Đế Bá

Chương 4474: Chương 4474: Thần Nguyệt Thủy tổ




Keng!

Đao minh cửu thiên, trong nháy mắt, Khai Thiên Đao Tổ cũng xuất thủ, trường đao trong tay của hắn dựng đứng, từng tầng ánh đao nhộn nhạo bay ra ngoài, tiếng đao minh “keng, keng, keng” giống như ức vạn đao chồng lên nhau, trong đó ẩn chứa thần thông không gian.

Trong nháy mắt thần đao hóa thành lĩnh vực, vào lúc lĩnh vực mở ra, lại là ngàn vạn thần đao lĩnh vực chồng chất, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, trăm vạn thần đao hóa thành đao thủ.

- Nhất đao thủ vạn thế!

Thời điểm ánh đao lóe sáng, thời gian ngừng lại, thiên địa ổn định, ba ngàn thế giới, ức vạn sinh linh đều được thần đao che chở.

Đây là lực lượng thủ hộ chí cao vô thượng của Đao Tổ, nó đã có được lực lượng đao vực cường đại nhất thế gian, cũng đã có được đao thủ kiên định nhất, ảo diệu nhất, dày nặng nhất.

Một đao thủ, vạn thế an, đây là thủ hộ vô thượng của Khai Thiên Đao Tổ, vô địch thế gian, tuyên cổ duy nhất, không người nào có thể xứng với hắn.

Đao thủ như vậy chính là tâm huyết một đời của Khai Thiên Đao Tổ, có thể nói là phòng ngự cường đại nhất của hắn.

Đao thủ vừa xuất hiện, bất kỳ người nào cũng không thể vượt qua, nó có thể thừa nhận tất cả công kích, hơn nữa nó có thể thủ hộ ngàn vạn thế, tùy ý năm tháng trôi qua, nó vẫn nguy nga bất động.

Ba!

Hỏa tổ xuất chiêu, hắn ngưng tụ tà hỏa thành hai đốm lửa nhỏ, bất kể khó vượt qua thế nào, bất kể thủ hộ ra sao, thời điểm hai đốm lửa xuất hiện, nó đốt ra một đầu con đường.

Giống như sâu mọt trong quả táo, nó vượt qua nhân quả, cho dù độc lập ra ngoài tam giới, nó vẫn có thể đục lỗ và xuất hiện trước mặt ngươi.

Bởi vì sâu mọt gặm cắn xuất hiện một cái động nho nhỏ, cho dù ngươi phòng ngự mạnh hơn nữa, cho dù ngươi thủ hộ ngàn vạn thời đại, nó vẫn có thể mở ra một cái động nhỏ.

Hai đốm lửa nhỏ gặm cắn xuất hiện lỗ nhỏ, một lần nữa dính liền nhân quả, xuyên thấu phòng ngự, thời điểm nó đục lỗ, ánh lửa trên thân chúng yếu ớt tới mức có thể dập tắt bất cứ lúc nào.

Nhưng nhưng đốm lửa yếu ớt như thế vẫn bắn trúng Khai Thiên Đao Tổ cùng Kiếm Thánh.

Tiếng nổ “ầm ầm” sinh ra, đốm lửa nhỏ bắn vào lồng ngực Kiếm Thánh, nó đốt ngực Kiếm Thánh xuất hiện lỗ thủng nhỏ, hơn nữa ám hỏa đang khuếch tán sang chung quanh, bộ phận khuếch tán hóa thành tro tàn, giống như hỏa diễm đang đốt một trang giấy.

Kiếm Thánh đâm ngược một kiếm về phía mình, một tiếng “đùng” sinh ra, kiếm của Kiếm Thánh cắm thẳng vào ám hỏa, tiếng đốt cháy rất nhỏ truyền vào tai, trường kiếm của Kiếm Thánh bốc khói xanh, trường kiếm cháy đỏ bừng và đâm vào trong cơ thể hắn.

Kiếm Thánh rút kiếm trở về, trường kiếm của hắn đã cháy đỏ, ngọn lửa trên ngực hắn bị phong bế, bởi vì ngọn lửa hoàn toàn xuyên qua thân hắn, cũng hình thành lạc ấn xuyên qua thân thể.

Đốm lửa còn lại bay vào cánh tay trái Khai Thiên Đao Tổ, lúc đốm lửa bắn trúng cánh tay Khai Thiên Đao Tổ, cánh tay trái của hắn bị đốt thành tro, ám hỏa không ngừng lan tràn và đốt tới bờ vai.

