Đấu Y

Chương 126: Chương 126: Nguyên môi.




- Không phải Yến mỗ đến đây cùng với chưởng môn sư đệ và mấy vị chấp sự thương lượng hay sao? Chương môn sư đệ coi như đứng đầu một phái, nếu như đồng ý, tại sao ngươi cứ phải đưa tư tình vào đây cơ chứ?

Trung niên thư sinh và lão giả nhìn nhau thoáng qua. Một người thâm ý hỏi:

- Không biết Yến sư huynh muốn nhận hậu nhân của đại gia tộc nào?

Hại vị chấp sự chưa bao giờ thấy Yến Phi Thiên nói chuyện một cách nhún nhường như vậy, nghĩ chắc là hắn tìm được một hảo mầm nào đó, với tính cách của Yến Phi Thiên thì rất có thể là một người có “cửu ngũ nguyên môi” , bằng không gã đầu lỗ mũi trâu này tuyệt đối sẽ không nhún nhường chịu thua như vậy, dựa theo tính tình thường ngày đã sớm trở mặt quát to rồi.

Nếu như đúng là có chuyện này thì thư sinh trung niên và lão giả tuyệt đối sẽ không để gã lỗ mũi trâu này nhận được một đồ đệ thiên căn như vậy, cho dù thế nào cũng không được.

Bởi vì Yến Phi Thiên có khả năng mượn đồ đệ mà vùng lên được. Phải biết rằng tỉ lệ xuất hiện người có “cửu ngũ nguyên môi” vô cùng thấp. Những người như vậy tiềm chất phi thường, khi tu luyện dưới đại sư giai căn bản không hề gặp bất kỳ bình cảnh nào. Chỉ cần chăm chỉ tu luyện một chút là có thể đại thành.

Bất kì môn phái nào trong bát địa môn phái, đối với người có thể chất “cửu ngũ nguyên môi” luôn luôn mở rộng cửa nhiệt liệt hoan nghênh, nếu ai đó có thể nhận được một người có tiềm chất như vậy làm đồ đệ. Đó chính là một tình huống đầu tư không hề phiêu lưu mà lại có kết quả phi thường to lớn.

Đồ đệ phi thường, sư phụ sao không thể phi thường cho được?

Vô cùng vất vả mới đá được gã lỗ mũi trâu này đến khu mỏ vứt đi đó, những tên chấp sự này tuyệt đối không để Yến Phi Thiên có cơ hội sơn đông tái khởi, bằng không có thể làm cho mọi chuyện nháo lớn.

- Yến mỗ đã dẫn theo người đến, đồ nhi, mau ra mắt chưởng môn sư thúc và mấy vị chấp sự sư thúc.

Yến Phi Thiên lập tức xoay người, hướng phía Lâm Khiếu Đường liếc mắt nói.

Trước khi đến đây Yến Phi Thiên đã đưa cho Lâm Khiếu Đường một bộ quần áo sạch sẽ để thay, đó là một bộ thường phục của đệ tử Cự Kiếm sơn trang. Hơn nữa trên đường đi bay theo phía sau Yến Phi Thiên, cũng không hề có người hỏi han gì.

Mặc dù danh tiếng của Yến Phi Thiên trong môn phái không được tốt. Nhưng cái tên này của hắn lại vô cùng vang dội, hầu như khong người nào không biết, không người nào không hiểu. Hắn coi như là người thứ nhất bị trực tiếp bãi miễn chức vụ chưởng môn trong môn phái.

Cao tầng của môn phái có thể không coi hắn ra gì, nhưng hắn cũng không phải là người mà hầu hết các đệ tử có thể chọc vào, chính vì thế nên một dường đến đây vô cùng thông suốt.

Tiến vào trong đại điện, Lâm Khiếu Đường vẫn yên lặng đứng bên cạnh Yến Phi Thiên, hơn nữa mộ thân ăn mặc rất bình thường, lại tận lực thu liễm khí tức, không để người khác chú ý, mọi người còn nghĩ đó là tiểu tạp dịch của Yến Phi Thiên.

Cho đến khi Yến Phi Thiên giới thiệu hắn ra, Tôn Nghĩa và mấy vị chấp sự mới chú ý đến vị thiếu niên không hề thu hút này. Mấy gã chấp sự quan sát trên dưới, không hề nhìn ra tiểu tử này có gì đặc biệt.

Thư sinh trung niên và lão giả họ Đinh, ban đầu còn cho rằng thiếu niên có điểm giấu diếm, liền phóng nguyên thức ra tra xét nguyên môi của cơ thể hắn, cũng chỉ có hai loại nguyên môi, tư chất cực kém, có thể luyện đến thành tựu ngày hôm nay chỉ sợ đã là cực hạn.

