- 250!
A La Khắc lại một lần nữa lên giá.
Một tiếng này cũng làm cho Nạp Lan U đang trong hồi ức xa xôi kéo lại thực tại. Ánh mắt hiện lên một tia buồn bã, nhiều năm như vậy, không biết tiểu tử kia đã quay trở lại Kỳ Đông hay chưa.
- 300!
Áo Tháp Tư Đô rõ ràng đã có chút không nhẫn nại, trực tiếp đem giá đấu nâng lên một bước lớn.
Dưới đài xôn xao, chỉ bất quá vài lần ra giá mà đã tăng lên gần gấp đôi, phải biết đây chính là cao cấp nguyên thạch a.
- 350!
Khố Ban mở trừng hai mắt đã bắt đầu phát lạnh, báo ra một cái giá lớn đến như vậy, đối với hắn mà nói có vẻ dị thường thống khổ.
- 400!
A La Khắc không chút hoang mang lại một lần nữa nâng giá.
Khố Ban vô lực nhìn thoáng qua A La Khắc, sắc mặt âm trầm những cũng không dám phát tác, toàn bộ Đại Lục Minh Tâynếu nói không để Kiếm Thánh trong mắt chắc cũng chỉ có hai đại giáo hoàng mà thôi.
- 450!
Áo Tháp Tư Đô hiển nhiên không dự định dây dưa nhiều, lại một lần nữa thăng giá lớn.
Khố Ban khó chịu nhìn lên bàn đấu giá trên đài, chính là “Thiên kiếp tị lôi trận”, rốt cuộc thở dài một hơi rồi lui khỏi đội ngũ cạnh tranh trong im lặng.
- 470!
A La Khắc chậm rãi một lần nữa báo giá, bộ dáng bình tĩnh và thong dong, cho dù là ai cũng có thể thấy được thái độ lấy bất biến ứng vạn biến trên mình hắn lúc này.
- 500!
Áo Tháp Tư Đô cũng thể hiện một bộ dáng tương tự, một đôi con ngươi luôn luôn lóe lên ánh vàng tỏa ra khí thế bức nhân.
Hai đại giáo hội tranh đấu, hiển nhiên không có chỗ cho những người khác. Hai người trong lúc so đấu tài lực cũng xác thực làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, đám ải nhân cùng tinh linh lúc này cũng tỏ vẻ “sống chết mặc bay”, thọ mệnh của bọn họ so với nhân tộc đích xác lớn hơn rất nhiều, bởi vậy đối với chuyện phi thăng không có nhiều bức thiết, thế nên chỉ vì một kiện bảo bối thì cũng không đáng dồn nhiều tinh lực cạnh tranh như vậy.
- Không nghĩ tới hai đại giáo hội dự trữ cao cấp nguyên thạch lại nhiều đến như vậy. Sớm biết vậy lão phu ngày trước đã tiện tay khoắng một ít.
Kỳ Áo tiếc của nói.
Lâm Khiếu Đường vẫn chưa tiếp lời, tiếp tục quan sát bốn phía. Cỗ khí nguyên vừa mới chợt lóe qua làm cho hắn có cảm giác rất không an tâm, cỗ khí nguyên đó thực quá nguy hiểm, mơ hồ tạo cho Lâm Khiếu Đường cảm giác có chút ma khí.
- 530!
- 550!
Nếu cứ đấu giá như vậy, tựa hồ vĩnh viễn không có kết quả.
Lúc này Nạp Lan U đang đứng ở trên đài không khỏi cau đôi lông mày xinh đẹp lại, tình hình sau đó vẫn tiếp tục như vậy chỉ sợ là khó có thể khống chế, thế nhưng cạnh tranh lại chính là hai đại giáo chủ, phóng tầm mắt ra toàn bộ đại sảnh, lúc này liệu ai có thể kiềm chế được bọn họ đây?
Đám nhân ngư tộc vẫn đứng một bên, lúc này không khỏi lộ một tia bất an, hai người kia nếu cứ tiếp tục dây dưa như vậy, chỉ sợ hội đấu giá ngày hôm nay không có hồi kết, mà điểm không tốt chính là toàn bộ đấu giá hội rất có thể bị hai đại giáo hội phá tan.
- 600!
