Ma thành tập tục có chút ý tứ, nhưng nhất định sẽ không thú vị.
Ma thành thành chủ gọi là cửa thứ hai, một đầu ma thú toàn thân hỏa
hồng, đầu ma thú này thoạt nhìn rất dịu dàng ngoan ngoãn, nằm co ro tại
một cái cửa thạch động.
- Lông quăn, nên làm việc thôi.
Ma thành thành chủ nhẹ giọng quát, đầu ma thú kia lúc này cũng nhìn mọi người liếc, sau đó mới lười biếng đứng dậy.
- Lục giai hỏa lân thú, hỏa hệ ma thú, phòng ngự bình thường, nhưng lực
công kích tại lục giai ma thú là cao nhất, mọi người phải cẩn thận rồi.
Ánh Vũ Tình giới thiệu nói, loại ma thú này Lý Dật trước khi đến đóng
băng thế giới đã học qua sách vở, nhưng cũng không có ghi lại, cũng
không biết Ánh Vũ Tình làm sao biết được.
Nhưng điều Lý Dật quan tâm nhất:
- Nó có nhược điểm ra sao?
- Nhược điểm không biết, nhưng biết rõ nó có một đặc điểm, hỏa lân thú
rất thích sạch sẽ, ngươi xem nó lông dài, thoạt nhìn rất sạch sẽ không.
- Đừng nói nhảm, lợi dụng thời gian qua cửa, bổn thành chủ không có bao nhiêu thời gian cùng các ngươi.
Ma thành thành chủ có điểm không kiên nhẫn thúc giục.
- Thành chủ đại nhân ngài bề bộn công việc, chúng ta thật vất vả đến ma
thành một chuyến, tự nhiên là muốn chậm rãi chơi đùa rồi.
Lý Dật cười nói.
Ma thành thành chủ hừ lạnh một tiếng, quả nhiên xoay người rời đi, trước khi đi chưa quên nói ra một câu:
- Tin rằng ngươi rời đi thôi, lông quăn thích nhất ăn thịt người, đến lúc đó nhặt xác các ngươi cũng không còn.
Một đầu lục giai ma thú, bốn Đấu Hoàng nhân loại cường giả xác thực
không phải là đối thủ của nó. Nhưng ma thành thành chủ cũng không ngờ
rằng, bốn người cường giả này không phải bình thường. Sau khi nhìn thấy
ma thành thành chủ rời đi, Lý Dật mỉm cười:
- Ít nhất, thuận lợi ở ma thành, chúng ta là minh hữu, Vũ Tình tiểu thư, Lữ thị huynh muội, đều phải lấy ra hết lá bài tẩy, nếu không đừng nói
vượt qua tam quan, cửa thứ hai này cũng đủ giết chúng ta rồi.
Nói xong lời này, Lý Dật ngưng một chút nhìn ba người, mới tiếp tục nói:
- Thực lực của ta Đấu Hoàng đỉnh phong, hỏa,lôi, băng, thánh bốn hệ cùng tu, lá bài tẩy không dối gạt chư vị, ta có một thanh siêu phẩm thần
binh.
- Siêu phẩm thần binh?
Ánh Vũ Tình cực kỳ hâm mộ nói:
- Đấu Thần đại lục mười chín thanh thần binh siêu phẩm sao? Lý Dật tiểu
đệ đệ, tỷ tỷ thật sự là xem thường ngươi, xin hỏi xếp hàng thần binh thứ mấy?
Lý Dật nói:
- Vũ Tình tiểu thư không phải là muốn chủ ý đến siêu phẩm thần binh của ta sao.
- A.
- Chắc hẳn là muốn, bất quá Lý Dật đệ đệ lại là Đấu Hoàng đỉnh phong,
lại có siêu phẩm thần binh nơi tay, VũTình có tâm, cũng không có thực
lực cướp đoạt. Vũ Tình chẳng qua là Đấu Hoàng tám tinh, về phần đấu khí
thuộc tính, hắc hắc, ám thuộc tính.
- Lá bài tẩy? Vũ Tình tiểu thư sẽ không nói cho chúng ta biết, ngươi không có lá bài tẩy gì đó chứ.
- Lý Dật tiểu đệ đệ thông minh như vậy, Vũ Tình không dám nói dối, lá
bài tẩy của ta là một chiêu Bạch Hổ trung giai đấu kỹ, mặt khác còn có
rất nhiều loại đan dược.
Nếu lá bài tẩy của Ánh Vũ Tình cũng nhiều như vậy, Lý Dật cười, cũng
không lại truy vấn, tự mình cũng không có giấu diếm thực lực chân chính.
- Ta là chín tinh Đấu Hoàng.
Lữ tư ồm ồm nói:
- Phong hệ cùng thủy hệ đấu khí, không có gì.
- Lá bài tẩy.
Lý Dật cũng không đi so đo, chuyển hướng nhìn Lữ tư lệ hỏi:
- Tư lệ tiểu thư, ngươi sao?
- Một tinh Đấu tôn, ngoại trừ ám thuộc tính, đấu khí công pháp khác đều tu luyện qua.
