Từ cửa hàng tạp hóa của Lý
Nhất Dương trở về “Vô loạn hoa quật”, trời đã tối được một lúc rồi. Mặc
dù không có được sự cho phép của Na Na để hắn ở lại phòng nàng đêm nay,
tâm tình Lý Dật cũng vẫn không tệ, chỉ cần đừng chết ở trong Thế giới
đóng băng, thì cô nàng này sớm muộn gì cũng là người con gái của mình.
Đến ngoài cửa lớn của “Vô loạn hoa quật”, Lý Dật không khỏi lắp bặp kinh hãi, “Vô loạn hoa quật” vốn người qua lại thưa thớt, trời lạnh như vậy, trong lúc này lại như đang họp chợ, bên trong bên ngoài ba lớp người
đứng kín hết chỗ.
“Vô loạn hoa quật”, từ lúc nào đã trở thành nơi công cộng vậy?
Lý Dật cố sức chen lấn đi vào, chỉ thấy trong nội viện, Khảm Kì cùng Lôi Bách đặt cái bàn lớn, đang khổ sở vùi đầu vào đăng kí. Những đệ tử chen chúc xung quanh cái bàn giống như đang điên cuồng lách vào, tình cảnh
này không khác gì mấy với việc tranh đoạt tiền.
“Khảm Kì, Lôi Bách, các ngươi ai có thể nói cho ta biết đây rốt cuộc là chuyện gì không?”
"Lão đại, ngươi rốt cuộc đã trở về!" Khảm Kì cứ như nhìn thấy cứu tinh,
vội vàng đứng lên, nhưng khổ nỗi người chen chúc quá nhiều, đi không ra
nổi, chỉ còn cách cao giọng nói: “Lão đại, làm sao bây giờ, nhiều người
muốn nhập đoàn như vậy, có thu nhận hay không?”
“Thu, đương nhiên thu nhận!” Lý Dật nói như đạo lý hiển nhiên vậy.
“Nhưng, ta sẽ phá sản đó!”
Ài, tiểu tử này cũng hẹp hòi quá, chỗ này mới chỉ có mấy trăm người, một người một vạn kim tệ thì tính ra là vài trăm vạn, nhiêu đó đã khiến cho ngân hàng lưu động phá sản sao?
“Trăm người đến thu trăm người, ngàn người đến thu ngàn người, tiền
không đủ thì đến chỗ lão đại lấy!” Lý Dật hào sảng vỗ ngực. Có tiền có
thể sai khiến ma quỷ, có vẻ đây cũng là chân lý trong Học viện La Lan.
Đến một nơi như Thế giới đóng băng, thêm một người chính là thêm một
phần sức mạnh, chất lượng không tốt thì dựa vào số lượng để chiến thắng, cũng không hẳn là một lựa chọn tồi.
Hạ lệnh thu nạp hết mọi người, Lý Dật lách mình vào nội viện, không còn
màng đến sự ầm ĩ bên ngoài nữa. Bên trong nội viện, đám người Đỗ Lạp với vẻ mặt tối sầm đang chờ Lý Dật về.
"Lão đại, ngươi đã trở về?" thấy Lý Dật, Đỗ Lạp liền có thái độ nịnh nọt.
“Đỗ Lạp, có chuyện gì thì nói, đừng nhìn ta bằng ánh mắt ấy.”
"Là như vậy lão đại, chúng ta muốn gia nhập đoàn của ngươi, nhưng tiểu
tử thúi Khảm Kì kia nói phải có sự đồng ý của ngươi. Tên này rõ ràng là
hiệp tư trả thù, nhiều người như vậy hắn đều thu nạp, dựa vào cái gì mà
chúng ta thì lại phải thông qua sự đồng ý của ngươi.”
Ồ, chuyện này trở nên mới lạ đây, với tính nết của đám công tử này, mà
lại chủ động đến một nơi khủng khiếp như Thế giới đóng băng ư? Lý Dật
nói thanh sắc không đổi: “Khảm Kì làm không sai, hắn giờ là huynh đệ của ta, ngươi không nên nói xấu hắn sau lưng. Đỗ Lạp, Thế giới đóng băng là nơi như thê snào ngươi có biết không, nhập đội thì có thể, nhưng ta
không thể bảo đảm sự an toàn cho các ngươi được. Từ lúc nào mà các ngươi không còn sợ chết như vậy?”
