Lý Dật vô cùng kinh hãi, ở
trong đan điền khí hải, thiên ma đấu khí vốn đang rất yên ổn đột nhiên
không thể khống chế được nữa, từ bỏ sự khống chế với năm hệ đấu khí còn
lại, thu thành một đám mây đấu khí vô cùng nồng đượm.
Mất đi sự khống chế của thiên ma đấu khí, bốn hệ đấu khí vốn ở trong cơ
thể như mãnh hổ thoát khỏi lồng, nhanh chóng lao về phía thổ hệ đấu khí
vừa mới tu luyện.
- Nguy rồi, tiểu tử, thiên ma đấu khí sắp đột phá rồi, khốn kiếp, sao lại đột phá vào thời khắc này chứ.
Xà Tôn Giả cũng vô cùng kinh hãi, vốn dĩ thiên ma đấu khí mà đột phá lên tầng thứ tư là việc rất tốt, nhưng lại đúng vào lúc vừa tu luyện xong
Đôn Thổ Quyết thì lại không hay chút nào.
Ở trong dung giới, một cỗ đấu khí ôn nhu nhưng cường đại nhanh chóng
tuôn vào trong đan điền khí hải của Lý Dật, đấu khí của Xà Tôn Giả tuôn
vào khiến tình trạng vô cùng hỗn loạn của Lý Dật lại càng trở nên phức
tạp.
Thiên ma đấu khí vẫn đang tiếp tục thu nhỏ lại, nhưng năng lượng ẩn
chứa trong đám mây đấu khí đó lại khiến người khác vô cùng bất an. Còn
băng, hỏa, lôi, thánh bốn hệ đấu khí lại không ngừng tấn công thổ hệ đấu khí, còn không ngừng xung đột với cỗ đấu khí phòng ngự của Xà Tôn Giả.
Mấy cỗ năng lượng không ngừng xung đột khiến Lý Dật vô cùng đau đớn,
không thể khống chế nổi đan điền khí hải của mình.
- Tiểu tử, mau đưa thiên ma đấu khí dẫn vào trong kinh mạch, đan điền
khí hải ta giúp ngươi phòng thủ, mau đưa thiên ma đấu khí đột phá đi, ta không thể chống đỡ được lâu đâu.
Thanh âm của Xà Tôn Giả tựa hồ đến từ chân trời, Lý Dật biết đâu là biểu hiện tinh thần của mình đang suy yếu, nhổ ra một ngụm máu tươi đang
nghẹn trong lồng ngực, Lý Dật cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều, nghiến răng
dựa vào công pháp tu luyện thiên ma đấu khí, tìm cách khống chế cỗ thiên ma đấu khí đang chuẩn bị đột phá.
Được Lý Dật dẫn đạo, cỗ đấu khí đã thu nhỏ lại chỉ bằng quả trứng đột
nhiên giãn nở ra, khiến cho mấy cỗ đấu khí còn lại tan tác khắp nơi, rồi như nước lũ tràn bờ nhanh chóng tuôn đi khắp kinh mạch toàn thân.
Kinh mạch của Lý Dật trải qua vô số lần tu luyện đã trở nên vô cùng bền
vững, nhưng bị cỗ năng lượng cường đại đó tuôn vào đột nhiên cũng căng
lên tới cực hạn, Lý Dật nhìn vào cũng thầm kinh hãi, kinh mạch lúc này
đã giãn nở ra mỏng như tờ giấy, lúc này chỉ cần khẽ va chạm vào là có
thể vỡ ngay lập tức.
Lúc này, nếu có chút ngoại lực tác động vào thì hậu quả sẽ là kinh mạch
toàn thân nát vụn, cho dù có giữ được mạng thì tu vi toàn thân cũng sẽ
bị phế bỏ hoàn toàn.
- Ồ, tiểu tử này đang tu luyện công pháp gì vậy?
Đột nhiên, một thanh âm có chút ngạc nhiên, không hề có ý tốt vang lên.
Thế nào là sợ cái gì cái đó tới. Lý Dật cuối cùng đã được nếm trải việc
đáng ghét này. Nghe thanh âm đó, người vừa nói không ngờ chính là gã
Hồng Y Đại Tư Tế của Đấu Thần Điện, Kha Bỉ Tán.
- Lẽ nào là ám thuộc tính công pháp? Nhưng hình như không giống, Kha Bỉ
Tán, ngươi nói xem lúc này mà chúng ta cho hắn một chưởng thì hậu quả sẽ thế nào?
Lại một thanh âm nữa vang lên, không ngờ lại còn là kẻ đáng sợ hơn, chính là Ma Thành Thành Chủ.
Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ, hai gã này sao lại ở cùng với nhau?