Bất quá chỉ dựa vào nguyên thức dò xét cũng không chuẩn xác mười phần. Lão giả họ Đinh lo lắng, liền gọi một gã đệ tử bên cạnh đến sai bảo:

- Đi lấy nguyên môi tham trắc thạch đến đây.

Chỉ một lúc sau, tên đệ tử đó đã mang đến một khối lam ma thạch bản rộng, đây là loại đá thạch có trận pháp chuyên trắc thí nguyên môi.

Lão giả cầm lấy lam ma thạch đến gần Lâm Khiếu Đường bắt đầu kiểm tra. Trên mặt đá thạch nhất thời hiện lên mấy chữ: Người nguyên môi rất ít. không thích hợp cho tu luyện.

Thư sinh trung niên và lão giả đối mắt nhìn nhau, hai người bỗng nhiên phát hiện ra rằng Yến Phi Thiên bị giam lỏng đã hơn tám mươi năm đã làm cho đầu óc của hắn bị hồ đồ mất rồi. Không ngờ đi thu một đồ nhi phế vật như vậy, còn nói muốn truyền thừa y bát, đây không phải là người si nói mộng hay sao? Người này ngay cả sư giai cũng đừng nói có thể bước vào.

Không biết vì sao, trên mặt thư sinh trung niên và lão giả họ Đinh đồng thời hiện lên một nụ cười đắc ý nhàn nhạt, thần sắc tức giận trước đó cứ như vậy mà biến mất.

Lão giả họ Đinh lắc đầu nói:

- Yến sư huynh, không phải sư đệ không giúp ngươi a, nhưng thực sự tư chất của hắn quá kém, lẽ nào ngươi quên mất tiêu chuẩn của môn phái khi thu nhận đệ tử hay sao?

Thực tế Yến Phi Thiên không hè nghĩ tới tư chất của Lâm Khiếu Đường lại kém đến như vậy, cư nhiên ngay cả tiên thiên tứ nguyên môi cũng không đạt được, trong lòng vô cùng thất vọng, không hề nói gì.

Trung niên thư sinh nói tiếp:

- Thế nhân đều cho rằng tất cả mọi người đều có khả năng tu luyện, nhưng trên thực tế, người có thể chân chính bước lên con đường tu luyện lại rất ít, cũng chỉ vì tiên thiên nguyên môi không đạt tiêu chuẩn. . .

Trước kia Lâm Khiếu Đường cũng đã nghe Lâm Ngật Nhiên nói đến nguyên môi, nhưng bản thân đã từng xem qua nhiều thư tịch như vậy lại không hề thấy một quyển nào nhắc đến nguyên môi, loại lý luận này tựa hồ chỉ có thể đến một mức nào đó mới có thể tiếp cận, người bình thường giống như không thể lí giải.

Trung niên thư sinh giải thích ngắn gọn cũng rất đơn giản, Lâm Khiếu Đường có thể cơ bản hiểu rõ ràng chuyện gì xảy ra.

Nguyên lai mỗi người tiên thiên đều tồn lại một loại nguyên môi nào đó, nhưng không hề thống nhất, có nhiều cũng có ít. Cái gọi là nguyên môi chính là môi giới hấp thu tinh nguyên khí thiên địa.

Thiên địa có ngũ hành, kim, mộc, thủy, hoả, thổ. Gọi là ngũ hành nguyên cơ sở. Ngoài ra cũng có một số nguyên thể khác. Những nguyên thể này có độ tinh khiết thực tế kém hơn so với ngũ hành nguyên môi một chút, ví dụ như lôi, điện, băng, quang, ám. . .

Tiên thiên nguyên môi chính là cơ sở để tu luyện. Muốn hấp thu thuỷ nguyên tố trong thiên địa thì bản thân phải có thuỷ nguyên môi, hoặc muốn hấp thu đại địa nguyên tố thì bản thân phải có địa nguyên môi.

Nguyên môi chính là một loại môi giới, cũng giống như hệ thống tiêu hoá đối với cơ thể. Nếu như không có bộ phận tiêu hoá vậy thì ăn vào cái gì cũng không có ý nghĩa gì.

Nếu như trong cơ thể không có nguyên môi thì vô pháp hấp thu bất kỳ loại tinh nguyên khí nào. Con đường của tu luyện giả vĩnh viễn không thể bước vào, bất quá còn chưa có người nào phế vật đến mức như vậy, coi như là Lâm Khiếu Đường cũng có hai loại nguyên môi.