Trên mặt Đỗ Lạp lập tức lộ ra sự nghi hoặc: “Lão đại, chẳng lẽ ngươi không biết sao?”
"Không biết cái gì?"
“Vạn Thần mộ đó! Gần đây trong Học viện truyền như điên rằng, La Tuyết
Phong đánh cắp Thánh khí của Học viện tiến vào Thế giới đóng băng, chính là vì muốn đi tìm Vạn Thần mộ. Trước đây lão đại giáo huấn đã đúng, đàn ông là phải tự cường, chúng ta quyết định vươn lên hùng mạnh, không
tiếp tục sống những ngày đần độn nữa…”
“Đỗ Lạp, trước tiên ngươi hãy nói rõ Vạn Thần mộ là chuyện gì?”
“Chuyện này ta cũng không rõ lắm, kể từ khi xảy ra chuyện của La Tuyết
Phong, trong Học viện lan truyền một thông ti, nói rằng Thế giới đóng
băng là chiến trường đại chiến của các Đấu Thần viễn cổ, các Đấu Thần đã chết được hợp táng tại một nơi nào đó trong Thế giới đóng băng, Thánh
khí của Học viện chính là hcìa khóa để mở Vạn Thần mộ. Ai có thể tìm
thấy Vạn Thần mộ, lấy được bảo vật bên trong, thì có thể trở thành cường giả mạnh nhất trong trời đất này. Tin tức này e rằng giờ đã truyền đi
khắp Đấu Thần Đại lục rồi đó!”
Lông mày Lý Dật lập tức nheo lại, không cần biết tin tức này là thật hay giả, nhưng có một điểm không thể nghi ngờ là, tin tức này đã thu hút vô số cường giả tiến vào Thế giới đóng băng. Thử nghĩ, đến cả đám người Đỗ Lạp, cũng đều muốn vào thử vận may, những cường giả vì tu luyện mà
không từ thủ đoạn, há lại bỏ qua cơ hội khiến mình trở thành một cường
giả sao.
“Được rồi, Đỗ Lạp, ta để các ngươi gia nhập, nhưng các ngươi phải nhớ
kĩ, lần này chúng ta đi mạo hiểm, không phải đi tham quan ngắm cảnh,
trong Thế giới đóng băng tuyệt đối phải nghe theo chỉ thị của ta. Mặt
khác, nếu Đỗ Lạp thiếu gia muốn vươn lên hùng mạnh, ta cũng không thể để ngươi chịu thiệt, đến lúc đó sẽ cho ngươi làm phó đội trưởng.” Lý Dật
nói, bụng dạ hắn khó lường.
Tên Đỗ Lạp ngu ngốc rất vui: “Vậy thì đa tạ lão đại.”
“Nếu là đội phó rồi, Đỗ Lạp, ngươi có phải nên có chút biểu hiện gì chứ đúng không?”
“Biểu hiện? Biểu hiện gì?”
“Những đội viên kia của ta, chiêu mộ đến là mỗi người một vạn kim tệ, Khảm Kì vì chuyện này mà sắp phá sản rồi, vì thế…”
Thấy biểu lộ “Ngươi hiểu mà” của Lý Dật, Đỗ Lạp đáng thương nói: “Lão
đại, kỳ thật ta không có bao nhiêu tiền cả!” Đỗ Lạp không nói dối, trên
danh nghĩa hắn là Hoàng trữ của Long Phi Đế quốc, bởi vì không có được
sự ưu đãi của cái lão già nên chết mà không chết kia, số tiền chi tiêu
hàng tháng đối với người có thân phận như hắn mà nói, là thấp đến đáng
thương, bây giờ Khảm Kì lại không hỗ trợ tiền nong cho hắn, nếu không
phải đám công tử kia giúp đỡ, e rằng đến cả tiền tán gái hắn cũng đào
không ra.
“Cái này ta không quản, chi tiêu để chiêu mộ đội viên, ngươi và Khảm Kì
mỗi người một nửa, đã định như vậy rồi, ta đi nghỉ ngơi đây, phó đội
trưởng Đỗ Lạp, các ngươi cũng ra ngoài giúp đỡ chút đi.”
Lý Dật quay người đi về phòng của mình, nghe được phía sau Đỗ Lạp đang
điên cuồng vay tiền đám công tử kia, hắn không khỏi cười thầm.
