Lúc này trên bờ Biển Băng
Trôi, Tác Mã Lý vẫn đang bận rộn với Tàu Đấu Thần, đám ngươi La Tuyết
Phong thì đốt lửa, học cách làm của Lý Dật, cũng ngồi nướng thức ăn.
Nhìn thấy Lý Dật cố sức chạy về, Ánh Vũ Tình liền hỏi:
- Lý Dật tiểu đệ, gặp phải ma hay sao thế? Ngươi chạy đi đâu cả nửa ngày như vậy?
Lý Dật dừng bước, cười khổ nói:
- Đúng là gặp phải ma thật, hơn nữa còn la hai con ma, Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ liên thủ tấn công.
Nghe nói tới Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ, ngoài Tửu Quỷ ra thì đám
người La Tuyết Phong đều kinh hãi đứng bật dậy, Lý Dật cũng không ngốc
tới nỗi kể về chuyện tu luyện thiên ma đấu khí mà nói rằng hai tên ma
đầu đó bị thương, nhưng không nghiêm trọng, nếu không có gì bất ngờ thì
rất nhanh sẽ kéo tới gây chuyện.
Tuy dựa vào thiên địa linh khí tập trung lúc đột phá lên thiên ma tầng
thứ tư khiến cho Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ chịu chút đau khổ,
nhưng chút đau khổ đó đối với Đấu Tôn cường giả mà nói thì không có gì
ghê gớm, chỉ một lúc là có thể khôi phục hoàn toàn, cũng có nghĩa là
thời gian để bọn chúng chuẩn bị nghênh địch hoặc bỏ chạy chỉ có một lúc
đó mà thôi.
- Tác Mã Lý, Tác Mã Lý, mau cho chúng ta biết, tàu của ngươi bao giờ có thể ra biển?
La Tuyết Phong nghe Lý Dật nói xong, lập tức quay về phía Tác Mã Lý đang ở trên Tàu Đấu Thần, nói to.
- Ba ngày, nhiều nhất là ba ngày, Tàu Đấu Thần của chúng ta có thể giương buồm ra khơi, à không, tàu của chúng ta không có buồm.
Tác Mã Lý đứng ở xa, không nghe thấy tin về Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ nên vẻ mặt vui vẻ đáp.
- Ba ngày lâu quá, Tác Mã Lý, cho ngươi ba giờ chuẩn bị, ba giờ sau chúng ta ra khơi.
Sự lo lắng của La Tuyết Phong cũng không phải không có lý, dựa vào thực
lực hiện tại thì tuy đã thêm một gã Tửu Quỷ, nhưng tên này rất không
đáng tin, không thể hi vọng hắn có thể làm được việc gì ra hồn. Nếu Kha
Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ cũng mang theo rượu thì sao? Còn đám người
La Tuyết Phong, liên thủ đối phó với một gã còn được, hai gã quái vật mà liên thủ với nhau, căn bản không có hi vọng chiến thắng.
- Ba giờ đồng hồ, không thể được, trừ phi ngươi muốn Tàu Đấu Thần trở thành Tàu Tử Thần.
Tác Mã Lý vẫn chưa ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, trả lời rất nhẹ nhàng.
- Nếu ta nói với ngươi, Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ hiện tại đang ở trong rừng cây, ba giờ sau sẽ xông tới đây gây chuyện với chúng ta thì
sao?
- Kha Bỉ Tán? Ma Thành Thành Chủ? Trời ơi, hai bọn chúng chẳng phải đang đánh nhau ở trong Vạn Thần Mộ hay sao? Ai đang bịa đặt thế?
- Ta tận mắt nhìn thấy.
Lý Dật nói to.
- Bọn chúng hiện tại không những không đánh nhau sống chết mà còn thân thiết hơn cả huynh đệ.
- Khỉ thật!