Ngư nhân tộc và Nạp Lan U bắt đầu lo lắng, mà những người khác cũng bắt đầu âm thầm tính thời gian, nhưng một thanh âm rất đột ngột từ phía đám người bên trong góc lại truyền đến.
Mọi người nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy một người đầu bóng lưỡng đứng trước hai gã tùy tùng, mỉm cười tủm tỉm nhấc tay hô giá.
Một tiếng báo giá này lại làm cho bầu không khí có phần khẩn trương hòa hoãn lại không ít, chỉ là để lại cho mỗi người một nghi vấn trong lòng, không biết người này là ai? Từ nơi nào đến?
Không ai tin tưởng ngoại trừ hai đại giáo hoàng, Đại Lục Minh Tây vẫn còn một thế lực có tài lực hùng hậu đến bực này.
Hiển nhiên một tiếng báo giá của người đầu bóng lưỡng này trong nháy mắt trở thành cái đích cho mọi người nhắm tới, không chỉ là ánh mắt mà là hơn mười cỗ nguyên thức trong từ bốn phương tám hướng dò xét.
- Địa vương giai sơ kỳ?
Đây chính là kết quả của hơn mười khối nguyên thức thăm dò được.
Bên trong đoàn người, Lâm Khiếu Đường híp mắt xuyên thấu qua đám người nhìn tên đầu bóng lưỡng kia, tuy rằng cũng chưa từng gặp qua thế nhưng lại có một cảm giác giống như là đã từng quen biết, làm cho sự cảnh giác trong lòng Lâm Khiếu Đường lại càng thêm cao độ.
- A, hắn không phải là hội trưởng Thiên Thủy thương hội hay sao?
Có người nhận ra tên đầu bóng lưỡng này, lập tức kêu lên làm cho không ít người tỉnh ngộ.
Thiên Thủy thương hội mới xuất hiện gần trăm năm nay, mà mới xuất hiện không lâu đã có một kỳ tích trở thành thương hội cực kỳ lớn mạnh, chỉ trong vài chục năm gần đây, từ một thương hội vô danh tiểu tốt đã trở thành một trong tam đại thương đội lớn nhất Đại Lục Minh Tây. Hơn nữa còn nghe đồn Thiên Thủy thương đội là do một vị tu luyện giả phi thường lợi hại sáng lập lên.
Thế nhưng cho dù. Mấy năm nay Thiên Thủy thương hội làm loại sinh ý mà người khác không dám là tài nguyên hải sản kiếm được rất nhiều tiền bạc, nhưng tài lực tuyệt cũng không đạt được đến cấp bậc này.
- 700!
Ngay lúc mọi người vẫn còn nghi hoặc thì thanh âm không hề có chút sợ hãi của nào A La Khắc vang lên, bất quá lúc này cũng đã có chút biến đổi, như vậy hẳn là đấu giá cũng đã sắp đến hồi cực hạn.
- 720!
Áo Tháp Tư Đô báo giá vẫn một mực kiên quyết, thế nhưng ánh màu vàng trong mắt đã hiện lên một tia nghi hoặc, hiển nhiên sự xuất hiện của người đầu bóng lưỡng kia đã làm quấy nhiều kế hoạch trước đó.
- 900!
Một cái giá kinh người được báo lên.
Toàn trường xao động.
Người đầu bóng lưỡng hầu như không cần suy nghĩ mà báo ra giá, phảng phất như nguyên thạch cao cấp có thể tùy ý lấy ra được vậy.
A La Khắc và Áo Tháp Tư Đồ rốt cục không còn kiên nhẫn được nữa, báo giá như vừa rồi coi như là hai đại giáo hội cũng không có khả năng theo được, hai người đều nhìn lão đầu bóng lưỡng nhưng ánh mắt cũng là mang theo một tia nghi ngờ.
Thời gian trôi qua không có người tiếp tục theo giá, Nạp Lan U bắt đầu đã tính thời gian, nếu như trong thời gian quy định mà không có người tiếp tục báo giá thì có nghĩa đây chính là mức giá cuối cùng được chọn, thế nhưng không biết vì sao trong lòng Nạp Lan U lại rất không nỡ, người đầu bóng lưỡng kia thực sự là có thể đưa ra số nguyên thạch cao cấp lớn đến như vậy sao? Cái này đúng là một dấu chấm hỏi thật lớn, trừ nó ra, Nạp Lan U còn cảm giác được bầu không khí lúc này có chút không thích hợp.