Tiếng “keng” vang lên, Khai Thiên Đao Tổ không nháy mắt một cái, hắn lật đao chém đứt vai trái của mình.

Nhìn thấy sự việc đang diễn ra, đám người Thánh Sương Chân Đế có cảm giác lạnh buốt, bọn họ run rẩy, bởi vì một kích của Hỏa tổ quá cường đại.

Mặc dù nhìn chỉ là hai đốm lửa nhỏ mà thôi, giống như nó không có ý nghĩa gì, nếu đốm lửa như vậy rơi vào một đạo thống, mặc kệ đạo thống cường đại đến mức nào, chỉ sợ toàn bộ đạo thống sẽ bị đốt thành tro ngay lập tức, từ đó có thể biết rõ đốm lửa khủng bố cỡ nào.

Hiện tại, đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhìn nhau, bọn họ run rẩy vài cái, Hỏa tổ quá cường đại.

Hai điểm đốm lửa nhỏ, Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ trọng thương, đây là việc khủng khiếp cỡ nào, đây là Thủy tổ vô địch, đổi thành những người khác, bọn họ đã tan thành mây khói.

- Quá kinh khủng.

Thái Huyền Phong nổi da gà, hắn có thể tưởng tượng, nếu đốm lửa này rơi xuống mặt đất sẽ có kết quả gì? Chỉ sợ toàn bộ thế giới sẽ bị hòa tan, từ nay về sau không có bất kỳ sinh linh nào, nơi đây cũng biến thành hung địa.

- Đúng là một trong thập đại Thủy tổ, thực sự không phải hư danh nói chơi.

Hoàng Tôn Chân Đế hít khí lạnh.

Thánh Sương Chân Đế càng sợ hãi, mặc dù nàng sớm biết Hỏa tổ, cũng hiểu hắn là một trong thập đại Thủy tổ, hiện tại nhìn thấy Hỏa tổ ra tay, nàng mới chính thức hiểu sự khủng bố của Hỏa tổ, cũng biết rõ khái niệm thập đại Thủy tổ là như thế nào.

Thử nghĩ xem, cường đại như Hỏa tổ một trong thập đại Thủy tổ, cuối cùng còn phải trầm luân, như vậy, hắn năm đó đối mặt với tồn tại khủng bố cỡ nào? Đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Tr-uyện đ-ược d-ịch trực tiếp -tại iREAD

Đùng!

Một tiếng nổ vang lên, hỏa diễm lại bao phủ thân thể Hỏa tổ, bầu trời lại sáng lên, dường như thiên địa lại xuất hiện hỏa chủng.

Ngọn lửa trên người Hỏa tổ lóe sáng, nó đã phai nhạt một ít. Từ đó bọn họ có thể nhận ra, hai đốm lửa nhỏ, một chiêu Phần Tiên nhìn như nhẹ nhàng tùy tiện, trên thực tế nó cũng tiêu hao rất nhiều lực lượng của Hỏa tổ.

Chớ xem thường hai đốm lửa nhỏ của Hỏa tổ, Hỏa tổ phải ngưng tụ ức vạn hỏa chủng mới tạo thành một đốm lửa nhỏ như vừa rồi, bên trong đốm lửa nhỏ ẩn chứa nhiệt độ cao nhất thế gian, cường đại khủng bố.

Oanh!

Một tiếng nổ sinh ra, trong thời gian ngắn ngủi, ngọn lửa trên người Hỏa tổ lại bộc phát tận trời, thế lửa lại khôi phục, trong nháy mắt, Hỏa tổ khôi phục nguyên khí, hắn đạp vào hư không, cũng tiến thẳng về phía Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, hắn dự định xuất thủ trảm Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ.

- Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ không địch lại.

Nhìn thấy Hỏa tổ lao về phía trước, có lão tổ hoảng sợ.

Oanh!

Vào lúc này, bầu trời bắn ra một đạo quang mang, đạo ánh sáng kia bao phủ thân thể Hỏa tổ.

Thời điểm ánh sáng chiếu xuống, đã tập trung thiên địa, ngưng động hời gian, trấn phong không gian.

Vào lúc này, hào quang chiếu sáng khắp toàn thân Hỏa tổ, thân thể Hỏa tổ trầm xuống, hắn lảo đảo suýt ngã.

Đạo hào quang xuất hiện quá đột nhiên, Hỏa tổ không kịp trở tay, lúc này hắn cũng vứt bỏ suy nghĩ chém giết Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ, hai tay giơ lên cao, ngăn cản hào quang.

