Ai cũng không nghĩ tới người đầu bóng lưỡng này dĩ nhiên chính là Huyễn Ly Thú hơn một trăm năm trước đã phát động hải thú tấn công đại lục.
Năm đó, đầu yêu thú này suất lĩnh mấy trăm vạn hải thú hoành hành khắp nơi, gần như phá thành từng mảnh Đại Lục Minh Tây, cuối cùng mấy đại thú tộc và hai đại giáo hội liên hợp quyết một trận tử chiến.
Nguyên bản kế hoạch là hơn mười vị tu luyện giả địa vương giai vây công Huyễn Ly Thú, thế nhưng số lượng hải thú vô cùng đông đảo, cũng có không ít hải thú cấp mười hai, thậm chí là hải thú cấp mười ba.
Bởi vậy không thể tập trung toàn bộ lực lượng để đối phó với Huyễn Ly Thú cấp mười bốn này, cuối cùng hai đại giáo chủ phải cùng nhau xuất thủ đối phó.
Ai ngờ được hai vị giáo hoàng vẫn được coi là đỉnh cao lực lượng của Đại Lục Minh Tây liên thủ cũng không thể làm gì được Huyễn Ly Thú, kể cả khi mấy vị địa vương giai cũng phải gia nhập vào chiến cuộc.
Lúc đó thiên hôn địa ám, bảy tám cao thủ địa vương giai vây công một đầu Huyễn Ly Thú vẫn bị đánh cho tơi tả, có hai gã địa vương giai trong trận chiến ấy phải ngã xuống.
Nếu không phải tại lúc quan trọng, một thiên tiên nữ tử với mái tóc màu đen gia nhập vào chiến cuộc, chỉ sợ Đại Lục Minh Tây hôm nay đã sớm là thiên hạ của hải thú rồi, về phần sau đó nhân ngư tộc và hải long tộc gia nhập liên minh mới làm cho tình hình tạm thời ổn định.
Nữ tử kia không chỉ có dung mạo siêu phàm thoát tục, tu vi lại càng kinh khủng đến cực điểm, khi những địa vương giai khác trọng thương không còn lực xuất thủ thì nàng ta vẫn một mình độc chiến với Huyễn Ly Thú.
Khi súc sinh kia đã bị thương đáng kể trong chiến đấu, mà nữ tử kia lại có nhiều kì thuật và dị không kể hết. Cùng Huyễn Ly Thú đại chiến ba ngày ba đêm, liều mạng đánh trọng thương súc sinh kia, nhưng vẫn không thể đánh chết hay bắt được, để cho hắn chạy trốn ra ngoài.
Từ sau trận chiến đó, thanh thế hải thú rõ ràng giảm xuống rất nhiều, dần dần đã lui về hải vực. Tuy rằng sau đó cũng có vài lần hải thú tấn công nhưng bóng dáng Huyễn Ly Thú thủy chung không thấy xuất hiện.
- Hải Cách Lý Tư!
Một tu luyện giả hải long tộc nhìn lão người bóng lưỡng thất thanh nói.
Người đầu bóng lưỡng liếm liếm bên môi, đôi môi lúc này đã trở nên trắng dã, trong ánh mắt tỏa ra vẻ tham lam nói:
- Không nghĩ tới còn có người biết được danh hào của bản tôn.
Chẹp, chẹp.
Một tiếng nhai nuốt ghê rợn vang lên trong đại sảnh tĩnh lặng, vẻ mặt tất cả tu luyện giả đều một vẻ kinh khủng nhìn lên chiếc gai xương mọc ra trên cánh tay hai tên hải quái, lúc này chúng không coi ai ra gì, hồn nhiên ăn ngon lành món thịt thi thể của mấy tu luyện giả vừa bị chúng giết chết.
Cái loại hình ảnh kinh khủng như vậy làm cho không ít nữ tu luyện giả muốn buồn nôn, ngắn ngủi trong nháy mắt, đại đa số tu luyện giả trong đại sảnh đều kinh sợ, cái lũ súc sinh này ăn thịt người ngay tại nơi đây.
Bùng, một quang cầu màu trắng bắn ra..
Có người xuất thủ rồi!
Ầm.
Quang cầu màu trắng bay tới giữa hai tên hải quái làm cho áo bào ngụy trang trên người chúng rách vụn, lộ ra trang phục bên trong.
Từng lớp ngụy trang da người vỡ toang ra, tựa như phá kiển hồ điệp (bướm phá kén), toàn bộ thân hình dần dần lột ra, từng mảnh lân giáp cùng với thân thể lực lưỡng dữ tợn nhanh chóng hiện ra trước mắt mọi người.
