Edit: Vianyong
71.
Bạn cùng phòng người này, thật ra có chút ý tứ.
Có một năm khai giảng sớm, ngày 14 tháng 2 mọi người đều phải trở về trường học. Dụ Lý buổi sáng vừa thức dậy liền bò đến giường Điền Tuấn, cứ thế mà đem cậu từ trong mơ hôn tỉnh.
Điền Tuấn mơ mơ màng màng tỉnh lại, có chút không biết hôm nay là ngày nào, theo bản năng liền quay qua hôn đáp lại.
Chờ cậu thật vất vả mở mắt ra, liền nhìn thấy đối diện bạn cùng phòng đang trừng to mắt nhìn bọn họ.
Điền Tuấn nhanh chóng đẩy Dụ Lý một cái, hướng hắn nháy mắt.
Dụ Lý không chút nào để ý, “Hắn đang ngủ mà.”
Ánh mắt Điền Tuấn vốn là bị hôn đến ướt sũng, lần này càng gấp đến độ thiếu chút nữa rơi nước mắt.
Từ sau khi cậu và Dụ Lý ở cùng một chỗ, sợ bạn cùng phòng không tiếp thu được loại tình yêu này, vô duyên vô cớ khiến cho sinh hoạt hằng ngày của bọn họ tăng thêm phiền toái, liền một mực cùng Dụ Lý bảo trì khoảng cách nhất định ở phòng ngủ. Giống như loại này trực tiếp hôn môi, ở thời điểm cậu thanh tỉnh, tuyệt đối không có khả năng phát sinh.
Cậu cắn môi dưới quay đầu đi, muốn nhìn phản ứng bạn cùng phòng một chút.
Không nghĩ tới bạn cùng phòng cư nhiên thật biết nghe lời mà nhắm mắt lại, “Tớ đang ngủ a. Hô……”
Điền Tuấn: “……”
72.
Từ trên góc độ nào đó mà nói, thái độ của bạn cùng phòng mang lại cho hai người Dụ Lý và Điền Tuấn thêm nhiều tin tưởng.
Điền Tuấn luôn rất biết ơn có một bạn cùng phòng tiến bộ như vậy, bởi vậy ngày thường cũng đối với hắn một hai chiếu cố.
Tỷ như thời điểm ra ngoài mua đồ thường thường sẽ giúp hắn mang một ít đồ vật nhỏ, miễn cho hắn phải đi thêm một chuyến.
Dụ Lý lại hoàn toàn không giống.
Dù cho hắn ban sơ đối với thái độ của bạn cùng phòng có điểm hảo cảm, cũng bị hành động sau này của Điền Tuấn làm cho tiêu tan sạch sẽ.
Loại thái độ này ở lúc Dụ Lý cùng Điền Tuấn chính thức lăn qua giường về sau càng trở nên rõ ràng.
73.
“Cậu buổi tối ngày mai có kế hoạch gì không?” Dụ Lý dùng chân đá đá chân giường bạn cùng phòng.
“Không có,” ánh mắt bạn cùng phòng lóe sáng, “Các cậu muốn cùng ra ngoài chơi sao? Vậy thì mang tớ cùng đi.”
“Mang cái lông. Cậu nếu không có kế hoạch, liền thừa dịp hiện tại nhanh chóng sắp xếp một cái.” Dụ Lý ngữ khí ôn hòa.
Bạn cùng phòng: “Có ý gì?”
Dụ Lý hướng dẫn từng bước, “Cậu xem đi, chúng tớ bình thường việc học đều bận rộn như vậy, nếu khó có được một ngày học vụ không nhiều lắm thì liền phải hảo hảo thả lỏng đúng hay không?”
Bạn cùng phòng ngốc ngốc gật đầu.
“Kia độc thân có phương pháp thả lỏng của độc thân, tình nhân cũng có phương pháp thả lỏng của tình nhân đúng hay không?”
Bạn cùng phòng vẫn chưa rõ tình hình.
Dụ Lý bắt đầu không kiên nhẫn, “Cậu nói, một đôi tình nhân nếu muốn tìm không gian tư mật thả lỏng một chút, là muốn làm cái gì?”
Bạn cùng phòng: “Bao một lô ghế tình nhân ở hàng cuối cùng trong rạp chiếu phim?”
“……” Dụ Lý khó chịu được bị người phá hỏng một ngày, hắn khó thở mà hổn hển nói, “Bao cái đầu cậu! tình nhân tìm không gian tư mật trừ lên giường làm tình ba ba ba còn có thể làm sao!”
Bạn cùng phòng: “???”
74.
Sau này bạn cùng phòng cũng thấu hiểu, đầu tuần trước tiên sẽ tự hỏi chính mình có ngày nào đó cần lảng tránh một chút hay không.
Điền Tuấn ngay từ đầu không rõ ràng lắm, sau khi trải qua lần nào đó bạn cùng phòng lảng tránh sự tình mới biết được Dụ Lý đều cùng người ta thương lượng cái gì.
“Anh như thế nào việc gì cũng cùng người ta nói nha……”
“Không có việc gì, miệng hắn kín.”
“Chúng ta đây cũng có thể đi ra ngoài thuê phòng a, đem người khác đuổi đi như vậy sao được……”
“Kia tắt đèn không về được làm sao bây giờ? Quản lý ký túc xá kiểm tra phòng thì làm thế nào?” Dụ Lý chẳng hề để ý, “Chúng ta hiện tại mỗi lần tới trước mười giờ rưỡi kết thúc là được, để lại nửa giờ thu thập một chút đợi đèn tắt, cũng sẽ không ảnh hưởng hắn ngủ.”
Điền Tuấn vẫn không đồng ý, “Chúng ta có thể cuối tuần đi nha.”
Dụ Lý đem Điền Tuấn dồn đến góc tường, vươn cánh tay ra chống lên tường, kề tai cậu nói nhỏ: “Một tuần một ngày em có thể chịu được? Em chịu được anh cũng không đợi nổi đâu.”
Hắn đem đầu lưỡi vói vào bên trong lỗ tai Điền Tuấn, bên ngoài vành tai dạo qua một vòng, “Em nói đúng hay không?”
75.
Cửa phòng ngủ truyền đến tiếng chìa khóa đang xoay tròn.
Điền Tuấn muốn đẩy Dụ Lý ra, lại phát hiện hắn tăng thêm lực, căn bản đẩy không ra.
Bạn cùng phòng mang theo chìa khóa đứng hình hai giây, sau đó vẻ mặt thảm thiết đem cửa đóng lại, đứng ở ngoài cửa kêu, “Còn bao lâu mới xong a! di động của tớ hết pin rồi!!”