Đấu Thần

Chương 150: Q.6 - Chương 150: không gian giam cầm




- Tốt lắm, hiện tại chúng ta cũng đã khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.

La Tuyết Phong nói:

- Nếu như không có người nào chịu lãng phí đấu khí, vậy để ta làm thử một lần, về phần sẽ phát sinh cái hậu quả gì, vậy dựa vào thiên ý.

La Tuyết Phong nói, đấu khí ẩn ẩn di động.

Lý Dật khoát tay chặn lại, hào sảng nói:

- Để ta đánh đi, thời khắc mấu chốt cón muốn dựa vào ngươi.

Đối với Lý Dật hào sảng như vậy, Ánh Vũ Tình cùng Tác Mã Lý cũng không có ý kiến. Lúc này Lý Dật chậm rãi súc thế đấu kỹ, lôi hệ đấu khí trải qua thiên khôn kiền châu cường hóa, hóa thành một đạo năng lượng kinh người như tia chớp, oanh kích về phía không gian giam cầm.

Lặng yên không một tiếng động, tựa hồ, một đạo đấu khí này của Lý Dật một cũng không bằng cái rắm.

- Lý Dật tiểu đệ đệ, ngươi đánh muỗi sao, dùng thêm chút sức lực nữa được không.

Ánh Vũ Tình trào phúng nói.

- Xem ra ta không được, Vũ Tình tiểu thư có thể đến thử một lần?

Lý Dật cũng phải âm thầm kinh ngạc, cái không gian giam cầm này cũng thật sự thật là quỷ dị, nhưng trên mặt lại không đổi sắc, thong dong nói, tựa hồ như là bản thân mình cố ý giấu diếm thực lực vậy.

- Làm sao có thể nói như vậy được? Lý Dật tiểu đệ đệ, ngươi không phải có cái gì siêu phẩm thần binh sao? Lấy ra thử một lần, để chúng ta nhìn thấy bảo bối của ngươi một chút.

Phá Thiên kiếm, không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, sao có thể đơn giản lộ ra? Lý Dật từ chối nói:

- Cái bảo bối nàycũng không thể đơn giản lấy ra, một khi lấy ra phải có người chết, Vũ Tình tiểu thư đang thanh xuân tươi đẹp, sẽ không ngại sống quá lâu chứ.

- Ta xem Lý Dật đệ đệ khoác lác dọa người, siêu phẩm thần binh, coi như là những thủ lĩnh thế lực lớn kia cũng không có được. Ngươi một cái Đấu Hoàng, cho dù có, làm sao có giữ được.

Lý Dật dứt khoát nói:

- Tất cả đều bị Vũ Tình tiểu thư đoán được, Vũ Tình tỷ tỷ nói không sai. Vấn đề này không trọng yếu, chúng ta lúc này lên bài trừ cái không gian giam cầm này. Nói cách khác có thể chúng ta làm bạn với nhau nốt quãng đời còn lại.

- Có ba vị suất ca như vậy làm bạn, Vũ Tình ở đây cả đời có ngại gì.

Đôi mắt đẹp lưu chuyển, Ánh Vũ Tình bắt đầu vũ mị nói chuyện.

- Lý Dật, ngươi vừa mới công kích không gian giam cầm, có thể có cái cảm giác gì khác thường không?

La Tuyết Phong hỏi.

- Không có, tựa như một giọt nước tại trong biển rộng, không có nửa điểm phản ứng.

Lý Dật hồi đáp. Thấy La Tuyết Phong vừa hỏi như vậy, Lý Dật cũng bắt đầu cẩn thận hồi tưởng lại tình cảnh vừa rồi.

Nếu như một giọt nước nhập trong biển rộng, ít nhất cũng sẽ nổi lên một tia, nhưng đạo âm dươngThần lôi vừa rồi lại vô thanh vô tức biến mất không thấy, phảng phất như chính mình chưa từng có ra tay vậy, điều này làm cho không thể nào nói nổi.

- Lý Dật, ngươi tới đánh ta thử xem.

La Tuyết Phong lui về phía sau vài bước, triển khai đấu khí phòng ngự, nói.

- Hảo.

Lý Dật trả lời một tiếng, thấy La Tuyết Phong chuẩn bị tốt, một đạo lôi hệ đấu khí đánh ra. Đạo đấu khí này, Lý Dật cũng dùng sức, lôi quang đan vào nhau, thanh thế kinh người.

Nhưng, trong lúc thần lôi hắc bạch giao nhau quấn lấy oanh kích tới đấu khí phòng ngự La Tuyết Phong, nhưng lại không phát ra đấu khí va chạm, mà vô thanh vô tức biến mất.

Đây là cái tình huống gì? Lý Dật, Ánh Vũ Tình, Tác Mã Lý trợn mắt ngạc nhiên. La Tuyết Phong trầm tư nói:

- Ta hiểu được, Lý Dật, ngươi phát ra đấu khí, cùng đấu khí phòng ngự của ta, kỳ thật, đều là ảo giác, căn bản không tồn tại.