Hai ngày sau, đoàn mạo hiểm của Lý Dật tập kết ở giữa quảng trường Học
viện. Đoàn có quy mô to lớn này có đến hơn bốn trăm người, là một đoàn
toàn là rễ cỏ, dường như tất cả đến xin gia nhập, đều là vì muốn nắm
được một vạn kim tệ trong tay.
Một vạn kim tệ, đối với những kẻ nghèo kiết xác mà nói là một khoản thu
không nhỏ, cho dù chuyến này đi vào Thế giới đóng băng không thu được
lợi lộc gì, chỉ cần an toàn trở về, thì cũng đã là thắng lớn rồi. Hơn
nữa, ai cũng có suy nghĩ này, vạn nhất vận khí của mình cao, may mắn tìn được Vạn Thần mộ thì sao? Lại nói một đoàn có quy mô lớn như vậy, ít
nhất vẫn có thể tìm được một cảm giác an toàn.
Căn cứ vào danh sách Khảm Kì cung cấp, Lý Dật bất ngờ khi phát hiện ra,
ngoại trừ mình trong đoàn có hai Đấu Hoàng nữa, còn về chuyện hai Đấu
Hoàng kia sao không tham gia đội của Tam Đại Bá Vương, Lý Dật cũng không truy cứu. Hắn chia cả đoàn thành sáu đội nhỏ, do mình, Khảm Kì, Lôi
Bách, Đỗ Lạp, và hai Đấu Hoàng kia làm thủ lĩnh mỗi tiểu đội.
Ngay lúc đoàn mạo hiểm này kêu gọi xuất phát, đoàn của Thất Hoàng tử
đang tập trung ở một góc của quảng trường, trên mặt mỗi người bọn họ
không khỏi lộ ra vẻ khinh miệt.
Thất Hoàng tử bèn dảo bước đến bên cạnh Lý Dật, giọng nói có chút thông
cảm nói: “Lý Dật các hạ, đây là đoàn mạo hiểm của ngươi ư?”
Lý Dật vẻ mặt lưu manh nói: "Không cần phải hâm mộ ta, đây là ta dùng tiền mua được!"
"Lý Dật các hạ quả nhiên là khí phách kinh người, trong thời gian ngắn
như vậy có thể tập kết đông đảo Đấu Sư Đấu Vương như thế, Ma thú ở Thế
giới đóng băng nhất định sẽ vô cùng cảm kích Lý Dật các hạ, thoáng cái
đã đem đến cho bọn chúng nhiều điểm tâm như vậy!”
Đối mặt với sự mỉa mai của Thất hoàng tử, Lý Dật không hề để ý chút nào, bởi vì chính mình cũng không muốn gia nhập đoàn của hắn, vì hắn cứ mở
miệng là mỉa mai như vậy, vị Thất Hoàng tử này, bề ngoài cũng không phải là người khí khái gì cả. Người không có khí khái gì, thì làm sao có thể làm được đại sự, hắn mỉa mai phen này, khiến Lý Dật xem thường hắn thêm vài phần. Thảo nào hắn bị đuổi ra khỏi Thần Vương Triều, e rằng sự nhỏ
mọn không khí khái này chính là một phần nguyên nhân của sự việc đó.
“Cái này thì rất khó nói đó, bảy phần cố gắng, ba phần dựa vào ý trời,
hơn bốn trăm Đấu Sư Đấu Vương của ta hay hơn trăm Đấu Hoàng của ngươi có thể cười được đến phút cuối cùng, cái này phải dựa vào vận may rồi.
Hoặc giả, chúng ta đều trở thành điểm tâm của Ma thú rồi cũng không biết chừng. Thất Hoàng tử điện hạ, không cần đưa tiễn, đoàn của ta sắp xuất
phát rồi, nếu ngươi không muốn bị tụt hậu phía sau quá xa thì khẩn
trương lên chút đi, hôm qua Khải Phong và Ánh Vũ Tình đều đã xuất phát
rồi.”
Mãi đến lúc đoàn của Lý Dật rời khỏi Vô loạn chi vực tiến về phía bắc,
Lý Dật mới hiểu nguyên nhân Thất Hoàng tử án binh bất động. Tên này đúng là vô lại, muốn đoàn trăm Đấu Hoàng của hắn làm cái đuôi của đoàn mình, hiển nhiên là muốn đoan của mình giẫm lôi giúp bọn chúng.