Tác Mã Lý chửi đổng một câu, sau đó nhanh chóng biến mất trong con tàu, chỉ có thanh âm là vang lại:
- Ba giờ đồng hồ, các vị thần bảo hộ, ta chỉ đảm bảo con tàu đáng chết
này có thể khởi động được, nhưng không đảm bảo chúng ta có thể đến được
Thần Chi Lĩnh Vực.
Mấy người trên bờ biển cũng không nhàn rỗi, lập tức chuyển lên tàu tất
cả dã thú đã đánh bắt được để chuẩn bị cho chuyến đi biển, đương nhiên
là cả gỗ để nướng và băng tuyết để dùng làm nước ngọt. Chỉ có Tửu Quỷ là mặc kệ, thản nhiên nhìn đám ngươi La Tuyết Phong bận rộn ngược xuôi,
lại còn nhồm nhoàm nhai từng miếng thịt nướng thơm phức.
Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ còn đến nhanh hơn cả dự tính của đám
người Lý Dật, bởi Tàu Đấu Thần và ụ tàu to lớn quả thực quá dễ nhận
biết.
- Ha ha, con tàu lớn thật, mấy tên tiểu tử, cảm ơn các ngươi đã chuẩn bị quà cho ta.
Kha Bỉ Tán vô cùng thông minh, vừa nhìn thấy Tàu Đấu Thần là lập tức hiểu bọn người Lý Dật định làm gì.
- Những tên nhân loại đáng ghét này, bọn chúng định làm gì? Lẽ nào bọn chúng muốn tới Thần Chi Lĩnh Vực hay sao?
Ma Thành Thành Chủ đương nhiên cũng không ngốc.
- Ta nghĩ đúng như vậy, nhưng đáng tiếc là kế hoạch của bọn chúng phá
sản rồi. Thành Chủ các hạ, có hứng thú cũng ta tới Thần Chi Lĩnh Vực hay sao?
- Không có hứng thú, ta sẽ không dời khỏi Băng Phong Thế Giới. Mục tiêu
của ta là giết chết bọn chúng, sau đó ngươi tới Thần Chi Lĩnh Vực, ta
quay về Ma Thành, chúng ta kết thúc hợp tác.
- Được, quyết định vậy đi, nhưng không cần giết bọn chúng, chỉ cần phế
đan điền khí hải của bọn chúng là được, ta vẫn cần vài tên thủy thủy mà.
Trong khi Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ vẫn còn đang trao đổi điều
kiện, bọn người La Tuyết Phong cũng không hề rảnh rỗi, năm người tập
trung lại một chỗ, thầm đề phòng, còn Ánh Vũ Tình thì nói chuyện với Tửu Quỷ.
- Hai gã đó là kẻ địch, lát nữa nếu đánh nhau thì Tửu Quỷ, ngươi phải giúp chúng ta.
Tửu Quỷ cũng không ngốc:
- Đó là địch nhân của các ngươi, không phải của ta. Nếu các ngươi thua,
bị người ta cướp mất tàu thì coi như ta thắng cược, long tửu thuộc về ta có đúng không?
- Lẽ nào ngươi không muốn quay về Thần Chi Lĩnh Vực hay sao? Long tửu
sớm muộn cũng thuộc về ngươi, chỉ cần quay về Thần Chi Lĩnh Vực, ta đảm
bảo ngươi có rượu uống không hết.
- Ngươi lấy gì đảm bảo? Ta không tin lời của một nha đầu, ngươi chưa
từng tới Thần Chi Lĩnh Vực, căn bản không hiểu gì về Thần Chi Lĩnh Vực
cả, ở Thần Chi Lĩnh Vực, rượu là thứ bị cấm, chỉ có mấy gã bán rượu lậu
mới có rượu.
- Nói như vậy thì ngươi không định giúp chúng ta hay sao?
Ánh Vũ Tình tức giận nói.
Mấy ngày nay Ánh Vũ Tình cũng bỏ ra không ít công sức với gã Tửu Quỷ
này, gã này tuy nhân phẩm không ra gì, nhưng dù sao vẫn chưa tới mức vô
tình vô nghĩa, thấy Ánh Vũ Tình tức giận, ngữ khí cũng dịu xuống:
- Ta cũng không nói là không giúp, chỉ cần không quá phiền phức, giúp các ngươi một chút cũng không sao.