- Ảo giác? Đây là ý gì?

Ba người cơ hồ không hiểu hỏi.

- Nói đúng, nơi này là trong không gian giam cầm, chúng ta không cách nào sử dụng đấu khí.

Kết luận vừa đưa ra, ba người đều hoảng hốt, đối với một tên võ giả, nếu như không thể sử dụng đấu khí, cùng cùng người bình thường không khác gì nhau? Không thể sử dụng đấu khí, vạn nhất giam cầm ở nơi cổ quái này, chẳng phải là thúc thủ chịu trói sao?

- Tuyết Phong sư huynh, đã tìm ra thì chắc là ngươi cũng có biện pháp phá giải chứ?

- Nếu đơn giản như vậy thì tốt rồi, Lý Dật, xem ra chúng ta lần này gặp phải đại phiền toái rồi.

La Tuyết Phong sắc mặt ngưng trọng, vị La Lan học viện thiên tài trong thiên tài này, vỗn tuổi không quá tương xứng với biểu lộ thành thục, lúc này cũng phải ngưng trọng như vậy, khiến cho hắn thoạt nhìn càng có vài phần tái nhợt.

- Không vội, chúng ta từ từ nghĩ biện pháp.

Lý Dật an ủi:

- Ta cũng không tin, bằng vào bốn người chúng ta mà bị một cái không gian giam cầm làm khó.

- Ta cũng không tin, nhưng có lẽ sẽ trở thành sự thật.

- Tuyết Phong sư huynh, trong này chỉ có ngươi là đấu tôn cường giả, lĩnh hội đấu khí khống chế không gian pháp tắc. Như vậy đối với không gian giam cầm này ngươi rõ ràng hơn so với chúng ta nhiều, lúc này ngươi nghĩ biện pháp phá giải thôi.

La Tuyết Phong trầm tư một lúc, tựa hồ đang suy nghĩ sai cái gì đó.

- Kỳ thật, đối với đấu khí khống chế không gian, đấu tôn cường giả đối với lý giải pháp tắc đều không đồng nhất. Hơn nữa, loại lý giải này, căn bản không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt ra, chỉ có khi thời điểm ngươi sử dụng đấu khí, mới có thể tự giác khống chế. Cho nên, đây cũng là điều mà Đấu Hoàng đỉnh phong cùng đấu tôn cách xa như vậy, có ít người không thể vượt qua, lĩnh ngộ chỉ có thể dựa vào chính mình, mà không cách nào thông qua người khác dẫn dắt. Về phần không gian giam cầm, là do lợi dụng đấu khí khống chế không gian pháp tắc, kết xuất ra một vùngkhông gian, đương nhiên loại giam cầm này cùng giới cũng khác nhau, tuyệt đối là khi đạt được Đấu Thần cường giả mới có thể kết xuất ra được giới. Tại trong không gian giam cầm này, hết thảy pháp tắc đều phải phục tòng.

Lý Dật thừa nhận, La Tuyết Phong nói rất cụ thể, nhưng cũng làm cho Lý Dật, Ánh Vũ Tình, Tác Mã Lý nghe được như lọt vào trong sương mù, nhưng ba người nghe cũng đã hiểu được ý tứ trong đó, không gian giam cầmtrước mắt này, nếu như bốn người hợp lực cũng không có cách nào đánh vỡ.

Thật sự, thực lực bốn người Lý Dật lúc này, cho dù tất cả mọi người dùng hết tất cả lá bài tẩy, chỉ sợ cũng chống được Đấu Thánh. Có tư cách tại vạn thần mộ thành lập không gian giam cầm.

- Tiểu tử, nói như vậy, chúng ta là bị khốn trụ không ra được rồi?

Tác Mã Lý ồm ồm nói, thần sắc ảo não tới cực điểm.

La Tuyết Phong nhìn hắn, không khách khí nói:

- Ta có tên, ngươi đối với ta bất kính, ta là người thứ nhất muốn tiêu diệt ngươi. Nếu không, Lão Tử sao lại rơi xuống trình độ như vậy

.

- Tại sao lại trách ta, muốn trách, chỉ có thể trách lòng tham chính ngươi.

- Ta lòng tham không giả...

- Được rồi, các ngươi đừng cãi.

Đột nhiên một cái âm thanh từ thân thể Tác Mã Lý truyền tới. Đối với cái thanh âm này, Lý Dật cùng Ánh Vũ Tình cũng cảm thấy kỳ quái, bọn họ cho tới bây giờ đều chưa quên quái vật xấu xí bên trong cái túi.