Phía bắc của Học viện La Lan, còn hơn mười dặm khu vực hòa hoãn rồi mới
tới Thế giới đóng băng, kì thật cũng thuộc về khu vực biên giới của Thế
giới đóng băng. Khu vực biên giới hơn mười dặm này có không ít Ma thú
cấp thấp sinh sống, là thiên đường của các dong binh đoàn và đoàn mạo
hiểm nhỏ không thuộc Học viện.
Đội đầu tiên của Lý Dật phụ trách mở đường. Thông qua con mắt quan sát
lợi hại của Lý Dật, khu biên giới Thế giới đóng băng này, đã không còn
thấy những người mạo hiểm bình thường, nhưng hiển nhiên là có không ít
cường giả đã tiến vào bên trong, từ dấu chân và cành cây gãy, có thể
phán đoán rằng thời điểm những người này tiến vào, cũng không quá hai ba ngày. Những cường giả cấp Đấu Hoàng trở lên, mặc dù có thể bay vào,
nhưng cách này không nhiều thì ít đều phải hao tổn Đấu khí. Trong cái
nơi như Thế giới đóng băng này, không có bát kì ai muốn hao tổn Đấu khí
một cách vô vị như vậy, bởi vì một chút thực lực, trong thời khắc mấu
chốt, chính là khác biệt về sinh tử. Mà dấu tích của những cường giả
tiến vào Thế giới đóng băng này, chính là mục tiêu kiếm tìm của Lý Dật.
Thất Hoàng tử muôn mình giẫm lôi giúp hắn, Lý Dật há lại không muốn
người khác giẫm lôi cho mình. Vạn nhất không cẩn thận gặp phải hang ổ
của Ma thú cao cấp, đối với cái đoàn toàn rễ cỏ này mà nói, cả đoàn sẽ
có thể có hậu quả là bị tiêu diệt, vậy nên Lý Dật không thể không cẩn
thận.
Chỉ sau nửa ngày, đoàn đã đi qua khu vực hòa hoãn, đến buổi chiều là đã
chính thức tiến vào khu vực Thế giới đóng băng. Tiến vào Thế giới đóng
băng rồi, khí hậu đột nhiên thay đổi, chỉ cách có một dãy núi, mà nhiệt
độ trong ngoài Thế giới đóng băng, theo Lý Dật phán đoán, cũng lệch hơn
mười độ. Cũng may, những cường giả rễ cỏ này cũng có thực lực Đấu Sư,
hơn nữa trước lúc xuất phát cũng đã chuẩn bị quần áo dày đủ cả, nên đây
không phải là vấn đề gì lớn cả.
Nhưng càng đi sâu vào Thế giới đóng băng, nhiệt độ lại càng thấp, đến
lúc cắm trại buổi tối, hoàn cảnh nơi này đã khác hoàn toàn so với cảnh
cây cỏ xanh tươi bên ngoài.
Nơi này cũng chỉ có thể coi là bên ngoài của Thế giới đóng băng, sinh
trưởng khắp nơi là những thực vật chịu rét, mặt đất cũng như phía trên
cây cối, đều có những lớp băng tinh mỏng, toàn bộ thế giới tràn đầy hàn
băng và túc sát khí.
Ngày hôm sau đi thêm được một ngày, nhiệt độ lại càng xuống thấp hơn,
nước đã đóng thành băng, băng tuyết trên mặt đất cũng dày lên, trên bầu
trời vẫn luôn có những bông hoa tuyết không lớn không nhỏ, toàn bộ là
một thế giới hoang vu băng thiên tuyết dại. Lúc này cũng đã gặp phải Ma
thú cấp bốn năm, nhưng với hải chiến thuật của đoàn mạo hiểm, những Ma
thú này hoặc là bị giết chết hoặc là bị đuổi đi, cũng coi như không có
hung hiểm gì.
Hai ngày trời được an toàn, Lý Dật vẫn kiên định tìm dấu chân của người
đi trước, làm như vậy, ít nhất có thể tránh được huyệt sao của bọn Ma
thú, còn đối với những Ma thú rải rác đi lại bên ngoài, chỉ cần là cấp
không quá cao, thì đoàn của mình có thể đối phó được.
Ngày hôm sau khi sắc trời đã tối đen, Lý Dật đã chọn một sơn cốc, chuẩn bị cắm trại tại chỗ này.