Hải giáp viên! Thể thành thục, hải thú cấp mười bốn.
Theo chân thân bại lộ, khí nguyên trên người Hải giáp viên giống như bạo tạc mãnh liệt tuôn trào, khí nguyên cường đại khổng lồ làm cho không ít tu luyện giả linh hồn giai có chút không chịu nổi, vô thức lùi ra phía sau hai bước.
Quang cầu màu trắng bắn trúng chính diện Hải giáp viên, nhưng không có hiệu quả gì. Súc sinh này vẫn tỏ bộ dáng chẳng thèm để ý đến, tiếp tục ăn phần còn lại trên phần thân thể đã cụt tứ chi.
Người phóng ra quang cầu màu trắng chính là Tạp Tây Lỵ Á, trên mặt nàng lúc này cũng hiện lên vẻ khiếp sợ.
Nhìn Hải giáp viên không hề kiêng nể gì, mấy tu luyện giả địa vương giai rốt cuộc cũng bạo phát, tử kim đấu khí toàn thân Áo Phỉ Khắc trương lên, hóa thành kim quang bắn tới.
Ầm ầm ầm…
Một khỏa quang cầu màu xanh bỗng nhiên từ phía sau Hải giáp viên bắn ra, đồng bạn của tên súc sinh kia xuất thủ, chính diện đối chạm với Áo Phỉ Khắc, phát ra tiếng nổ chói tai.
Tạp Tây Lỵ Á lại một lần nữa ngưng tụ ra quang cầu màu trắng uy lực lớn hơn bắn tới.
Cùng lúc đó, Kiếm thánh Khố Ban, Áo La Lạp, Mông Tạp, ải nhân, tinh linh…tất cả đều xuất thủ, đồng thời công kích về phía Hải giáp viên và tên đồng bạn phía sau.
Trên đài bán đấu giá, A La Khắc và Áo Tháp Tư Đô lúc này trao đổi ánh mắt, hai người hầu như cùng lúc hóa thành hư ảnh nhoáng lên tấn công.
Trong lúc nhất thời, bên trong đại sảnh các loại ánh sáng mờ, khí nguyên quang cầu, đấu khí, hư ảnh đan xen nhau bay loạn.
Hải giáp viên được đồng bạn trợ giúp liên tiếp chiến đấu với chín cao thủ địa vương giai không hề rơi xuống hạ phong, mà chỉ trong nháy mắt đã kích thương một tinh linh tế tự.
Hai vị tu luyện giả đỉnh cao nhân loại A La Khắc và Áo Tháp Tư Đô trước Huyễn Ly Thú Hải Cách Lý Tư bị liên tục bức lui, vô luận bọn họ sử dụng các loại thủ đoạn công kích nào, Hải Cách Lý Tư cũng có thể đưa ra chiêu số khắc chế bọn họ.
Ầm.
Một tiếng nổ vang!
Phòng đại sảnh kiên cố đã ầm ầm sập xuống, sóng địa chấn cường liệt làm cho vài tu luyện giả thụ thương.
Cấp bậc chiến đấu như vậy, căn bản không phải tu luyện giả bình thường có thể tham dự được, ba hải thú mới đến có thực lực mạnh mẽ quá mức tưởng tượng được.
Ba đấu hai trăm, đây chính là một loại khiêu khích và miệt thị, xen lẫn vẻ khinh thường.
Mắt thấy chín tên tu luyện giả địa vương giai chiến đấu với tên Hải giáp thú và tên đồng bạn thấp bé phía sau, một vài tu luyện giả rốt cuộc không nhịn được bắt đầu tham chiến, mặc kệ thế nào thì bọn họ cũng là tu luyện giả linh hồn giai, chỉ đứng nhìn một bên thực sự quá mất thân phận.
Huống hồ một khi những tu luyện giả địa vương giai này bị đánh tan thì hậu quả không thể tưởng tượng nối, đến lúc đó rất có khả năng ba gã hải thú kia có thể đơn phương tàn sát tất cả mọi người
Tạp Tây Lỵ Á, Áo Phỉ Khắc, Áo La Lạp, Mông Tạp, những đại nhân vật của toàn bộ Đại Lục Minh Tây lúc này có vẻ cực kỳ chật vật, bọn họ tuy công kích rất nhiều nhưng cơ hồ đều vô cớ bắn trở lại.