Nghe ngữ khí của cả hai thì tựa hồ đã hóa can qua thành bằng hữu. Trong
lúc tu luyện, Lý Dật cũng không thể ngẫm nghĩ nhiều, chỉ có thể cố gắng
tránh sự làm phiền của hai thanh âm này, dẫn đạo thiên ma đấu khí đi
khắp toàn thân, chờ đợi đột phá.
- Muốn biết hậu quả thế nào thì thử một cái là biết ngay.
Kha Bỉ Tán cười âm hiểm, chậm rãi tiến lại gần Lý Dật, trong bàn tay,
một cỗ đấu khí không nồng đượm lắm xoay chuyển không ngừng.
Cũng là người tu luyện đấu khí, Kha Bỉ Tán đương nhiên biết Lý Dật đang ở trong thời khắc quan trọng, đừng nói là một đạo đấu khí không mạnh lắm, hiện cho dù là một người bình thường chưa từng tu luyện đấu khí cũng đủ khiến Lý Dật tẩu hỏa nhập ma.
- Lý Dật, nếu hắn dám công kích ngươi thì dùng thiên ma đấu khí trong kinh mạch tấn công hắn.
Xà Tôn Giả trầm tĩnh nhắc nhở, thực ra không cần Xà Tôn Giả nhắc nhở,
trong tình trạng hiện tại, cho dù là liều mạng tới lưỡng bại câu thương
thì với tính cách của Lý Dật cũng tuyệt đối không chịu khoanh tay chịu
trói.
Đi tới cách Lý Dật khoảng ba bốn mét, Kha Bỉ Tán cười lạnh, hai tay
giương ra, một cỗ đấu khí mạnh mẽ lao về phía đan điền khí hải của Lý
Dật.
Cùng lúc đó, chỉ thấy Lý Dật cũng khẽ giơ tay ra, đấu khí màu xám đột nhiên tuôn ra.
Hai cỗ đấu khí va chạm vào nhau, một tiếng nổ lớn vang lên, Lý Dật đang
trong tư thế ngồi xếp bằng bị đánh văng đi, vẫn duy trì tư thế đang tu
luyện, nhưng miệng không ngừng thổ huyết.
Còn Kha Bỉ Tán tuyệt đối không thể nào ngờ được một cường giả đang trong lúc tu luyện, hơn nữa dường như còn gặp phải phiền phức không nhỏ lúc
này lại có thể đánh ra đấu khí cường đại như vậy. Lần ra tay vừa rồi hắn chỉ đánh ra năm thành công lực, nhưng bị thiên ma đấu khí vô cùng nồng
đượm đánh trúng, đột nhiên cũng bị đánh bay ra xa mười mấy mét, đánh gãy mấy cây cổ thụ to mới dừng lại được. Đại tư tế vẻ mặt vừa còn vô cùng
đắc ý bây giờ lại vừa đau đớn vì bị gãy mấy đốt xương vừa vô cùng căm
hận, bước tiếp về phía Lý Dật.
- Tiểu tử này, hắn, hắn không ngờ lại tu luyện thiên ma đấu khí.
Lý Dật vừa rồi ra tay cũng khiến Ma Thành Thành Chủ vô cùng kinh ngạc,
nếu vẫn không nhìn ra Lý Dật tu luyện cái gì thì một Ma Thành Thành Chủ
như hắn có thể đập đầu vào tường tự tử được rồi.
- Thiên ma đấu khí? Lẽ nào tiểu tử này là người của Thiên Ma Tông?
Vẻ mặt sát khí đằng đằng của Kha Bỉ Tán lúc này lại lộ ra vẻ kinh ngạc,
thiên ma đấu khí tuy từng là nền tảng lập tông của Thiên Ma Tông, nhưng
mấy năm nay, món công pháp này đã trở thành truyền thuyết, ở Đấu Thần
Đại Lục cơ hồ đã bị tuyệt tích.
Tiểu tử Lý Dật này, tuy Kha Bỉ Tán tuy chưa biết nhiều, nhưng hắn lại
biết rất rõ về Thiên Ma Tông, nếu Thiên Ma Tông mà có nhân vật như Lý
Dật, Đấu Thần Điện sao lại không hề biết gì chứ.
- Lý Dật, người rốt cuộc là người thế nào? Lai lịch ra sao?
Nhưng Lý Dật lại không thèm để ý đến câu hỏi của Kha Bỉ Tán, thiên ma
đấu khí vừa rồi đánh ra, kinh mạch đột nhiên trở nên thông suốt, Lý Dật
đột nhiên có ý nghĩ muốn đem tất cả đấu khí ở trong cơ thể đánh hết ra,
để giảm bớt sự đau đớn của thân thể.