Còn La Tuyết Phong lại có ý định của riêng mình, hắn hiển nhiên không
muốn có cuộc đấu sinh tử với Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ:
- Tác Mã Lý, ngươi đưa Ánh Vũ Tình tiểu thư và Caly Rost lên Tàu Đấu Thần, tìm cách làm cho Tàu Đấu Thần khởi hành đi.
Nghe thấy vậy, Lý Dật tỏ ra nghi hoặc:
- Chúng ta có lẽ không thể lên tàu an toàn khi chưa tiêu diệt được hai lão già này.
- Không tính nhiều như vậy được, đành phải liều một phen.
Suy đến cùng, La Tuyết Phong vẫn không tin tưởng lắm Tửu Quỷ, tuy biết
thực lực của hắn tuyệt đối không thua kém Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành
Chủ.
- Hai tên này là người thế nào, rất lợi hại hay sao?
Tửu Quỷ vừa nhai miếng thịt nướng, bộ dạng thản nhiên nhìn Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ.
- Tửu Quỷ, ngươi thử chẳng phải là biết ngay hay sao?
- Thử thì thử!
Tửu Quỷ vừa nói vừa ra tay luôn, hai viên xúc xắc tung ra, xúc xắc được
một lớp ánh sáng màu lam bao bọc, mang theo tiếng “vù” lao về phía Kha
Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ.
Cảm nhận được cỗ năng lượng cường đại ẩn chưa trong hai viên xúc xắc,
Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ cũng không dám khinh địch, một chiêu
đánh về phía viên xúc xắc đang lao về phía mình, rồi thân hình lao về
phía đám người Lý Dật. Hai cỗ đấu khí cuồng bạo lao tới, khiến không
gian cũng bị rung động.
- Ồ, lợi hại thật, ta mặc kệ, các ngươi tự đánh.
Tửu Quỷ chạy nhanh tới mức khiến người khác phải khâm phục, lời chưa
dứt, thân hình hắn đã lùi về bên cạnh Tàu Đấu Thần. Từ tốc độ đó có thể
thấy thực lực của hắn không những không hề thua kém Kha Bỉ Tán hay Ma
Thành Thành Chủ mà thậm chí còn cao hơn một bậc, chỉ tiếc là ý chí của
gã này lại là con số âm.
Lý Dật và La Tuyết Phong cũng không ngờ được rằng Tửu Quỷ lại vô liêm sỉ như vậy, vừa nãy còn “thử thì thử”, trong nháy mắt đã chạy nhanh hơn
tất cả những người khác. Hai cỗ đấu khí cường đại đã từ trên không trung đánh xuống, hai ngươi cũng chẳng có cách nào khác, cơ hồ cùng giương
siêu phẩm thần binh của mình ra.
Úy kỵ thần uy của siêu phẩm thần binh, Kha Bỉ Tán Ma Thành Thành Chủ
cũng lui lại vài thước, thủ ấn tung ra, thiên địa linh khí bốn phía
nhanh chóng tuôn về.
Không được, hai lão ma đầu định dùng đấu kỹ. Với cấp bậc Đấu Tôn cao cấp của Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ, cho dù không phải là bạch hổ đấu
kỹ mà chỉ là chu tước đấu kỹ thì Lý Dật và La Tuyết Phong cũng chẳng có
mấy phần chắc chắn có thể dựa vào siêu cấp thần binh để chống đỡ lại
được.
Vấn đề bây giờ là nhân lúc Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ vẫn còn đang chuẩn bị phát động đấu kỹ để chủ động công kích, hay là hai người liên
hợp, tận lực kháng cự lại đấu kỹ của hai gã. Nếu lựa chọn liên hợp thì
hai người sẽ chắc chắn có chút khó khăn, còn nếu chủ động công kích thì
phải có chút may mắn, nếu trước khi hai tên ma đầu đó chuẩn bị xong mà
công kích được thì hai gã đó sẽ bị thua thiệt nặng, nhưng nếu lúc bên
mình công kích mà đối phương cũng đã chuẩn bị xong thì bọn chúng sẽ là
người phải chịu thiệt.