- Chớ có hành hung!

Thời điểm ánh sáng chiếu xuống, trên bầu trời xuất hiện một lão già, lão giả này như một vầng nhật nguyệt.

Đạo ánh sáng chiếu xạ lên người Hỏa tổ giống như ánh trăng sáng ngời.

- Hắn là ai!

Nhìn thấy lão giả giết Hỏa tổ không kịp trở tay, có lão tổ chấn động.

- Hắn, hắn là Thần Nguyệt Thủy tổ sao?

Thái Huyền Phong nhìn người vừa xuất hiện, hắn không chắc chắn lắm.

- Đúng vậy, chính là hắn.

Thánh Sương Chân Đế gật đầu, lúc này có thể nhìn thấy Thần Nguyệt Thủy tổ, nàng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Thần Nguyệt Thủy tổ xuất hiện ở nơi này, đó là Thủy tổ từng ngăn cản đường đi của đám người Lý Thất Dạ trên Viễn Chinh thuyền, hiện tại hắn cũng xuất hiện, cứu giúp Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ trong lúc nguy cấp.

- Lại là một vị Thủy tổ!

Nhìn thấy Thần Nguyệt Thủy tổ, đám người Hoàng Tôn Chân Đế hít khí lạnh.

Hơn nữa, ai nấy đều thấy được, Thần Nguyệt Thủy tổ đã chết, hắn và Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ cũng chỉ còn lại chấp niệm không tan.

Lúc này, đám người Thái Huyền Phong nhìn nhau, trong thời gian ngắn ngủi, trước sau xuất hiện năm vị Thủy tổ, hơn nữa đều là Thủy tổ đã chết đi, đây là tràng diện và là đội hình khủng bố cỡ nào.

Thiên địa nổ vang, hai tay Hỏa tổ như thiên viên nâng tháp, hắn có thể ngăn cản tất cả nguyệt quang giáng xuống, thời điểm Hỏa tổ nâng tay lên, nguyệt quang cũng bị đẩy lên cao.

Ầm, cuối cùng cũng nổ tung, tất cả nguyệt quang chiếu vào người Hỏa tổ đều bị dời đi, trong tiếng nổ vang thật lớn, Thần Nguyệt Thủy tổ cũng bị lực lượng vô địch trùng kích, lúc này mới giữ vững thân thể.

- Hừ!

Thần Nguyệt Thủy tổ ổn định thân thể, hắn hừ lạnh một tiếng, hai mắt sinh ra ánh sáng chói mắt, dường như hắn chuẩn bị ra tay lần nữa, hắn còn táo bạo hơn cả Khai Thiên Đao Tổ.

- Nghe nói, Thần Nguyệt Thủy tổ và Hỏa tổ cùng nhau viễn chinh đấy.

Có một vị lão tổ nhìn thấy việc này và thấp giọng lẩm bẩm.

Những người khác gật đầu, trong lòng bọn họ cũng run rẩy, năm đó Thần Nguyệt Thủy tổ và Hỏa tổ đồng hành, cùng nhau bước lên hành trình viễn chinh Bất Độ hải, đến cuối cùng Hỏa tổ và Thần Nguyệt Thủy tổ lại trở mặt thành thù.

- Lão hữu, đã lâu không gặp.

Sau khi đứng lại, Hỏa tổ cũng không lập tức động thủ, từ từ nói.

- Ta không có loại bằng hữu như ngươi.

Thần Nguyệt Thủy tổ lạnh lùng.

- Ta hiểu.

Hỏa tổ cũng không tức giận, gật đầu nói:

- Trong lòng lão hữu vẫn hận ta, nhưng, ngươi vẫn là lão hữu của ta.

- Bằng hữu của ta, sẽ không giết ta.

Thần Nguyệt Thủy tổ lạnh lùng đáp.

- Nếu lão hữu còn sống, sẽ làm như thế nào?

Hỏa tổ nói:

- Cũng không như bá chủ bọn họ.

- Nói như vậy ta phải cảm ơn hảo ý của ngươi!

Thần Nguyệt Thủy tổ nói chuyện đầy căm thù.

Hỏa tổ lắc đầu, nói:

- Ta biết tính tình lão hữu, cho nên mới thỏa mãn tâm nguyện của lão hữu. Đương nhiên, lão hữu cũng có thể mắng ta hèn hạ vô sỉ, ta có thể gánh vác tất cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.