- 900, lần thứ ba!
Nét tươi cười trên mặt Nạp Lan U có chút cứng ngắc, không biết vì sao lần đầu tiên tính toán có chút uể oải.
Vẫn như cũ không hề có người theo giá, lực chú ý của A La Khắc và Áo Tháp Tư Đồ lúc này đã không còn ở trên vật đấu giá mà trong ánh mắt hai người đều tản mát ra ý cảnh giác cao độ.
- Thành giao!
- Thỉnh vị tiên sinh này đem nguyên thạch cao cấp chuẩn bị cho tốt, hiện tại có thể tiến hành trao đổi!
Nạp Lan U nói có vẻ máy móc.
Người đầu bóng lưỡng tại trước mắt mọi người đi lên đài, đem một túi trữ vật thật nặng giao cho phó quan đấu giá.
Dưới đài không có ít người đều rất hiếu kỳ đối với túi nguyên thạch cao cấp này, tuy nói dưới đài kém cỏi nhất cũng là cao thủ linh hồn giai sơ kỳ, thế nhưng lượng nguyên thạch cao cấp lớn như vậy lại hầu như chưa có ai từng nhìn thấy.
Phó quan bán đấu giá vừa mới mở ra túi trữ vật, nhất thời hoàng loạt cỗ khí nguyên cường liệt áp đến, tỉ mỉ kiểm tra, số lượng không hề sai sót.
Bán đấu giá quan hướng Nạp Lan U gật đầu làm cho nàng không khỏi kỳ quái, người này cư nhiên thực sự đưa ra ngần ấy nguyên thạch cao cấp. Nếu người ta đã thanh toán xong, tự nhiên vật phẩm đấu giá được lấy về, Nạp Lan U cầm lấy quyển trục đi tới.
- Chậm đã!
Một thanh âm trong trẻo đột nhiên phá vỡ sự an tĩnh trong đại sảnh.
Chỉ thấy túi trữ vật chứa cao cấp nguyên thạch đã được đưa tới tay A Mạn Đạt, bất quá công chúa vị nhân ngư tộc này nhìn qua lại dị thường tức giận.
Nạp La U vẫn cảm giác không khí có chút không thích hợp bởi vậy cảnh giác phi thường cao độ, vừa nghe thanh âm còn chưa hoàn toàn dứt, thân mình đã mạnh mẽ lùi lại phía sau.
Người đầu bóng lưỡng cũng vô thức nhanh chóng đưa ra một trảo nhưng không bắt được, trên mặt nhất thời hiện lên vẻ tức giận, nhãn thần thản nhiên trước đó trong nháy mắt biến mất, thay vào đó là một vẻ cực kỳ tàn nhẫn.
Trong lòng Nạp Lan U thầm biết không ổn, dưới chân nhún một cái, phi thân lui ra ngoài.
- Đã thanh toán nguyên thạch, các ngươi lại không giao hàng, đây là có ý tứ gì?
Người đầu bóng lưỡng vừa nói, thân thể đã quỷ dị di động đuổi theo Nạp Lan U.
- Số nguyên thạch này là giả!
Một tay A Mạn Đạt hất túi nguyên thạch ra ngoài, số nguyên thạch vừa mới bị đổ ra đã ngay lập tức biến thành một khỏa tinh thạch trong suốt, căn bản là không hề có cái gì là nguyên thạch cả.
Dưới đài nhất thời ồ lên, dĩ nhiên có người dám tại trước đông đảo cao thủ Đại Lục Minh Tây bày trò gian trá, đây không phải là không muốn sống nữa hay sao?
A La Khắc và Áo Tháp Tư Đô vừa nhìn nguyên thạch đã biết ngay là đồ giả, vẻ nghi ngờ trong mắt hai người nhất thời biến mất, cơ hồ cả hai đồng thời chụp tới người đầu bóng lưỡng.
Trước đó hai người và mấy đại tộc đã có ước định không tiện cưỡng chế đối thủ cạnh tranh. Nhưng người đầu bóng lưỡng vừa xuất hiện thực sự có chút quỷ dị, hai người khi mới dò xét qua người này đều cảm giác được một tia ma khí, thế nhưng cảm giác không được rõ ràng, huống hồ trên thân một ít ma tu có ma khí cũng là điều bình thường.
