Đấu Y

Chương 488: Chương 488: Bàn Cổ đại trận. (5)




Tiểu điêu hoàn toàn thoát ra khỏi quả trứng, vỏ trứng theo gió hóa thành bụi bay đi, cái gì cũng không lưu lại.

Nhìn tiểu điêu toàn thân màu xám, Lâm Khiếu Đường có chút kỳ quái, bất quá trên thân thể tiểu điêu này tản mát ra khí nguyên tương đối nồng đậm, lại còn đang không ngừng tăng lên.

- Tiểu tử, lão phu đi theo bên cạnh ngươi, luôn bị cảm giác đố kỵ mãnh liệt xâm chiếm, lão phu thực không nhịn được phải mắng một câu, ngươi thực là vận *** chó thế nào mà lại tốt như vậy chứ, nếu lão phu năm đó có được cơ duyên giống như ngươi thì còn cần phải phong ấn chính mình làm gì, tốn thời gian hai ba vạn năm, lão thiên thực bất công!

Kỳ Áo phát tiết mắng to một hồi rồi thở dài nói.

Lâm Khiếu Đường có chút không hiểu rõ, hắn đối với cửu thiên tử hoàng điêu có rất ít hiểu biết, gần như chỉ là nghe được cái tên này trong các sách cổ mà thôi.

- Điêu này có gì đặc biệt sao?

Bàn tay Lâm Khiếu Đường nhẹ nhàng nâng lên một tiểu điêu màu xám ước chừng lớn một thước, có chút kỳ quái nói, mà tiểu điêu này cũng nhìn chằm chằm vào Lâm Khiếu Đường, thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu nhỏ, cái đầu nhỏ bé khẽ động, cực kỳ đáng yêu.

- Bình thường cửu thiên tử hoàng điêu sau khi phá trứng ra ngoài có màu nâu, tới thời kỳ ấu niên là là màu đen. Sau đó màu sắc sẽ dần dần trở nên nhạt đi, một thời gian biến thành màu đen, cuối cùng biến thành màu trắng, lúc này tiểu điêu đã tiến vào nửa thời kỳ thành thục rồi, lông chim màu trắng lần thứ hai chuyển thành thâm, nhưng không phải chuyển lại thành màu đen mà là màu tím.

Kỳ Áo giải thích nói.

- Màu xám có phải là đại biểu cho tu vi của nó?

Lâm Khiếu Đường có chút phát hiện hỏi.

- Không sai, tiểu điêu này vừa mới sinh ra đã có lông màu xám rồi, tương đương với bản thân có thực lực linh hồn giai sơ kỳ, trong cơ thể sơ bộ hình thành nên hình thức ban đầu của thuần dương tử hoàng hỏa, loại này thuộc về thiên nguyên hỏa, so với địa nguyên hỏa cao hơn một cấp độ. Hơn nữa cửu thiên tử hoàng điêu trên phương diện tốc độ là thánh thú có thể xếp vào ba vị trí đầu tiên, đương nhiên phải là thể thành thục, tiểu tử này hiện tại còn chưa được, nhưng ở hạ giới này đã coi như phi thường lợi hại rồi.

Kỳ Áo trả lời.

Khi Lâm Khiếu Đường và Kỳ Áo nói chuyện, tiểu điêu đã nhảy lên trên vai Lâm Khiếu Đường, cố gắng thể hiện hình tượng của mình.

Tiểu điêu khi vừa mới phá trứng ra ngoài, bên ngoài thân thể có chút ướt át, nhưng hiện tại đã hoàn toàn xòe ra hai cánh, dịch thể bên ngoài cũng đã được hong gió, xõa tung ra, đúng là hoàn toàn không hề nhìn ra được đây là một tiêu điêu vừa mới phá trứng, so với đại điêu bình thường tại hạ giới coi như không sai biệt nhiều, chỉ là thể tích còn tương đối nhỏ.

