Lý Dật sốt ruột tìm kiếm cửa để đi vào Thần chi lĩnh vực, căn bản không ngờ tới rằng sẽ làm hai vị
Ma tông trưởng lão hiểu nhầm, mắt nhìn thấy hai luồng Đấu khí ngang
ngược trái phải cùng tiến đến, cũng không kịp phát ra Đấu khí hoặc kết
thành phòng ngự, trong lúc vội vàng đã đưa Phá Thiên kiếm ra, hướng về
phía hai luồng Đấu khí.
Dưới sự ngăn cách của Siêu phẩm Thần binh, hai luồng Đấu khí bị cắt
thành vô số mảnh vỡ vụn, bay tán loạn khắp xung quanh, một vài miếng vỡ
vụn vây lấy Lý Dật, sức mạnh không thể coi thườn của nó đã khiến Lý Dật
không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Hai vị Ma tông trưởng lão một chiêu trúng đích, há chịu nghe lời của Ánh Vũ Tình mà ngừng lại, nhưng ngay lúc thủ quyết thay đổi, hiển nhiên là
có ý đồ muốn dùng đấu kĩ lợi hại nào đó, thêm một chiêu nữa để đánh gục
Lý Dật.
- Hai lão bất tử, chán sống rồi ư!
Ánh Vũ Tình cực kì tức giận, thân thể chớp động, đứng chắn ngang giữa
Lý Dật và hai vị trưởng lão, trong tay không biết từ lúc nào đã lấy ra
một ngọc bài hình kiếm.
Nhìn thấy ngọc bài này, hai vị trưởng lão không khỏi bất ngờ. Lệnh bài
Tông chủ Thiên Ma tông, làm gì có chuyện họ không nhận ra, trong Tứ đại
Ma tông, Thiên Ma tông trước giờ vẫn luôn giữ địa vị lãnh đạo, lệnh bài
của Tông chủ Thiên Ma tông xuất hiện có ý nghĩa như Tông chủ đích thân
xuất hiện, kẻ có được lệnh bài, có quyền thay Tông chủ ra lệnh. Điểm
này, hai vị trưởng lão, trong đó một vị còn là Đại trưởng lão Thiên Ma
tông, đương nhiên biết rất rõ.
- Vị tiểu thư đây làm sao có được lệnh bài Tông chủ của Ma tông chúng
tôi? Xin hãy chỉ rõ, nếu không, chúng tôi sẽ phải lấy lại lệnh bài trong tay của tiểu thư. Nếu là cướp đoạt được thì đương nhiên chúng tôi muốn
thu hồi lại rồi.
- Âu Dương trưởng lão! Lẽ nào ngươi thật sự không nhận ra ra sao?
Ánh Vũ Tình mỉm cười tiến đến gần Thiên Ma tông trưởng lão. Thiên Ma
tông Âu Dương trưởng lão bị Ánh Vũ Tình hỏi như vậy, không khỏi phải cẩn thận xem xét, lúc xem xét lại, sắc mặt của trưởng lão không khỏi biến
đổi vài lần, thần sắc trở nên cực kì đặc sắc.
- Ánh Hái Hà? Ngươi là con gái của Ánh Hái Hà!
Đến cả nửa ngày sau, Âu Dương trưởng lão mới trừng lên, không dám tin vào mắt mình, lẩm bẩm nói.
- Vậy, giờ Âu Dương trưởng lão còn cho rằng Tông chủ lệnh bài của ra là giả sao?
- Ánh tiểu thư, lão phu thật sự không thể ngờ, Tông chủ lại giao cho người một cái Tông chủ lệnh bài.
- Hừ, một cái Tông chủ lệnh bài, ông ấy cho rằng như thế có thể đền bù
tổn thất cho ta và mẹ ta ư? Còn ngươi nữa, Âu Dương trưởng lão, ngươi
đối với mẹ con ta thế nào, có lẽ đã quên rồi, nhưng Ánh Vũ Tình ta thì
vĩnh viễn không bao giờ quên!
Lấy lại được thần thái, Âu Dương trưởng lão lanh lùng đánh giá lại Ánh Vũ Tình, âm trầm nói:
- Mẹ ngươi làm dáng tao nhã, đã dẫn dụ Tông chủ Thiên Ma tông của chúng
ta, chúng ta chỉ chiếu theo Tông pháp mà hành sự thôi. Hừ, lệnh bài của
ngươi nếu là đặt ở bên ngoài, thì bổn trưởng lão không chừng sẽ nể mặt
ngươi vài phần. Nhưng trong Vạn Thần mộ này, nó không khác gì một vật bỏ đi!
- Nói như vậy, Âu Dương trưởng lão thiết tâm đến Tông chủ lệnh bài cũng không coi ra gì rồi!