Lữ tư lệ nhàn nhạt trả lời, tuy trong giọng nói của nàng nghe không ra
cái ý tứ gì, nhưng những lời này làm cho Lý Dật cùng Ánh Vũ Tình biểu lộ cực kỳ phong phú.
Thật là không có thiên lý, thoạt nhìn đoàn đội bốn người này yếu nhược
nhất là Lữ tư lệ tiểu thư, không ngờ nàng là đấu tôn một tinh. Đấu tôn
cường giả thì cũng thôi, không ngờ nàng tám hệ cùng tu. Như Lý Dật cùng
tu bốn hệ đấu khí cường giả, đã đủ biến thái rồi, nhưng thật không ngờ
trên đời còn có người biến thái đến cực hạn như thế.
- Tám hệ cùng tu? Tư lệ tiểu thư, ngươi không phải là nói đùa sao.
- Lý Dật, không cần phải biểu lộ như thế.
Lữ tư lệ nói, vươn tay chậm rãi xé toang mặt lạ của mình
Khi bỏ mặt lạ ra, hé ra bộ mặt thanh tú, từ trên môi nhàn nhạt thanh sắc có thể thấy được, Lữ tư lệ tiểu thư là nam giả gái.
- Kỳ thật các ngươi đã sớm biết thân phận của ta, nhưng không có vạch
trần đúng không? Lý Dật, Ánh Vũ Tình tiểu thư, không sai, ta chính là La Tuyết Phong.
La Tuyết Phong hiện ra, làm cho Lý Dật cùng Ánh Vũ Tình xấu hổ một hồi.
Đều là người thông minh, giả bộ đúng là làm nhục chỉ số thông minh lẫn
nhau.
- Như vậy, Tư huynh thân phận chân thật lại là...
Lý Dật nói sang chuyện khác.
- Đầu lĩnh hải tặc Tác Mã Lý.
La Tuyết Phong dứt khoát hồi đáp:
- Đây là một gia hỏa âm hiểm, các ngươi đều cẩn thận một chút.
Âm hiểm đối với Lý Dật mà nói cũng không có cảm giác gì, người âm hiểm
Lý Dật thấy nhiều hơn, ngược lại đối với danh tự hải tặc, Lý Dật sinh ra hứng thú. Tác Mã Lý, ách, tên sao lại trùng hợp như vậy
- Luận âm hiểm, ngươi họ La cũng không kém ta, nếu không thủ hạ ta gần ngàn người làm saó thể bị ngươi tiêu diệt.
- Đó là thực lực, cùng âm hiểm không quan hệ.
- Thực lực? Hừ, lẫn vào thuyền của ta, sau đó hạ độc, vậy cũng là thực lực?
Lý Dật có điểm đau đầu, một cái đầu mục hải tặc âm hiểm, một cái La Lan
học viện thiên tài phản bội, một cái Ma Tông thiếu nữ thần bí khó lường, kể cả chính mình, cũng không phải là đơn giản.
- Tốt lắm, đừng cãi, trước sử lý đầu ma thú này đã.
Lý Dật quơ quơ tay, ngăn lại La Tuyết Phong cùng Tác Mã Lý đấu khẩu.
Đám nhân loại cường giả không ngừng nói chuyện với nhau, lúc này nghe
được Lý Dật nói muốn xử lý chính mình, hỏa lân thú mở miệng nói.
- Đám tiểu tử nhân loại hèn mọn các ngươi khẩu khí thật lớn, cũng không
ngờ vào được đến đây. Vào đi...Cô nàng kia hương vị rất không tệ.
Ánh Vũ Tình, sau khi tiến vào ma thành, cởi bỏ áo dài, lộ ra thân hình gợi cảm, làm cho người ta phải ngước nhìn.
- Tuyết Phong sư huynh, nơi này thực lực của ngươi mạnh nhất, bầu ngươi là đội trưởng chỉ huy nhé.
Lý Dật sảng khoái đem chức đội trưởng giao cho La Tuyết Phong, thật ra Lý Dật cũng không có hứng thú làm chức đội trưởng.
La Tuyết Phong cũng không nhún nhường, lạnh lùng nhìn hỏa lân thú, từ
trong thong dong giới lấy ra một thanh trường kiếm tràn đầy hàn ý, nhìn
vẻ ngoài của nó, thanh trường kiếm này phẩm giai cũng không thấp.
Trường kiếm nơi tay, La Tuyết Phong khí thế lập tức biến đổi, một cổ
băng hàn đấu khí tràn ra, nơi kiếm phong đi qua, bông tuyết nhanh chóng
ngưng tụ thành hình, hướng Hỏa lân thú đánh tới.
- Ngươi cho rằng dùng băng hệ đấu khí có thể đối phó ta sao? Đáng tiếc, ngươi chẳng qua là một cái đấu tôn nho nhỏ mà thôi.
Hỏa lân thú khinh thường nói, lông dài màu đỏ đột nhiên tỏa ra một đoàn liệt diễm, nhằm về phía bông tuyết đâm tới.