Tu vi bốn người này không cách biệt nhau lắm đều là địa vương giai sơ kỳ đỉnh phong, đối phó với Hải giáp viên có cấp bậc địa vương giai hậu kì đỉnh quả thực có chút bất lực tòng tâm.
A La Khắc và Áo Tháp Tư Đô toàn lực ứng phó cũng miễn cưỡng có thể tạm thời bảo trì cân bằng với Hải Cách Lý Tư nhưng tùy thờicó thể thất thủ.
A Mạn Đạt nhíu chặt đôi lông mày, tuy rằng đã chiến đấu nhiều lần với hải thú, thế nhưng hải thú lợi hại như vậy cũng là lần đầu nàng gặp qua, lệ quang trong mắt chợt lóe, đột nhiên nói:
- Tất cả các chiến sư, bày trận nghênh chiến!
Tám chiến sĩ ngư nhân nhanh chóng phóng ra đấu khí sau đó xông ra ngoài, vây xung quanh. Hải Cách Lý Tư
- Một đám kiến hôi cũng dám đến khiêu chiến.
Hải Cách Lý Tư khinh miệt cười, quang mang quanh thân chợt lóe, thình lình xuất hiện năm phân thân Hải Cách Lý Tư giống nhau như đúc.
Hai phân thân chia ra nghênh chiến với tám gã chiến sĩ ngư nhân, chỉ chốc lát phân thây toàn bộ đội ngũ này, thủ đoạn tàn nhẫn như vậy quả thực làm cho người khác phải lạnh lẽo.
Tám chiến sĩ ngư nhân chính mình có tu vi linh hồn giai trung kỳ, cư nhiên trong nháy mắt bị tiêu diệt, lực phá hoại đã đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi.
- Huyễn ly vô tung!
A La Khắc và Áo Tháp Tư Đô đồng thời thất thanh, lần trước hai người cũng bởi vì chiêu này mà trọng thương.
Bên kia, phía sau Hải giáp viên dĩ nhiên vươn ra một đôi tay khác, sau đầu còn một con mắt lớn, các đốt ngón tay trên người đều dài hơn, lộ ra những mũi gai nhọn vô cùng sắc nhọn, lại ẩn chứa kịch độc, chỉ cần bị cứa một chút vào dưới da, trong thời gian một chén trà nhỏ sẽ hoàn toàn mất hết sức chiến đấu.
- Áo Phỉ Khắc, Mông Tạp, trước hết giết chết tên lùn vẫn trốn ở phía sau Hải giáp viên kia, bằng không mọi công kích tầm xa của chúng ta căn bản không có tác dụng.
Tạp Tây Lỵ Á vội la lên.
Dưới nguy cơ, bất kỳ ai cũng quên đi những đối đầu ngày thường, chỉ thầm nghĩ giải quyết hai tên hải thú trước mắt.
Tạp Tây Lỵ Á, Áo La Lạp đồng thời phóng ra hơn mười khỏa quang cầu màu trắng, đen. Áo Phỉ Khắc vận chuyển tử kim đấu khí toàn thân đến tầng cao nhất, Mông Tạp bắt đầu ma hóa, một trái một phải vọt tới.
Đương, đương, đương…
Điện quang hỏa thạch lóe lên, Hải giáp viên không chút hao tổn, mục tiêu công kích của mấy người cũng không hề có thương tổn gì, chỉ có chút tác dụng duy nhất chính là áo bào thật dài trên người kẻ thấp lùn kia bị kiếm khi ré rách
Phịch một tiếng, trường bào vẫn khoác trên mình tên hải thú thấp lùn trong nháy mắt bị tan thành mảnh vụn.
Bên trong trường bào lộ ra một thân thể không phải là hải thú, mà là một nhân loại thấp lùn mặc trường bào màu xanh, lão đầu này chính là một nhân tu.
- Ốc Trát!
Tạp Tây Lỵ Á thất kinh nói.
Tất cả mọi người nhìn lão đầu thấp lùn, người này đã từng được xưng là ma pháp sư tài hoa nhất Đại Lục Minh Tây từ trước tới nay, không ngờ lại đầu phục hải thú.
Bị nhận ra nhưng Ốc Trát như không hề để ý, đối với nhãn thần nghi hoặc của rất nhiêu tu luyện giả xung quanh như không thấy, ngược lại càng khởi xướng công kích mạnh mẽ.