Quái vật có tam giác đầu cùng một đôi to lớn xấu xí xé rách túi chui ra, nó đối với tình hình bên ngoài cũng biết sơ lược, cũng không có nhìn chung quanh, mà trực tiếp nhìn La Tuyết Phong cùng Tác mã Lý, sau đó dùng thanh âm khó nghe nói:

- Đoàn kết, muốn đoàn kết, các ngươi luôn sảo quyệt như vậy. Chết sao được, để cho ta tới nghĩ biện pháp. Không gian giam cầm... Ách, nếu như ta không có nhớ lầm thì mỗi một cái không gian giam cầm, tựa hồ cũng có nhược điểm, thì ra là pháp môn bố kết không gian giam cầm đều có một pháp dẫn toàn bộ trận pháp. Tuyết Phong, ngươi chắc đã rõ ràng, nếu chưa rõ, ta cũng nói qua hình tượng. Ách, cái pháp môn này, chỉ cần ngươi tìm được trận tâm hủy đi, cấm chế cũng bị hủy. Ách, ta nói như vậy, các ngươi minh bạch chưa.

La Tuyết Phong đáp lễ nói:

- Không sai, theo như quy tắc bố kết trận pháp, nhất định kết giới, đều có cách phá trừ, coi như là Đấu Thần kết giới, chỉ cần hủy giới tâm, kết quả cũng sẽ sụp xuống. Nhưng lão quái vật, lời này của ngươi nói cũng vô ích, nếu như đơn giản có thể tìm được ra cái pháp môn không gian giam cầm này thì không gian giam cầm còn có đáng sợ nữa.

- Cho nên nói, các ngươi phải đoàn kết, không cần phải luôn cãi nhau như vậy, sau đó nhất định tìm được trận tâm.

Quái vật có chút tự đắc giáo huấn.

Ánh Vũ Tình cẩn thận đánh giá một chút, rốt cục nhịn không được hỏi:

- Ngươi, là đực hay cái?

- Cái gì đực với cái, Lão Tử là người, đường đường chính chính là nam nhân.

Quái vẩh trừng mắt nhìn Ánh Vũ Tình:

- Nhớ năm đó... Ách, nếu không đến đóng băng thế giới cái địa phương quỷ quái này, ta hôm nay chinh phục nữ nhân kín cả sảnh đường.

- Ngươi thật là nam nhân sao?

Ánh Vũ Tình nói thầm, lại đưa ánh mắt chuyển tới dưới khố quái nhân, nhưng thật sự không tìm thấy cái kia có thể chứng minh là nam nhân.

- Hừ, chờ ta khôi phục thân thể, Lão Tử muốn đem ngươi đẩy ngã, cho ngươi nếm thử Lão Tử lợi hại.

Thấy Ánh Vũ Tình nhìn mình, quái vật toàn thân không được tự nhiên oán hận nói.

Lý Dật cũng cảm thấy có chút hứng thú hỏi:

- Ai đem ngươi biến thành như vậy?

La Tuyết Phong phất phất tay nói:

- Không nói nhiều nữa, chúng ta nê tập chung tìm pháp môn của không gian giam cầm, Lý Dật, ngươi lấy cung ra.

Tuy không rõ tìm không gian giam cầm cùng cửu phẩm kim long cung của mình có quan hệ gì, Lý Dật cũng lấy ra kim long cung.

La Tuyết Phong lấy ra một thanh chủy thủ, ngồi xổm người xuống, tiện tay từ trên mặt đất cắt ra một khối đưa cho Lý Dật:

- Thử một chút.

Kim long cung từ trước đến nay là do dùng đấu khí hóa tiến, loại tiến pháp này, Lý Dật lần đầu tiên nếm thử. Nhặt cung cài tên, dây cung kéo thành trăng rằm, Lý Dật buông tay, thạch tiến phá không lao ra. Tùy theo một hồi không gian ba động, sau đó một tiếng giòn vang vang lên, thạch tiến lại hóa thành vô số mảnh nhỏ, đều rơi xuống.

Xem ra không gian giam cầm này thực sự cũng có lực sát thương.

La Tuyết Phong nhìn đất đá vụn trên mặt, sau đó lâm vào trong trầm tư. Một đấu tôn cường giả nghĩ gì, bọn người Lý Dật cũng không đoán ra, đơn giản thì không hỏi, dù sao cái không gian giam cầm này, chỉ cần không đi khiêu kích nó, thì nó cũng rất ôn hòa.

- Ta cảm thấy được chúng ta có thể đào qua không gian giam cầm này.

Lý Dật nói.

- Không thể thực hiện được, chỉ cần ngươi đào ra, lực lượng không gian pháp tắc vẫn tồn tại, trừ phi ngươi có thể xuyên qua nham thạch.

Tác Mã Lý thô lỗ nói:

- Tên gia hỏa nào thiếu đạo đức, bố kết không gian giam cầm, đến đấu khí đều không thể sử dụng được.

Ánh Vũ Tình nói:

- Ngoại trừ địa phương này, trong này cũng không có cái gì không tốt. Ta nói các ngươi đường đường là nam nhân, ngươi có thể lấy bộ y phục mặc hay không.

Lúc này vài người nói vài câu, đột nhiên La Tuyết Phong nói.

- Xem ra, cũng chỉ có thể mạo hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.