Lâm Khiếu Đường sờ sờ đầu tiểu điêu, thực sự rất yêu thích, tiểu tử này quá linh tính, hơn nữa đứng trên vai rất ổn trọng không hề nhúc nhích, ngoài trừ cứ cách một đoạn thời gian lại dụi dụi đầu vào Lâm Khiếu Đường ra thì đôi con mắt lợi hại luôn quan sát phía trước.

Lúc này, tham thị thú trong đai lưng trữ vật của Lâm Khiếu Đường cực kỳ náo nhiệt, không ngừng hí lên, tựa hồ như trao đổi với tiểu điêu cái gì đó. Tiểu điêu nghe được cũng chỉ mắt điếc tai ngơ, làm như không hề nghe thấy.

- Tiền bối, tiểu điêu này vừa mới sinh ra liền có được tu vi này, có phải là vì trước đó đại điêu kia đã đem phần tinh nguyên cuối cùng của nó chuyển vào trứng hay không?

Lâm Khiếu Đường có chút suy nghĩ nói.

- Đó là đương nhiên, không chỉ có như vậy, đại điêu kia còn kích hoạt lại quả trứng vĩnh viên không thể ấp ra, nếu không như vậy thì quả trứng đó sẽ biến thành một quả trứng chết thực sự.

Kỳ Áo đơn giản phân tích nói.

Cách đó mấy trăm dặm. vị trí trung tâm đại lục Di Tích, mặt đất hư không trước mặt là một mảnh trắng xóa, làm cho người khác có cảm giác cực kỳ trống vắng.

Bất quá lúc này đây, sự lặng yên mấy vạn năm rốt cuộc bị đánh vỡ, trên cao giữa không trung cách mặt đất ước chừng mười lăm trượng có năm tế dàn không giống nhau huyền phù, có rất lớn, cũng có rất nhỏ, án chiếu theo đồ án ngũ mang tinh phân biệt xoay quanh bốn phía, trung tâm năm tế đàn còn huyền phù một pho tượng, thân thân pho tượng tản mát ra quang mang đỏ sậm.

Tế đàn lớn nhất rộng chừng trăm tượng, má ít nhất chí có một trượng rưỡi.

Năm tế đàn lúc này đều hiện lên ánh sáng mờ mờ bốn phí khí nguyên loạn bạo, sóng triều trùng kích cuồn cuộn, thậm chí phát ra tiếng xé gió cực nhanh.

Hơn mười vị tu luyện giả đang cùng với các loại yêu trùng rất đa dạng chiến đấu với nhau, có thuần túy là yêu trùng, có ma trùng, còn có luyện thi trùng.

Những yêu trùng này đều là do năm vị Nguyên Thủy Ma Tộc bị phong ấn trong tế bàn phóng ra, mà năm vị Nguyên Thủy đều đã giải phong thoát khốn, đang cùng với các đại tu sư đánh tới k hó hòa giải.

Ngũ đại phong ma tế đàn, có ba tòa tồn tại trên đại lục Phong Ma, còn hai tòa khác, một ở tại đại lục Băng Tuyết, một ở tại đại lục Di Tích. Mà pho tượng trung tâm gia, chính là pho tượng mà năm người Lâm Khiếu Đường nhìn thấy trong gian mật thất trước đó.

Dưới sự khu động của Bàn Cổ đại trận, năm tòa phong ma tế đàn cùng với pho tượng kia bị truyền tống toàn bộ tới đây, bao gồm tất cả mọi vật còn sống xung quanh trăm dặm, tựa hồ như trong minh minh đã quyết định từ trước.

Trên tòa tế đàn lớn nhất trong năm tòa tế đàn đang có một gã nam tử tướng mạo giống như đúc so với phi tượng kia, đứng sát rìa ngoài tế đàn ngước nhìn cuộc chiến đấu trong trung ương tế đàn. Nếu như có người đã từng gặp qua Kinh Vân Tử thì rất định sẽ rất kỳ quái, bởi vì quần áo trên người nam tử nay so với Kinh Vân Tử trước đó giống nhau như đúc, thậm chí ngay cả thắt lưng ngọc bội cũng đều giống nhau.

