng tối tăm mờ mịt, nhìn không thấy bất cứ vật gì, khí tức kia dường như còn ở rất xa. Lý Dật thân hình khẽ động, nhảy xuống vách núi, giữa không trung triển khai Đấu dực, cẩn thận từng li từng tí bay về phía bắc.

Bay không bao lâu, thì nhìn thấy phía trên sườn dốc bên ngoài một sơn cốc, một Ma thú cao tới bốn năm mét đang dùng tiền trảo vô cùng lớn đánh vào người trước mặt. Khoảng cách quá xa, nhìn không ra tướng mạo người đó, nhưng từ trình độ đánh trả của hắn có thể nhìn ra thực lực không thấp, đối mặt với sự tấn công của Ma thú lớn như vậy, cường giả này không nóng vội đánh ra từng đạo Đấu khí. Một người một Ma thú, đang là cục diện ngang sức ngang tài.

Lý Dật cũng không nóng vội, lặng lẽ đáp xuống một nhánh cây, nhìn thử xem có thể kiếm chút lợi lộc nào không.

Người và Ma thú đánh nhau mấy chục hiệp, Ma thú bắt đầu nóng vội, đạp đạp thối lui vài bước, thân thể uốn cong như cung, chân sau đạp mạnh, dùng thân thể với đơn vị là tấn bắn về phía cường giả kia. Sức nặng cộng với khí thế lao về phía trước, lực tấn công này đừng nói là một con người, ngay cả một tảng đá lớn, e rằng cũng sẽ bị vỡ vụn ra mất thôi.

Đối mặt với kiểu tấn công đơn giản mà hữu hiệu này, cường giả con người thoạt đầu cũng có chút khẩn trương, thủ quyết khẽ động, trong không gian quỷ dị, thân hình liên tục thay đổi mấy vị trí, mới tránh được phạm vi tấn công của Ma thú.

Đấu Khí khống chế không gian? Đây dĩ nhiên là một Đấu Tôn cường giả rồi! Như vậy, Ma thú có thể khiến một Đấu Tôn cường giả khẩn trương như vậy nói thế nào cũng là cấp năm cấp sáu rồi!

Thân thể khổng lồ của Ma thú thất bại, càng lộ vẻ điên cuồng luống cuống, trong miệng không ngừng phát ra tiếng gào “ôi, ôi, ôi”, bàn tay không ngừng đập về phía cường giả. Trong sự u ám, một đạo thủy tinh sáng lóe rất nhức mắt, khí thế bàng bạc rét lạnh này, ngay cả Lý Dật đứng xa hàng trăm mét cũng còn cảm thấy kinh hãi từng đợt.

Cường giả con người dường như cũng có chút kiêng kị đối với đạo băng tinh Đấu khí này, thân hình không ngừng biến ảo, bay nhanh quanh thân Ma thú. Đấu Tôn cường giả này, không phải là thiên tài La Tuyết Phong? Lý Dật thầm suy nghĩ, nếu tên kia đánh tới, thì hắn có thể nhìn ra, mặc dù cường giả con người này không ở thế hạ phong, nhưng đối với thân hình to lớn dày đặc vô cùng của Ma thú, thì cũng bó tay không có đối sách nào, không tìm thấy một điểm tựa để hạ gục Ma thú.

Liều đi, liều đi, để lưỡng bại câu thương, tài tử tới thu thập tàn cuộc, Lý Dật nghĩ đầy tà ác.

Đáng tiếc tính toán của Lý Dật dường như muốn thất bại, cường giả con ngừi kia đánh lâu không đánh gục được, dường như cũng mất hết kiên nhẫn, hét to lên: “"Yêu nghiệt, lần này tạm tha cho ngươi, chờ ta nghĩ ra cách đối phó với ngươi lại sẽ đến tìm ngươi!” thân hình khẽ động, hắn đã ra khỏi vòng chiến, lơ lửng giữa không trung.

Âm thanh này, rất quen thuộc. Lý Dật đột nhiên nhớ tới một người, đương nhiên cũng không ẩn nấp nữa, triển khai Đấu dực, bay vút về phía cường giả kia, đồng thời kêu lên: “Hạ Hầu huynh, từ khi chia tay tới giờ không có tin tức gì cả!”