Tựa hồ biết được ý định của Lý Dật, Xà Tôn Giả vội vàng nhắc nhở:
- Tiểu tử, đây là thiên ma đấu khí của ngươi, can hệ tới tu vi sau này
của ngươi, thiếu một chút ít thì thành tựu sau này cũng sẽ kém một bậc.
Lý Dật không nói gì, nhưng cũng ngầm hiểu, nhân lúc Kha Bỉ Tán và Ma
Thành Thành Chủ đang bàn tán về đấu khí của hắn, không lập tức ra tay,
hắn liền nhanh chóng thôi động thiên ma đấu khí vận chuyển nhanh ở trong khắp kinh mạch.
- Thành Chủ, ngươi đi thử xem, xem tiểu tử đó rốt cuộc đang giở trò quỷ quái gì.
Một chiêu bị thua thiệt, e ngại uy danh của thiên ma đấu khí, Kha Bỉ Tán chỉ căm hận nhìn Lý Dật, nhưng lại không tiếp tục ra tay mà đi xúi giục Ma Thành Thành Chủ.
Nhưng Ma Thành Thành Chủ cũng không ngốc như vậy, nhìn kỹ Lý Dật mấy
cái, rồi cảm nhận thấy cỗ lực lượng cường hãn ở trong thân thể của hắn,
Ma Thành Thành Chủ xua xua tay nói:
- Trước hết không động đến tiểu tử này, nhân lúc hắn còn đang bận rộn, chúng ta đi giải quyết mấy tên còn lại.
Thiên ma đấu khí tuy Lý Dật không muốn lãng phí, nhưng nếu Kha Bỉ Tán
hay Ma Thành Thành Chủ lại ra tay lần nữa thì để giữ mạng, Lý Dật cũng
sẽ đành phải ra tay lần nữa. Lực lượng của thiên ma đấu khí Kha Bỉ Tán
vừa rồi cũng đã được lãnh giáo, uy lực cường hãn bá đạo đó, cả hai gã
cường giả đều cảm thấy kinh sợ.
Nhưng Kha Bỉ Tán sao có thể dễ dàng bỏ qua cơ hội này.
- Chúng ta cùng liên thủ ra tay, còn sợ không chế phục được tiểu tử này hay sao?
Kha Bỉ Tán nói một cách ác độc. Hai gã Đấu Tôn cao cấp liên thủ đối phó
với một tên Đấu Tôn vừa một đột phá lên, hơn nữa còn là nhân lúc dậu đổ
bìm leo, việc vô liêm sỉ như vậy, cho dù là Ma Thành Thành Chủ cũng cảm
thấy do dự.
Nhưng Lý Dật lại vô cùng lo lắng. Nếu thiên ma đấu khí mà bị hai gã
cường giả kia liên thủ tấn công, vậy công lao tu luyện vất vả hơn nửa
năm nay, mấy lần giao đấu sinh tử đều sẽ trở thành công cốc, hơn nữa cái mạng nhỏ này cũng khó mà giữ được.
- Làm thế nào, lão quỷ?
Xà Tôn Giả lúc này đang vất vả đối phó với cục diện hỗn loạn ở trong đan điền khí hải của Lý Dật, nghe thấy hắn hỏi như vậy cũng tức giận nói:
- Còn làm thế nào nữa, nếu bọn chúng dám liên thủ thì dùng hết thiên ma
đấu khí đánh trả, lẽ nào cứ giương mắt nhìn bọn chúng đánh chết ngươi
hay sao?
Đột nhiên, thiên ma đấu khí tràn ngập trong kinh mạch đột nhiên thoát
khỏi sự khống chế của Lý Dật, khẽ ngưng lại một chút, sau đó đột nhiên
di chuyển ngược chiều trong kinh mạch. Tình trạng đó thông thường chính
là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, nhưng lúc này Lý Dật lại cảm thấy toàn thân vô cùng dễ chịu, kinh mạch toàn thân, cơ bắp, xương khớp đều thả lỏng
hết cả ra, cảm giác thoải mái dễ chịu như đang ngâm mình trong suối nước nóng vậy.
- Mau đưa thiên ma đấu khí dẫn vào trong đan điền khí hải! Thiên ma đấu
khí đã đột phá thành công. Nhanh lên, tiểu tử, ta sắp không chịu được
nữa rồi.
Xà Tôn Giả cũng đang trong giai đoạn phục hồi sau khi thực lực bị tổn
hại lớn, lúc này đối phó với bốn hệ đấu khí cuồng bạo cũng vô cùng vất
vả.