- Âu Dương trưởng lão, còn cân nhắc cái quái gì nữa, lần này chúng ta
xông vào Đấu Thần mộ, là đã phản bội Tông giáo, phạm phải tội chết rồi,
còn sợ Tông chủ lệnh bài cái gì chứ. Nói cho cùng, cũng chỉ là một miếng ngọc bài mà thôi.
Trong lúc nói chuyện, La Tuyết Phong và Kha Bỉ Tán đằng kia đang liều
mạng dùng một chiêu đấu kĩ, hai chiêu đấu kĩ cấp bậc không thấp nổ vang
rung trời, băng tuyết vỡ ra bay tán khắp nơi, tràn ngập tới bên Lý Dật.
Ánh Vũ Tình tiện tay đánh ra một luồng Đấu khí, đạp vỡ những mảnh băng
tuyết kia, đồng thời đẩy Đấu khí vào miếng Tông chủ lệnh bài, miếng lệnh bài vốn màu xanh biếc, lập tức có một tầng sương mù màu đen bao trùm
lấy.
- Âu Dương trưởng lão thật sự cho rằng đây chẳng qua chỉ là một miếng ngọc bội thôi sao?
Ánh Vũ Tình vẫn không giảm sự cười cợt, khuôn mặt xinh đẹp không thể khỏa lấp được sát ý lạnh lùng bên trong đôi mắt nhỏ dài.
Nhìn thấy sương mù màu đen bên trên Tông chủ lệnh bài, mặt Âu Dương trưởng lão ngay lập tức trắng bệch, oán hận nói:
- Hóa ra đến cả bí mật này Tông chủ cũng nói với ngươi.
- Nếu không nói cho ta biết, thì cho ta lệnh bài liệu có ích gì? Âu
Dương trưởng lão đã có thể trở thành trưởng lão của Thiên Ma tông, chắc
biết rõ không thể nói những lời thề cấm chú đối với Tông tộc, mà những
lời cấm chú này lại bị niêm phong trong miếng ngọc bội nhỏ bé trong tay
ta đây, nếu như bổn tiểu thư một ngày nào đó mà thấy không vui thì cái
mạng nhỏ bé của ngươi coi như bị treo lên đó. Cho nê, từ này về sau ở
bên cạnh ta thì đừng chọc cho ta mất hứng đó nghe chưa!
Ý tứ cốt lõi trong toàn bộ lời nói đó thực chất chỉ là một câu, Ánh Vũ Tình tiểu thư không vui, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Đương nhiên, hậu quả này là nhắm vào Âu Dương trưởng lão.
Âu Dương trưởng lão mặt biến sắc mấy lần, có thể nhìn ra nội tâm đang đấu tranh kịch liệt, sau cùng nói thỏa hiệp:
- Vũ Tình tiểu thư, lão phu về sau nghe lời người là điều chắc chắn rồi!
- Vậy mới chịu nghe lời, được, bây giờ ngươi có cơ hội thể hiện sự trung thành của mình. Bạn của ta đang bị lão già Kha Bỉ Tán kia đánh, ngươi
biết phải làm sao rồi đấy!
Tình hình chỗ La Tuyết Phong có chút không ổn, chiêu đấu kĩ vừa rồi,
dường như đã thiệt thòi không ít, giờ hắn đang bị Kha Bỉ Tán truy
đánh.Với khoảng cách về thực lực của hai người, La Tuyết Phong có thể
cầm cự đến giờ đã được coi là một kì tích rồi, nhưng nếu kéo dài lâu, e
rằng rất khó nói.
Âu Dương trưởng lão liếc nhìn đánh giá trận chiến, chuyển hướng nói với Ma tông trưởng lão kia:
- Cổ trưởng lão, ngươi định tiếp tục hợp tác cùng Kha Bỉ Tán hay đi cùng ta!
Vị trưởng lão gầy gò được gọi là Cổ trưởng lão kia rất nhanh sau đã phán đoán ra tình thế . Kha Bỉ Tán hiện tại đã trở nên cô độc rồi, nếu tiếp
tục hợp tác cùng hắn, thì sẽ phải đối mặt với năm đối thủ, cứ có là cuối cùng có thể thắng thì cũng rất thảm hại. Còn nếu như bản thân cùng Âu
Dương trưởng lão đối phó với Kha Bỉ Tán, sáu đánh một, cục diện sẽ nhẹ
nhàng hơn rất nhiều. Dù sao bất luận là đi theo bên nào, thì bản thân
cũng không thể đóng vai trò chủ đạo, vậy sao phải làm khó mình?
- Âu Dương trưởng lão, nói thế nào chúng ta cũng đều là người của Ma
tông, làm sao có thể hợp tác cùng lão quỷ của Đấu Thần điện được!