Chỉ có riêng một loại nguyên môi mà nói thì cũng vô dụng. Vạn vật trong thiên địa tương hỗ lân nhau. Tất cả giao hoà trộn lẫn vào nhau, không thể có loại nào tồn tại một cách độc lập được.

Bởi vậy nếu như trong cơ thể chỉ có một loại nguyên môi thì cũng không thể hấp thu được tinh nguyên khí của thiên địa hoặc cực kỳ khó hấp thu, ngay cả nội hạch tu luyện cơ bản cũng không thể hình thành. Nói là phế vật cũng không hề quá đáng.

Nếu như có hai loại nguyên môi trong ngũ hành nguyên môi cơ sở thì còn tốt, nhưng nếu như không phải ngũ hành nguyên môi mà là những loại nguyên môi khác ngoài ngũ hành, vậy thì chỉ so với người có một nguyên môi tốt hơn một chút, nhưng trúc cơ cũng cực kỳ khó khăn.

Trong có thể Lâm Khiếu Đường có hailoại nguyên môi, hơn nữa lại là hai loại nguyên môi đối lập nhau, đó là quang nguyên môi và ám nguyên môi. Đây là tình huống tất nhiên phải có của hồn dương thân thể, hồn thuộc ám, dương tự nhiên thuộc quang, từ đó suy ra Lâm Khiếu Đường so với người có một loại nguyên môi thì kém hơn rất nhiều.

Người có ba loại nguyên môi và bốn loại nguyên môi là tình huống thường gặp và chiếm đại đa số người, hầu như chiếm chín phần tổng số người. Loại người này nếu như chăm chỉ tu luyện và có chút ngộ tính vậy thì có khả năng đại thành, nhưng cũng rất khó khăn. Trừ phi là có kỳ ngộ nào đó mới có thể tu luyện thành công, tất nhiên điều đó rất hữu hạn.

Nếu như một người có tiên thiên năm loại nguyên môi thì loại người đó tiếp tục được chia làm ba loại.

Thứ nhất gọi là Giáp Ngũ nguyên môi , giáp có thể thay nhau. Ý chỉ tiên thiên có năm loại nguyên môi hoặc nhiều hơn, thế nhưng ngũ hành nguyên môi cơ sở không đồng đều ( tức kim, mộc, thủy, hoả, thổ). Hay là khuyết thiếu ba bốn loại, hoạc thiếu hai loại, nói chung là thiếu ít nhất một nguyên môi trong ngũ hành cơ sở

Người có Giáp Ngũ nguyên môi có thể liệt vào loại thượng tầng, ngưng tụ nội anh hoặc nội tinh thì chỉ cần chăm chỉ tu luyện và thêm một chút phụ trợ của đan dược thì có thể thành công tương đối dễ dàng.

Loại thứ hai gọi là Chân Ngũ nguyên môi, tức là thân thể chứa đựng năm loại nguyên môi hoặc hơn năm loại nguyên môi, hơn nữa ngũ hành nguyên môi cơ sở đều có đầy đủ, không thiếu cái nào, vì vậy gọi là “chân ngũ” .

Người có Chân Ngũ nguyên môi vô cùng ít ỏi, thuộc về trường hợp ngàn dặm mới tìm được một người căn cốt kỳ giai, rất nhẹ nhàng đã có thể đột phá sư giai.

Loại thứ ba chính là Cửu Ngũ nguyên môi. tức là bao gồm hầu như tất cả các loại nguyên môi, trong thiên địa không có chỗ nào không phải là nơi tu luyện được. Tốc độ tu luyện cực nhanh, thiên tư hơn người. Thậm chí không cần dược vật hay nguyên thạch phụ trợ cũng có thể tiến vào đại sư giai. Loại người này tuyệt đối là thiên chi kiều tử, tất nhiên loại người này cũng xuất hiện cực kỳ ít.

Bát đại môn phái dù là kém cỏi nhất cũng phải tuyển người có ba loại nguyên môi.

Yến Phi Thiên có chút tiếc nuối nhìn Lâm Khiếu Đường. Đây là quy định cứng nhắc, không thể thay đổi.

Tôn Nghĩa lộ ra bộ dáng lực bất tòng tâm.

Trên mặt thư sinh trung niên và lão giả họ Đinh thình thoảng hiện lên nét châm biếm.

Yến Phi Thiên quyết tâm nói:

- Vẫn thỉnh chưởng môn sư huynh và mấy vị chấp sự thành toàn cho Yến mỗ, người này tuy tư chất kém cỏi, nhưng Yến mỗ vẫn muốn thu làm đồ đề, nếu như các vị có thể gật đầu đồng ý, cũng không tính là vi phạm môn quy.