Đúng lúc Lý Dật đang dẫn thiên ma đấu khí vào trong đan điền khí hải,
Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ cuối cùng đã đạt được nhất trí, phải
trái hai bên dần đi lại phía Lý Dật, sau đó đấu khí cường hãn từ trong
lòng bàn tay hai gã tuôn ra, mang theo tiếng xé gió hung hãn tấn công về phía Lý Dật.
- Lúc yếu nhất cũng là lúc mạnh nhất. Lý Dật, mặc kệ bọn chúng, dẫn thiên ma đấu khí về.
Xà Tôn Giả đột nhiên ra một chỉ thị vô cùng cổ quái, Lý Dật tuy không
hiểu nghĩa là gì, nhưng lúc này bảo hắn dùng thiên ma đấu khí vừa đột
phá được để đỡ đòn tấn công của Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ thì hắn cũng không muốn, nên nghe thấy Xà Tôn Giả nói vậy, hắn cũng không thèm
để ý tới hai cỗ đấu khí đang hung hãn tấn công về phía mình, chỉ chuyên
tâm dẫn thiên ma đấu khí quay về đan điền khí hải.
Lúc này Lý Dật đang ngồi xếp bằng trên tuyết, toàn thân được bao phủ bởi một tầng sương mỏng màu xám, ngoài ra không hề có đấu khí hay không
gian phòng ngự gì cả, hai cỗ năng lượng kinh người chuẩn bị trút lên
nhục thân không chút phòng ngự của hắn.
Cho dù là một thân thể bằng sắt thép, dưới đòn tấn công của hai Đấu Tôn
cường giả thì e rằng cũng sẽ bị biến thành một đống sắt vụn. Điều này
Kha Bỉ Tán và Ma Thành Thành Chủ vô cùng tin tưởng, do vậy, khi nhìn
thấy Lý Dật không hề dùng cỗ đấu khí cổ quái lúc trước để đánh trả mà
ngồi khoanh tay chờ chết, cả hai đều cười lạnh.
- Xem ai có thể cứu ngươi.
Kha Bỉ Tán cười hung ác, tựa hồ đã nhìn thấy cảnh Lý Dật bị hai cỗ đấu khí đánh tan xác.
Không ai có thể cứu Lý Dật, ngoại trừ chính bản thân hắn. Khiến Kha Bỉ
Tán vô cùng bực bội là, khi hai cỗ đấu khí cường hãn đó đánh lên lớp
sương mỏng quanh người Lý Dật, chỉ thấy một cỗ khí tức ba động đột nhiên tỏa ra, rồi hai cỗ đấu khí của hắn và Ma Thành Thành Chủ đánh ra đều bị đánh bật trở lại, hơn nữa còn tăng thêm một cỗ năng lượng cường đại kỳ
lạ.
Cho đến lúc bị hai cỗ lực lượng đó đánh bay đi, gãy thêm mấy đốt xương
nữa, Kha Bỉ Tán vẫn không hiểu nổi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
Chuyện gì đã xảy ra, Lý Dật cũng không hề biết!
- Thiên ma tầng thứ tư lợi hại vậy sao, không cần ra đòn cũng có thể
khắc chế địch? Vậy thì không cần khách sáo nữa, diệt luôn hai lão quái
vật này vậy.
Lý Dật cũng biết là điều này rất khó tin, nhưng ngoài cách giải thích đó ra, hắn không còn có cách giải thích nào hay hơn nữa.
- Diệt cái con khỉ! Còn không mau chạy đi!
Xà Tôn Giả kêu lên, rồi giải thích:
- Thiên ma đấu khí đột phá cần số lượng lớn thiên địa linh khí trợ lực,
tầng sương mỏng quanh người ngươi chính là thiên địa linh lực để giúp
ngươi đột phá. Để có thể đột phá lên thiên ma đấu khí tầng thứ tư, ta
đoán thiên địa linh khí trong phạm vi mười dặm quanh đây đều bị ngươi
hấp thu sạch rồi. Cỗ lực lượng này đừng nói là hai gã Đấu Tôn, cho dù là Đấu Thánh cường giả e rằng cũng không thể chống đỡ nổi. Tình trạng này
được gọi là “thời gian thần hộ” không nhân thời gian này mà chạy trốn,
hai tên ma đầu đó mà hoàn hồn thì ngươi sẽ mất mạng.
Lý Dật đã sớm co giò chạy về phía bờ biển băng trôi. Thật là nguy hiểm,
chậm đột phá một chút nữa thôi thì lần này thật sự sẽ bị mất mạng.
Đột phá lên thiên ma tầng thứ tư, thiên ma đấu khí cũng trở nên cường đại hơn, dễ dàng khống chế năm hệ đấu khí trong cơ thể.