- Được, vậy chúng ta trước tiên đi giải quyết lão quỷ của Đấu Thần điện đã!
Âu Dương trưởng lão lạnh lùng hừ một tiếng, thân hình bay lên, đến phía
sau của Kha Bỉ Tán, dùng một chiêu vận dụng đến cực hạn đấu kĩ Chu Tước
đẳng cấp cao đánh về phía lão quỷ của Đấu Thần điện.
Kha Bỉ Tán mặc dù đang cố sức đánh với La Tuyết Phong, nhưng với sự nhạy cảm của một cường giả, cuộc đối thoại của Âu Dương trưởng lão và Ánh Vũ Tình hắn nghe không rớt một chữ nào cả. Mặc dù biết sự phản bội của Âu
Dương trưởng lão, lúc này nhẫn nhịn không được, chỉ có cách cắn răng dấn vào cuộc chiến tay ba.
La Tuyết Phong vốn nguy hiểm vây quanh, được hai vị này cứu viện, lập
tức Đấu trí mạnh thêm, ba người vây lấy Kha Bỉ Tán, Đấu khí không ngừng
nện vào hắn, lão quỷ của Đấu Thần điện, đã có thể leo tới cức Hồng y Đại tư tế, thủ đoạn cũng không phải của một cường giả tầm thường, bị ba
cường giả vây đánh nhưng nhất thời cũng không biểu lộ sự thất bại.
Thấy tình hình của La Tuyết Phong có chuyển biến, Lý Dật bên này cũng
không quản nữa, cùng Ánh Vũ Tình, Tác Mã Lý luống cuống tay chân cố gắng phá mở tầng băng tuyết, nhằm làm lộ ra khối nham thạch màu nâu đỏ ví
biết bao kí tự bí mật được khắc lên trên đó.
Tảng đá này, nhìn thế nào lại thấy giống một cái màn thầu lớn, mà lại là một cái màn thầu màu nâu đỏ có hoa văn. Bên ngoài “màn thầu” đã bị rất
nhiều kí hiệu thần bí bao trùm, những kí hiệu này đều được khắc từ những đường cong màu đen ngắn, rõ ràng, đơn giản, nhưng lại đem đến cho người ta một cảm giác cổ quái. Ngay trên trung tâm phía trên đỉnh, có ba vết
lõm không sâu, một cái hình mặt trăng, một cái hình ngôi sao, cái còn
lại hình mặt trời.
- Không sai, chính là nó!
Tác Mã Lý dùng tay xoa xoa kí hiệu mặt trời khắc lõm xuống, bộ dạng ôn nhu như đang vuốt ve thân thể người tình của chính mình.
- Tác Mã Lý, xem ra chúng ta sắp thành công rồi! Trời ạ, thật khó có thể tin được, khó mà tin được, Tác Mã Lý, ta yêu ngươi, ngươi thật là vĩ
đại!
Quái nhân không biết đã xuất hiện từ lúc nào, cố sức mà bò lên “Màn thầu lớn có hoa”, hưng phấn đến độ nói năng lung tung khua chân múa tay.
- Cái tên ngu ngốc này, không dược nói những lời nhục mạ như vậy.
Tác Mã Lý xem ra trong lòng cũng rất vui, dùng cách thức của hải tặc để mắc nhiếc, đồng thời vỗ mạnh vào vai quái nhân:
- Tạp Lí Lộ Tư, đem cái thánh khí của ngươi ra đi!
- Ồ, Thánh khí, Thánh khí đáng chết, ta vì nó mà biến thành hình dạng
nửa quỷ này đến. Vạn Thần bảo hộ, giờ đây cuối cùng nó cũng có công dụng rồi.
Trong tay quái nhân có một dung giới tính chất rất tốt, nháy mắt, từ
trong dung giới quái nhân lấy ra một đồ vật hình tròn, trên về mặt của
đồ vật hình tròn này, cũng khắc những kí hiệu cổ quái, nhìn vào những
đường được khắc trên đó, thấy khác với những những kí hiệu trên “màn
thầu lớn” nhưng lại giống nhau về cách làm đến kì diệu.
- Tác Mã Lý, các ngươi đừng có đạt được Quái khí này rồi quên đền đáp cho ta nhé, cái này là ta dùng tính mạng đổi lấy đó!
- Được rồi, là một hải tắc, trước giờ ta chưa từng lừa gạt một kẻ tàn tật đáng thương bao giờ cả!
Tác Mã Lý cười lấy Thánh khí hình tròn trong tay Tạp Lí Lộ Tư:
- Lại nói, chúng ta có giao tình bao nhiêu năm như vậy, ta cũng chưa bao giờ gạt ngươi, phải không?