Vẫn thạch, lôi điện, địa ngục chi hỏa… các loại ma pháp cao cấp phô thiên cái địa phóng đến, quanh thân Hải giáp viên thỉnh thoảng lại lóe ra tiểu tinh thuẫn trong suốt, dễ dàng chống đỡ được các loại công kích, mà khi Hải giáp viên công kích thì những tiểu tinh thuẫn này lại trở thành những lưỡi dao vô cùng sắc bén.
Hơn một trăm vị tu luyện giả linh hồn giai lục tục có người gia nhập vào trong vòng chiến, thế nhưng hầu như mới chỉ gia nhập vào nửa điểm thì trong nháy mắt đã bị đẩy lui ngược lại, người thì trọng thương, người thì chân tay gãy đoạn, căn bản không kham nổi một kích.
Tuy rằng không thể làm gì được đối phương nhưng có chút ít còn hơn không, ít nhiều gì thì những tu luyện giả địa vương giai cũng được giảm đi một phần áp lực.
- Đường Lâm, tìm được rồi!
Kỳ Áo bỗng nhiên kêu lên sợ hãi.
- Ở nơi nào?
Con ngươi Lâm Khiếu Đường hơi co rút lại.
- Ngay tại trên người Hải giáp viên kia!
Kỳ Áo kích động nói.
Trong mắt Lâm Khiếu Đường hiện lên một tia ngoài dự liệu, một mảnh toái phiến như thế nào lại xuất hiện trên người hải thú, thật sự là thiên đại kỳ sự a, lúc này tử kim chi mang trong mắt cấp tốc lóe lên.
Chỉ thấy phía trước ngực Hải giáp viên có một khối lân giáp hoàn toàn khác biệt với những lân giáp khác, không chỉ là lớn hơn một chút, hơn nữa màu sắc cũng chút khác nhau, nhưng nếu không quan sát tỉ mỉ thì không thể nhìn ra được điều gì khác biệt.
Lân giáp trên người Hải giáp viên này từng phiến từng phiến dựng thẳng rối loạn đan chéo nhau, màu sắc cũng không phải là giống nhau, rất dễ lẫn lộn, hơn nữa khí nguyên ma khí trên người đầu hải thú này cực kỳ cường liệt, hầu như có thể che dấu tất cả những khí nguyên cảm tới gần dò xét.
Lâm Khiếu Đường vẫn thờ ơ lạnh nhạt thế nhưng lúc này, đối với thực lực Hải giáp viên biểu hiện ra cũng cực kỳ khiếp sợ, mà con Huyễn Ly Thú chính là Huyễn Ly Thú ngày trước từ trong ma pháp cấm địa thoát ra.
Hôm nay đầu Huyễn Ly Thú này ngoại trừ tu vi tăng trưởng không ít, chỉ sợ là đã đạt tới cấp mười lăm, tương đương với tu vi đế giai, tồn tại này tại hạ giới cơ bản là không thể chiến bại.
Mục tiêu của Lâm Khiếu Đường thủy chung chỉ là mảnh toái phiến thứ hai và an nguy của một số lão bằng hữu, nếu tình huống có gì đột biến tự nhiên sẽ cứu viện bọn họ, về phần những cái khác, Lâm Khiếu Đường tự nhiên không muốn quản nhiều, chống lại Huyễn Ly Thú tuyệt đối không phải là một hành động sáng suốt, súc sinh kia căn bản là một tên biến thái.
Bất quá cho tới bây giờ, tình hình chiến sự tuy rằng ác liệt nhưng chúng tu luyện giả Đại Lục Minh Tây vẫn miễn cưỡng có thể chịu được.
Đúng lúc này, tiếng niệm chú trầm thấp vang lên, khí nguyên trên người Ốc Trát hầu như ngưng tụ toàn bộ lên hai tay.
- Không tốt, mau ngăn hắn ta lại!
Hai mắt Áo La Lạp trừng to kinh khủng nói.
Những người khác đều ý thức được cái gì đó không ổn, điên cuồng công kích Ốc Trát nhưng đột phá được phòng tuyến của Hải giáp viên quả thực khó hơn lên trời, súc sinh này không những điều khiển một kiện hải khí kỳ dị, hơn nữa giống như một ma thú lì lợm, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Ốc Trát trốn ở phía sau Hải giáp thú vô cùng kiên cố, hơn nữa chính mình trước đã phát ra tinh thuẫn phòng thủ, muốn tổn thương đến hắn căn bản không có khả năng.
- Để các vị đợi lâu!
Hai mắt Ốc Trát chậm rãi ngước lên, lạnh lùng gầm nhẹ:
- Cấm linh chú!