Hạ Hầu Thuần đột ngột dừng lại, quay người ra sau, nhìn thấy Lý Dật mà giống như gặp quỷ, một lúc sau mới nói: “Lý Dật! Sao ngươi lại xuất hiện ở đây.” Ánh mắt của vị cường giả này, thoạt nhìn thì vẫn như trước kia, luôn thanh tịnh, trên mặt cũng đã có nét phong trần. Xem ra trong mấy tháng vừa qua, đã trải qua không ít chuyện.

"Ta vì sao không thể tới nơi này?"

“Trước tiên đừng nói điều này, Lý Dật ngươi tới cũng thật đúng lúc, ta và yêu nghiệt này đánh cả đêm ròi, truy đuổi mấy trăm dặm, nhưng tức nỗi không thể hàng được nó, ta và ngươi trước tiên liên thủ đánh nó rồi nói chuyện sau.”

“Được!” Lý Dật hào sảng nói.

Quay người lại nhìn Ma thú đang ở dưới đất đang không ngừng gào thét, nhìn ra xa thì thấy cảnh tưởng có chút khủng bố hơn. Một lam hắc lân thân thiết giáp bao trùm toàn thân, gai xương sắc nhọn trải khắp vai, dài đến nửa mét.

Đã có được giúp đỡ, ý chí chiến đấuc ủa Hạ Hầu Thuần lại thịnh, quay người lại nện tới hai đạo Đấu khí. Ma thú gào thét một tiếng, đứng thẳng lên, dùng tay chụp về phía hai đạo Đấu khí, sự cứng cỏi về thể chất của Ma thú này thật không thể tưởng tượng nổi, Đấu khí của Đấu Tôn cường giả, liền bị nó dùng cái tát làm cho nát bấy, thân hình chỉ hơi đảo, cũng không có ngã xuống.

"Lý Dật huynh, thấy chưa, tên này mặc dù chỉ là cấp năm, nhưng da thịt cứng dày, dĩ nhiên là đánh nó không được rồi đó!” Hạ Hầu Thuần có chút bất đắc dĩ. Ma thú cấp năm tương đương với Đấu Hoàng cường giả con người, nhưng Ma thú có thiên phú khiến cho thực lực của nó mạnh hơn con người nhiều, Ma thú cấp năm có lực phòng ngự kinh người này, không ngờ có thể chống chọi với sự công kích của một Đấu Tôn.

“Để ta thử xem!”

Lý Dật vừa lật tay, Kim Long cửu phẩm thình lình xuất hiện. Kim Long là cung, Đấu khí là tên, Đấu khí tràn đầy con lại, Lý Dật kéo dây cung cong như trăng rằm, buông tay, Đấu khí tràn đầy trên thân cung hóa thành mũi tên, bắn như bão tố về phía con mắt to bự của Ma thú.

Trên cơ thể to lớn ấy chỉ có chỗ này là không có lân phiến bao trùm!

Phán đoán của Lý Dật không sai, Đấu Khí tiễn quang chớp động, với tốc độ nhanh cực kì đã chui vào trong mắt Ma thú. Thân hình to lớn của Ma thú lập tức chấn động, bàn tay đau khổ che mắt trái của mình, gầm rú không thôi.

“Tốt, bắn thêm phát nữa, cho nó mù luôn đi!” Hạ Hầu Thuần vui mừng nói. Không cần Hạ Hầu Thuần nhắc nhở, Lý Dật lần nữa giương cung như trăng rằm, bắn về phía mắt của Ma thú.

Nhưng lần này, Ma thú đã có phòng bị, bàn tay to vỗ một cái, lập tức đập nát mũi tên Đấu khí. Thừa dịp Ma thú đối phó với Kim Long cung của Lý Dật, Hạ Hầu Thuần cũng không đứng nhìn, thân hình theo sự khống chế không gian của Đấu khí chuyển đến phía sau của Ma thú, tay run lên, một cây trường thương đâm vào lưng Ma thú.

Hai nơi bị thương, Ma thú vừa đau vừa vôi, liền quay về phía sau tát chụp Hạ Hầu Thuần. Ma thú dù sao cũng là Ma thú, ai đánh nó thì nó đánh lại người đó, Hạ Hầu Thuần há lại chọi với bàn tay cứng như thép của nó, tay buông trường thương, thân hình khẽ đẩy ra.

Cái tát thất bại, ma thú đột nhiên ý thức được điều gì đó, vung bốn vó chạy như bay.