Trung ương tế đàn, hầu như có mặt tất cả mọi người nổi tiếng tại đại lục Kỳ Đông, tuyệt đại bộ phận tụ tập chiến đấu kịch liệt với bốn Nguyên Thủy Ma Tộc diện mạo dữ tợn.

Bốn Nguyên Thủy Ma Tộc ngoài trên người đều có đặc thù cực kỳ rõ ràng, Vạn Cốt Thâm Uyên phong ấn một đầu hoàng tuyền cốt ma, hai mặt bốn cánh tay sáu chân, toàn thân giống như thây khô, bị làn da màu đen bao phủ.

Đại điện trong Tử Minh Đàm phong ấn chính là Trùng Ma, hình như nhân tu, thế nhưng lại là một người hình dáng côn trùng, toàn thân màu xanh, không phải làn da mà là một tầng trùng xác.

Trong Cực Hạn Băng Cốc phóng xuất một đầu Nguyên Thủy Ma Tộc Băng Hùng Ma, trên đại lục di tích chính là Liệt Sa Ma, Huyết Ma của Trớ Chú Huyết Vực cũng không có ở nơi này.

Bốn vị Nguyên Thủy Ma Tộc chống lại hơn mười vị đại tu sư, bình quân một đấu ba cũng không rơi vào hạ phong, thậm chí còn hơi chiếm được thượng phong.

Tam đại nguyên lão Hiên Viên Tông, năm vị đại tu sư Đại Hạ quốc, năm đại tu sư Nam Xuyên Giới, cộng lại mười ba người, đối với tứ đại Nguyên Thủy Ma Tộc cũng là khó khăn lắm mới có thể chống lại.

Ba bị đại vu sư của liên minh thảo nguyên cũng không có ở đây, mà hai vị viện thủ Tiềm Long Viện thì thần sắc đề phòng nhìn vào nam tử ăn mặc giống như Kinh Vân Tử chưa hề xuất thủ.

Tất cả đối với các tu luyện giả đại lục Kỳ Đông đều quá mức ngạc nhiên, quá mức không thể tưởng tượng nổi rồi, trong lòng đang tràn ngập suy nghĩ truy tìm bảo vật không hề có bất cứ chuẩn bị gì liền bị truyền tống tới nơi này, càng có mấy vị Nguyên Thủy Ma Tộc tu vi cực cao ngang trời xuất thế.

Cách hai vị viện thủ khoảng chừng ba bốn mươi trượng, trong hư không có một đoàn mây mù nồng đậm sắc màu, bất quá mây mù cũng không tính là dày đặc, dùng mắt thường có thể nhìn thấy được tình huống bên trong, một đạo tử ảnh đang chiến đấu kịch liệt với một đạo bạch ảnh.

Trong phạm vi mây mù, không có bất luận yêu trùng ma trùng nào dám tới gần.

- Nhu Nhi khẩn cầu Mặc viện lão ra tay trợ giúp Uyển Nhi đánh gục Bạch Diện Ma Quân!

Triển Thanh Nhu thỉnh cầu nói.

Khuôn mặt già nua của Mặc Vô Danh xẹt qua một tia bất đắc dĩ.

- Thù giết cha vẫn là khúc mắc của nha đầu kia, nếu như người khác nhúng tay vào sẽ không làm cho nàng tiêu tan được lửa hận trong lòng, ngược lại sẽ làm xấu mọi chuyện, kỳ thực mấy năm nay Uyển Nhi vẫn bị tâm ma quấy nhiễu, nếu không thì tốc độ tu luyện của nàng ta so với các ngươi còn nhanh hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.