Tôn Nghĩa trầm mặc không nói, đối với Yến Phi Thiên hắn cũng không có nhiều thành kiến, đồng ý cũng không phải là không được, bất quá mấy vị chấp sự rõ ràng nhìn vị Yến sư huynh này không vừa mắt, hắn thân làm chưởng môn thật khó để mở miệng.

Lão giả họ Đinh bỗng nhiên lộ vẻ khó xử, giả ý cười cười nói:

- Yến sư huynh hơn một trăm năm qua chưa từng thu một đồ đệ nào, thật vất vả mới tìm được một người vừa ý muốn truyền thừa y bát. Tâm lý này lão phu có thể lý giả được. Chưởng môn sư huynh, theo ta thấy cũng nên ngoại lệ thành toàn cho tâm nguyện này của Yến sư huynh.

Thái độ chuyển biến một trăm tám mươi độ. Ngay cả Tôn Nghĩa cũng cảm thấy ngoài ý muốn. Vị thu sinh trung niên cũng góp lời:

- Chỉ cần chưởng môn sư huynh và mấy vị chấp sự chúng ta nhất trí thông qua, Yến sư huynh có thể nhận vị môn đệ này, nghĩ lại thì không tính là vi phạm môn quy.

Nếu như song phương có thể bỏ qua được khúc mắc, thân làm chưởng môn tất nhiên Tôn Nghĩa không có gì để phản đối, nhân tiện nói:

- Đã như vậy, ta cũng không có ý kiến, chỉ cần sau này hắn chăm chỉ tu luyện, không đến nỗi trở thành một kẻ vô tích sự. Yến sư huynh có thể nhận hắn làm đồ đệ, hảo hảo dạy dỗ hắn, bất quá trường hợp này chỉ được một lần, tuyệt đối không được tái diễn lần thứ hai.

- Tạ ơn chưởng môn sư huynh và các vị chấp sự!

Yến Phi Thiên đối với kết quả này rất ngoài ý muốn.

Tôn Nghĩa đưa một khối lệnh bài nhập môn nói:

- Sư huynh nhanh chóng đi làm thủ tục nhâp môn, đăng ký vào danh sách sau này là đệ tử bản môn, còn lễ nghi thu đệ tử gì đó thì thỉnh sư huynh tự mình làm.

Yến Phi Thiên tiếp nhận lệnh bài, sau đó nhanh chóng lôi Lâm Khiếu Đường ly khai khỏi đại điện, nơi này một khắc cũng không muốn ở lại, trong lòng âm thầm thề tốt tuyệt đối không bước vào một bước. Nhìn thấy mấy tên âm dương quái khí trong đó Yến Phi Thiên vô cùng đau đầu.

Yến Phi Thiên mang theo Lâm Khiếu Đường trực tiếp đi đến nơi báo danh của đệ tử nhập môn, nhanh chóng hoàn tất thủ tục dưới ánh mắt kinh ngạc của gã chấp sự phụ trách ghi chép.

Lâm Khiếu Đường tiếp nhận một thanh cự kiếm từ một gã đệ tử giúp việc. Nhìn qua thanh cự kiếm dài khoảng sáu thước, chiều rộng có hơn mười tấc. Chuôi kiếm ước chừng hơn mười lăm tấc.

Nhìn tạo hình tổng thể tràn ngập khí phách. Trọng lượng lên đến hơn một trăm cân, đối với một đệ tử nhập môn mà nói. Đeo thanh kiếm này trên lưng cũng là một loại tu luyện.

Trừ thanh kiếm ra, Lâm Khiếu Đường còn được nhận một đai lưng trữ vật, hai bộ quần áo và một đôi giày.

Giao nhận hoàn tất, gã đệ tử giúp việc dặn dò:

- Nhập môn sư đệ, những thứ này chính là toàn bộ đồ dùng ban đầu của môn phái phát cho người mới nhập môn, cần chú ý bao kiếm của thanh cự kiếm này, ngoài trừ tác dụng dùng để đựng kiếm còn có thể dùng để phi hành, chỉ cần nạp một chút nguyên lực của bản thân vào là được, tự bản thân có thể khống chế.

Cuối cùng cũng xong xuôi tất cả mọi việc, Lâm Khiếu Đường chính thức trở thành một thành viên của Cự Kiếm sơn trang, vừa ra khỏi nơi đăng ký, Yến Phi Thiên thoải mái cười to:

- Đồ đệ, hai sư đồ chúng ta cùng phi hành thôi!

Không đợi Lâm Khiếu Đường phản ứng, Yến Phi Thiên đã bay lên trời. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.