Người đầu bóng lưỡng này tuy có chỗ quái dị nhưng cũng không rõ ràng, nên không thể nói rõ được điều gì, vì vậy hai vị giáo chủ là hai phương cạnh tranh nên không tiện đưa ra nghi vấn, miễn cho người khác nói mình là cưỡng chế, mục đích tự nhiên là không muốn cho vật phẩm đâu giá rơi vào tay người khác, trước mặt bao nhiêu người, nhị vị giáo chủ ít nhiều có chút cố kỵ.
Bất quá khi hai người vừa nghe thấy tiếng nguyên thạch là giả, tất cả mọi lo lắng lập tức tiêu tan, lúc này xuất thủ tự nhiên danh chính ngôn thuận.
Người đầu bóng lưỡng vừa thấy sự tình bại lộ, nhất thời không còn chút thu liễm nào, ngược lại càng trở nên không chút cố kỵ, đôi con mắt đã trở nên trắng dã gắt gao nhìn chằm chằm vào quyển trục trên tay Nạp Lan U.
Ngay lúc người đầu bóng lưỡng tưởng chừng nháy mắt có thể bắt được mục tiêu trong tay, một đạo quang mang màu đen kéo theo một đạo quang mang màu vàng đã từ phía sau bắn đến.
Ầm ầm...
Người đầu bóng lưỡng bắt buộc phải xoay người dùng song chưởng nghênh tiếp.
Nạp Lan U thừa cơ chạy vào bên trong đám nhân ngư tộc, rốt cuộc cũng tránh thoát được một kiếp. Vừa mới rồi người đầu bóng lưỡng bạo phát khí nguyên trong nháy mắt, hầu như làm cho Nạp Lan U sản sinh ra cảm giác hít thở không thông, vô cùng đáng sợ.
Tình thế chuyển biến đột ngột, hai đại giáo chủ đồng thời bay lên đài đứng đối diện cùng lão đầu bóng lưỡng, nhưng vẻ mặt người này không hề sợ hãi, ngược lại vô cùng thong dong.
Ầm ầm…
Đúng lúc này, dưới đài không chút dấu hiệu bỗng nhiên truyền đến vài tiếng vang lớn, bốn gã tu luyện giả không hề biết nguyên nhân đã bị cắt thành những mảnh nhỏ, trong đó có hai gã trực tiếp bạo tạc, tử vong trong nháy mắt, ngay cả nguyên linh cũng không chạy thoát được.
Chỉ thấy hai gã tùy tùng trước đó đi theo lão đầu bóng lưỡng đang không coi ai ra gì, đang thè đầu lưỡi thật dài liếm lấy hai thanh gai ngọn kéo dài từ cánh tay nhô ra, một gã khác thì cầm thực linh bắt được thu hết lại.
- Hải thú tộc!
Có người kinh khủng kêu lên một tiếng.
Tiếng kêu thảm này, nhất thời làm cho mọi người tỉnh ngộ, đoàn người vẫn tập trung trong đại sảnh nhất thời mạnh mẽ phân tán ra xa, một khoảng trống chính giữa nhanh chóng thành lập, chỉ để lại hai gã vừa mới dễ dàng xuất thủ giết chết bốn tu luyện giả.
Đối với mọi chuyện phát sinh bốn phía, hai gã quái nhân như không hề thấy, khí nguyên trên thân như sóng biển ập ra xung quanh, trong đó càng bao hàm ma khí nồng nặc.
Khí nguyên dâng trào làm cho không ít tu luyện giả cảm thấy ngực cực kỳ khó chịu, lúc này đích thực cảm giác được khí nguyên trên hai người kia đã đạt tới địa vương giai hậu kỳ.
- Ha, ha, ha…
Lão đầu bóng lưỡng trên đài cao đang giằng co cùng hai vị giáo chủ bỗng nhiên ngẩng mặt cười lớn, nói:
- A La Khắc, Áo Tháp Tư Đồ, hai tiểu đầu tử các ngươi ăn sẹo đã lâu nên quên đau, qua vài chục năm an nhàn nay lại bắt đầu hưng phấn rồi, dám xuất thủ đối với bản tôn, lần trước nếu không phải ả đàn bà kia, chỉ bằng hai tiểu đầu tử ngươi đã bị bản tôn bóp chết từ lâu rồi.