Có trời mới biết, thời gian chuẩn bị phát động đấu kỹ của hai gã ma đầu này là bao lâu.
Nhìn vào mắt nhau, Lý Dật và La Tuyết Phong tìm thấy đáp án trong mắt đối phương. Công kích.
Thời gian rất quý giá, đặc biệt là lúc này. Lý Dật công kích Kha Bỉ Tán, La Tuyết Phong công kích Ma Thành Thành Chủ, hai vị Đấu Tôn thấp cấp
không ngờ lại chủ động tấn công hai tên Đấu Tôn cao cấp, Kha Bỉ Tán và
Ma Thành Thành Chủ cũng thầm khâm phục, sau đó hai tay vung lên, đấu kỹ
chưa được chuẩn bị kỹ lưỡng cùng vội vạng xuất ra.
Cho dù là thi triển vội vàng nhưng thanh thế của chu tước đấu kỹ do hai
gã Đấu Tôn cao cấp phát ra cũng khiến người khác kinh hãi.
Ầm ầm!
Hai tiếng nổ lớn vang lên, ánh sáng chói mắt do đấu khí va chạm với nhau khiến mặt trời cũng như ảm đạm hẳn đi, ở giữa bờ biển và rừng cây, hai
đám đấu khí nổ tung ra, rồi nhanh chóng bao trùm lấy bốn cường giả đang
chiến đấu.
Nhờ ánh sáng của đấu khí che mắt, Lý Dật thi triển Vân Bộ, vòng ra phía sau Kha Bỉ Tán, siêu phẩm thần binh được tuôn đầy đấu khí chém mạnh
xuống.
Nếu là cường giả bình thường gặp phải bộ pháp quỷ dị và uy lực của siêu
phẩm thần binh của Lý Dật thì sẽ bị chém làm đôi, nhưng Kha Bỉ Tán có
thể tấn thăng thành hồng y đại tư tế của Đấu Thần Điện cũng không phải
do may mắn.
Cảm nhận thấy cỗ lực lượng đặc biệt của siêu phẩm thần binh ở sau lưng,
Kha Bỉ Tán cũng không quay đầu lại, trong khoảnh khắc khi Phá Thiên Kiếm sắp chém xuống lưng hắn thì hắn cũng nhanh chóng tránh thoát. Còn Lý
Dật thấy một đòn không trúng cũng vội lao theo, Phá Thiên Kiếm rời khỏi
tay! Tấn công! Chỉ có thể lợi dụng siêu phẩm thần binh tấn công mới
khiến Kha Bỉ Tán không thể ngơi tay để phản công được.
Phía bên kia, La Tuyết Phong cũng có ý định như vậy, Thí Long Tiên vây lấy người Ma Thành Thành Chủ.
Nhưng dù là Lý Dật hay La Tuyết Phong đều hiểu rằng, tấn công điên cuồng như vậy cũng chỉ có thể làm chậm lại kết cục thất bại, Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ không phải là Đấu Tôn cường giả như Hạ Hầu Thuần, bất
luận là kinh nghiệm thực chiến hay là thực lực đều vượt trội so với bọn
chúng. Một khi đối phương phản công thì mình chắc chắn sẽ bị thảm bại.
Tàu Đấu Thần cuối cùng cũng dần khởi động.
Tửu Quỷ đứng trốn ở cạnh Tàu Đấu Thần không biết từ lúc nào đã lên tàu,
ra sức xoay chiếc bàn xoay đường kính hơn hai mét. Bàn xoay qua một hệ
thống bánh răng gỗ truyền động truyền lực xuống hàng mái chèo ở hai bên
thành tàu.
- Tàu Đấu Thần! Xuất phát!
Tửu Quỷ sung sướng hô to.