La Tuyết Phong cũng là nhân vật hung ác, tựa hồ không có súc thế, đấu khí đột nhiên tăng lên tới cực hạn,
Thân hình đã lướt vào trong động, bông tuyết đấu khí hung hãn va chạm vào hỏa diễm.
Oanh, oanh, oanh.
Liên tục vài tiếng thanh âm bạo liệt vang lên, La Tuyết Phong hung ác
cũng không khinh xuất, đấu khí mảnh nhỏ đánh rơi lả tả bốn phía, thân
hình kéo lê một đường vòng cung, sau đó rơi vào sau lưng hỏa lân thú.
- Động thủ.
Lý Dật cũng không do dự, khẽ quát một tiếng, kim long chi cung thình
lình nơi tay, "Xích xích xích" băng hệ đấu khí biến thành mưa tên tạo
thành những tiếng xé gió nhanh bắn về phía hỏa lân thú.
Bên ngoài thân thể Hỏa lân thú liền kết xuất mấy bông tuyết.
Cơ hồ cùng lúc đó, thủy hệ đấu khí của Tác Mã Lý cùng ám hệ đấu khí của
Ánh Vũ Tình cũng nhằm về phái hỏa lân thú. Tam đại Đấu Hoàng cường giả
hợp lực đánh ra một kích, cổ năng lượng này cũng tuyệt không kém hơn một kích của đấu tôn.
Nhưng hỏa lân thú là lục giai ma thú, lúc này há miệng phun ra liệt
diễm, lập tức tràn ngập cả thạch động, tất cả băng hệ, thủy hệ, ám thuộc tính đấu khí lập tức tan rã ra.
- Gia hỏa thật là lợi hại, đội trưởng, ngươi đang làm gì đó, để cho hắn đem nướng chúng ta sao?
Lý Dật lớn tiếng nói.
Khi liệt diễm tan hết, trong thạch động tình cảnh hiện ra, Tác Mã Lý
cùng Ánh Vũ Tình trên người đều đầy bụi đất, vẻ mặt sợ hãi nhìn hỏa lân
thú, mà La Tuyết Phong? Trong thạch động căn bản cũng không có thấy La
Tuyết Phong đâu nữa, có thể khẳng định là vị thiên tài trong thiên tài
này không phải bị hỏa lân thú đốt thành tro bụi. Chẳng lẽ, tiểu tử này
muốn đùa giỡn gì sao.
Hỏa lân thú đứng quay lưng về phía ba người Lý Dật, thần sắc khẩn trương như đang tìm kiếm cái gì, thân thể có chút cong lên đề phòng, mục tiêu
của nó hiển nhiên không phải là ba người Lý Dật.
- Nó đề phòng đội trưởng?
Ánh Vũ Tình cười khổ nói, xem ra đối với La Tuyết Phong đột nhiên biến mất mà bất mãn.
- Hai người các ngươi ngu ngốc.
Tác Mã Lý mắng:
- Chuẩn bị tiến công.
Bỗng nhiên, hỏa lân thú thống khổ gầm nhẹ một tiếng, một cổ đấu khí
giống như nham thạch nóng chảy chảy ra, đầu ma thú này máu cũng như là
hỏa diễm bình thường. Tuy bị thương, nhưng hỏa lân thú giống như tìm
được mục tiêu, thân hình hung ác đánh sang một bên.
- Đánh.
Tác Mã Lý quát một tiếng, thủy hệ đấu khí đánh ra.
Lý Dật cũng không do dự, đấu khí rót vào kim long cung, sau đó bắn nhanh ra. Đấu khí biến thành băng tiễn rào rào nhằm vào mông đít của hỏa lân
thú, xích vài tiếng, mông đít của hỏa lân thú vỡ ra, máu chảy ra.
- Ẩn thân đấu kỹ.
Lý Dật cùng Ánh Vũ Tình cơ hồ hiểu được, tuy chỉ là một tinh đấu tôn,
nhưng La Lan học viện thiên tài trong thiên tài này, một đời tuổi trẻ
nhân tài kiệt xuất, làm sao bị một đầu lục giai ma thú dọa chạy sao. Lúc bình thường mà nói, một cái đấu tôn cường giả cùng một đầu lục giai ma
thú cũng chênh lệch không ít.
Nhưng loại chênh lệch này, cũng không thể không thể đền bù, chính là Lý
Dật Đấu Hoàng cường giả, bằng vào Phá Thiên kiếm, cũng chưa hẳn không
thể cùng hỏa lân thú đánh một trận.
Nhưng, đã có La Tuyết Phong, Lý Dật còn muốn liều mạng như vậy sao?
Cửu phẩm kim long cung của Lý Dật sinh ra bạo kích, Ánh Vũ Tình có hủ
thực ám hệ đấu khí, cùng thủy hệ đấu khí của Tác Mã Lý, đều khắc chế
ngọn lửa của hỏa lân thú.
Hơn nữa so với đấu tôn cường giả, hỏa lân thú cũng đang phải hết sức ứng phó