"Không được, yêu nghiệt muốn chạy trốn!" Hạ Hầu Thuần càng đấu càng cao hứng, há chịu buông tay, thân hình khẽ lắc liền đuổi theo. Lý Dật hô quát không kịp, cũng đành phải đuổi theo. Kì thật Lý Dật không có hứng thú săn giết Ma thú cấp năm này, cho dù là có được Ma hạch thì cũng không đáng cái gì. Lý Dật không nỡ bỏ, là Đấu Tôn cường giả Hạ Hầu Thuần, nếu có thể kéo hắn nhập bọn, lần mạo hiểm này không nghi ngờ chính chính là có thêm được một pháp mã quan trọng.

Ma thú chạy vội tốc độ cực nhanh, tốc độ của Hạ Hầu Thuần không kém hơn nó, nhưng mãi cũng không cách nào đánh ra một đòn trí mạng. Thoáng một cái đã chạy qua hai triền núi, cách nơi cắm trại của đoàn Lý Dật hơn mười dặm.

"Hạ Hầu huynh, không nên đuổi nữa, giết nó lại có ích lợi gì?"

“Nhất định phải giết hắn, Lý Dật huynh đệ có lẽ không biết, yêu nghiệt này đã nuốt một cái dung giới của ta, bên trong có đến một nửa gia sản của ta! Giờ còn lấy mất Yến thanh thương cửu phẩm của ta nữa, nào có thể bỏ qua nó được chứ.”

Lý Dật đổ mồ hôi, không biết dung giới của Hạ Hầu Thuần làm sao mà để cho Ma thú nuốt được, nhưng nếu đã vậy, thì cũng không có cách nào khác, đành phải đẩy nhanh Đấu dực, Kim Long cung “khanh khanh” mấy tiếng, những mũi tên Đấu hkí bắn về phía sau lưng của Ma thú, từng đạo Đấu khí bừng sáng.

Lại đuổi hơn mười dặm, dưới sự tấn công Đấu khí của Hạ Hầu Thuần và Kim Long cung của Lý Dật, Ma thú rốt cuộc cũng kiệt sức, ầm ầm té nhào xuống, chỉ có khí ra, không có khí vào. Với bản năng hận thù của Ma thú với con người, Ma thú chắc chắn sẽ không chủ động chạy trốn. Lúc Ma thú cấp năm này chạy trốn, đã mất đi tám phần mạng, phen này chạy trốn đường dài, lại không ngừng bị một Đấu Hoàng một Đấu Tôn thay nhau tấn công, rốt cuộc đã đi đời rồi.

Được rồi, Ma thú cấp năm mặc dù đã khí tuyệt ngã xuống, nhưng Lý Dật và Hạ Hầu Thuần liếc nhìn nhau, vẻ mặt cười khổ.

Một thân thể như một cái núi nhỏ, muốn tìm được một cái dung giới bên trong đó, cũng thật sự là một công trình to lớn. Sắc mặt Hạ Hầu Thuần đầy vẻ ghét bỏ, nhìn cái thi thể một lúc lâu, rồi mới ấp a ấp úng nói với Lý Dật: “Lý Dật huynh đệ, cái này, cái này ta quen, quen sạch sẽ rồi!”

Lý Dật cũng muốn nói ta thích sạch sẽ, nhưng nghĩ ngợi tồi lại thôi không nói, ai bảo người ta là Đấu Tôn, lại còn có ý định kéo người ta nhập bọn, làm tay chân cho mình nữa chứ. Vì thế nhân tình dứt khoát bán đến cùng, trượng nghĩ nói: “Chuyện này, sao có thể để Hạ Hầu huynh đại giá, đương nhiên là để tiểu đệ làm rồi.”

“Vậy thì thật đa tạ Lý Dật huynh đệ.”

“Giữa huynh đệ, sao lại khách khí vậy chứ!” Lý Dật lấy ra một con dao găm, cố nín thở vì cái mùi hôi thối của Ma thú kia, nhìn chuẩn phần bụng, liền rạch vào đó. Lúc Ma thú này sống cơ thể thấy cứng cỏi vô cùng, nhưng sau khi chết, không có khí huyết chèo chống, cũng không khác gì những động vật bình thường. Rạch tiếp xuống, lập tức máu chảy ra, máu đen đỏ thẫm xuất hiện.

Khí huyết thật nồng đậm quá!

Khí huyết này, trừ huyết phủ ở La đảo, dường như không còn nơi nào có được mức độ nồng đậm như thế này cả.

“Tiểu tử, dường như ngươi lại gặp may rồi!” trong đầu, giọng nói vui mừng của Xà Tôn giả truyền tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.