Tác Mã Lý vừa nói vừa đặt Thánh khí hình tròn vào vết lõm hình mặt trời
phía trên đỉnh của “màn thầu lớn”, thánh khí vừa vặn tiết nhập và tảng
nham thạch màu nâu đỏ, tản mát ra kim sắc quang mang. Thấy Quái khí
giống đồ giả của Tạp Lí Lộ Tư không có vấn đề gì, Tác Mã Lý mới lấy ra
Thánh khí hình mặt trăng của mình, đặt vò chỗ vết lõm hình mặt trăng.
Ngân sắc thanh huy lập tức rực rỡ tràn ngập, cùng hòa lẫn với kim sắc
quang mang.
- La Tuyết Phong, đến lượt ngươi đó!
Bộ dạng La Tuyết Phong giờ không có gì là nhàn rồi, Kha Bỉ Tán dường như nhận định hắn là một kẻ dễ đối phó, ngoài chuyện phòng ngự, tất cả mọi
công kích hắn đều nhắm về La Tuyết Phong.
Đối với sự chiến đấu bên đó, Lý Dật sớm đã có phán đoán của mình, Kha Bỉ Tán mặc dù đủ mạnh, nhưng sự vây đánh của ba đại cường giả, cũng chỉ là tạm thời kéo dài thời gian mà thôi, vì thế Lý Dật mới quan tâm nhiều
hơn đến phía trên màn thầu lớn.
- Thánh khí mà La Tuyết Phong trộm ra từ Học viện La Lan, chính là Thánh khí hình ngôi sao này đây. Tác Mã Lý, Thánh khí của ngươi lấy từ đâu
vậy?
- Hỏi nhiều vậy làm gì, dù sao cũng không phải quang minh chính đại mà có được.
Tác Mã Lý liếc nhìn Lý Dật, nói thô lỗ.
Ngược lại tâm tình Tạp Lí Tộ Tư rất tốt, đắc ý và có chút oán độc nói:
- Làm một hải tặc, những thứ đáng giá trên người Tác Mã Lý đều là cướp
được rồi. Còn Quái khí của ta này, vì hắn ta, lão tử bị ĐấuThần điện
truy sát đến mức lên trời không có cửa, xuống địa ngục không có chỗ dung thân, điều kinh ngạc là lại có thể trong thế giới đóng băng trốn mấy
chục năm. Ông trời có mắt, Tam đại Thánh khí rốt cuộc có thể tề tựu, cửa thông vào Thần chi lĩnh vực sắp được mở ra rồi. Đợi lão tử hồi phục lại thực lực, tu luyện đến Đấu Thần cảnh giới, thì đám ngu ngốc Đấu Thần
điện kia nhất định gặp phải tai ương! Khạc khạc khạc!
Bọn người này, xem ra mỗi người đều có một câu chuyên của mình, đặc biệt là Tác Lí Lộ Tư, vì khoảnh khắc hôm nay, dường như đã phải trả không
biết bao nhiêu tâm huyết. So với ba người bọn họ, bản thân và Ánh Vũ
Tình chỉ phải trả một cái giá rất rẻ.
- Theo như ra biết, Tam đại Thánh khí do Đấu Thần điện, Thiên Ma tông và học viện La Lan quản. Thánh khí của Quái nhân Tác Lí Lộ Tư là lấy từ
một kẻ tay trong ở Đấu Thần điện, vậy thì Tác Mã Lý, Thánh khí hình mặt
trăng của ngươi, nhất định là lấy từ Thiên Ma tông rồi.”Ánh Vũ Tình bỗng nhiên cười quỷ dị: - Lý Dật, nếu chúng ta đem Tam đại Thánh khí này trả lại cho Đấu Thần đại lục, trả lại cho chủ nhân của từng vật, ngươi nói
xem, chúng ta sẽ được những lợi ích gì?
Câu nói này của Ánh Vũ Tình vừa dứt, Tác Mã Lý và Tác Lí Lộ Tư sắc mặt
đều biến đổi, ánh mắt đầy sát ý và cảnh giác nhìn chằm chằm Lý Dật và
Ánh Vũ Tình. Thực ra, nếu Lý Dật và Ánh Vũ Tình làm như vậy, thì cái lợi họ có được người thường khó mà tưởng tượng được, nhưng phán đoán theo
tình thế hiện này, bọn họ liên thủ lại thì đích thực có khả năng ấy.
- Nhìn hai đại nam nhân các ngươi hồi hộp kìa, không cần phải như vậy, ta chẳng qua chỉ là nói đùa mà thôi!
Ánh Vũ Tình cười khanh khách, nhìn xinh đẹp lại thơ ngây vô cùng.